Bình gốm "đắt giá nhất thế giới", mua 30 nghìn đồng, sau 92 năm được người cháu bán hàng trăm tỷ

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
Câu chuyện về chiếc hũ sứ “Nguyên thanh hoa quỷ cốc tử hạ sơn đồ” được đấu giá cao nhất trong lịch sử thế giới khiến bạn đọc không khỏi kinh ngạc khi giá mua chỉ 30 nghìn đồng nhưng được bán lại với giá hàng trăm tỷ đồng sau 92 năm.
Trong lịch sử khảo cổ của Trung Quốc từ trước tới nay, chuyện ngọc phủ bụi mờ, bảo vật bị hủy nhầm không phải là chuyện hiếm thấy. Bởi lẽ người bình thường thiếu kiến thức liên quan đến các cổ vật, di tích văn hóa, nên họ thường nhầm tưởng một số bảo vật là đồ bỏ đi. Ví dụ như bảo vật của nước Quắc thời Thương Chu "Quắc quý tử bạch bàn" đã bị nhiều người nhầm tưởng là một cái máng cỏ để nuôi súc vật. Hoặc "Đậu sơn đại ngọc hải" của triều nhà Nguyên bị cho là hũ muối dưa. Cũng chính bởi vị mọi người không có nhiều hiểu biết về đồ cổ, cho nên đã bị lợi dụng để thu mua với giá rẻ. Câu chuyện về chiếc hũ sứ "Nguyên thanh hoa quỷ cốc tử hạ sơn đồ" là một ví dụ điển hình.
Trong Thế chiến I, Nam tước Hà Lan Van Hemert đóng quân tại Bắc Kinh với tư cách là Tư lệnh Vệ binh Hà Lan vì ông phục vụ trong Hải quân Hà Lan. Trách nhiệm chính của ông là chịu trách nhiệm về an ninh của các phái viên và lãnh thổ Đức và Áo-Hungary.
Trong Thế chiến I, Nam tước Hà Lan Van Hemert đóng quân tại Bắc Kinh với tư cách là Tư lệnh Vệ binh Hà Lan vì ông phục vụ trong Hải quân Hà Lan. Trách nhiệm chính của ông là chịu trách nhiệm về an ninh của các phái viên và lãnh thổ Đức và Áo-Hungary.
Trách nhiệm chính của ông là chịu trách nhiệm về an ninh của các phái viên và lãnh thổ Đức và Áo-Hungary. Vì môi trường tương đối an toàn ở Trung Quốc vào thời điểm đó, Hemert, người yêu thích nghệ thuật và bộ sưu tập đồ cổ, thường lang thang trên đường phố Bắc Kinh. Vào năm 1913, khi lần đầu tiên nhìn thấy món đồ sứ này, Hemert đã nghĩ rằng đó là đồ sứ thời nhà Minh. (Bởi vì trong ấn tượng của ông, thời kỳ Mông Cổ cai trị ở Trung Quốc, số lượng sứ thanh hoa rất ít và hiếm khi có  một sản phẩm tốt như vậy. .) Vì vậy, ông đã mua nó với giá 10 đồng tiên đại dương vào thời điểm đó.
Các chuyên gia khảo cổ cũng đã cho rằng đây là sứ thanh hoa thời Minh Thanh.
Các chuyên gia khảo cổ cũng đã cho rằng đây là sứ thanh hoa thời Minh Thanh.
Bởi vì luôn nghĩ món đồ này là sứ thanh hoa thời nhà Minh, Hemert và con cháu của ông không quá đặc biệt chú ý đến nó. Trong một thời gian dài, chiếc hũ sứ "Nguyên thanh hoa quỷ cốc tử hạ sơn đồ" bị vứt xó và được sử dụng như một đồ chứa. Đầu những năm 1960, hậu nhân đời đầu của Hemert cũng mang chiếc hũ sứ này đi tìm chuyên gia để giám định. Lúc đó, các chuyên gia khảo cổ cũng đã cho rằng đây là sứ thanh hoa thời Minh Thanh.
Năm 1968, sau khi các nhà sưu tập phương Tây tổ chức triển lãm "Nghệ thuật Trung Hoa dưới thời Mông Cổ cai trị" tại Bảo tàng Nghệ thuật Cleveland, chiếc hũ Nguyên thanh hoa nhận được sự chú ý của thế giới, và các nhà sưu tập cũng rất quan tâm đến món đồ này. Khi lần đầu tiên Christie đến thăm hậu nhân của Hemert, ông đã nghĩ rằng giá thị trường của hũ sứ này trị giá 2.000 USD. Nhưng khi các chuyên gia ghé thăm ngôi nhà một lần nữa, họ nhận ra rằng chiếc hũ sự này quả thực là một món cổ vật vô cùng quý giá, bởi vì nó là một món đồ Nguyên thanh hoa rất hiếm có trên thị trường.
 Điều đặc biệt nhất là
Điều đặc biệt nhất là "Quỷ cốc tử hạ sơn đồ" được vẽ trên hũ sứ là một cực phẩm truyền thế hiếm thấy của sứ Thanh Hoa.
 Điều đặc biệt nhất là "Quỷ cốc tử hạ sơn đồ" được vẽ trên hũ sứ là một cực phẩm truyền thế hiếm thấy của sứ Thanh Hoa. Câu chuyện này xuất phát từ bức họa nổi tiếng triều Nguyên "Nhạc nghị đồ tề thất quốc xuân thu hậu tập". Nội dung bức họa kể về thời kỳ giao tranh nhữa nước Tề và nước Yên, Tôn Tẫn bị nước Yên giam cầm, lúc đó sư phụ của ông là Quỷ Cốc Tử đã ngồi trên xe do 1 con hổ và 1 con báo kéo, xuống núi để ứng cứu  học trò. Hơn nữa, bức họa trên hũ sứ không phải do thợ thủ công vẽ, mà là do họa sĩ vẽ. Các nét vẽ vô cùng tinh tế, sống động và giá trị vô cùng quý giá không thể so sánh với những đồ sứ thanh hoa khác.   
Sau khi thêm tiền hoa hồng, tiền đấu giá lên tới 15,688 triệu bảng, tương đương khoảng 230 triệu nhân dân tệ.
Sau khi thêm tiền hoa hồng, tiền đấu giá lên tới 15,688 triệu bảng, tương đương khoảng 230 triệu nhân dân tệ.
 Trước khi bán đấu giá, các chuyên gia định giá chiếc hũ sứ ở mức 1 triệu bảng, một số người còn đoán có thể lên tới 5 triệu. Liên Hoài, một chuyên gia Trung Quốc trong đơn vị đấu giá London, ước tính rằng mức giá sẽ nằm trong khoảng từ 6 triệu đến 8 triệu bảng. Cuối cùng, hũ sứ Nguyên thanh hoa quỷ cốc tử hạ sơn đồ được bán với mức giá 14 triệu bảng tại một cuộc đấu giá được tổ chức tại nhà đấu giá Christie, ở London năm 2005. Sau khi thêm tiền hoa hồng, tiền đấu giá lên tới 15,688 triệu bảng, tương đương khoảng 230 triệu nhân dân tệ. Điều này cũng tạo ra kỷ lục đấu giá cao nhất của nghệ thuật Trung Quốc trên thế giới tại thời điểm đó. Mặc dù một số thương nhân ở Trung Quốc cũng tham gia đấu giá, nhưng họ đã không thể mua được do không chuẩn bị đủ số tiền.   
Theo S.S (Dân Việt/NewQQ)

