Ký sự lái xe đường dài - Bài 2: Đời tài xế và những nỗi niềm

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

Không phải lái xe nào ôm vô lăng cũng là ông chủ. Đời lái xe thuê không mấy ai biết đến giao kèo hay thỏa thuận lao động. Câu chuyện chia tay có thể xảy ra bất cứ lúc nào khi chủ xe và người lao động không tìm được tiếng nói chung…

"Bỏ của chạy lấy người"

Cuối năm 2008, được anh bạn giới thiệu, tôi chạy xe tuyến Đắk Nông - Nghệ An. Hành trình ra Bắc tôi không hỏi han gì về việc lái xe chạy cùng có giấy phép lái xe (GPLX) hay không, bởi thấy bà chủ xe cho cả con trai đang học Đại học Đà Nẵng và cô con gái nhỏ đi cùng.

Tại bến xe Vinh (Nghệ An), chủ xe đón thêm một thanh niên khá bảnh bao. Chị giới thiệu anh ta là lái xe tải đi vào Nam chơi. Xe ra khỏi bến, bà chủ xe bảo tôi nhường tay lái cho thanh niên đi theo chạy. Cậu con trai chủ xe ngồi gần nói nhỏ với tôi: “Lái xe nghiện hút đó chú ơi”. Đúng như vậy, xe dừng ăn cơm, tôi thấy anh thanh niên mở hầm xe chui vào. Khi bữa cơm gần xong, anh ta chui ra mồ hôi ướt đẫm, mặt mày đỏ như gà chọi và nồng nặc mùi… thuốc.

Lái xe xếp hàng vào hầm xe trước khi khởi hành.
Lái xe xếp hàng vào hầm xe trước khi khởi hành.

Anh ta đốt thuốc lá liên tục và chạy như điên, lạng lách như làm xiếc. Mỗi khi xe dừng lại thì anh ta lại chui vào hầm xe chích hút và chỉ để tôi lái ở những điểm có cảnh sát giao thông trực. Tôi biết thêm một điều “bí mật” rằng anh ta là “bồ” của bà chủ xe và chỉ là lơ xe lâu ngày biết lái.

Về đến chân đèo Mang Yang (Gia Lai), vừa lo mạng sống của mình vừa nghĩ đến tính mạng của bao nhiêu hành khách vô tội khi chuẩn bị vào cung đường nguy hiểm lên đèo xuống dốc trong đêm tối, tôi nói: “Tối nay cho anh chạy về, vợ anh sắp sinh. Các chú nghỉ, sáng mai đi trả khách giùm. Anh về lo cho vợ đẻ”.

Xe về bến Đắk Lắk, tôi xin tiền tài và xin lại GPLX. Chủ xe và anh “bồ” chỉ trả nửa tiền và kiên quyết giữ GPLX của tôi lại với lý do để đăng ký xếp tài bởi nếu không có, người ta không cấp lệnh xuất bến. Tôi tìm đủ mọi cách không được, đành nói thẳng: “Trả GPLX để anh về lo cho vợ, chứ anh không chạy nữa đâu, không cần trả tiền cũng được...”. Bàn bạc, suy tính hồi lâu, họ trả cho tôi đủ tiền và trả luôn bằng lái. Lúc ra về, tôi nói nhỏ với chủ xe: “Chị muốn lâu dài thì phải thay lái xe, nếu không chúng sẽ bán cả chị, cả xe có ngày…”.

Vài tháng sau, tình cờ chở con trai bà chủ xe trên ra Đà Nẵng học, qua câu chuyện tôi mới biết: Chiếc xe ngày ấy bây giờ chỉ còn cái xác nằm trong bãi phế liệu. Chiếc xe đã đấu đầu với xe tải ngược chiều và bốc cháy. Tài xế người thì chết, người thì đi tù vì tàng trữ, sử dụng ma túy. “Mẹ cháu cũng bị thương nặng, vẫn còn di chứng” – cậu con trai ngậm ngùi.

Lái xe “nịnh” chủ

Khi tôi chạy xe khách giường nằm cho một nhà xe tuyến Buôn Ma Thuột - TP. Hồ Chí Minh, cao điểm chiều đi, chiều về mỗi đêm hai đầu có tới 4 - 5 chiếc xe xuất bến. Tôi được phân chạy chiếc xe do lái xe T. là tài chính.

