Cánh én ngày xuân

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Đẹp xiết bao cánh én chao liệng trên không trung giữa ngày xuân, lúc ấm trời. Câu thơ của cụ Nguyễn Tiên Điền: “Ngày xuân con én đưa thoi”, hầu như ai cũng thuộc làu, như thể ca dao, như thể tục ngữ...
Chim én thường lượn bay từng đàn, từ sáng sớm đến cuối chiều, vẽ lên nền trời vẻ dịu dàng, mềm mại! Chúng để lại tiếng kêu líu ríu như gió thoảng mây trôi, cho trời xanh thành tiếng hát dịu êm đến yên bình. Hồi bé sống ở quê gần như cả năm tôi đều thấy chim én. Hễ ấm trời là bầy chim xuất hiện; ngày mưa dầm gió bấc tiết trời se lạnh thì bay đi. Ở cái xóm nhỏ thoi loi dăm nóc nhà sau lưng là sông, bến lở; ruộng đồng vây bọc, chim én đem đến cho tôi niềm vui và nhiều gợi tưởng. Tôi cũng đã phát hiện, ở gác chuông nhà thờ cách nhà một quãng đồng, chim én nhiều lắm lắm, chập chờn bay quanh, bay vào bay ra như thể là nhà của chúng. Những buổi chiều tà, tôi thường chạy đến đó lặng nhìn, rồi nghĩ chúng đang tỏ tình, kết duyên, làm tổ cùng líu ra líu ríu.
 Minh họa: Kim Hương
Minh họa: Kim Hương
Ngay những ngày đầu làm cư dân Pleiku, tôi đã cố quan sát tìm chim én. Phần nhiều chỉ thấy chim yến. Mà có sao đâu, thì chúng cũng bay lượn trên bầu trời, cũng săn mồi trên không trung, hình dáng, sắc lông khá giống nhau, vẫn líu ríu những lời cũ kỹ không thay đổi. Có những chiều, nhớ quê, tôi giong xe độc hành đến cánh đồng An Phú. Nhìn chim yến chao liệng trong nắng chiều hoàng hôn trôi chậm mà nỗi nhớ vơi đầy. Ôi, những con chim thân yêu của tôi, nó cũng đến được Phố núi, tuy không nhiều. Rồi nghĩ, trên đất nước mình, hẳn là vùng miền nào nó cũng có mặt, lại thấy lòng vui vui.
Vậy nên, đau xót lắm thay khi cánh chim được xem là sứ giả của mùa xuân, nguồn cảm hứng thi ca, của tình yêu thiên nhiên mãnh liệt ngàn dặm thiên di trú đông nơi đất lành thì giờ đây, có lúc, có nơi lại được nhìn bằng con mắt “đặc sản”, có trong danh mục thực đơn nhà hàng, quán nhậu? Thử hình dung, cuộc sống quanh ta nếu không có cây xanh, cỏ hoa, chim chóc sẽ đơn độc, ngột ngạt đến nhường nào? Nói chi tới trời Âu xứ Á xa xôi, khu vực Nhà thờ Đức Bà (TP. Hồ Chí Minh) chim bồ câu được nuôi, được chăm sóc, bảo vệ đấy thôi. Chim sẻ, chim sáo quanh nhà từng đàn, cu gáy cặp đôi trong vườn nhẩn nha tìm mồi, cho ta tiếng hót vui tai, cái nhìn vui mắt mà nhẹ lòng. Chúng góp phần làm nên cái đẹp của cuộc sống này.
 NGUYỄN ĐÌNH PHÊ

Có thể bạn quan tâm

Nhà thơ Đào Đức Tuấn (thứ 2 từ phải sang) khẳng định người nghệ sĩ cần hun đúc tinh thần lao động sáng tạo phù hợp với thời kỳ mới. Ảnh: Lam Nguyên

“Trái ngọt” từ một trại sáng tác

(GLO)- Sau 1 tuần tổ chức đi thực tế và dành thời gian cho trại viên tự do sáng tạo, Trại sáng tác Văn học nghệ thuật (VHNT) năm 2025 tại cao nguyên Gia Lai bế mạc ngày 3-11. Từ đây, nhiều cảm xúc đẹp đẽ được chắt lọc và gửi trao qua từng tác phẩm.

“Giữ lửa” nghề thủ công truyền thống ở vùng cao

“Giữ lửa” nghề thủ công truyền thống ở vùng cao

(GLO)- Giữa nhịp sống hiện đại, khi những sản phẩm công nghiệp ngày càng phổ biến, ở các xã vùng cao trong tỉnh vẫn có những nghệ nhân miệt mài gìn giữ nghề thủ công truyền thống của dân tộc mình. Họ không chỉ làm ra sản phẩm để mưu sinh, mà còn giữ lửa cho những giá trị văn hóa truyền đời.

Tác phẩm Đại hội quân nhân Sư đoàn 5 của họa sĩ Huỳnh Phương Đông sáng tác năm 1965.

Văn học và số phận con người

(GLO)- Kỷ nguyên mới mà Ðảng ta đang dồn sức dẫn dắt toàn dân tộc vươn tới, hiểu một cách nôm na là kỷ nguyên mà toàn dân tộc ai cũng hạnh phúc. Hay như lời Bác Hồ giản dị-“…dân ta được hoàn toàn tự do, đồng bào ai cũng có cơm ăn áo mặc, ai cũng được học hành”. 

Niềm vui của nghệ nhân Thui và cô gái trẻ Hyăo khi được tham gia biểu diễn ở thủ đô, đồng thời giao lưu với các dân tộc anh em. Ảnh: Lam Nguyên

“Hoa của núi” tỏa sắc tại Hà Nội

(GLO)- Như những bông hoa rừng mộc mạc mà đậm hương sắc, 25 nghệ nhân Bahnar làng Kon Măh (xã Ia Khươl, tỉnh Gia Lai) góp mặt tại chuỗi hoạt động tháng 10 với chủ đề “Em là hoa của núi” diễn ra tại Làng Văn hóa-Du lịch các dân tộc Việt Nam, nơi hội tụ vẻ đẹp và tình đoàn kết các dân tộc anh em.

null