Có thể bạn quan tâm

Gương mặt thơ: Trúc Phùng

Gương mặt thơ: Trúc Phùng

(GLO)- Đây là số cuối cùng của chuyên mục “Gương mặt thơ” trên báo Gia Lai Cuối tuần do tôi phụ trách.Chuyên mục đã đi được hơn 2 năm (từ tháng 10-2022), tới nay đã giới thiệu tác phẩm của hơn 100 nhà thơ nổi tiếng trên thi đàn cả nước.

Người Mường ở xã Ia Lâu “giữ lửa” cồng chiêng

Người Mường ở xã Ia Lâu “giữ lửa” cồng chiêng

(GLO)- Rời quê vào thôn Đà Bắc (xã Ia Lâu, huyện Chư Prông) lập nghiệp đã hơn 30 năm, nhưng cộng đồng người Mường vẫn luôn duy trì và nỗ lực bảo tồn văn hóa cồng chiêng của dân tộc. Với họ, “giữ lửa” cồng chiêng chính là cách làm thiết thực nhất tạo sự gắn kết bền chặt với quê hương, nguồn cội.

Không gian văn hóa cồng chiêng Tây Nguyên là di sản có tiềm năng khai thác kinh tế du lịch. Ảnh: Minh Châu

Những ngày làm hồ sơ “Không gian văn hóa cồng chiêng”

(GLO)- Ngày 23-3-2004, Bộ trưởng Bộ Văn hóa-Thông tin (nay là Bộ Văn hóa-Thể thao và Du lịch) ban hành quyết định về việc xây dựng hồ sơ ứng cử quốc gia “Vùng văn hóa cồng chiêng Tây Nguyên” là di sản tiếp nối trình UNESCO công nhận là kiệt tác di sản truyền khẩu và phi vật thể của nhân loại.

Già làng Đônh (bìa phải) giới thiệu về chiếc nỏ của người Bahnar. Ảnh: R.H

Điểm tựa Kon Brung

(GLO)- Không chỉ tâm huyết với công tác hòa giải, già làng Đônh (SN 1960; làng Kon Brung, xã Ayun, huyện Mang Yang) còn rất tâm huyết với việc bảo tồn bản sắc văn hóa truyền thống của dân tộc. Với bà con, ông là điểm tựa của làng Kon Brung.

Về miền di sản

Về miền di sản

(GLO)- Những địa danh lịch sử, điểm di sản là nơi thu hút nhiều người đến tham quan, tìm hiểu. Được tận mắt chứng kiến và đặt chân lên một miền đất giàu truyền thống luôn là trải nghiệm tuyệt vời và xúc động đối với nhiều người.

Mừng lúa mới trên cao nguyên

Mừng lúa mới trên cao nguyên

(GLO)- Sau khi thu hoạch mùa vụ và đưa lúa về kho, đồng bào Jrai náo nức với lễ mừng lúa mới. Nghi lễ nông nghiệp cổ truyền độc đáo này đã được bà con duy trì từ bao đời nay.

Biến sản phẩm văn hóa thành quà tặng du lịch

Biến sản phẩm văn hóa thành quà tặng du lịch

(GLO)- Quà lưu niệm từ sản phẩm văn hóa vừa là “sứ giả” du lịch, vừa góp phần đem lại thu nhập cho người dân. Việc tổ chức các cuộc thi tay nghề đan lát, dệt thổ cẩm nhằm tìm kiếm sản phẩm đặc sắc làm quà tặng đã góp phần nâng cao đời sống người dân và thúc đẩy du lịch nông thôn phát triển.