Trong lần quay đầu từ TP. Hồ Chí Minh về Buôn Ma Thuột, bơm buồng vệ sinh tự hủy của chiếc xe bị hỏng, mùi xú uế từ nhà vệ sinh cuối xe hành hạ cả hành khách và lái xe suốt một đêm. Xe về đến bến bỏ khách sớm vào sáng hôm sau, T. bảo tôi ở lại cùng T. tháo bơm đi sửa để chiều kịp đón khách, tối đi tiếp.

Lái xe vệ sinh xe chuẩn bị cho chuyến đi mới.
Lái xe vệ sinh xe chuẩn bị cho chuyến đi mới.

Tôi bảo T. về báo với chủ xe kêu thợ chuyên nghiệp tới tháo và đưa đi sửa; còn lái xe phải về ngủ nghỉ cho khỏe thì tối mới lái tiếp được. Xong, tôi về nhà nghỉ ngơi. 16 giờ chiều tôi lên bãi đánh xe đi đón khách thì thấy T. người đầy dầu mỡ vừa tháo được cái bơm ôm ra ngoài. Vợ chồng chủ xe xuất hiện. T méc: “Anh chị xử thằng Vương thế nào chứ cùng đi với nhau, xe hư mà nó bỏ về ngủ, còn mình em phải làm từ sáng sớm đến giờ đây...”. Tôi trình bày với chủ xe: “Xe mình quay đầu liên tục, đêm nay đi, đêm mai về, lái xe phải có thời gian ngủ, nghỉ để lái cho an toàn, chứ như T. chui rúc từ sáng đến giờ, tối nay tới ca nó buồn ngủ gây tai nạn thì ai chịu trách nhiệm?”.

Tôi chạy xe vào Cư M’gar đón khách. 22 giờ đêm, T. chạy tài đầu, tôi bảo T. nằm ngủ cho khỏe để tôi đêm nay “gồng” chạy hơn cho T. một chút. T. không trả lời mà bước lên ghế tài, thể hiện ta đây rất khỏe. Khoảng 1 giờ sáng, qua thị xã Đồng Xoài (tỉnh Bình Phước) một đoạn thì bỗng “rầm”, kính chiếu hậu bên tài bị một chiếc xe ngược chiều quẹt vỡ tan tành. Khách trên xe la hét hoảng loạn khi nghe tiếng va chạm khá lớn. Chiếc xe ngược chiều chạy luôn không dừng lại. T. lùi, quay đầu xe rượt theo nhưng lốp sau bên phụ lọt xuống ruộng khiến chiếc xe bị sa lầy nằm im một chỗ.

T. năn nỉ tôi xuống giúp. Tôi trả đũa: “Cậu khỏe xuống khiêng xe lên rồi chạy tiếp đi”. Miệng nói vậy nhưng tôi vẫn xuống dùng con đội, đội nổi lốp lên kê, lót đưa xe lên đường. Chuyến xe đi về an lành. T. xin lỗi và mong tôi bỏ qua cho cách hành xử của mình. Tôi bảo: “Phận lái thuê thì lo chuẩn bị sức khỏe, lái xe cho an toàn. Gương chiếu hậu vỡ về chủ xe có tha cho mình không, hay rồi cũng bị trừ lương dần. Đây là may mới chỉ vỡ cái gương chiếu hậu...”.

(Còn nữa)

Bài 3: Những bác tài có tấm lòng nhân hậu

Theo Trương Nhất Vương (Báo Đắk Lắk)

Có thể bạn quan tâm

Mùa vải chín

Mùa vải chín

Vào một ngày đầu hạ, khi trời còn vương chút mát lành của những cơn mưa đêm, anh bất chợt thấy trên con phố Giải Phóng xuất hiện những chiếc xe ô tô con nhỏ, chở đầy vải từ quê lên.

Chống hàng gian, hàng giả - Bài 2: 'Siết' người nổi tiếng quảng cáo sai sự thật

Chống hàng gian, hàng giả - Bài 2: 'Siết' người nổi tiếng quảng cáo sai sự thật

Lợi dụng sự phổ biến và thông dụng của các phương tiện truyền thông, đặc biệt là mạng xã hội (MXH), nhiều người, trong đó không ít người nổi tiếng hoặc người có ảnh hưởng trên mạng xã hội (KOL) đã truyền tải nội dung sai sự thật, gây ảnh hưởng đến người tiêu dùng (NTD) và bức xúc cho người dân.

