Bản hòa ca cùng triền ký ức

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

(GLO)- Dù đã có hơn 30 năm sống ở Pleiku nhưng khi đọc tập “Vân môi say phố” của Ngô Thanh Vân (NXB Hội Nhà văn, 2024), tôi lại có cảm tưởng được khám phá một miền đất tưởng chừng quá đỗi quen thuộc.

Vẫn những từ khóa: phố núi, dốc phố, hai mùa mưa nắng, Biển Hồ, núi Hàm Rồng, làng trong phố, cà phê phố… hiện ra trong từng tản văn nhưng không hề lặp lại những điều quen thuộc. Bởi lẽ, không gian và thời gian phố núi Pleiku trải theo lăng kính riêng của tác giả, cùng cất tiếng hòa ca có cả quá khứ và hiện tại, yêu thương và tự hào, đồng thời cũng rất nhiều âm hưởng xót xa!

ban-hoa-ca-cung-trien-ky-ucdd.jpg
Tập sách “Vân môi say phố” của Ngô Thanh Vân. Ảnh: N.Đ.P

Đó là vẻ đẹp hài hòa như vốn dĩ kiến tạo tự nhiên thuộc về phố, định danh phố: “…Phố cõng thêm núi lô nhô rải rác quanh mình với những dài ngắn trùng điệp dốc, nên mới thành phố núi”. Tác giả không đặc tả dốc, chỉ cảm và gợi nên dốc ngắn, dốc dài thì cũng “góp vào vẻ yêu kiều”, “lặng lẽ nhẹ nhàng đi vào thi ca như những nàng thơ”, “Pleiku trữ tình bởi những uốn lượn nhấp nhô dốc phố”, “Con dốc nhỏ uốn lượn mềm mại dẫn lối vào Biển Hồ ngăn ngắt thông xanh”...

Những con dốc cái thời định danh thị xã Pleiku không tìm thấy sự nhếch nhác cùng mưa lầy trơn nhẫy, nắng mù bụi đỏ lòng đường lượn sóng nhấp nhô như đã mặc định trong ký ức của phần nhiều cư dân phố hay chỉ dừng chân nơi phố, mà thay vào đó là dáng vẻ thanh tao, duyên dáng, nhẹ nhàng.

Pleiku phố của Ngô Thanh Vân có gì đó nền nã, dịu dàng: “Vết tích rêu hằn in qua năm này tháng nọ trên những mảng tường bạc thếch khiêm nhường lặng lẽ nép sau vỉa hè. Nếp hoa văn gợi lên những cũ xưa võ vàng”. Chị nhìn phố từ trái tim, thuộc về ký ức có nỗi nhớ mơn man trỗi dậy qua từng trang văn đẹp.

Chị đưa người đọc về một Pleiku của những cô gái mới lớn, chớm mộng mơ, học đòi làm dáng rất đỗi hồn nhiên, trong trẻo tinh khôi ngang qua “những cung đường ngoại ô ngoằn ngoèo đầy bụi đỏ mùa khô và trơn trượt mùa mưa”, xuyên qua thời gian, cảnh vật đặc trưng thuộc về vùng đất không thể nhòe lẫn “thông xanh lấp lóa nắng chiều, hoàng hôn rơi vội lên vai lên tóc màu bình yên ấm áp”.

Ý thức được vẻ đẹp như vậy, phải chăng bởi con gái sớm khôn, sớm nhận ra sự quyến rũ của mình có bờ vai, mái tóc! Pleiku phố với thăng trầm đời mình, tác giả vẫn giữ thái độ hàm ơn, nương cậy “Nếu không phải là sự bình yên của Pleiku, đã chắc gì mình vượt qua sóng gió”, “Kỳ lạ thay, Pleiku chưa lần giận dỗi mà vẫn bao dung che chở dỗ dành”… Tôi đoán, bởi Vân được sinh ra, lớn lên nơi phố, với phố, ý thức rằng mình là “người Pleiku” đã sẵn có “Hồi ức luôn là thứ ánh sáng lấp lánh xoa dịu những đắng đót va đập của cuộc đời”.

Pleiku phố của Ngô Thanh Vân đọng lại ân tình, dài dọc tháng năm, thời khắc chẳng phân định. Chị tự sự chuyện đất và người qua ẩm thực, du lịch, trải nghiệm bằng giọng văn nhẹ nhàng nữ tính, phác họa lên những nét “văn hóa vật chất, tinh thần” của phố núi qua cảnh vật, lối sống, cư xử, thái độ, giao tiếp, hiểu biết, thưởng thức…

Quá khứ và hiện tại đan xen với lối gợi tả, không đi sâu vào chi tiết để so sánh có tự hào xen lẫn tiếc nuối theo dòng chảy phát triển chọn lọc, kế thừa, khiến người đọc lẫn lộn cảm xúc vui vẻ, chùng lắng, ngẫm ngợi… Như chuyện hai mùa mưa nắng đặc trưng Tây Nguyên, qua bài viết của Vân chẳng hề khốc liệt, nhờ sương mù lãng đãng, mùa hoa trái kéo dài, ong bay bướm lượn; âm thanh núi rừng mùa lễ hội; con người chân chất, cần cù, sẻ chia; mạch sống tiềm sinh, dâng hiến…

