Con hạc Pikachu và 50 tỉ đồng thuế dân

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
 
Biểu tượng di tích lịch sử cách mạng Yên Trường y như cảnh "đóng đinh con hạc pikachu". Ảnh: Congluan.vn.
Chim hạc, trống đồng, búa liềm, 3 thứ đó chồng lên nhau trong một thứ được gọi là Biểu tượng di tích lịch sử cách mạng Yên Trường. Và tổng chi phí cho bức tượng mà dân gọi là “Hạc pikachu” là 50 tỉ đồng.
Thật ra, cũng đã có hẳn Cuộc thi sáng tác biểu tượng di tích lịch sử cách mạng Yên Trường, huyện Thọ Xuân, tỉnh Thanh Hóa. Thật ra, biểu tượng này đã được trưng bày để “lấy ý kiến nhân dân đánh giá” rồi. Thật ra, cũng có các ý kiến khen ngợi với những “khí phách”, “thế bứt phá” rồi. Cho đến khi nó được công khai trên mạng.
Mỹ thuật là không có giá, không có thước đo mà tùy cảm nhận cá nhân. Nhưng cái xấu, sự ôm đồm, kệch cỡm thì lại rất dễ để nhận ra.
Có ý kiến mỉa mai rằng: Có lẽ phải đến Thọ Xuân "học" Mỹ thuật. Đúng hơn: Phải đến Thọ Xuân "học" làm tượng đài.
Phải học, bởi từ tổng mức đầu tư ban đầu 34,965 tỉ đồng, Dự án này đang có nguy cơ đội vốn thêm 14,791 tỉ.
Phải học, bởi một dự án với 2-3 cái nhà, một biểu tượng đá cũng chậm tiến độ.
Phải học, bởi công trình phải sửa đi sửa lại, phải bổ sung, điều chỉnh nhiều lần do “chất lượng chưa đạt yêu cầu, chủ yếu do nguyên nhân chủ quan”.
Một quần thể ngót 50 tỉ đồng, toàn bộ là tiền ngân sách, tức là từ thuế dân, cũng chậm tiến độ, cũng điều chỉnh, cũng đội vốn khủng. Nếu có một bài học giáo dục nào được rút ra, hẳn nhiên, đó là sự phí phạm tiền bạc của dân, bài học xấu xí về cách làm lôi thôi luộm thuộm.
Chúng ta từng có câu chuyện xây Văn Miếu rồi phải tổ chức hội thảo để xem Văn Miếu sẽ thờ ai. Chúng ta có những huyện nghèo 30a quyết xây tượng đài 14 tỉ. Chúng ta có những huyện nợ như chúa Chổm nhưng đòi xây bằng được tượng đài 20 tỉ. Chúng ta cũng có la liệt, ở khắp nơi, những di tích, bảo tàng, tượng đài mang danh giáo dục truyền thống lịch sử, truyền thống cách mạng cho thế hệ trẻ... nhưng gắn liền với chúng luôn là những con số chục tỉ, trăm tỉ, ngàn tỉ, luôn là tình trạng rút ruột, luôn là xuống cấp, luôn là bỏ hoang, dãi dầu mưa nắng như những biểu tượng về sự lãng phí. Chỉ duy nhất là về sự lãng phí mà thôi.
Có điều không thể không nói: Nguyện vọng của dân luôn được các nhà làm tượng đài kiểu này đưa ra như một thuyết minh cho sự cần thiết, luôn được coi là lý do. Nhưng thật ra, có dân nào lại dễ dãi với tiền thuế của mình như vậy không?
ANH ĐÀO (LĐO)

Có thể bạn quan tâm

Cái nào đáng sợ hơn?

Cái nào đáng sợ hơn?

Hà Nội và TP.HCM có hơn 14 triệu xe máy, nếu kiểm định khí thải từ 1.7.2027 thì không thể đủ cơ sở thực hiện, có thể dẫn tới 'vỡ trận'. Nhưng lùi thời gian kiểm định thì ô nhiễm không khí sẽ càng thêm trầm trọng, ảnh hưởng đến sức khỏe người dân và thiệt hại về kinh tế. Vậy cái nào 'đáng sợ' hơn?

Hút chất xám vào khu vực công

Hút chất xám vào khu vực công

Đầu những năm 1990, khi Việt Nam bắt đầu mở cửa phát triển kinh tế, đã có ý kiến của các Việt kiều kiến nghị Chính phủ cần có chính sách sử dụng các chuyên gia giỏi người Việt ở nước ngoài bổ trợ cho phát triển kinh tế đất nước.

Báo chí trong thời đại AI

Báo chí trong thời đại AI

(GLO)- Sẽ không quá khi nói rằng, chúng ta đang ngày ngày hít thở trong bầu không khí “số”. Sự phát triển mạnh mẽ của khoa học công nghệ nói chung và trí tuệ nhân tạo (AI) đang đưa các ngành nghề vào cuộc chạy đua để không bị tụt hậu. Báo chí càng không ngoại lệ.

Khát vọng trung tâm tài chính toàn cầu

Khát vọng trung tâm tài chính toàn cầu

Thế giới hiện có 119 trung tâm tài chính quốc tế, song chỉ có khoảng 20 trung tâm thành công, hiệu quả. 'Sinh sau đẻ muộn', làm sao để trung tâm tài chính tại VN cạnh tranh được với các trung tâm rất lớn của khu vực như Thượng Hải (Trung Quốc), Dubai, Singapore…?

Sau những cánh cửa đóng kín

Sau những cánh cửa đóng kín

Giữa năm, không phải dịp lễ, Tết, nhưng hàng nghìn ki-ốt, cửa hàng từ bắc chí nam đồng loạt đóng cửa, nghỉ bán. Phía sau những cánh cửa đóng kín, im lìm ấy là sự chối bỏ lạnh lùng trước những nỗ lực làm minh bạch nguồn gốc hàng hóa đưa vào thị trường.

null