Đội ngũ thông tin-cổ động ngày ấy

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

(GLO)- Để đáp ứng yêu cầu cổ động nhanh, kịp thời cho các nhiệm vụ của địa phương và cả nước, đầu năm 1977, Ty Thông tin-Văn hóa tỉnh Gia Lai-Kon Tum đã tổ chức hệ thống thông tin-cổ động từ tỉnh xuống cơ sở.

Theo đó, ở tỉnh có Đội Thông tin-cổ động. Đến tháng 11-1977, mỗi huyện, thị cũng có 1 đội thông tin lưu động.

tranh-xu-man-7573-8120.jpg
Trong hành trang của các đội thông tin-cổ động thời ấy, không thể thiếu tranh cổ động của họa sĩ Xu Man (ảnh nguồn baotangtinh.gialai.gov.vn)

Ở cấp tỉnh, đội ngũ cán bộ tiên phong làm công tác thông tin-cổ động trong thời kỳ đầu gian nan ấy là những thanh niên sôi nổi, năng nổ như: Đinh Văn Lâm, Trịnh Duy Lễ, Nguyễn Tánh, A Rin, Đinh Văn Vi, Trần Trọng Hoàng, Hồng Vân, An Lành…

Những ngày mới thành lập, Đội chỉ được trang bị 1 bộ amply, 1 máy nổ 1 kW, 1 đèn chiếu điện, 1 đài bán dẫn và ghi âm, đàn guitar, violon, phong cầm và một số tranh ảnh thời sự của trung ương, của tỉnh...

Đội cũng được trang bị 1 chiếc xe Jeep làm phương tiện. Nhưng để đến được với bà con ở các điểm khai hoang, các buôn làng vùng sâu, vùng xa lại chủ yếu nhờ vào đôi chân của mỗi người. Trong giai đoạn này, các thành viên tuy còn “non” về trình độ chuyên môn, nhưng có thừa sự nhiệt huyết, sáng tạo và biết dựa vào quần chúng nhân dân.

Dù đã gần 70 tuổi nhưng chị An Lành còn nhớ như in về những buổi cùng anh em đến các công trường. Để phục vụ chiến dịch “Khai hoang quyết thắng”, cuối năm 1977, Ty Văn hóa-Thông tin thành lập 2 đoàn văn hóa và thông tin lưu động gồm 11 người do ông Nguyễn Tánh làm Trưởng đoàn. Các ông: Đinh Văn Lâm, Y Yơn, Nông Quốc Hùng làm Phó đoàn. Các thành viên gồm: An Lành, Đinh Văn Vi (biểu diễn), Phạm Văn Tuấn (kẻ vẽ), Hoàng Văn Phúc (phát hành sách) và nhóm chiếu bóng gồm: Huỳnh Văn Trình, Nguyễn Văn Giám, Hồng Tổ Phong. Sau gần 1 năm hoạt động, Đội đã liên tục phục vụ tại các công trường khai hoang, thủy lợi… ở các huyện vùng sâu, vùng xa như: Đăk Glei, Đăk Tô, An Khê, Mang Yang, Chư Prông.

Năm 1978, Ty thành lập Đội lưu động gồm 8 người, trong đó có 5 người làm thông tin lưu động, 3 người chiếu bóng lưu động để phục vụ bà con vùng biên giới, công-nông trường, khu kinh tế mới và các đội sản xuất với nhiều hoạt động phong phú như: chiếu bóng, đèn chiếu, tuyên truyền miệng, văn nghệ cổ động, triển lãm nhỏ, ngoài ra còn kết hợp bán sách và tặng sách, văn hóa phẩm cho người dân.

Cùng với đó, các đội thông tin lưu động của Đăk Tô, Pleiku, Đăk Glei, Kon Plông, Chư Prông, An Khê thực sự là những mũi nhọn sắc bén, xung kích, thường xuyên xuống các xã vùng sâu, vùng căn cứ, vùng biên giới để phục vụ người dân.

Hoạt động thông tin-cổ động ngày ấy được thực hiện chủ yếu bằng các phương thức: nói trực tiếp, cổ động trực quan (thông qua tranh, ảnh) và văn nghệ cổ động. Đối với đội tỉnh, tại các điểm đến, anh chị em vừa tổ chức các hoạt động chuyên môn, vừa kiểm tra phong trào, xây dựng, củng cố và bồi dưỡng nghiệp vụ cho các đội thông tin cơ sở. Mỗi chuyến đi như vậy thường kéo dài cả tháng.

Hồi ấy, những bài hát của nhạc sĩ Y Yơn (dân tộc Jrai) dù mang tính “thời vụ” như: Gặt lúa Đông Xuân, Trường học lah (kêu gọi học sinh đến trường) hay những bài động viên thanh niên hăng hái tăng gia sản xuất, có nội dung kiểu: “Em phải giỏi lao động sản xuất, vì nếu em làm biếng, em ngồi không, thì anh không yêu em”… do các chị Hồng Vân, An Lành và các đội viên thông tin lưu động ở cơ sở biểu diễn bằng tiếng Việt, Bahnar, Jrai.

