'Chuyên gia trùng tu' chân đất

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
Chỉ có những người dân ở xã Duy Phú mới trụ được với 'nghiệp trùng tu', bởi nó đòi hỏi sự cần cù, tỉ mỉ, nhẹ nhàng ngồi hàng giờ kiên nhẫn khơi, kéo từng rễ cây, nhẹ tay với từng viên gạch...
 
Phụ nữ Duy Phú tham gia đập gạch cho vụn để trộn với dầu rái làm chất kết dính các viên gạch. Ảnh: H.T
Hàng loạt đền tháp ở Mỹ Sơn (H.Duy Xuyên, Quảng Nam) được trùng tu, bảo tồn, gìn giữ đến ngày hôm nay có đóng góp không nhỏ của người dân xã Duy Phú. Họ được ví như những “chuyên gia trùng tu” chân đất, tận tâm với di sản trên quê hương mình.
Vướng “nghiệp” trùng tu
Năm 1969, Khu đền tháp Mỹ Sơn nguy nga với 72 công trình kiến trúc kỳ vĩ đã bị bom B52 tàn phá. Khu A, trong đó có đền tháp A1, xây dựng vào thế kỷ thứ 10, được các nhà khảo cổ trong nước và quốc tế coi như “trái tim” của Khu đền tháp Mỹ Sơn, cũng không ngoại lệ. Đầu năm 2020, chuyên gia thuộc Viện Khảo cổ Ấn Độ phối hợp với Ban Quản lý di sản văn hóa thế giới Mỹ Sơn tổ chức trùng tu nhóm tháp ở khu A, sau khi đã hoàn thành đưa vào khai thác du lịch nhóm tháp K, H.
Giữa cái nắng tháng ba ran rát, khô hanh, thung lũng Mỹ Sơn có cả trăm công nhân chia thành nhiều nhóm nhỏ tỉ mỉ với từng viên gạch rêu phong. Tại tháp A8, hay còn gọi là tháp cổng, những công nhân lớn tuổi được giao nhiệm vụ làm sạch thực bì, cạo từng tí đất, bóc tách từng rễ cây bé xíu bám dính vào gạch, để phát lộ nền móng tháp. Công việc khó nhất này phải được giao cho những công nhân có kinh nghiệm nhiều năm, bởi đây là công việc mang tính quyết định đến thành công hay thất bại của cả quá trình trùng tu, bảo tồn.
Ông Nguyễn Văn Năm, ở xã Duy Phú, cho biết ông tham gia trùng tu, gia cố đền tháp ở Mỹ Sơn từ năm 2004 và bây giờ anh em thợ thầy quý mến đặt cho biệt danh “Năm chuyên gia”, do từng trải qua các dự án trùng tu tháp cổ với đủ chuyên gia đầu ngành đến từ nước Ý, rồi chuyên gia của Viện Bảo tồn (Bộ VH-TT-DL), Ấn Độ… Ông Năm kể rằng mình chuyên rặt nông dân, đi làm đủ thứ nghề sau mùa nông nhàn, nhưng cuối cùng “cái nghề trùng tu tháp cổ” lại bám ông như một cái nghiệp. Trải qua 16 năm, ông Năm rành rẽ từng đế tháp, từng viên gạch, từng mạch hồ, phong cách kiến trúc đền tháp… để rồi ông góp thêm tiếng nói, suy nghĩ của mình về kỹ thuật tạo chất kết dính từ dầu rái, chất lượng gạch thay thế gạch Chăm cũ đã mục nát… “Được làm việc với các chuyên gia khảo cổ, trùng tu trong và ngoài nước, mình học được ở họ sự cẩn trọng, chi li với từng viên gạch, mạch hồ. Rồi từ đó, lần lần mình thông thạo…”, ông Nguyễn Văn Năm chia sẻ. Từ những kinh nghiệm có được, ông Năm và nhiều người dân lành nghề trùng tu đã chỉ vẽ lại cho các lớp cháu con ở xã Duy Phú theo đuổi nghề, nghiệp trùng tu đền tháp Mỹ Sơn.
 
