Hoàng hôn yên ả

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

(GLO)- Trước nhà tôi là Công viên Diên Hồng-điểm đến ưa thích của người dân Phố núi Pleiku và nhiều du khách. Chiều về, khi mặt trời trốn mình sau bóng những cây thông cổ thụ, hoàng hôn nơi đây yên ả và đẹp đến nao lòng. 

Minh họa: Huyền Trang
Minh họa: Huyền Trang

Riêng tôi, vào những ngày nắng đẹp, cứ chiều chiều nhìn ra, tôi lại như bị mê hoặc bởi những vạt nắng như tưới lên trên hàng cây, trên những chậu hoa hồng, trên giàn hoa giấy đang mùa hoa tươi thắm. Và, tôi ước mình có thật nhiều thời gian để chỉ đứng đó, phóng tầm mắt thật xa để thu hết vào tâm trí những hình ảnh đẹp nhất và cả những cảm xúc tinh khôi nhất trước cái đẹp của đất trời, của cây lá mà thiên nhiên ban tặng.

Tôi luôn nhìn thấy ở cái màu chiều man mác một cảm giác tha thiết yêu thương. Đó là màu của đồng lúa xanh mát nhè nhẹ đu đưa theo từng con gió, màu của những cánh diều vi vút giữa trời xanh, màu của làn khói xám luồn qua những mái tranh quê rồi len lỏi qua những vườn cây trái tạo thành một màn mây trắng đục bàng bạc khắp xóm làng.

Hình ảnh những cuộn khói lam ấy luôn đọng trong ký ức của những người con xa quê một sự nhớ nhung, quyến luyến. Tôi nhớ những hoàng hôn của ngày thơ bé, khi ba má cặm cụi ra đồng từ sáng sớm với những công việc nặng nhọc của nhà nông. Những bữa ăn trưa giữa cánh đồng nắng chang chang trong giờ nghỉ ngắn ngủi vội vàng để rồi lại tất bật với công việc. Chỉ có khi bóng chiều buông xuống thì cả nhà mới bên nhau trong bữa cơm quê đượm mùi khói bếp.

Với tôi, hoàng hôn gợi lên những nghĩ suy về sự đoàn tụ. Sau một ngày làm việc vất vả, khi cái nắng dịu dần và mặt trời dần khuất sau những rặng núi xa xa để lại những ráng đỏ vàng tuyệt đẹp trên bầu trời, từ trên những cánh đồng, nương rẫy hay trong các công sở, người ta kết thúc một ngày làm việc. Bỏ lại những mệt mỏi lo toan, ai nấy tìm về mái ấm, cùng nhau nấu bữa cơm chiều.

Đứng ngắm hoàng hôn, chúng ta có thể thu vào trong tầm mắt những hình ảnh gợi bao cảm xúc. Những chú chim mỏi cánh sau một ngày kiếm ăn rúc rích gọi nhau tìm về tổ. Những đàn bò sau một ngày tìm ăn trên các đồi cỏ hay miệt mài cày kéo trên những cánh đồng giúp người nông dân sẽ được nghỉ ngơi, tắm mát, đủng đỉnh về nhà trong sự thoải mái ung dung. Từng tốp học sinh tung tăng bên nhau sau giờ tan học, màu áo trắng như bừng sáng hơn dưới trời chiều.

Hoàng hôn cũng chưa hẳn là đã kết thúc một ngày. Với những người làm ca đêm, với cuộc sống thị thành bận rộn ngày nay thì những người phải mưu sinh về đêm không phải hiếm. Cũng có những người mà ngày làm việc bắt đầu khi hoàng hôn đã qua.

Tuổi thơ vô tư, tuổi trẻ miệt mài thực hiện ước mơ khiến ta ít để ý đến thời gian. Nhưng rồi khi tuổi trung niên đến, ta bắt đầu ý thức hơn về sự vô thường của cuộc sống, về sự quý giá của từng phút giây của cuộc đời. Tôi yêu từng khoảnh khắc của thời gian và nhận thấy vẻ đẹp của từng thời điểm, từng nơi mình qua. Với tôi, hoàng hôn là lúc ta nhìn lại một ngày qua để chuẩn bị cho một ngày mới. Ngắm hoàng hôn, tôi lại nghĩ về cuộc đời một con người.  

Hoàng hôn cũng vừa buông. Một ngày vừa đi qua. Ngày mai sẽ đến…

NGUYỄN THỊ THÚY ÁI

Có thể bạn quan tâm

Mới mẻ “Trang sách mùa hè”

Mới mẻ “Trang sách mùa hè”

(GLO)- 12 năm liên tục duy trì chương trình “Trang sách mùa hè” cũng là chừng ấy thời gian cán bộ, viên chức Thư viện tỉnh dành nhiều tâm huyết để tạo ra một không gian vừa học vừa chơi mới mẻ, hấp dẫn.

