"Chết lịm" ở đảo Bé

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

 Ngày hè, đảo Bé hiện lên xanh trong hơn bao giờ hết dưới cái nắng vàng ươm, chúng tôi biết mình đã đủ duyên để khám phá "nơi cách thiên đường chỉ một bước chân".



Cách huyện đảo Lý Sơn (tỉnh Quảng Ngãi) khoảng 3,5 hải lý về hướng Bắc, đảo Bé (xã đảo An Bình) có hơn 100 hộ dân sinh sống bằng nghề đánh bắt hải sản và trồng tỏi, hành.

Thiên đường xanh

Để đến được đảo Bé, chúng tôi di chuyển bằng tàu đưa đón khách từ cảng Lý Sơn đến cảng xã đảo An Bình. Ngày hè, đảo Bé hiện lên xanh trong hơn bao giờ hết dưới cái nắng vàng ươm. Ở đây không có những bãi biển chạy dài, thay vào đó là các bãi tắm nhỏ dài chừng 10-20 m nằm e ấp giữa cánh cung vách đá sừng sững. Ngày qua ngày, đảo Bé vẫn giữ nét hoang sơ tươi đẹp vốn có của riêng mình với những bãi biển trong xanh, sóng vỗ bờ tung bọt trắng xóa, dải cát trắng mịn màng, những rặng dừa rì rào trong gió và những gành đá đen mun kỳ vĩ.

Gành đá đen mun kỳ vĩ
Gành đá đen mun kỳ vĩ



Chúng tôi thỏa thích dạo bước trên cát rồi đắm mình trong làn nước màu xanh ngọc bích. Cái nắng chói chang càng làm cho màu nước xanh thêm trong vắt, chỉ cần ngụp lặn xuống dòng nước là có thể ngắm nhìn các đàn cá bơi lội tung tăng hay những rạn san hô lớn nhỏ đủ hình thù và màu sắc. Từng đợt sóng thay nhau xô vào ghềnh đá như hát ca, còn làn nước thì mát rượi khiến bạn chỉ muốn ngâm mình mãi không thôi.

 

Một bãi tắm trong vắt trên đảo Bé
Một bãi tắm trong vắt trên đảo Bé



Nằm dưới rặng dừa, chúng tôi lắng nghe âm thanh của biển và hít hà hương đại dương mặn nồng đặc trưng. Đừng ngạc nhiên nếu sau chuyến đi này, bạn bỗng nhiên lại được sở hữu một làn da sô-cô-la thời thượng, hãy coi đó như một món quà đặc biệt mà nơi đây dành cho bạn.

Cuộc sống thanh bình

Giữa một "thế giới" mới đầy lạ lẫm và yên bình, chúng tôi mải mê chìm đắm vào cỏ cây, trời biển. Những đám mây bồng bềnh tựa kẹo bông gòn xốp mịn trôi trên nền trời xanh một màu êm dịu; ruộng tỏi, ruộng hành vươn mình trong nắng. Đảo Bé mang đến cảm giác thư thái, tự tại và bình yên trên mỗi bước chân lang thang giữa con đường làng quanh co. Dường như tâm hồn cũng trở nên trong trẻo hơn, chẳng vấn vương những buồn phiền và căng thẳng. Một nơi chốn tuyệt vời cho chuyến đi "ngắt kết nối", tìm lại cuộc sống gần gũi với thiên nhiên!

Không có những tòa nhà cao tầng với thiết kế hiện đại, những ngôi nhà ở đảo Bé này cũng… bé như đảo. Trong các ngôi nhà nhỏ mộc mạc, xinh xinh nối với nhau bằng con đường nhỏ xíu. Ở đó, phụ nữ thì lo chuyện cơm nước, phơi hành, tỏi; lúc rảnh rỗi ngồi tách sò, ốc chuẩn bị cho bữa cơm trưa. Những người đàn ông với làn da bánh mật đảm nhận công việc đi biển, đánh bắt hải sản hoặc chuyển hàng hóa và vật liệu ở cầu cảng. Cuộc sống tự cung tự cấp cứ thế trôi qua, dù còn nhiều vất vả nhưng họ vẫn luôn lạc quan, yêu đời và thân thiện.

