Lời ru cho em

Theo dõi Báo Gia Lai trênGoogle News
(GLO)- Tôi thường có một cảm giác rất nhẹ nhàng dễ chịu khi ngắm nhìn những em bé chấp chới đôi tay bụ bẫm, cười vui trong vòng tay mẹ. Với gia đình và xã hội, trẻ em luôn là những hạt mầm để nâng niu, gìn giữ và chúng ta vẫn thường dành những gì tốt đẹp nhất cho trẻ em. Không nơi nào an toàn với một đứa trẻ bằng trong vòng tay mẹ. Được ở cạnh mẹ, dù sống trong bệnh tật hiểm nghèo, những em bé vẫn vui tươi hồn nhiên.
Thu hút giới truyền thông và đông đảo công chúng thời gian qua là câu chuyện của hai bé sinh đôi dính liền Diệu Nhi-Trúc Nhi. Khâm phục tài năng và sự cống hiến hết mình của đội ngũ y-bác sĩ, người ta còn ấm lòng và ngưỡng mộ trước sự dũng cảm và tình yêu thương dành cho con của đôi vợ chồng trẻ. Dẫu tương lai còn bao khó khăn, nụ cười các em trong vòng tay cha mẹ đã làm ấm lòng tất cả mọi người quan tâm.
Tôi từng nghe chuyện về những người dành bao nhiêu năm tháng tuổi trẻ của cuộc đời để mong tìm được một đứa con. Cũng có những người mẹ dù bệnh tật hiểm nghèo đã từ chối chạy chữa chỉ mong con được ra đời bình an và lành lặn như mọi đứa trẻ khác. Vì con, người mẹ nghèo có thể quên đi những nhu cầu cần thiết trong cuộc sống của mình, mong con được có thêm miếng ăn ngon, manh áo mới; mong con có cuộc sống hạnh phúc, bình an.
Tôi đã từng biết, một người mẹ hàng tháng phải bán máu để có tiền gửi cho con học đại học. Còn chuyện những người mẹ phải làm việc quần quật, thức khuya dậy sớm để con bằng bạn bằng bè thì không phải là chuyện hiếm...
Như một mẹ gà xòe cánh che con trước hiểm nguy, cha mẹ luôn là cây cao bóng cả tỏa bóng râm cho đời con. Hai tiếng mồ côi hẳn là từ đáng sợ nhất với tất cả những người con. Mồ côi là đắng cay, nhưng càng đau xót hơn khi một đứa trẻ biết ra thân phận của mình rằng chúng không thực sự mồ côi, rằng ba mẹ chúng đã bỏ rơi chúng khi họ vẫn còn sống. Cái đau đớn day dứt trước muôn ngàn dấu hỏi về nguồn cội sẽ luôn đeo bám đứa trẻ và vì vậy cái hạnh phúc cuộc đời của nó cũng không thể nào trọn vẹn.
Minh họa: Huyền Trang
Minh họa: Huyền Trang
Mỗi lần đọc những tin về trẻ em bị bỏ rơi, trong tôi lại trào dâng niềm xót xa. Càng buồn hơn khi trên các trang tìm người thân là hình ảnh những đứa con bị lìa xa cha mẹ từ thuở lọt lòng. Dù đã được nhận nuôi, chăm sóc, yêu thương hay lớn lên từ những mái ấm tình thương thì những thân phận bị bỏ rơi luôn cảm thấy chơi vơi khi đủ nhận thức để biết ra sự thật và khao khát tìm cha mẹ, tìm lại cội nguồn luôn cháy bỏng.
Có những người mẹ phải lìa xa con vì hoàn cảnh, vì muốn con có cuộc sống ấm no hơn. Nhưng thiếu vắng tình thương ruột thịt là nỗi đau không thể lấp đầy và nếu được chọn lựa, chắc chắn những đứa trẻ sẽ chọn được lớn lên cùng những người có cùng huyết thống, những người đã cho các em nên vóc nên hình.
Trong công việc của mình, tôi từng được các em học sinh chia sẻ về những hoàn cảnh riêng tư. Với những em thiếu cha, xa mẹ, nỗi buồn đau thường đeo đẳng cả đời, dù các em đã trưởng thành. Tôi thường lặng lẽ nghe các em kể và khóc, rồi cũng chỉ biết lặng yên ngồi bên, mọi lời an ủi có lẽ là vô nghĩa trong những trường hợp này.
Tôi hiểu, cuộc sống có nhiều điều phức tạp. Những bậc làm cha mẹ không thể nhìn đứa con mình đứt ruột sinh ra lớn lên cũng là một bất hạnh, một lựa chọn khó khăn. Nhưng nếu vẫn còn cố gắng được thì xin đừng vội buông tay, vì trẻ con cần lời ru, vòng tay của cha mẹ hơn mọi thứ trên đời. Hạnh phúc với mỗi người vốn không dễ dàng, nó cần sự nâng niu, trân trọng, gìn giữ và hạnh phúc đầu đời của những đứa con chính là cha mẹ.
NGUYỄN THỊ THÚY ÁI

