Kỷ niệm 135 năm ngày sinh Chủ tịch Hồ Chí Minh - Bài 1: Bữa cơm ngon nhất trên đời

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

Người lính bảo vệ Bác Hồ kể về bữa cơm giản dị nhưng ý nghĩa, gắn liền với những ký ức thiêng liêng trong hành trình cống hiến.

“Tôi và đồng chí tài xế ăn cơm ở ngoài xe thì một đồng chí phục vụ Bác ra bảo Bác gọi chúng tôi vào ăn cơm cùng. Bữa cơm có cá, đĩa rau muống, trứng rán, bát nước tương và cà muối…”, người lính cảnh vệ Trần Nguyên Mười hồi tưởng về bữa cơm đặc biệt với Bác Hồ mà ông gọi là “bữa cơm ngon nhất trên đời”.

1a.jpg
Ông Trần Nguyên Mười và lực lượng cảnh vệ chụp ảnh chung với Bác Hồ năm 1962.

Ký ức sâu đậm

18 tuổi, Trần Nguyên Mười (SN 1934, trú xã Phúc Thọ, huyện Nghi Lộc, Nghệ An) có mặt trong đội hình Thanh niên xung phong Nghệ An mở đường chiến lược từ Thanh Hóa đi Hòa Bình.

Cuối năm 1953, nhiệm vụ mở đường hoàn thành, đơn vị ông nhận nhiệm vụ chuyển sang An toàn khu Định Hóa (Thái Nguyên), có nhiệm vụ bảo vệ chốt, phụ trách vận tải tại bến phà Cóc - đưa đón cán bộ vào, ra. Tại bến phà bắc qua suối Cóc này, ông Mười lần đầu tiên được gặp Bác Hồ.

“Đó là một đêm cuối năm 1953, đơn vị có nhiệm vụ đưa một chiếc ô tô qua suối. Trời lạnh, nước chảy xiết, anh em hò dô để kéo dây tời, nhanh đưa khách qua bến. Khi xe rời khỏi bến, một đồng chí trong đoàn hỏi “Ai là người phụ trách ở đây?”.

Khi đó, tôi là trung đội trưởng trung đội Thanh niên xung phong nên đáp lời. Đồng chí lại gần, ghé tai tôi, nói nhỏ: “Trên xe là Bác Hồ. Đồng chí lại gặp Bác”. Nghe vậy, tôi vừa hồi hộp, vừa vui sướng. Tiến lại gần, Bác đặt bàn tay lên vai tôi, hỏi thăm sức khỏe anh em làm việc ở bến phà.

Nghe tôi trả lời, Bác nhận ra giọng Nghệ An liền hỏi “Cháu là người quê ta phải không?”. Tôi vội thưa với Bác toàn trung đội đều quê ở Nghệ An. Nghe vậy, Bác rất vui và gửi cả trung đội một hộp kẹo và một cây thuốc lá”, ông Mười kể.

2a.jpg
Những tấm huy chương được ông Mười cất giữ cẩn thận

Chiến dịch Điện Biên Phủ thắng lợi, đơn vị ông Mười được lệnh rời An toàn khu về Hà Nội. Ông được lựa chọn tham gia đội diễu binh chào mừng giải phóng Thủ đô, đón Bác trở về sau 9 năm kháng chiến.

Ngày 10/10/1954, từ 5 Cửa Ô, trong tiếng nhạc trầm hùng, tiếng reo vui chào đón, cờ hoa rực rỡ, đoàn quân chiến thắng tiến vào nội đô. Đây là lần thứ hai ông Mười tận mắt thấy Bác. Tháng 4/1955, ông Mười được tổ chức tuyển chọn đi học lớp về ngành Công an.

Hoàn thành khóa học, ông nhận quyết định phân công công tác tại Phòng 1, Cục cảnh vệ - Bộ Công an, có nhiệm vụ bảo vệ Bác Hồ tại Phủ Chủ tịch. “Công tác bảo vệ Bác Hồ hết sức nghiêm ngặt với 3 lớp. Lớp ngoài cùng do quân đội phụ trách, tiếp đến là các trạm gác do Cục cảnh vệ hóa trang, có nhiệm vụ bảo vệ 24/24h, cuối cùng là lực lượng cận vệ của Bác.

Do yêu cầu nhiệm vụ đặc biệt quan trọng nên tham gia bảo vệ Bác là những người được chọn lựa kỹ càng từ nhiều đơn vị, phải đáp ứng nhiều tiêu chí khắt khe về bản lĩnh chính trị, tư tưởng, đạo đức, giỏi võ thuật,... Với những người lính cảnh vệ như chúng tôi, đây là nhiệm vụ, cũng là niềm vinh dự, tự hào”, ông Mười chia sẻ.