Hồi chưa có phim lưu động, những bộ phim “đèn chiếu” (đẩy từng hình ảnh được vẽ sẵn, chủ yếu là các truyện cổ như: Ai mua hành tôi, Thánh Gióng… qua ánh đèn chiếu, phóng lên màn hình bằng vải, kèm giọng đọc thuyết minh của các đội viên thông tin lưu động) rất cuốn hút người xem. Trong hành trang của các đội thông tin-cổ động thời ấy, không thể thiếu tranh cổ động của họa sĩ Xu Man.

“Vui lắm, hăng say lắm, không biết khổ là gì đâu” là những lời tôi nghe được trong câu chuyện với người trong cuộc. Và tôi tin, có như vậy, các anh chị mới đủ sức lăn lộn ở hầu hết các trọng điểm kinh tế, chính trị của tỉnh, vượt qua biết bao gian khó. Nhưng bù lại, họ luôn được bà con dân làng quan tâm, ưu ái.

Có thể bạn quan tâm

“Rừng thông xanh một đời ở lại”

“Rừng thông xanh một đời ở lại”

(GLO)- Hình ảnh đầy luyến nhớ ấy đã lưu dấu vĩnh viễn trong ký ức một thi sĩ từng có phần đời sống và viết ở Pleiku-nhà thơ Lê Nhược Thủy. Để rồi, những gì đẹp đẽ nhất về phố núi, về Gia Lai được ông gom lại tròn đầy trong tập thơ “Mắt núi” vừa xuất bản.

Về một giấc mơ

Thơ Đào An Duyên: Về một giấc mơ

(GLO)- Bài thơ Về một giấc mơ của Đào An Duyên là hành trình khám phá chiều sâu của thời gian và ký ức qua âm thanh. Mỗi tiếng gõ cất lên như xuyên qua lớp rêu phong thời gian, mở ra cả một chân trời những giá trị xưa cũ, khiến con người lắng lại giữa dòng chảy hiện đại mà suy tư về nguồn cội.

Du hành với “Pleiku xưa và nay”

Du hành với “Pleiku xưa và nay”

(GLO)- Phố núi Pleiku (tỉnh Gia Lai) hơn nửa thế kỷ trước có gì thú vị? Triển lãm ảnh “Ký ức Pleiku” diễn ra tại Bảo tàng tỉnh từ ngày 24-1 đến 21-2 đưa người xem bước vào chuyến du hành trở về Pleiku xưa, thêm cơ sở so sánh với sự phát triển không ngừng của đô thị trung tâm khu vực Bắc Tây Nguyên.

Cỏ xanh về phía cũ

Cỏ xanh về phía cũ

(GLO)- Bài thơ “Cỏ xanh về phía cũ” của Vân Phi như một bức tranh ký ức trầm lắng về mái ấm gia đình, nơi thời gian dường như lặng lẽ quay trở lại qua những hình ảnh quen thuộc, giản dị thấm đượm tình cảm và ký ức sâu sắc khiến người ta thổn thức.

Nhịp xoang

Nhịp xoang

(GLO)- Bài thơ "Nhịp xoang" của Nguyễn Đình Phê mang đậm hơi thở văn hóa Tây Nguyên, tái hiện không khí lễ hội cồng chiêng rộn ràng, nơi con người hòa cùng thiên nhiên và thần linh. Bài thơ không chỉ ca ngợi vẻ đẹp văn hóa mà còn truyền tải tinh thần đoàn kết, gắn bó bền chặt.

Thơ Sơn Trần: Lời hẹn

Thơ Sơn Trần: Lời hẹn

(GLO)- Bài thơ "Lời hẹn" của Sơn Trần không chỉ mô tả vẻ đẹp của thiên nhiên mà còn là những hẹn ước, kỳ vọng về sự trở về, đoàn tụ, gắn kết. Hình ảnh trong thơ vừa thực tế, vừa thi vị, mang đến cho người đọc cảm nhận ấm áp về tình yêu quê hương, về sự đổi thay tươi đẹp của đất trời vào xuân.

Thơ Vân Phi: Xuân dậy thì

Thơ Vân Phi: Xuân dậy thì

(GLO)- "Xuân dậy thì" của tác giả Vân Phi mang đến những xúc cảm thanh tân về mùa xuân và tình yêu, đưa chúng ta vào không gian tràn đầy sức sống của một buổi sáng quê hương. Mùa xuân được nhen lên trên từng chồi non lộc biếc, và mùa xuân cũng bắt đầu khi tình yêu có những hồi đáp ngọt ngào...

Nụ cười Tây Nguyên

Nụ cười Tây Nguyên

(GLO)- Đi tìm nụ cười Tây Nguyên chính là tìm đến cái đẹp nguyên sơ. Nó ẩn sâu trong đôi mắt, nó hé nhìn qua đôi tay trong vũ điệu, nó giấu mình sau chiếc gùi đầy ắp lúa, bắp và nó cũng chân tình, e ấp khi nói lời thương. Nụ cười ấy hồn hậu, sâu lắng và tự nhiên như núi rừng, sông suối.

Thơ Nguyễn Thanh Mừng: Khảo cổ An Khê

Thơ Nguyễn Thanh Mừng: Khảo cổ An Khê

(GLO)- Bài thơ "Khảo cổ An Khê" như một cách "phượt" về quá khứ, về những dấu tích cổ xưa của Nguyễn Thanh Mừng. Để rồi, ở đó, tác giả lại tự "khảo cổ chính mình", khát khao tìm lại những giá trị thuần khiết, giản dị của con người và văn hóa dân tộc.