Bâng khuâng miền tháng Chạp...

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

Những ngày tháng Chạp bâng khuâng, ta bước ra vườn trong cái se lạnh của mùa về. Đứng trước mảnh vườn nhỏ của mẹ, ta nghe lòng mình chấp chới những cơn say. Hương thơm bay khắp vườn, buồng chuối chín bói chim ăn đến gần hết quả, giàn mướp ra hoa vàng cả một góc vườn, những luống rau mướt xanh giữa làn gió bấc đuổi dồn. Ta dang tay hít căng lồng ngực hương vị nhà quê, mới hay nơi bình yên nhất vẫn luôn là nhà.

Ảnh minh họa: Internet
Ảnh minh họa: Internet


 
Mẹ nhọc nhằn quang gánh sớm hôm, chắt chiu từng đồng bạc lẻ để lo cho ta đến trường, để bước chân ta không vương muộn phiền khi làm người của phố. Ngọn đèn thấp thoáng hiên nhà dường như không soi rọi được nỗi lòng của mẹ. Mùa gió bấc về, chiếc áo mỏng không ấm nổi đêm dài, cơn đau nhức lại ùa về giữa đêm. Giật mình tỉnh dậy lúc nửa đêm, ta thấy mẹ ngồi lặng lẽ bên bếp lửa. Bóng mẹ đổ dài lên vách, mùi dầu gió hăng nồng khắp gian nhà. Mẹ lấy tay đấm lên khớp chân rệu rã cho những chuyến đi dặm dài mưa nắng. Ta ngồi đấm bóp cho mẹ, bàn tay đầy nốt chai sần vẫn vỗ về ta như ngày còn thơ. Mẹ vuốt tóc ta, đôi mắt hiền mênh mông vừa chạm tới đã thấy bình yên, “ngủ thêm chút nữa đi con”. Ta chẳng còn ngái ngủ nằm dài trên chân mẹ như xưa, ngồi nép sau áo mẹ nghe mắt môi mình rưng rưng. Những giọt nước mắt ấm nóng rơi trên áo mẹ, ta thấy mình khờ dại biết bao. Mẹ vội vàng che chắn cho ta “mèn đét ơi! Ngồi xích ra, khói cay mắt thấy mồ”. Ta vòng tay ôm mẹ khẽ hôn lên má, từng vết chân chim như xô vào nhau vội vã. Mẹ nhắm mắt hiền từ, giây phút đó, ta chỉ mong thời gian ngừng lại và cơn gió bấc ngoài kia đừng vội vàng thổi xiết.
 
Tháng Chạp về, ba đứng trước hiên nhà ngóng đợi từng bước chân quen. Người đàn ông ít chữ, cộc cằn cả đời không nói được một lời ngọt ngào dành cho mẹ, vẫn lặng lẽ vào ra bỏ lại ánh nhìn ấm áp. Mẹ vẫn thường nói “tính ba mày vậy đó”. Những lúc xa nhà, trong cuộc gọi về vội vã, ba vẫn đứng bên ngoài nghe ngóng từng lời của mẹ. Không dịu dàng như mẹ nhưng ba có cách thương con riêng của ba. Những chuyến quà quê căng đầy, mẹ gửi xe đò lên cho con. Có mớ rau ba lội bùn ra hái, có trái dừa khô ba vượt đồng trèo hái, có mớ khoai lang ba đào lúc làm đồng về. Túi quà quê căng đầy mà miệng ba cứ cằn nhằn “gửi ít vậy sao nó đủ ăn”. Rồi những ngày dịch bệnh triền miên, cả thành phố phong tỏa, người đàn ông trong ba bắt đầu yếu đuối. Ba cứ giục mẹ gọi cho ta từng chút một, dặn không biết bao nhiêu chuyện trên đời. Lần đầu tiên ba cầm điện thoại, câu nói đầu tiên đã làm ta không dám nói tiếp thêm bất cứ lời nào “về đi con, ở nhà không đói đâu mà con lo”.
 
