Gương mặt thơ: Đoàn Văn Mật

Theo dõi Báo Gia Lai trênGoogle News
(GLO)- Nhà thơ Đoàn Văn Mật quê Nam Định, hiện đang sinh sống ở Hà Nội, là Trưởng ban thơ Tạp chí Văn nghệ Quân đội. Có cảm tưởng anh sinh ra để làm thơ.
 
Đọc chùm thơ anh gửi, tôi ngồi thừ ra, ám ảnh, rất ám ảnh, dẫu thơ anh nhẹ nhàng như tính cách của anh ngoài đời. “Ở rất xa mùa xuân/những bông cúc ngời lên như nắng/như khăn áo một người chộn rộn/vừa bước đi vừa ngẫm ngợi gì” thì cúc ở đây nó không còn là cúc, nó là người. Lại nữa: “cây thu mình ngắn lại/sợ mùa đông cồng kềnh”. Có ở xứ Bắc, trải qua những mùa đông nhiều khi giờ chỉ còn kỷ niệm, ngắm người áo bông áo khoác, mới thấy cái sự cồng kềnh bởi mùa đông nó như thế nào, nhưng gán cái sợ cồng kềnh ấy cho cây thì tài quá.
Là một giọng thơ chững chạc cất lên trong dàn thơ Việt hiện nay, thơ anh khiến ta khi đọc luôn phải suy nghĩ, luôn phải liên tưởng và nhiều lắm những xốn xang. Sự xốn xang của những con chữ dư ba đầy khắc khoải nhưng cũng đầy trách nhiệm. Mới xuất bản 3 tập thơ trong khi anh làm rất nhiều thơ, chứng tỏ sự cẩn trọng của anh khi làm tập.
Nhà thơ Văn Công Hùngchọn và giới thiệu.
Hoàng cúc
Minh họa: H.T
Minh họa: H.T
Ở rất xa mùa xuân
những bông cúc ngời lên như nắng
như khăn áo một người chộn rộn
vừa bước đi vừa ngẫm ngợi gì.
Trên cánh đồng, hoa mùa lập thể
bông cúc vàng dầu ở rất xa
ta vẫn thấy chúng gần gụi nhất
như áo em phía ngày cũ trôi về.
Trôi về cả khoảng trời náo nức
đang bừng lên trên sắc hoa vàng
khi ta nhớ mùa đông nào xa lắc
khuôn mặt em buông xuống dịu dàng.
Khi rất gần mùa xuân
những bông cúc lại ngời lên xa vắng.
Cuối đông
Minh họa: H.T
Minh họa: H.T
Đường xa thương nắng cũ
gió qua chiều tóc xanh
cây thu mình ngắn lại
sợ mùa đông cồng kềnh.
Những đào he hé nụ
đã khoác màu cô dâu
sợ hoa xoan lầm ngõ
mây về tím chân cầu.
Người đi như tuổi trẻ
im lặng cũng theo đi
chợt bóng câu cửa sổ
nhắn với tôi điều gì.
Tôi ngồi ở trong phòng
nghe ngoài xa gió gọi
mưa dắt nhau vào xuân
gửi tình cho lá mới.
Những đám mây cuối trời
Minh họa: H.T
Minh họa: H.T
Đã dạt về cuối trời
vẫn đổ bóng sang vòm trời khác
những đám mây kia ơi
bay nhẹ thế làm ta kinh ngạc.
Bay như chưa biết mình từ nước
chưa từng hóa cơn mưa
chưa từng có phút giây cuồng nộ
vô ưu bay, chẳng để ai ngờ…
Những đám mây kia ơi
chân trời ấy làm sao chứa được.
Đã có lúc ghì mình sát đất
rồi bay theo mộng mị kiếp người
nhòa tất thảy vào đời sống khác
lại làm mây di tán lưng trời.
Bay nhẹ thế, làm sao ta hiểu nổi
mi từng mang gương mặt con người. 

Có thể bạn quan tâm

Thơ Nguyễn Đình Phê: Gửi lại

Thơ Nguyễn Đình Phê: Gửi lại

(GLO)- Bài thơ "Gửi lại" của Nguyễn Đình Phê là một tác phẩm đầy hoài niệm, suy tư về thời gian, tình yêu và sự chia ly. Xoay quanh cảm giác tiếc nuối, luyến lưu một mối tình đã qua, những kỷ niệm khó quên, tác giả muốn gửi lại cho người yêu hay cho chính mình?