“Tháng Năm, dịp sinh nhật Bác, tôi lại thương nhớ Bác, càng thấy rõ trách nhiệm của bản thân đối với việc bảo vệ thành quả cách mạng và xây dựng quê hương ngày càng vững mạnh, để xứng đáng là người lính Cụ Hồ”.

Ông Trần Nguyên Mười

Bữa cơm đặc biệt

Trong thời gian thực hiện nhiệm vụ, Trần Nguyên Mười đã hoàn thành chương trình học phổ thông, vinh dự đứng vào hàng ngũ của Đảng Cộng sản Việt Nam. Sau hơn 2 năm thực hiện nhiệm vụ tại Phòng 1 - Cục cảnh vệ, ông được điều động sang Phòng 3, có trách nhiệm bảo vệ tuyệt đối an toàn cho tân khách (các nguyên thủ nước ngoài) khi đến thăm Việt Nam và các chuyến công tác của Chủ tịch Hồ Chí Minh.

“Đây là nhiệm vụ khó khăn bởi các lực lượng phản động, chống phá và tay sai của địch có thể trà trộn khắp nơi. Trong khi đó, Bác Hồ luôn là người gần gũi với nhân dân. Có khi, chúng tôi phải đi trước cả tháng, kiểm tra địa bàn để đảm bảo an toàn tuyệt đối”, người lính cảnh vệ cho hay.

2aps.jpg
Ông Trần Nguyên Mười hồi tưởng về “bữa cơm đặc biệt” với Bác Hồ.

Năm 1965, Trần Nguyên Mười được điều động từ Cục Cảnh vệ - Bộ Công an sang đảm nhiệm nhiệm vụ tại Bộ tư lệnh Quân khu 4. Trong thời gian từ năm 1965 đến cuối năm 1966, ông có nhiệm vụ bảo vệ an toàn cho các Chính ủy Quân khu 4.

Giữa năm 1967, Trần Nguyên Mười tháp tùng Tư lệnh kiêm Chính ủy Quân khu 4 Lê Quang Hòa cùng đoàn đại biểu Quân khu dự Đại hội anh hùng chiến sỹ thi đua quyết tâm đánh thắng giặc Mỹ xâm lược. Đây cũng là thời điểm Đại đội 22, Tiểu đoàn 4, Trung đoàn pháo binh 222 bắn rơi máy bay F8U tại cầu Om, huyện Đô Lương (Nghệ An). Đoàn đại biểu anh hùng, chiến sỹ thi đua của Quân khu 4 vinh dự được gặp Bác Hồ, được Bác mời cơm.

“Tôi và đồng chí tài xế ăn cơm ở ngoài xe thì một đồng chí phục vụ của Bác ra bảo Bác gọi chúng tôi vào ăn cơm cùng. Bữa cơm có cá, đĩa rau muống, trứng gà rán, bát nước tương và cà muối. Bác bảo cá bắt dưới ao, rau muống tự trồng, trứng gà tăng gia, cà muối cũng do anh em trồng trong vườn ở Phủ Chủ tịch, còn tương là đồng bào Nghệ An cho Bác.

Bác hỏi thăm tình hình chiến đấu và cuộc sống của đồng bào Quân khu 4, động viên đồng bào chiến sỹ tiếp tục thi đua lập công để sớm đánh đuổi giặc Mỹ xâm lược. Suốt bữa, Bác liên tục gắp cho chúng tôi, giục chúng tôi ăn nhưng được ngồi gần Bác, được ăn cơm với Bác, vui quá quên cả ăn”, ông Mười hồi tưởng.

Suốt 10 năm được tham gia bảo vệ Bác Hồ, ấn tượng của ông Mười về vị nguyên thủ là Người giản dị, gần gũi, một lòng vì dân, vì nước. Trải qua nhiều cương vị công tác, năm 1984, Đại úy Trần Nguyên Mười nghỉ hưu.

Trở về quê, ông vẫn tiếp tục đảm nhận nhiều nhiệm vụ tại các tổ chức chính trị ở địa phương. 90 tuổi đời, 60 tuổi Đảng, mái đầu đã bạc trắng, ông vẫn dành một tình yêu và lòng thành kính sâu sắc đối với Bác Hồ.

Ông luôn dạy bảo các con, các cháu phải sống và học tập, làm theo tư tưởng, đạo đức Hồ Chí Minh. Niềm tự hào của ông là các con trưởng thành, tiếp bước ông phục vụ trong ngành quân đội, công an.