Tháng Chạp về lại quê nhà, nghe trong cơn gió nồng nàn dư vị nhà quê. Đám trẻ nhà bên í ới gọi nhau ra đồng tát cá. Những xâu cá nặng oằn cùng với tiếng cười trong trẻo như dắt ta qua tháng ngày bình dị ở quê. Ngọn khói đốt đồng bảng lảng phía xa, thắp lên nền trời những khoảng trắng xa xăm như gieo vào lòng người một nỗi niềm khác lạ. Đám trẻ bắt đầu nướng cá, đứa bận bịu với rơm khô, đứa rọc lá chuối, đứa chạy về nhà lấy nước chấm. Không khí yên bình từ lâu ta không được nhìn thấy bỗng hiện ra trước mắt. Tự nhiên, nước mắt rơi giữa làn gió bấc nhẹ nhàng thổi qua. Ta hòa vào đám trẻ chạy khắp trên cánh đồng, lắng nghe từng ước mơ của lũ trẻ. Tưởng như mình đã vừa đi một đoạn đường rất xa. Mai đây, những đứa trẻ nhà bên sẽ tan vào thành phố. Định bụng sẽ kể cho chúng nghe về những ngày cô đơn giữa lòng đường chật ních người dưng, những lúc thèm hít hà mùi khói đốt đồng, thèm những đêm trăng sáng vằng vặc mà chẳng có dòng dây điện nào che khuất tầm nhìn. Nhưng thôi...
 
Khói cơm chiều bay lên từ mái lá, mẹ vẫn gọi ta trở về như hồi còn bé. Mâm cơm chiều đầm ấm mà theo cách nói của mẹ “chỉ cần nhìn con ăn cũng thấy no”. Mẹ nói tiền gửi về mua bếp gas mẹ còn giữ, tiền sửa lại nhà sau mẹ sắm vàng để dành. Ta khẽ quay đi giấu giọt nước mắt lăn dài trên má, ba nhẹ nhàng gắp cái trứng cá vào chén “hồi đó, bây thích ăn dữ thần”. Làn gió bấc bâng khuâng từ miền xa thẳm trở về trên hàng cây luống tuổi. Giề lá mục trên mái nhà bị gió cuốn đi, ba mẹ lại so vai vì làn gió bấc lạnh căm.
 
Một sớm tháng Chạp, có người vừa lợp lại mái nhà quê, mua thêm vài chiếc áo ấm. Căn nhà nhỏ qua bao mùa gió vẫn ấm áp đến lạ thường...

Theo NGUYỄN CHÍ NGOAN (baolamdong)

Có thể bạn quan tâm

Hòa điệu cùng tình yêu nghệ thuật múa

Cặp đôi nghệ sĩ Nguyễn Cơ-Hồng Mai: Hòa điệu cùng tình yêu nghệ thuật múa

(GLO)- Cùng sinh năm rồng (1988) và lớn lên với tình yêu dành cho từng nhịp vũ đạo, Nguyễn Văn Cơ và Trần Thị Hồng Mai-hai nghệ sĩ trưởng thành từ Nhà hát Ca múa nhạc tổng hợp Đam San trở thành cặp đôi hiếm hoi của làng múa ở cao nguyên Pleiku, luôn song hành cả trên sân khấu và trong đời sống.

Ngọn đèn nhỏ bên khung cửa

Ngọn đèn nhỏ bên khung cửa

(GLO)- Chồng tôi nhận quyết định chuyển công tác vào một sáng cuối tháng Năm, khi sương vẫn còn giăng mờ trên những con dốc quen thuộc của phố núi Pleiku. Tin anh phải xuống Quy Nhơn theo diện hợp nhất 2 tỉnh không bất ngờ.

Bảo vật quốc gia ngai vua triều Nguyễn đặt tại Điện Thái Hòa, Đại Nội Huế.

Phục chế ngai vàng triều Nguyễn: Trả lại nguyên trạng năm 2015, đảm bảo đúng tinh thần bảo vật quốc gia

(GLO)-Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch (VH-TT&DL) vừa có văn bản chính thức góp ý kế hoạch phục chế ngai vua triều Nguyễn, bảo vật quốc gia bị phá hoại hồi tháng 5 - 2025 tại điện Thái Hòa, yêu cầu phục hồi hiện trạng "gần giống nhất" so với năm 2015, thời điểm hiện vật được lập hồ sơ công nhận.

"Núi trên đất bằng"

"Núi trên đất bằng"

(GLO)- Tiến sĩ Hà Thanh Vân đã nhận xét Tiểu thuyết "Núi trên đất bằng" của Võ Đình Duy là một tác phẩm văn chương đầu tay ra mắt năm 2025, đánh dấu bước chuyển đầy bất ngờ từ một kiến trúc sư trẻ sống ở Gia Lai sang hành trình kiến tạo thế giới văn chương.