Buổi chiều tà đứng trên mỏm đá ngắm hoàng hôn, cảm nhận màu trời chuyển sắc dần theo thời gian, chúng tôi lịm dần trong những xúc cảm ngập tràn hạnh phúc. Dù chỉ một lần đặt chân đến đảo Bé nhưng chắc hẳn khung cảnh nên thơ và sự thân thương hiện hữu trong ánh mắt của mỗi người dân đủ để chúng tôi hẹn nhau một ngày trở lại.


 



Độc đáo làng bích họa

Vài ngôi nhà có mảng tường lớn ở đảo Bé là không gian để các nghệ sĩ của Liên minh Bảo tồn Thiên nhiên quốc tế dựng nên làng bích họa, đặc biệt là bộ tranh mang chủ đề "Tôi yêu biển đảo - Sinh ra để sống hoang dã".
 

Một bức bích họa trên đảo Bé
Một bức bích họa trên đảo Bé


Sự hiện diện của những bức bích họa trên tường nhà người dân thể hiện mong muốn đưa đảo Bé trở thành một điểm đến của du lịch cộng đồng, giảm bớt áp lực khai thác nguồn lợi thủy sản, bảo vệ các loài động vật hoang dã đang có nguy cơ tuyệt chủng, trong đó có rùa biển bằng những hành động cụ thể như nói không với túi ni-lông, giảm thiểu sử dụng sản phẩm nhựa dùng một lần.

Lệ Trinh (NLĐO)


 

Có thể bạn quan tâm

Mênh mang sắc xanh Nho Quế

Mênh mang sắc xanh Nho Quế

Trong tiết trời se lạnh cuối năm, khi hoa tam giác mạch và dã quỳ khoe sắc trên những cung đường núi quanh co ở xã Mèo Vạc (Tuyên Quang), dòng Nho Quế hiện lên như dải lụa xanh ngọc uốn lượn giữa vực sâu, khiến cảnh quan cao nguyên đá càng trở nên cuốn hút và khó quên trong mắt du khách.

Cùng nhau giữ ấm ước mơ

Cùng nhau giữ ấm ước mơ

(GLO)- Từ căn bếp nhỏ trong nhà đến giảng đường và những sân khấu ẩm thực lớn, vợ chồng anh Phạm Lê Anh Vũ (35 tuổi) và chị Nguyễn Thanh Lệ (31 tuổi), ở phường Quy Nhơn Tây, luôn sánh bước bên nhau trên hành trình theo đuổi nghề bếp.

Bà Nguyễn Thị Thu Hồng (bìa phải) đang múc bánh canh cho khách. Ảnh: Thái Bình

Những gánh hàng gắn bó với phố núi

(GLO)-Suốt nhiều thập kỷ, giữa sự đổi thay của phố núi Pleiku vẫn có những gánh hàng nhỏ bền bỉ đỏ lửa mỗi ngày. Không chỉ là nơi bán những món ăn bình dân, các quán nhỏ ấy còn là dấu nối của Pleiku, nơi lưu giữ ký ức, mùi vị và cả sự mộc mạc của thực khách và những người gắn bó với nghề từ tấm bé.

Bà Rlan Loan làm rượu ghè bằng gạo nếp tự trồng, kết hợp các loại men nên rượu thơm, vị ngọt dịu. Ảnh: R’Ô HOK

Giữ nghề truyền thống, tạo thu nhập từ rượu cần

(GLO)- Những ngày này, nhiều người Jrai ở cao nguyên Gia Lai bắt đầu ủ rượu cần để thưởng thức cùng gia đình, cộng đồng trong dịp Tết. Những ghè rượu thơm nồng không chỉ là đặc sản gắn liền với văn hóa truyền thống mà còn mang lại thu nhập ổn định cho nhiều hộ dân.

null