Cánh cửa mùa hạ

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Nhìn những chiếc lá rụng trái mùa trên phố cuối xuân, tôi lại ngỡ cây đang mở cánh cửa vào mùa hạ. Một cánh cửa vô hình chưa kịp khép lại đã vội vã mở ra lá xanh trên những tán cây già.
Nhiều khi tôi cứ ám ảnh, có phải chúng ta đang sống quá vội vã không mà cây cối, đất trời bị dồn ép trong một cảm quan của thời gian tâm lý. Người canh cánh việc ngày mai suốt đêm tự hỏi: “Trời đã sáng chưa?”, người thao thức thì chẳng mấy chốc đã nghe tiếng gà gáy sáng. Còn chúng ta vẫn lặng lẽ đi giữa xao xác mùa màng.
Tôi về phố, coi tiếng còi xe là chiếc đồng hồ thời gian thực tế nhất. Nói nghe có vẻ khó tin nhưng thật ra với từng ấy chiếc xe trong thành phố này, sáng ra đi làm và chiều tan tầm về là 2 “giọng” khác nhau. Tiếng còi vội vã và chán nản, tiếng còi giục giã và gắt gỏng tạo ra một thứ siêu ngôn ngữ, dòng người chấp chới giữa 2 âm điệu đó. Tưởng như cả đến những khóm cây được trồng ở dải phân cách hay giữa bùng binh ngã tư cũng bị chột đi bởi tiếng còi.
Nhưng rồi, mưa mùa hạ đã lập lại một trật tự công bằng. Tất cả trở về cái vạch xuất phát lướt thướt trong mưa. Tiếng sấm đêm vang trên tất thảy các mái nhà dù được xây kiên cố hay đã cũ kỹ, ánh chớp mở ra cửa trời u minh huyễn hoặc. Mùa hạ đã tạo ra những chiều kích của vũ trụ này.
Nhưng bây giờ, mùa xuân vẫn còn. Mùa xuân cứ vơi dần, chầm chậm để không ai níu giữ nổi nhưng cũng đâu thể tiếc. Có người bảo giọt cà phê mùa xuân rớt xuống chậm lắm bởi có muôn vàn thứ níu giữ. Tôi chỉ biết rằng, hình như đó cũng là quy luật như những giọt nước mưa gặp nhau trên dây phơi ngoài sân vắng. Sớm hội ngộ sẽ phải sớm rơi như người gặp nhau nặng tình phải chia lìa.
Tranh minh họa: K.N.B
Tranh minh họa: K.N.B
Tôi nhớ ngày xưa, ở nhà bà tôi có cánh cổng tre vương đầy dây tơ hồng. Những cái tay non tơ hồn nhiên đến mức cho đến bây giờ tôi không thấy một sự tạo hình nào tự nhiên như thế. Bởi thế, mỗi sáng thức dậy, lại thấy chị tôi khe khẽ mở cổng. Chị sợ rằng những tiếng “kọt kẹt” ấy sẽ lay động dây tơ non nớt mềm yếu kia đến tận chân trời làm vỡ ra tiếng sấm tháng ba. Tiếng sấm cũng như một tiếng kẹt cửa, đưa ta vào mùa mới bằng cách kỳ diệu như thế.
“Hôm nay mở cổng vẫn còn mùa xuân em ạ”-chị tôi khe khẽ. “Sao chị biết?”-tôi hỏi nhỏ. “Em hãy nhìn cánh chuồn kim trên mặt nước kia, những đôi cánh mỏng đến mức chỉ sợ rằng nó sẽ tan vào mưa, ngay từ trận mưa đầu tiên”-chị tôi trả lời mà như thầm nhủ với mình.
Và, cánh cửa vô hình ấy đã đón mấy anh chị em tôi vào cuộc phiêu lưu của đời người để rồi sau này trở lại, không bao giờ về được tuổi thơ của mình. Hôm nay, nhìn lũ trẻ đang háo hức tắm mưa, cơn mưa đầu mùa, bàn chân đạp trên những chiếc lá rụng vụng về cuối xuân trên phố thấy như đâu đó có tiếng đứa bạn nào vừa mới gọi tên mình.
BÙI VIỆT PHƯƠNG

Có thể bạn quan tâm

Tiểu thuyết 'Mưa đỏ' cháy hàng, in không kịp bán

Tiểu thuyết 'Mưa đỏ' cháy hàng, in không kịp bán

Sau thành công vang dội của bản điện ảnh, "Mưa đỏ" tiếp tục gây “cơn sốt” trên thị trường xuất bản. Nhiều hiệu sách cho biết độc giả phải chờ tới 15-20 ngày mới nhận được tiểu thuyết. Hiện tại, lượng đặt hàng sách đã vượt xa dự đoán, lên tới hàng chục nghìn cuốn chỉ trong ít ngày.

Hòa tiếng cồng chiêng vang vọng đại ngàn

Hòa tiếng cồng chiêng vang vọng đại ngàn

(GLO)- Cồng chiêng của người Jrai và người Bahnar cùng sinh sống trên mảnh đất Gia Lai đã hòa quyện trong mạch nguồn chung của bản sắc-niềm tự hào văn hóa truyền thống. Tiếng cồng chiêng nối liền con người với đất trời, gắn kết bền chặt cộng đồng nơi rừng núi.

Lan tỏa văn hóa đọc

Lan tỏa văn hóa đọc đến buôn làng vùng sâu

(GLO)- Cuộc thi “Giới thiệu sách trực tuyến” năm 2025 do Sở Văn hóa-Thể thao và Du lịch tỉnh Gia Lai tổ chức thu hút nhiều cá nhân là người đồng bào dân tộc thiểu số tham gia. Bằng tình yêu với sách, họ đã góp phần lan tỏa văn hóa đọc đến buôn làng vùng sâu.

Chạm vào thế giới trẻ thơ...

Chạm vào thế giới trẻ thơ...

(GLO)- Từ ống kính nhiếp ảnh, nét cọ hội họa, câu chữ văn chương đến giai điệu âm nhạc, nhiều nghệ sĩ ở Gia Lai đang lặng lẽ gìn giữ, khơi gợi, ươm hạt giống tâm hồn cho thế giới tuổi thơ; đồng thời, gửi gắm thông điệp về sự kết nối, về trách nhiệm của người lớn trước “tuổi thơ đang mất dần”.

Vũ Văn Tam Lang & 50 cây violon đặc chế

Vũ Văn Tam Lang và 50 cây violon đặc chế

(GLO)- Cách đây vài năm, khi ngắm 22 cây đàn violon do ông Vũ Văn Tam Lang (phường An Phú, tỉnh Gia Lai) chế tác bằng tất cả tâm huyết được giới chuyên môn đánh giá cao, tôi thầm nghĩ, ông đã có thể tự hài lòng với những gì mình có.

Mở lối vào thế giới sắc màu

Mở lối vào thế giới sắc màu

(GLO)- Từ nét màu nước chấm phá, mực tàu loang trên giấy dó, đến những dòng thư pháp bay bổng hay gam màu rực rỡ của tranh sáp màu, acrylic - tất cả hòa quyện tại những lớp học vẽ. Mùa hè, những lớp học nhỏ ấy lặng lẽ góp phần vun đắp tâm hồn nghệ thuật cho nhiều bạn trẻ.

null