“Tháng Năm, dịp sinh nhật Bác, tôi lại thương nhớ Bác, càng thấy rõ trách nhiệm của bản thân đối với việc bảo vệ thành quả cách mạng và xây dựng quê hương ngày càng vững mạnh, để xứng đáng là người lính Cụ Hồ”, ông Trần Nguyên Mười tâm sự.

Theo Thu Hiền (TPO)

Có thể bạn quan tâm

Thuốc giả, thuốc kém chất lượng hoành hành - Bài 2: Có tiếp tay, buông lỏng quản lý?

Thuốc giả, thuốc kém chất lượng hoành hành - Bài 2: Có tiếp tay, buông lỏng quản lý?

Thuốc là mặt hàng đặc biệt, liên quan trực tiếp đến sức khỏe, tính mạng người dân. Sau hàng loạt vụ sản xuất, buôn bán thuốc giả, thuốc kém chất lượng vừa bị bắt giữ, dư luận đặt câu hỏi: Các cơ quan được giao quản lý, giám sát đã làm hết trách nhiệm và xử lý quyết liệt, công tâm chưa?

Uống trà đi!: Bản Liền, chuyện giờ mới kể

Uống trà đi!: Bản Liền, chuyện giờ mới kể

Từng vạt núi lở vẫn còn nguyên dấu tích, đường chưa rõ ra đường, dằn xóc, lắc lư, cùng bao lần thót tim khi bánh xe chỉ cách mép vực sâu chưa đầy gang với, đường vào Bản Liền hiện nay vẫn đầy nham nhở, bụi mù, chưa bình phục sau trận mưa lũ lịch sử 9.2024.

Gặp lại ở chợ phiên

Gặp lại ở chợ phiên

Những phiên chợ ở vùng cao giống như “bảo tàng sống” về đất và người. Chợ phiên vùng cao A Lưới không chỉ là nơi mua bán hàng hóa, mà dường như còn chứa đựng cả một kho tàng văn hóa truyền thống của đồng bào Bru - Vân Kiều, Tà Ôi, Cơ Tu... ở miền Tây xứ Huế này.

Lập Trung tâm tài chính quốc tế để Việt Nam bứt phá - Bài 1: Mở lối thu hút dòng vốn mới

Lập Trung tâm tài chính quốc tế để Việt Nam bứt phá - Bài 1: Mở lối thu hút dòng vốn mới

Với việc hình thành Trung tâm tài chính quốc tế tại TPHCM và Đà Nẵng, một giai đoạn mới cho phát triển của các vùng kinh tế đặc thù, hình thành cầu nối hút vốn mới cho nền kinh tế. Tuy nhiên, vẫn còn nhiều vấn đề cần giải quyết để tạo hành lang cho các trung tâm tài chính vận hành.

Làng tỉ phú... tái nghèo

Làng tỉ phú... tái nghèo

Hàng chục hộ dân trong một làng ở vùng cao Quảng Nam bỗng chốc trở thành "tỉ phú" nhờ nguồn tiền đền bù từ dự án thủy điện. Nhưng rồi chỉ sau mấy mùa rẫy, họ lại nhanh chóng nằm trong diện… hộ nghèo.

Thì thầm từ gốm Yang Tao

Thì thầm từ gốm Yang Tao

Nhờ may mắn làm cái nghề viết lách nên tôi từng có dịp đến nhiều trung tâm gốm của cả nước. Nghề gốm mỗi nơi mỗi kiểu, sản phẩm đơn giản có, tinh xảo có; quy trình tạo tác thủ công lẫn công nghiệp hóa vài ba công đoạn cũng có.

Bà Tiên nơi rẻo cao

Bà Tiên nơi rẻo cao

Nhiều học sinh của Trường Trường Tiểu học và THCS Ba Lế, xã Ba Lế (huyện Ba Tơ, Quảng Ngãi) vẫn thường gọi bà Nguyễn Thị Thủy Tiên (58 tuổi) - nhân viên cấp dưỡng của trường, là bà ngoại.

Theo chân thợ săn mật ong đất

Theo chân thợ săn mật ong đất

(GLO)- Giữa bạt ngàn núi rừng với vô vàn âm thanh hỗn tạp nhưng những thanh niên làng Kênh (xã Nghĩa Hòa, huyện Chư Păh) lại có cách đặc biệt để phát hiện tổ ong đất, đó là dõi theo cánh ong bay và tiếng vo ve phát ra từ đôi cánh.