Thơ Phạm Đức Long: Di vật đời người

Thơ Phạm Đức Long: Di vật đời người

(GLO)- Bài thơ "Di vật đời người" của Phạm Đức Long là khúc tưởng niệm thấm đẫm cảm xúc về những người lính đã hi sinh trong chiến tranh. Họ ngã xuống giữa rừng xanh, để lại những di vật bình dị mà thiêng liêng, là biểu tượng bất tử của một thời tuổi trẻ quên mình vì Tổ quốc...

Tháng năm nhớ Người

Tháng năm nhớ Người

(GLO)- Bài thơ “Tháng năm nhớ Người” của Lenguyen khắc họa hình ảnh Bác Hồ qua ký ức làng quê, tình mẹ, giọt lệ, hương sen và ánh nắng Nam Đàn,... như lời tri ân sâu lắng dành cho vị Cha già kính yêu của dân tộc suốt đời vì dân, vì nước.

Âm sắc Tây Nguyên trên quê Bác

Âm sắc Tây Nguyên trên quê Bác

(GLO)- Từ ngày 16 đến 20-5, gần 40 ca sĩ, diễn viên, nghệ nhân Gia Lai đã tham gia 2 sự kiện vô cùng ý nghĩa tại tỉnh Nghệ An. Đó là hội diễn nghệ thuật quần chúng “Tiếng hát Làng Sen” và triển lãm “Hồ Chí Minh đẹp nhất tên Người” năm 2025.

Thơ Đào An Duyên: Mây biên giới

Thơ Đào An Duyên: Mây biên giới

(GLO)- “Mây biên giới” của tác giả Đào An Duyên là bài thơ giàu cảm xúc về vẻ đẹp thanh bình nơi biên cương Tổ quốc. Tác giả khắc họa hình ảnh cột mốc trong nắng dịu, mây trời không lằn ranh, rừng khộp lặng im... như một bản hòa ca của thiên nhiên và lịch sử...

Thơ Nguyễn Thanh Mừng: Gia Lai một hai ba

Thơ Nguyễn Thanh Mừng: Gia Lai một hai ba

(GLO)- "Gia Lai một hai ba" của Nguyễn Thanh Mừng dẫn người đọc qua những nẻo đường dốc đèo, qua tiếng thác reo và chiêng cồng, để gặp lại khí phách người xưa. Mỗi hình ảnh, mỗi nhịp thơ là một lát cắt vừa hoang sơ, vừa tự hào về bản sắc không thể phai mờ của đại ngàn Tây Nguyên.

Thơ Đào An Duyên: Lòng quê

Thơ Đào An Duyên: Lòng quê

(GLO)- Trong nhịp sống hiện đại hối hả, bài thơ "Lòng quê" của tác giả Đào An Duyên là tiếng vọng thầm lặng mà day dứt. Người xa quê, dù ở đâu chăng nữa vẫn mang trong tim nỗi nhớ cội nguồn. Qua hình ảnh nước xuôi nước ngược, bài thơ gợi về sự gắn bó thiêng liêng giữa con người và quê hương.

Người nặng lòng với dân ca Tày

Người nặng lòng với dân ca Tày

(GLO)-Hơn 30 năm kể từ ngày rời quê hương Cao Bằng vào Gia Lai lập nghiệp, ông Mã Văn Chức (SN 1961, tổ 3, thị trấn Phú Thiện) vẫn nặng lòng với văn hóa dân tộc Tày. Hơn 100 bài hát đã được ông sáng tác theo làn điệu dân ca Tày với mong muốn “giữ lửa” cho âm nhạc dân gian.

Thơ Lữ Hồng: Những gương mặt hoa cài

Thơ Lữ Hồng: Những gương mặt hoa cài

(GLO)- Bằng hình ảnh thiên nhiên giàu biểu cảm, bài thơ "Những gương mặt hoa cài" của Lữ Hồng gợi nên vẻ đẹp bình yên ẩn sâu trong nhịp sống phố thị. Lời thơ không chỉ là hoài niệm, mà còn là nơi gửi gắm tình yêu, ký ức và những giấc mơ không lời giữa tháng năm xoay vần.

Thơ Sơn Trần: Phía Trường Sơn

Thơ Sơn Trần: Phía Trường Sơn

(GLO)- Bài thơ "Phía Trường Sơn" của Sơn Trần là khúc trầm sâu lắng về nỗi nhớ và sự hy sinh lặng thầm phía hậu phương. Tháng Tư về trên biên cương đầy cỏ xanh và chiều sương phủ trắng, nỗi nhớ hòa quyện cùng đất trời, tạo nên một bản tình ca sâu lắng dành cho cha-người lính năm xưa.