Ông Nguyễn Văn Năm tỉ mỉ với từng viên gạch tại tháp A8 thuộc khu A - Khu đền tháp Mỹ Sơn. Ảnh: Hữu Trà
Anh Lê Văn Cường, chuyên viên bảo tồn của Ban Quản lý di sản văn hóa thế giới Mỹ Sơn, cho rằng không hiểu cơ duyên, tâm linh thế nào mà ở xã Duy Phú này có rất nhiều người yêu và kết luôn với nghiệp trùng tu. Anh Ngô Văn Lộc, nhà ở thôn Bàn Sơn, xã Duy Phú là một ví dụ, bởi trước đây anh làm đủ thứ nghề, gần nhất là làm thợ xây dựng, công thợ cao gấp đôi làm trùng tu ở Mỹ Sơn, nhưng rồi anh lại bỏ hết, về quê theo nghề trùng tu...
Yêu nghề vì yêu quê
Anh Lê Văn Cường bật mí rằng tất cả hơn trăm công nhân đang tham gia trùng tu đền tháp ở Mỹ Sơn đều là người quê xã Duy Phú. Nhiều năm bám trụ với các dự án trùng tu đền tháp ở Khu đền tháp Mỹ Sơn, anh Cường theo dõi rất kỹ về tính tình công nhân tham gia trùng tu đền tháp. Theo anh Cường, chỉ có những người dân ở xã Duy Phú mới trụ được với “nghiệp trùng tu”, bởi nó đòi hỏi sự cần cù, tỉ mỉ, nhẹ nhàng ngồi hàng giờ kiên nhẫn khơi, kéo từng rễ cây, nhẹ tay với từng viên gạch; thậm chí đến miếng gạch bể dù nhỏ cũng không được bỏ đi mà phải để riêng, tận dụng đập vụn trộn vữa...
Trong quá trình lao động, nhiều sáng kiến, đề xuất của người dân được các chuyên gia đầu ngành ghi nhận, áp dụng vào thực tiễn trùng tu

Anh Lê Văn Cường, kỹ sư, chuyên viên bảo tồn Ban Quản lý di sản văn hóa thế giới Mỹ Sơn

“Mình đi làm lâu và có trách nhiệm hướng dẫn các anh em đi sau. Biết việc mà không hướng dẫn, chỉ vẽ lại cho anh em đi sau thì thật uổng phí khoảng thời gian mười mấy năm theo học hỏi từ các chuyên gia. Cái gì giấu được, chứ trùng tu di tích là gắn với tâm linh. Khu đền tháp Mỹ Sơn là di sản văn hóa thế giới mang lại nhiều ích lợi cho người dân địa phương nên mình biết việc gì thì hướng dẫn lại để cùng nhau làm đẹp hơn cho quê hương mình”, anh Năm chia sẻ thêm.
 