NHÀ THƠ ĐÀO AN DUYÊN: Thiết tha giữ lại những xanh tươi cuộc đời

Nhà thơ Đào An Duyên: Thiết tha giữ lại những xanh tươi cuộc đời

(GLO)- Với nhà thơ Đào An Duyên, đọc và viết chính là hành trình nuôi chữ. Trong hành trình ấy, chị chọn một lối đi riêng, chắt chiu xúc cảm, gửi tiếng lòng vào từng con chữ với niềm mong giữ lại những xanh tươi cuộc đời, từ đó góp thêm một giọng thơ giàu hương sắc cho văn chương Gia Lai.

BẢO TỒN CÁC KỊCH BẢN TIÊU BIỂU CỦA HÁT BỘI BÌNH ĐỊNH: Nên tìm hướng đi mới, phù hợp thực tế

Bảo tồn các kịch bản tiêu biểu của hát bội Bình Định: Nên tìm hướng đi mới, phù hợp thực tế

(GLO)- Hát bội Bình Định là một di sản văn hóa đặc sắc với nhiều vở tuồng kinh điển như: Sơn Hậu, Tam nữ đồ vương, Ngũ hổ Bình Tây, Hồ Nguyệt Cô hóa cáo (còn có tên khác là Chém cáo, Cổ miếu vãn ca) của Nguyễn Diêu, Trầm hương các, Diễn võ đình và Cổ thành… của Đào Tấn.

Hòa hợp văn hóa, cùng chung chí hướng

Hòa hợp văn hóa, cùng chung chí hướng

(GLO)- 2 tỉnh Bình Định và Gia Lai (cũ) hợp nhất là cột mốc quan trọng trong hành trình phát triển vùng Duyên hải-Tây Nguyên. Cùng với các lĩnh vực chính trị, kinh tế, xã hội…, văn hóa nghệ thuật cũng được công chúng hết sức quan tâm.

Nguyễn Nhật Ánh: Người làm vườn

Nguyễn Nhật Ánh: Người làm vườn

Tôi không phải một dịch giả chuyên nghiệp - mào đầu vậy hoàn toàn không phải để biện hộ cho những sơ suất, sai sót và thô lậu mà bất cứ ai khi chạm tay vào việc dịch nói riêng, việc chữ nghĩa nói chung, dẫu là tay thuận hay tay ngang, đều phải đối mặt và chịu trách nhiệm.

default

Địa phận Phủ Hoài Nhơn được xác lập năm Hồng Đức thứ 2 (1471), là miền “viễn châu” khá rộng; sau hơn 550 năm, vùng đất rộng lớn lúc ban đầu được phân chia thành nhiều tỉnh thuộc Nam Trung bộ và Bắc Tây Nguyên. 
Pleiku, miền nhớ...

Pleiku, miền nhớ...

(GLO)- Nếu tính từ dấu mốc ký Nghị định Toàn quyền Đông Dương thành lập đại lý hành chính Pleiku thuộc tỉnh Kon Tum ngày 24-5-1925, Pleiku với ý nghĩa một địa danh cả về cách đọc và cách viết đã ra đời và tồn tại đến ngày nay đã được 100 năm.

Ðại ngàn nối liền những niềm vui

Ðại ngàn nối liền những niềm vui

Trong ngôi nhà sàn dưới chân núi ở làng K8, xã Vĩnh Sơn (huyện Vĩnh Thạnh), Nghệ nhân nhân dân Ðinh Chương nở nụ cười sảng khoái, hồ hởi nói: “Bà con trong làng đang trông chờ ngày 1.7.2025, để không chỉ núi liền núi, sông liền sông mà đồng bào Bana ở hai tỉnh trước đây sẽ về chung mái nhà tỉnh Gia Lai mới”.
Tổng Bí thư Tô Lâm dự khai mạc Triển lãm “Tổng Bí thư Nguyễn Văn Linh - Cuộc đời và sự nghiệp”

Tổng Bí thư Tô Lâm dự khai mạc Triển lãm “Tổng Bí thư Nguyễn Văn Linh - Cuộc đời và sự nghiệp”

Nhân dịp kỷ niệm 110 năm ngày sinh Tổng Bí thư Nguyễn Văn Linh (1.7.1915 – 1.7.2025), sáng 29.6, tại Hà Nội, Văn phòng Trung ương Đảng tổ chức Triển lãm “Tổng Bí thư Nguyễn Văn Linh - Cuộc đời và sự nghiệp” nhằm tri ân những cống hiến to lớn của đồng chí Nguyễn Văn Linh đối với Đảng, đất nước và nhân dân. Tổng Bí thư Tô Lâm dự và cắt băng khai mạc Triển lãm.
null