Cao nguyên mùa gió thốc

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Mùa khô Tây Nguyên ấn tượng nhất với tôi là gió. Gió của vùng đất này rất đặc trưng, khác nhau về cấp độ, âm thanh và cả “sắc thái” trong mùa.
Những ngày Tây Nguyên chớm mùa khô, gió mang theo hơi nước ấm và ẩm. Không gian se lạnh vừa cùng nắng nhạt, mây nhờ đục màu nước vo gạo loãng, da trời phớt xanh, bầu trời thấp gần. Chớm khô, thảng hoặc chút mưa chừng như bởi còn vấn vương thời gian dài bời bời mưa gió chưa xa, hay nhắc nhớ miền xa nào đấy đang trong mùa mưa, nhưng cũng chẳng phải bận lòng!
Tây Nguyên gió. Gió từng đợt, ràn rạt thổi suốt đêm ngày. Gió lướt thướt trên tán cây cao, u u rít qua mái phố, thông thống lùa qua khe cửa hẹp đêm sâu. Gió như vồ vập đón, xô người đang đi trên phương tiện thô sơ. Gió nâng bầu trời lên cao, da trời chuyển sang sắc xanh nước biển; mây trắng lốp từng mảng treo lơ lửng; nắng chuyển dần sang màu vàng se chói gắt, sánh dần vào đầu chiều cho đến khi tắt bóng.
Cùng với gió, cái nắng vàng se, hanh hao, sánh dần màu mật ở những tháng tiếp theo làm cho da thịt se lại. Nắng gió ấy làm cho trẻ con ở làng tóc rối bù màu râu bắp, đôi gò má, đôi môi ửng đỏ. Nắng gió ấy, làm da người già đen sậm. Nắng gió ấy kéo dài làm mọi thứ khô cong đi, cho đất bazan trên bờ mặt vỡ thành bột mịn cứ thế mà bốc lên, mà phát tán, tung bụi đỏ mịt mù, cho không gian đượm màu nâu đỏ.
Minh họa: Huyền Trang
Minh họa: Huyền Trang
Những ngày gió, dừng chân bên hồ, đắm mình trong nắng chiếu. Núi xanh, rừng thẳm, da trời lồng bóng nước trong điệp trùng ánh vàng dát trải theo sóng lượn, sóng xô lại là cảnh đẹp rất riêng chỉ có ở ngày gió. Những ngày gió, ta dễ gặp hình ảnh rừng cao su rùng rùng trút lá đồng loạt, dứt khoát và mạnh mẽ. Tiếng lá va vào nhau, tiếng gió va thân cành tạo âm thanh hun hút, rào rào vô hồi từng đợt nghe ngờm ngợp; mắt trông như có bàn tay vô hình lay rung. Dưới mặt đất, lá vàng từng lớp, từng lớp cựa mình răng rắc, giòn khô theo gió cuộn tròn từng đụn rồi xô dạt như sóng nhồi, nước xoáy. Rừng cây thẳng hàng, đúng lối giơ cánh tay khẳng khiu, gầy guộc như rũ bỏ tất cả, mặc tình không níu giữ để đón nắng, gọi gió cho cuộc hồi sinh. Giữa rừng cây trụi lá nắng xiên, gió vờn không gợi vẻ đẹp lãng mạn, mơ hồ mà ngược lại: mạnh mẽ và thách thức; kiêu hãnh và vạm vỡ; dâng hiến và đón đợi… như con người Tây Nguyên, như sức sống Tây Nguyên!
Nắng gió nên trời xanh ngăn ngắt. Cây trái đậm hương, ngọt mật cho đàn ong vo ve, chim trời thảng thốt giật mình từ lúc nắng chưa lên đến cuối chiều nhập nhoạng. Khi mặt trời vừa tắt bóng, trên sàn ngôi nhà rìa làng, nhìn những thiếu nữ Jrai, Bahnar trở về từ bến nước, thong thả bước đi như vũ điệu thiên thần trên lối mòn rắn lượn mà bồn chồn và tự hỏi họ đang lặng thầm dịch chuyển hay đang bay lên cùng hoàng hôn đỏ rực để rồi biến làn gió kia dịu lại, trở nên nhẹ nhàng cho đêm sâu, ngày sớm thêm ẩm mát, cho màu nắng gió kia bớt phần se sắt.
Nắng gió gắt gao, khắc nghiệt là thế cũng chỉ ủ lòng chở những trận mưa mới cho Tây Nguyên mênh mông thêm tươi xanh, nõn nà.
NGUYỄN ĐÌNH PHÊ

Có thể bạn quan tâm

Thơ Lê Vi Thủy: Biên cương mùa gió

Thơ Lê Vi Thủy: Biên cương mùa gió

(GLO)- Giữa những cơn gió xào xạc của núi rừng Tây Nguyên bỏng rát, bài thơ “Biên cương mùa gió” của Lê Vi Thủy như thổi vào lòng người nỗi xúc động lặng thầm. Từ ánh mắt trẻ thơ đến no ấm buôn làng và những giọt mồ hôi người lính, tất cả hòa quyện trong khát vọng yên bình nơi địa đầu Tổ quốc.