Hầu hết công nhân tham gia trùng tu ở Mỹ Sơn là người Duy Phú. Ảnh: H.T
Anh Huỳnh Văn Vũ, ở thôn Bàn Sơn, xã Duy Phú, cho biết anh là một trong số 50 người ở xã đã từng được tập huấn 6 tháng về kỹ thuật trùng tu tháp cổ do các chuyên gia người Ý hướng dẫn. Do dịch bệnh Covid-19, nên các chuyên gia Ý chưa thể qua Việt Nam, đến Mỹ Sơn tiếp tục dự án trùng tu của mình. Vì vậy, anh Vũ cùng một số anh em khác chuyển sang tham gia trùng tu nhóm tháp ở khu A. Cũng theo anh Huỳnh Văn Vũ, về cơ bản kỹ thuật trùng tu của người Ý hay Ấn Độ áp dụng vào Mỹ Sơn gần như nhau, nên anh em không thấy bỡ ngỡ. “Người dân Duy Phú may mắn có di sản văn hóa thế giới nằm trên quê hương mình. Là người địa phương cũng mong muốn học được nhiều điều hay từ các chuyên gia để áp dụng vào công tác trùng tu, giữ gìn di tích, hạn chế sự tàn phá của thời gian”, anh Huỳnh Văn Vũ bộc bạch.
Tâm huyết bảo vệ di sản
Theo anh Lê Văn Cường, đội ngũ công nhân kỹ thuật lành nghề tham gia trùng tu ở Mỹ Sơn là nhân tố quyết định, quan trọng cả trong quá trình khai quật, gia cố, trùng tu hệ thống đền tháp Chămpa ở Mỹ Sơn từ trước đến nay. Đặc biệt, từ khi triển khai dự án trùng tu nhóm tháp G (hợp tác giữa Chính phủ Ý, UNESCO và Việt Nam) qua tập huấn, đào tạo, công nhân hiểu biết hơn về giá trị di sản, phương pháp, thẩm mỹ lẫn kỹ thuật trùng tu. Người dân yêu nghề hơn, họ trân quý từng viên gạch, từng hiện vật còn sót lại ở Mỹ Sơn. “Trong quá trình lao động, nhiều sáng kiến, đề xuất của người dân được các chuyên gia đầu ngành ghi nhận, áp dụng vào thực tiễn trùng tu”, anh Lê Văn Cường cho hay.
Theo ông Nguyễn Công Khiết, Phó trưởng Ban Quản lý di sản văn hóa thế giới Mỹ Sơn, người dân ở địa phương được các chuyên gia người Ý hướng dẫn, đào tạo nên tiếp cận, nắm bắt nhanh kỹ thuật, phương pháp trùng tu cơ bản. Hơn 50 công nhân lành nghề trong lĩnh vực trùng tu là người địa phương có cùng tâm huyết, ý thức và mong muốn góp một phần trong việc gìn giữ tôn tạo, bảo vệ di sản văn hóa quý giá Mỹ Sơn. “Có thể khẳng định rằng, khi người dân hiểu được giá trị của di sản, tôn trọng di tích, cùng chung tay với Ban Quản lý di sản văn hóa thế giới Mỹ Sơn trùng tu, bảo vệ, gìn giữ di sản được tốt hơn”, ông Nguyễn Công Khiết nhấn mạnh.
Hữu Trà (Thanh Niên)

Có thể bạn quan tâm

Vào mùa xoay chín

Vào mùa xoay chín

(GLO)- Sau hơn 4 năm chắt chiu nhựa sống, hấp thụ tinh hoa đất trời, những cây xoay ở cánh rừng Kbang, Sơn Lang, Đak Rong đã bung hoa kết trái. Vào mùa xoay chín, người dân cũng đón “lộc rừng”, mang về nguồn thu nhập đáng kể.

Dệt những sợi kí ức giữa đại ngàn

Dệt những sợi kí ức giữa đại ngàn

Khi sản phẩm công nghiệp ngày càng tràn ngập thị trường thì ở vùng núi rừng Đưng K’nớ (xã Đam Rông 4, tỉnh Lâm Đồng) vẫn còn những người phụ nữ cần mẫn bên khung cửi, kiên nhẫn nhuộm từng sợi chỉ, dệt từng hoa văn. Những tấm thổ cẩm ra đời từ nơi đây là hơi thở níu giữ kí ức truyền thống đại ngàn.

Dặm dài Trường Lũy

Dặm dài Trường Lũy

(GLO)- Trường Lũy là một phức hợp bao gồm: lũy-bảo (đồn)-đường, hình thành từ thời chúa Nguyễn, xây dựng quy mô dưới triều Nguyễn; đi qua địa phận 3 tỉnh trước đây: Quảng Nam, Quảng Ngãi và Bình Định.