Có thể bạn quan tâm

Tặng em nỗi nhớ ngược chiều

Thơ Từ Dạ Linh: Tặng em nỗi nhớ ngược chiều

(GLO)- "Tặng em nỗi nhớ ngược chiều" của Từ Dạ Linh mang vẻ đẹp mộc mạc, đầy hoài niệm về tuổi thơ, về những khoảnh khắc hồn nhiên mà người ta thường dễ dàng quên đi. Ẩn chứa trong đó cũng là nỗi nhớ, sự lưu luyến về tình yêu đầu đời với những xúc cảm tinh khôi, thuần khiết...

Ảnh minh họa. Nguồn : Internet

Niềm vui đọc sách

(GLO)- Từ lâu, đọc sách đã là một hoạt động được ưa thích của nhiều người, được khích lệ ở nhiều nơi vì những lợi ích mà nó mang lại. Tôi vẫn giữ thói quen đọc đều đặn mỗi ngày. Điều đó vừa cần thiết cho công việc, vừa là cách để tôi giải trí và tìm hiểu về thế giới xung quanh.

Thơ Đại Dương: Em đi trên đồi hoa

Thơ Đại Dương: Em đi trên đồi hoa

(GLO)- "Em đi trên đồi hoa" của tác giả Đại Dương là sự hòa quyện giữa con người và cảnh sắc thiên nhiên tươi đẹp. Những câu thơ mang sắc thái vừa lãng mạn vừa thoáng gợi lên cảm giác tiếc nuối về thời gian trôi qua, để rồi "mắt hoa tròn ngấn lệ/rưng rưng vắt qua mùa"...

Gương mặt thơ: Thanh Thảo

Gương mặt thơ: Thanh Thảo

(GLO)- Là một trong những nhà thơ tiêu biểu nhất của thế hệ thơ chống Mỹ cùng thời với Nguyễn Khoa Điềm, Hữu Thỉnh, Bằng Việt, Hoàng Nhuận Cầm, Lưu Quang Vũ, Nguyễn Trọng Tạo, Phạm Tiến Duật, Thu Bồn... nhưng Thanh Thảo có một giọng thơ riêng, thiên về trí tuệ và một lối tư duy trực cảm.

“Gia Lai trong tôi”

E-magazine“Gia Lai trong tôi”

(GLO)- Gia Lai trong bạn là những hình dung gì khi nhắc đến? Là khung cảnh thiên nhiên hùng vĩ, là nụ cười sơn nữ hay nét bản sắc văn hóa khó lẫn? Những câu trả lời sẽ được tìm thấy tại Triển lãm nhiếp ảnh năm 2024 với chủ đề “Gia Lai trong tôi”.

Thơ Lê Vi Thủy: Ngày nắng

Thơ Lê Vi Thủy: Ngày nắng

(GLO)- Bài thơ "Ngày nắng" của Lê Vi Thủy là những hình ảnh đầy sức sống và hy vọng. Tác giả khéo léo khắc họa cuộc sống khó khăn nhưng đầy nghị lực của con người, với những mầm xanh vươn lên trong khô cằn, thể hiện niềm tin vào ngày mai tốt đẹp hơn.