Chuyện trên xe buýt

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

(GLO)- 1. Chị nhà ở quê, nghỉ hưu lên phố phụ nấu nướng nuôi con học đại học. Chị ngại đi xe máy vì không quen đường sá nên chọn xe buýt làm phương tiện. Khi đi xe buýt quen rồi thì lại gặp nhiều niềm vui bất ngờ.

Như hôm chị chứng kiến chuyện cậu thanh niên khoảng 25 tuổi lên xe ở một trạm. Cậu có bộ dạng cũng tươm tất, quần áo sạch sẽ, tuy nét mặt lộ vẻ mệt mỏi, bơ phờ. Lúc anh bán vé đến thu tiền, cậu ta đưa ra tờ tiền 1.000 đồng và nói: “Em còn có 1.000 đồng, em đi tìm việc mà không có việc, tiền ăn cơm hết rồi, anh lấy giùm em”. Anh bán vé hỏi em xuống đâu? Nói, dạ em xuống ngã ba X., xe này có chạy đến đó không anh? Anh bán vé nói: “Em ngồi đó đi rồi chút anh chỉ chỗ em xuống đi tiếp” và không lấy 1.000 đồng dù đã lỡ xé vé rồi. Bác trung niên bên cạnh cậu thanh niên dúi vào tay anh bán vé 5.000 đồng, nói: “Chú cho tôi trả tiền luôn tấm vé đó” khiến cả anh bán vé lẫn cậu thanh niên có chút ngơ ngác. Lúc gần đến một trạm, anh bán vé ngoắc cậu thanh niên đến, đưa cho cậu ta 5.000 đồng và nói: “Em xuống trạm này, đón xe số... là đến nơi, anh đưa em thêm 5.000 đồng là đủ 6.000 đồng để mua vé về nhà”.

 

Ảnh minh họa
Ảnh minh họa

Chỉ là chuyện ứng xử với vài ngàn tiền lẻ thôi mà khiến những người xung quanh đều nhìn theo, tủm tỉm cười và thấy lòng ấm áp trong một buổi chiều rất đẹp.

2. Bạn kể, sáng nay, khi xe buýt  ngang qua Bệnh viện Nhi, có rất nhiều bà mẹ dắt theo vài đứa nhóc lóc chóc leo lên. Họ mang theo những túi to lỉnh kỉnh bao gồm đồ em bé, khăn, sữa, đồ chơi… Bác tài dừng lại khá lâu, nhưng những đứa con nít vẫn tỏ vẻ cuống quýt, rối rít leo lên sàn xe, đứa này chen với đứa kia, chừng như sợ xe đi mất.

Một chị gái tóc vàng ngồi cạnh bạn, ôm thằng bé đen nhẻm: “Mới có chừng này tuổi mà bày đặt bịnh quá trời bịnh, không có bịnh gì là không dính. Nuôi mắc mệt à, muốn liệng đi cho rồi”. Vừa nói chị vừa xoa xoa cẳng tay nó, lâu lâu hôn nhẹ lên mái tóc tơ lơ thơ của thằng nhóc.

Bác gái phía trên (lúc sau mới biết là mẹ của chị tóc vàng) ngồi trên quay xuống khều khều chị: “Ê, nãy thấy thằng đó nó nhìn lén mày á”. “Con biết mà, mà con làm bộ như không thấy. Thằng chả thấy con nhuộm tóc chắc là ghét lắm”. Xong, bác quay qua kể với bạn: “Tụi nó là vợ chồng, mới xa nhau 6 tháng mà giờ nhìn thẳng nhau cũng không dám. Kỳ ghê ha chú”. Bạn khẽ gật nhẹ đầu, thấy thực tâm không muốn bình luận chi về chuyện thiên hạ. Bác kiên trì thuyết minh kỹ hơn: “Hai đứa nó xa nhau 6 tháng rồi, mà nghe tin thằng nhỏ bịnh là thằng chồng ở đâu không biết chạy tới liền, nhìn hớt hơ hớt hải, còn nhìn lén vợ nó nữa, chắc còn thương dữ lắm…”. Rồi bác chép miệng: “Mà đàn ông kỳ cục ghê, sĩ diện làm gì hông biết. Nói một câu là con vợ nó xiêu lòng, bồng con về liền. Tự nhiên giữ sĩ diện, im im hoài. Cái tính gì mắc cười ghê. Mà mai mốt gì, chú lỡ vậy thì đừng có sĩ diện nghen, nói một hai câu thôi là thế nào con vợ nó cũng nghe à”.

Bạn kể, những người xung quanh nghe thấy mắc cười ghê mà không ai cười nổi. Thấy lòng quặn quặn thương thương thằng nhỏ tóc loe hoe nằm bình yên trong lòng người mẹ trẻ.

3. Một chị bạn tôi từng là người rất sợ đi xe gắn máy. Khi chị đi xin tuyển phóng viên, nghe chị nói không biết đi xe máy, cả Ban Biên tập bật cười. Chị Phó Tổng Biên tập hỏi: “Em có thể tập đi mà?”. Chị thản nhiên nói: “Không ạ, em không thể. Đúng là em không thể đi xe máy nhưng em vẫn có thể đi xe buýt đến mọi nơi mà em muốn”. Đó là câu chuyện dài. Lần đó, người yêu chị chở về tới trước cổng, vừa ngồi trên xe máy quay ra thì xe tải tông húc trở lại, cách chỗ chị đứng rất gần. Tai nạn này ám ảnh tới mức chị không bao giờ dám ngồi lên xe máy vì sợ đối diện với những chiếc ô tô, xe tải.