Tuyến 500kV Lào Cai - Vĩnh Yên, những ngày về đích: Cứ điểm dưới chân Hoàng Liên Sơn

Tuyến 500kV Lào Cai - Vĩnh Yên, những ngày về đích: Cứ điểm dưới chân Hoàng Liên Sơn

Trạm biến áp 500kV Lào Cai đang gấp rút hoàn thiện để trở thành điểm khởi đầu của tuyến đường dây 500kV Lào Cai - Vĩnh Yên. Đây là mắt xích chiến lược trong hành trình đưa nguồn điện dồi dào, đặc biệt là thủy điện ở Tây Bắc, vượt núi băng rừng về xuôi để hòa vào lưới điện quốc gia.

Viết giữa mùa măng rừng

Viết giữa mùa măng rừng

(GLO)- Vào tháng 7 đến tháng 11 hằng năm, khi những cơn mưa đầu mùa bắt đầu trút xuống, cũng là lúc người dân vùng cao nguyên Gia Lai lội suối, băng rừng để hái măng - thứ sản vật được người Jrai, Bana gọi là “lộc rừng”.

Xã tỷ phú nơi biên viễn

Xã tỷ phú nơi biên viễn

Trong hai năm 2024-2025, thủ phủ Tây Nguyên trúng đậm cà phê. Chỉ tính riêng huyện Đắk Mil (tỉnh Đắk Nông cũ), các lão nông đã sắm 1.000 ô tô trong năm 2024. Xã Bờ Y (huyện Ngọc Hồi, tỉnh Kon Tum cũ, nay thuộc tỉnh Quảng Ngãi giáp Lào và Campuchia) cũng chung niềm vui ấy...

Những đoản khúc Huế

Những đoản khúc Huế

Hôm ấy, trên xe khi đi qua đoạn đường gần Khách sạn Morin và Trung tâm Nghệ thuật Điềm Phùng Thị ở Huế, nhìn hàng cây rất đẹp, tôi nói với người lái xe: “Nếu thấy cây long não, em chỉ cho anh nhé”. 

Tầm nhìn của người Rục

Tầm nhìn của người Rục

Tầm nhìn (view) đắt giá nhất của người Rục ở bản Ka Ai, xã Dân Hóa, bản Mò O Ồ Ồ, xã Thượng Hóa (Quảng Bình, nay là tỉnh Quảng Trị), đó là ngôi nhà có mặt tiền bao quát đồng lúa.

Xanh hóa các chốt dân quân thường trực

Xanh hóa các chốt dân quân thường trực

(GLO)- Khi mới xây dựng, các chốt chiến đấu dân quân thường trực biên giới chỉ có công sự, trận địa chiến đấu. Nhờ bàn tay lao động cần cù của cán bộ, chiến sĩ, chốt được phủ xanh bởi bồn hoa, cây cảnh, thảm cỏ, cây xanh và có vườn tăng gia, ao cá, tạo thêm nét đẹp ở nơi biên cương.

Gìn giữ kỷ vật tri ân

Gìn giữ kỷ vật tri ân

(GLO)- Bảo tàng tỉnh Gia Lai đang lưu giữ hơn 4.000 tài liệu, hình ảnh, hiện vật, kỷ vật có giá trị về 2 cuộc kháng chiến chống Pháp và chống Mỹ; trong đó, có gần 300 hiện vật, tư liệu, hình ảnh về các mẹ Việt Nam anh hùng, liệt sĩ ở vùng đất Bình Định trước đây.

Vào rừng... chờ ươi bay

Vào rừng... chờ ươi bay

Sau 4 năm, khi những cánh rừng già miền núi TP.Đà Nẵng (Quảng Nam cũ) chuyển mình vào mùa ươi chín, hàng ngàn người dân lại có một cuộc 'di cư' tạm thời vào rừng sâu chờ 'lộc trời' rơi xuống để nhặt.

null