“Vỡ mộng” nơi đất khách

“Vỡ mộng” nơi đất khách

(GLO)- Lóa mắt trước viễn cảnh giàu sang, sung sướng do kẻ xấu vẽ ra, một số người dân tộc thiểu số trên địa bàn tỉnh Gia Lai đã vượt biên sang Thái Lan để từ đây tìm đường đi Mỹ, Canada. Nhưng rồi, họ đều nhanh chóng “vỡ mộng” khi phải đối diện với thực tế.

Chìa khóa mở cửa Tây Nguyên và Nam Trung bộ: Khát vọng “mỏ vàng” còn ngủ yên

Chìa khóa mở cửa Tây Nguyên và Nam Trung bộ: Khát vọng “mỏ vàng” còn ngủ yên

Với lợi thế về vị trí địa lý, thiên nhiên kỳ vĩ và kho tàng văn hóa đa dạng, Tây Nguyên và Nam Trung bộ sở hữu sức hút độc đáo. Tuy nhiên, việc khai thác những lợi thế này để phát triển du lịch còn rất hạn chế. Làm thế nào để đánh thức “mỏ vàng” còn ngủ yên này, biến khát vọng thành hiện thực?

Trả lại 'khoảng trời' cho trẻ thơ - Bài 2: Con công nhân lao động chơi ở đâu?

Trả lại 'khoảng trời' cho trẻ thơ - Bài 2: Con công nhân lao động chơi ở đâu?

Với không ít gia đình công nhân lao động ở những thủ phủ công nghiệp như TPHCM, Bình Dương, nghỉ hè là thời gian ám ảnh nhất. Bởi, con trẻ nghỉ hè nhưng phụ huynh vẫn đến nhà máy. Không ít phụ huynh buộc phải để con ở nhà một mình tại khu trọ, số khác đưa con cùng vào nhà máy hoặc gửi về quê.

Chuyện xưa Diệp Kính

Chuyện xưa Diệp Kính

(GLO)- Hiện nay, nhiều người vẫn quen gọi khu vực trung tâm TP. Pleiku là khu Diệp Kính. Một số bạn trẻ khi gặp tôi cũng thường hỏi về nguồn gốc của tên gọi này. Mỗi lần nhắc đến khu Diệp Kính, bao ký ức lại ùa về trong tôi.

Trả lại 'khoảng trời' cho trẻ thơ - Bài 1: Đôn đáo tìm chỗ chơi cho con

Trả lại 'khoảng trời' cho trẻ thơ - Bài 1: Đôn đáo tìm chỗ chơi cho con

Mỗi dịp hè về, câu hỏi: “Trẻ em sẽ chơi ở đâu?” lại trở thành mối bận tâm của nhiều bậc phụ huynh. Nhiều trẻ vì thiếu sân chơi đã phải giam mình trong nhà với điện thoại, tivi. Hè về, trẻ em rất cần một sân chơi đúng nghĩa, không chỉ là chốn nô đùa an toàn, mà còn là nơi ươm mầm nhân cách.

Lặng thầm trên chốt tiền tiêu

Lặng thầm trên chốt tiền tiêu

(GLO)- Nơi “phên giậu” phía Tây của Tổ quốc, những người lính quân hàm xanh ở Chốt 1 và Chốt 5 của Đồn Biên phòng Ia Nan (huyện Đức Cơ, tỉnh Gia Lai) vẫn ngày ngày vững chí, bền gan bám trụ.

'Hoàng tử bé' và giấc mơ tôn vinh pháp lam Việt

'Hoàng tử bé' và giấc mơ tôn vinh pháp lam Việt

Trong tiểu thuyết “Hoàng tử bé” của nhà văn Pháp Antoine de Saint-Exupéry có một câu nói đầy tính triết lý về tình yêu của hoàng tử với đóa hồng rằng, không phải vì bản thân đóa hồng đặc biệt mà “chính thời gian cậu đã dành cho đóa hồng của cậu, làm cho nàng trở nên quan trọng đến thế”.

null