Vì đi xe buýt nên chị có rất nhiều câu chuyện làm quà cho tôi mỗi sáng. Chẳng hạn chuyện sáng nay chị đi trên xe, có thằng mất dạy mà mặt mũi sáng sủa lắm nha, tóc chải keo, đeo kính cận. Vậy mà thằng cha đó ăn nói cụt lủn với chị bán vé, không chịu nhường chỗ cho người già… Lúc sau nó ngủ quên, hụt trạm, tỉnh dậy thì xe chạy qua một khúc rồi, mặt mũi nó méo xẹo kêu trời vì trễ cuộc hẹn quan trọng nào đó. Vậy mà mấy người xung quanh vỗ tay bồm bộp, biết chi không?-Dạ không-tôi đáp. Vì vui chớ chi. Đáng đời thằng cha đó. Trời ạ, trên xe buýt giờ người ta văn minh lắm chứ bộ, chắc thằng chả 80 năm rồi không đi xe buýt-chị tủm tỉm cười.

Cứ thế, những câu chuyện tưởng chừng vặt vãnh ấy đã mang đến cho chúng tôi những niềm vui nho nhỏ, dễ thương trong cuộc sống bộn bề lo toan này.

Khôi Nguyên Thảo

Có thể bạn quan tâm

Nhà thơ Đào Đức Tuấn (thứ 2 từ phải sang) khẳng định người nghệ sĩ cần hun đúc tinh thần lao động sáng tạo phù hợp với thời kỳ mới. Ảnh: Lam Nguyên

“Trái ngọt” từ một trại sáng tác

(GLO)- Sau 1 tuần tổ chức đi thực tế và dành thời gian cho trại viên tự do sáng tạo, Trại sáng tác Văn học nghệ thuật (VHNT) năm 2025 tại cao nguyên Gia Lai bế mạc ngày 3-11. Từ đây, nhiều cảm xúc đẹp đẽ được chắt lọc và gửi trao qua từng tác phẩm.

“Giữ lửa” nghề thủ công truyền thống ở vùng cao

“Giữ lửa” nghề thủ công truyền thống ở vùng cao

(GLO)- Giữa nhịp sống hiện đại, khi những sản phẩm công nghiệp ngày càng phổ biến, ở các xã vùng cao trong tỉnh vẫn có những nghệ nhân miệt mài gìn giữ nghề thủ công truyền thống của dân tộc mình. Họ không chỉ làm ra sản phẩm để mưu sinh, mà còn giữ lửa cho những giá trị văn hóa truyền đời.

Tác phẩm Đại hội quân nhân Sư đoàn 5 của họa sĩ Huỳnh Phương Đông sáng tác năm 1965.

Văn học và số phận con người

(GLO)- Kỷ nguyên mới mà Ðảng ta đang dồn sức dẫn dắt toàn dân tộc vươn tới, hiểu một cách nôm na là kỷ nguyên mà toàn dân tộc ai cũng hạnh phúc. Hay như lời Bác Hồ giản dị-“…dân ta được hoàn toàn tự do, đồng bào ai cũng có cơm ăn áo mặc, ai cũng được học hành”. 

Niềm vui của nghệ nhân Thui và cô gái trẻ Hyăo khi được tham gia biểu diễn ở thủ đô, đồng thời giao lưu với các dân tộc anh em. Ảnh: Lam Nguyên

“Hoa của núi” tỏa sắc tại Hà Nội

(GLO)- Như những bông hoa rừng mộc mạc mà đậm hương sắc, 25 nghệ nhân Bahnar làng Kon Măh (xã Ia Khươl, tỉnh Gia Lai) góp mặt tại chuỗi hoạt động tháng 10 với chủ đề “Em là hoa của núi” diễn ra tại Làng Văn hóa-Du lịch các dân tộc Việt Nam, nơi hội tụ vẻ đẹp và tình đoàn kết các dân tộc anh em.

Nữ họa sĩ ba miền hội ngộ phố Núi

Nữ họa sĩ ba miền hội ngộ phố Núi

(GLO)- Những ngày này, công tác chuẩn bị cho triển lãm “Về miền đất đỏ” của các nữ họa sĩ Bắc - Trung - Nam đang được gấp rút triển khai nhằm kịp ra mắt đông đảo công chúng yêu nghệ thuật vào ngày 20-10, đúng dịp kỷ niệm 95 năm Ngày Phụ nữ Việt Nam.

Chương trình nghệ thuật đặc biệt “Sắt son niềm tin theo Đảng” sẽ diễn ra vào tối 4-10

Chương trình nghệ thuật đặc biệt “Sắt son niềm tin theo Đảng” sẽ diễn ra vào tối 4-10

(GLO)- Chào mừng thành công của Đại hội đại biểu Đảng bộ tỉnh lần thứ I, nhiệm kỳ 2025-2030, tối ngày 4-10, tỉnh Gia Lai tổ chức chương trình nghệ thuật đặc biệt với chủ đề “Sắt son niềm tin theo Đảng” tại Quảng trường Nguyễn Tất Thành (phường Quy Nhơn).

null