Chuồn chuồn bay thấp…

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Sắc trời bắt đầu chuyển từ màu xanh biếc sang ráng mỡ gà, gió đưa hương từ những tán lá và hơi ẩm tản khắp bầu không khí. Đàn chuồn chuồn liệng thấp, mây chùng nặng điểm những vùng đen mỏng, dân gian cho hay trời sắp mưa rồi. Một con chuồn chuồn bay tới gần cửa sổ, đậu lên nhánh hoa tùng đuôi chồn. Tôi đưa tay toan tóm lấy đuôi nó, song lại thôi, mặc cho nó nghỉ chân ở đó.
Chuồn chuồn có nhiều loại, tất thảy đều dựa vào hình dáng và màu sắc mà đặt tên. Lũ chuồn kim nhát gan, thường kiếm ăn quanh bờ suối và các bụi cây, hễ thấy động là bỏ chạy; đám chuồn ngô và chuồn ớt bạo gan hơn, chúng hay sống ở trong vườn, trong các bãi đất gần nhà dân, ai chọc vào là chúng ngoảnh đầu cắn. Người lớn bảo, cho chuồn chuồn cắn rốn là sẽ biết bơi. Tôi đã từng thử một lần, rốt cuộc bị nó cắn cho buốt óc, sưng da mà sau đó vẫn suýt nữa thì chìm nghỉm giữa lòng nước sâu.
 Ảnh minh họa.
Ảnh minh họa.
Mùa chạm thu, các cơn mưa kéo tới thường xuyên hơn. Con suối cạnh nhà dâng cao, các loại rơm rạ, lá khô, rác rưởi đều bị rửa trôi, chỉ còn lại dòng nước tinh sạch thấu đáy. Tầm ấy, bà tôi hay mang quần áo ra suối giặt, tôi cũng lẽo đẽo theo chân. Bên kia suối có nhà dân nên người ta đã buộc mấy thân bương to vào với nhau, làm thành chiếc cầu nhỏ để có thể đi xe qua được. Bà dỡ đồ ra, ngồi trên cầu mà vò từng chiếc áo chiếc quần, bọt xà phòng mất hút vào con nước thong thả chảy. Tôi lội sang bờ bên, mang theo cái hộp con, tóm được con chuồn chuồn kim nào là thả vào đó, một lúc sau lại mở nắp cho nó bay đi. Không khí đượm mùi ẩm mát và phảng phất hơi lạnh. Đó là mùi hương mà đã lâu rồi tôi không còn tìm thấy nữa.
Tôi thường cùng với đám bạn ra chơi ngoài bãi đất trống gần nhà, nơi ấy phủ đầy đất đỏ pha sét, mấy cây mì non mọc lố nhố gắng trồi lên hướng về phía mặt trời. Mấy ngày này hay mưa, đất nhão thành bùn bám đầy dưới đế dép, đi chỉ thấy nặng trình trịch. Bên cạnh có một cái rãnh, nước hay đầy nhờ vào mạch nước ngầm tuôn quanh năm, cỏ thường tươi nhờ được tưới tắm. Khoảnh đó là nơi ẩn náu của nhà mấy chú chuồn kim tí hon. Sắc trời ngả chiều, đàn chuồn chuồn liệng không, chúng tụ tập đông đến mức có thể nghe thấy được cả tiếng cánh vỗ. Nhổ một đọt cỏ ngọt, chúng tôi ngồi im lặng giơ cành cỏ ra, kiên nhẫn chờ đợi.
Con chuồn chuồn ngây ngô không biết cái bẫy, sa vào cắn đuôi cọng cỏ để ăn chất ngọt nên cuối cùng bị đứa trẻ nhón đuôi tóm mất. Nó co người lại, lắc lư cái đầu tròn nom tựa chiếc mũ phi công, dợm cắn vào ngón tay kẻ bắt mình song lại bị chộp lấy cánh nên chẳng thể giãy giụa được nữa. Cánh con ngô mỏng tang, lấp lánh vân xanh như thủy tinh. Tôi bỏ nó vào hộp. Lang thang đến gần tối, hộp chuồn chuồn đã đầy, con này chen lấn con kia, tôi mới mở nắp thả chúng đi. Hướng sáng, toán chuồn chuồn bay rào rào về nơi có ánh điện.
Một ngày nọ, tôi thấy có đứa nhóc vặt đầu một chú chuồn ngô, xuyên cọng cỏ ngọt vào đuôi nó làm mồi nhử thì có thể bắt những con khác dễ dàng hơn. Mắt thấy những con chuồn chuồn mới bay cùng nhau nay xông vào nhấm nháp thịt của đồng loại, tôi hơi lợm giọng và bỏ trò bắt chuồn chuồn từ ngày đó.
Càng ngày người ta càng dễ nhớ lại tuổi thơ, có lẽ tiếc nhớ thời gian niên thiếu đã qua mà mình không còn có cơ hội để bé lại. Phải chăng? Sợi gió mỏng manh lướt ngang qua nhành hoa, con chuồn chuồn-bấy giờ mới rõ là một chú chuồn ngô-bị dọa động, lập tức đập cánh bay vút lên không trung, chẳng mấy chốc đã biến mất trên vòm trời ánh cam hồng.
Xa xa, tiếng sấm đã rền vang nơi chân trời…
 PHẠM THÚY QUỲNH