Tiến sĩ Lưu Hồng Sơn bên một bức tranh của họa sĩ Xu Man tại Bảo tàng tỉnh. Ảnh: P.D

Tranh Xu Man: Di sản tìm về

(GLO)- Từ chỗ chỉ sở hữu số lượng tác phẩm rất ít ỏi của họa sĩ Xu Man, hiện nay, Bảo tàng tỉnh Gia Lai đang có một bộ sưu tập dày dặn với tổng cộng 52 bức của người họa sĩ tài danh, nhiều nhất trong hệ thống bảo tàng cả nước.

Hình dung

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Hình dung

(GLO)- Bài thơ "Hình dung" của Nguyễn Ngọc Hưng là một tác phẩm đẹp, đậm chất mộng mơ và lãng mạn. Nó thể hiện một tình yêu vĩnh cửu, dường như không thể chạm vào, nhưng vẫn mãnh liệt và đầy khắc khoải...

Tặng em nỗi nhớ ngược chiều

Thơ Từ Dạ Linh: Tặng em nỗi nhớ ngược chiều

(GLO)- "Tặng em nỗi nhớ ngược chiều" của Từ Dạ Linh mang vẻ đẹp mộc mạc, đầy hoài niệm về tuổi thơ, về những khoảnh khắc hồn nhiên mà người ta thường dễ dàng quên đi. Ẩn chứa trong đó cũng là nỗi nhớ, sự lưu luyến về tình yêu đầu đời với những xúc cảm tinh khôi, thuần khiết...

“Mùa xuân của mẹ”

“Mùa xuân của mẹ”

(GLO)- Đầu năm nay, tác giả Lê Thị Kim Sơn-Hội viên Hội Văn học Nghệ thuật tỉnh Gia Lai ra mắt tập truyện dành cho thiếu nhi “Cổ tích trưa” (Nhà xuất bản Kim Đồng) và mới đây là tập truyện ngắn “Mùa xuân của mẹ” (Nhà xuất bản Hồng Đức). 

Thơ Đại Dương: Em đi trên đồi hoa

Thơ Đại Dương: Em đi trên đồi hoa

(GLO)- "Em đi trên đồi hoa" của tác giả Đại Dương là sự hòa quyện giữa con người và cảnh sắc thiên nhiên tươi đẹp. Những câu thơ mang sắc thái vừa lãng mạn vừa thoáng gợi lên cảm giác tiếc nuối về thời gian trôi qua, để rồi "mắt hoa tròn ngấn lệ/rưng rưng vắt qua mùa"...

“Gia Lai trong tôi”

E-magazine“Gia Lai trong tôi”

(GLO)- Gia Lai trong bạn là những hình dung gì khi nhắc đến? Là khung cảnh thiên nhiên hùng vĩ, là nụ cười sơn nữ hay nét bản sắc văn hóa khó lẫn? Những câu trả lời sẽ được tìm thấy tại Triển lãm nhiếp ảnh năm 2024 với chủ đề “Gia Lai trong tôi”.

Thơ Nguyễn Đình Phê: Với Krông Pa

Thơ Nguyễn Đình Phê: Với Krông Pa

(GLO)- Bài thơ "Với Krông Pa" của Nguyễn Đình Phê mang đến một cái nhìn sâu sắc về mảnh đất và con người nơi đây. Không chỉ đưa người đọc đi qua những khung cảnh thiên nhiên tuyệt đẹp, tác giả còn gợi lên những câu chuyện lịch sử và cả hành trình đổi thay sau chiến tranh của vùng đất này.

Kết nối, tôn vinh bạn đọc yêu sách

E-magazineKết nối, tôn vinh bạn đọc yêu sách

(GLO)- Sáng 17-10, Thư viện tỉnh Gia Lai tổ chức chương trình “Kết nối bạn đọc yêu sách” với sự tham gia của hàng trăm học sinh thuộc các đơn vị trường học trên địa bàn TP. Pleiku, những người làm công tác thư viện ở cơ sở và bạn đọc tích cực của thư viện năm 2024.