Tổ quốc trong tim

Thơ Lenguyen: Tổ quốc trong tim

(GLO)- Bài thơ “Tổ quốc trong tim” của tác giả Lenguyen là lời tri ân sâu sắc với cha ông đã hy sinh vì độc lập dân tộc. Từ Cửu Long đến Trường Sơn, từ Điện Biên đến Sài Gòn, một Việt Nam bất khuất vươn lên giữa máu và hoa, rạng ngời sắc cờ Tổ quốc.

Thơ Đào An Duyên: Lòng quê

Thơ Đào An Duyên: Lòng quê

(GLO)- Trong nhịp sống hiện đại hối hả, bài thơ "Lòng quê" của tác giả Đào An Duyên là tiếng vọng thầm lặng mà day dứt. Người xa quê, dù ở đâu chăng nữa vẫn mang trong tim nỗi nhớ cội nguồn. Qua hình ảnh nước xuôi nước ngược, bài thơ gợi về sự gắn bó thiêng liêng giữa con người và quê hương.

Người nặng lòng với dân ca Tày

Người nặng lòng với dân ca Tày

(GLO)-Hơn 30 năm kể từ ngày rời quê hương Cao Bằng vào Gia Lai lập nghiệp, ông Mã Văn Chức (SN 1961, tổ 3, thị trấn Phú Thiện) vẫn nặng lòng với văn hóa dân tộc Tày. Hơn 100 bài hát đã được ông sáng tác theo làn điệu dân ca Tày với mong muốn “giữ lửa” cho âm nhạc dân gian.

Thơ Lữ Hồng: Những gương mặt hoa cài

Thơ Lữ Hồng: Những gương mặt hoa cài

(GLO)- Bằng hình ảnh thiên nhiên giàu biểu cảm, bài thơ "Những gương mặt hoa cài" của Lữ Hồng gợi nên vẻ đẹp bình yên ẩn sâu trong nhịp sống phố thị. Lời thơ không chỉ là hoài niệm, mà còn là nơi gửi gắm tình yêu, ký ức và những giấc mơ không lời giữa tháng năm xoay vần.

Thơ Sơn Trần: Phía Trường Sơn

Thơ Sơn Trần: Phía Trường Sơn

(GLO)- Bài thơ "Phía Trường Sơn" của Sơn Trần là khúc trầm sâu lắng về nỗi nhớ và sự hy sinh lặng thầm phía hậu phương. Tháng Tư về trên biên cương đầy cỏ xanh và chiều sương phủ trắng, nỗi nhớ hòa quyện cùng đất trời, tạo nên một bản tình ca sâu lắng dành cho cha-người lính năm xưa.

Khẳng định sức sống bất tận của văn học nghệ thuật trong đời sống tinh thần Nhân dân

Khẳng định sức sống bất tận của văn học nghệ thuật trong đời sống tinh thần Nhân dân

(GLO)- Đó là phát biểu của Phó Bí thư Thường trực Tỉnh ủy, Trưởng đoàn đại biểu Quốc hội tỉnh Châu Ngọc Tuấn tại hội nghị tổng kết 50 năm nền văn học nghệ thuật tỉnh Gia Lai sau ngày thống nhất đất nước (30/4/1975-30/4/2025) diễn ra vào sáng 23-4 tại Hội trường 2-9 (TP. Pleiku).

Nơi “Ngọn lửa cao nguyên” rực sáng

Nơi “Ngọn lửa cao nguyên” rực sáng

(GLO)- Trong kho tàng âm nhạc Việt Nam có nhiều ca khúc không chỉ đơn thuần là tác phẩm nghệ thuật mà còn là biểu tượng của một vùng quê. Nơi ấy, tình yêu và nỗi nhớ không thể phai mờ. “Ngọn lửa cao nguyên” của nhạc sĩ Trần Tiến chính là một trong những ca khúc như thế.

“Lặng lẽ trưởng thành” cùng sách

“Lặng lẽ trưởng thành” cùng sách

(GLO)- “Dáng vẻ của một người yên lặng đọc sách khá giống với những gì tôi cảm thấy khi nghĩ về một người đang trưởng thành trong lặng lẽ”-đó là cảm nhận của chị Trần Thị Kim Phùng Thủy-Trưởng ban Điều hành dự án “Văn hóa đọc Gia Lai” về giá trị sâu bền mà sách mang lại.

Thơ Lenguyen: Mùa qua phố

Thơ Lenguyen: Mùa qua phố

(GLO)- Bài thơ "Mùa qua phố" của tác giả Lenguyen là một bức tranh dịu dàng, gợi cảm xúc, đưa người đọc bước vào không gian phố núi Pleiku trong thời khắc chuyển mùa. Với giọng điệu lãng mạn và sâu lắng, bài thơ khơi gợi vẻ đẹp bình dị nhưng đầy chất thơ của phố núi...

Con đường tất yếu

Con đường tất yếu

Vài năm trở lại đây, các sản phẩm văn hóa - nghệ thuật Việt đã được khai thác với tinh thần mới: vừa trân trọng truyền thống, vừa dấn thân khai phá cái mới.