Có thể bạn quan tâm

Người kể chuyện làng mình

Người kể chuyện làng mình

(GLO)- Không chỉ ghi dấu ấn bởi là một trong số ít nữ họa sĩ ở khu vực miền Trung - Tây Nguyên theo đuổi và thành công với dòng tranh sơn mài, nữ họa sĩ Hồ Thị Xuân Thu còn là người kể chuyện buôn làng thật tài tình bằng ngôn ngữ hội họa.

Nữ họa sĩ ba miền hội ngộ phố Núi

Nữ họa sĩ ba miền hội ngộ phố Núi

(GLO)- Những ngày này, công tác chuẩn bị cho triển lãm “Về miền đất đỏ” của các nữ họa sĩ Bắc - Trung - Nam đang được gấp rút triển khai nhằm kịp ra mắt đông đảo công chúng yêu nghệ thuật vào ngày 20-10, đúng dịp kỷ niệm 95 năm Ngày Phụ nữ Việt Nam.

“Ung dung thanh thản giữa mây trời”

“Ung dung thanh thản giữa mây trời”

(GLO)- Tôi mượn câu thơ “Ung dung thanh thản giữa mây trời” trong bài mở đầu tập “Vân không” để giới thiệu tập thơ mới của Ngô Thanh Vân. “Vân không” ghi dấu sự trở lại của nữ thi sĩ sau 8 năm chị không xuất bản cuốn sách nào về thơ.

Nhà thơ Ngô Thanh Vân: Đường văn chạm vào trái tim, thành tình yêu biết hát

Nhà thơ Ngô Thanh Vân: Đường văn chạm vào trái tim, thành tình yêu biết hát

(GLO)- Hơn 20 năm nuôi mộng văn chương, nhà thơ Ngô Thanh Vân đã trình làng 5 tập thơ, 2 tập truyện ngắn, 2 tập tản văn. Với chị, khi đường văn chạm vào trái tim sẽ trở thành tình yêu biết hát bởi mong muốn của người viết là được đồng hành với bạn đọc bằng những điều bình dị, chân thành nhất.

Thắp lên lời thơ quê xứ

Thắp lên lời thơ quê xứ

(GLO)- Giữa thời đại ngổn ngang những thanh âm đô thị, giữa nhịp sống hối hả dễ bào mòn gốc rễ bản thể, tập thơ Cồn quê xứ (NXB Hội Nhà văn, 2025) vừa ra mắt bạn đọc đầu tháng 7-2025 như một vọng âm dịu dàng từ đất mẹ, khiến ta như lắng lại...

Giải mã 'năm số 9'

Giải mã 'năm số 9'

Trào lưu “năm số 9” hay "năm thế giới số 9" bùng nổ trong ngày 9/9. Không chỉ nhiều bạn trẻ hưởng ứng, chia sẻ những bài học, chiêm nghiệm của bản thân mà nhiều nghệ sĩ Việt cũng hưởng ứng.

Dấu ấn nhiếp ảnh trẻ ở sân chơi quốc gia

Dấu ấn nhiếp ảnh trẻ ở sân chơi quốc gia

(GLO)- Tham gia Festival Nhiếp ảnh trẻ năm 2025, các tay máy Gia Lai đã đạt giải thưởng cao hoặc có tác phẩm được chọn triển lãm, củng cố kỳ vọng về lứa nghệ sĩ kế thừa với tố chất trẻ trung, tư duy nhanh nhạy và cực kỳ nghiêm túc trong sáng tạo nghệ thuật.

Hòa tiếng cồng chiêng vang vọng đại ngàn

Hòa tiếng cồng chiêng vang vọng đại ngàn

(GLO)- Cồng chiêng của người Jrai và người Bahnar cùng sinh sống trên mảnh đất Gia Lai đã hòa quyện trong mạch nguồn chung của bản sắc-niềm tự hào văn hóa truyền thống. Tiếng cồng chiêng nối liền con người với đất trời, gắn kết bền chặt cộng đồng nơi rừng núi.

null