Cùng với đó là những bài tác giả viết về kỷ niệm thời thơ ấu nghèo khó trong mái ấm gia đình có người bố làm công chức, mẹ làm cô giáo, em gái nhỏ ngây thơ bên chị vùng ngoại ô thưa thớt, láng giềng cũng khó nghèo. Chị tha thiết nhớ ngày xưa ấy qua các bài viết: “Ký ức chiếc vòng tay vỡ”, “Nồi lá xông của bố”, “Nhớ hoài những vòng xe”. Thoát ra khỏi chuyện riêng mình, con người phố núi bao dung khoáng đạt, sẵn lòng sẻ chia được phác họa ở các bài: “Ấm lòng cơm treo”, “Sau cái nắm tay”…

Vì vậy, đọc “Vân môi say phố” của Ngô Thanh Vân vừa giống như xem tranh tĩnh vật với gam màu nhã, lúc nhìn cận cảnh lúc phải lùi xa, khi nheo mắt chăm chú khi mở to mắt nhìn bao quát bức tranh. Lại giống như xem phim tài liệu lịch sử về một vùng đất gắn với cuộc đời của ai đó mà có mình, có chúng ta. Tập sách làm người đọc trở về với triền ký ức của tác giả và cả một thế hệ.

Có thể bạn quan tâm

Vũ Văn Tam Lang & 50 cây violon đặc chế

Vũ Văn Tam Lang và 50 cây violon đặc chế

(GLO)- Cách đây vài năm, khi ngắm 22 cây đàn violon do ông Vũ Văn Tam Lang (phường An Phú, tỉnh Gia Lai) chế tác bằng tất cả tâm huyết được giới chuyên môn đánh giá cao, tôi thầm nghĩ, ông đã có thể tự hài lòng với những gì mình có.

Mở lối vào thế giới sắc màu

Mở lối vào thế giới sắc màu

(GLO)- Từ nét màu nước chấm phá, mực tàu loang trên giấy dó, đến những dòng thư pháp bay bổng hay gam màu rực rỡ của tranh sáp màu, acrylic - tất cả hòa quyện tại những lớp học vẽ. Mùa hè, những lớp học nhỏ ấy lặng lẽ góp phần vun đắp tâm hồn nghệ thuật cho nhiều bạn trẻ.

Hòa điệu cùng tình yêu nghệ thuật múa

Cặp đôi nghệ sĩ Nguyễn Cơ-Hồng Mai: Hòa điệu cùng tình yêu nghệ thuật múa

(GLO)- Cùng sinh năm rồng (1988) và lớn lên với tình yêu dành cho từng nhịp vũ đạo, Nguyễn Văn Cơ và Trần Thị Hồng Mai-hai nghệ sĩ trưởng thành từ Nhà hát Ca múa nhạc tổng hợp Đam San trở thành cặp đôi hiếm hoi của làng múa ở cao nguyên Pleiku, luôn song hành cả trên sân khấu và trong đời sống.

Vở ca kịch bài chòi trò chơi của quỷ: Tôn vinh chiến sĩ công an, cảnh tỉnh kẻ lầm lạc

Vở ca kịch bài chòi trò chơi của quỷ: Tôn vinh chiến sĩ công an, cảnh tỉnh kẻ lầm lạc

(GLO)- Vở diễn Trò chơi của quỷ do Ðoàn ca kịch bài chòi Bình Ðịnh (thuộc Nhà hát Nghệ thuật truyền thống tỉnh Gia Lai) dàn dựng vừa giành huy chương đồng tại Liên hoan Nghệ thuật sân khấu chuyên nghiệp toàn quốc về “Hình tượng người chiến sĩ Công an nhân dân” lần thứ V-năm 2025.

"Núi trên đất bằng"

"Núi trên đất bằng"

(GLO)- Tiến sĩ Hà Thanh Vân đã nhận xét Tiểu thuyết "Núi trên đất bằng" của Võ Đình Duy là một tác phẩm văn chương đầu tay ra mắt năm 2025, đánh dấu bước chuyển đầy bất ngờ từ một kiến trúc sư trẻ sống ở Gia Lai sang hành trình kiến tạo thế giới văn chương.

NHÀ THƠ ĐÀO AN DUYÊN: Thiết tha giữ lại những xanh tươi cuộc đời

Nhà thơ Đào An Duyên: Thiết tha giữ lại những xanh tươi cuộc đời

(GLO)- Với nhà thơ Đào An Duyên, đọc và viết chính là hành trình nuôi chữ. Trong hành trình ấy, chị chọn một lối đi riêng, chắt chiu xúc cảm, gửi tiếng lòng vào từng con chữ với niềm mong giữ lại những xanh tươi cuộc đời, từ đó góp thêm một giọng thơ giàu hương sắc cho văn chương Gia Lai.

BẢO TỒN CÁC KỊCH BẢN TIÊU BIỂU CỦA HÁT BỘI BÌNH ĐỊNH: Nên tìm hướng đi mới, phù hợp thực tế

Bảo tồn các kịch bản tiêu biểu của hát bội Bình Định: Nên tìm hướng đi mới, phù hợp thực tế

(GLO)- Hát bội Bình Định là một di sản văn hóa đặc sắc với nhiều vở tuồng kinh điển như: Sơn Hậu, Tam nữ đồ vương, Ngũ hổ Bình Tây, Hồ Nguyệt Cô hóa cáo (còn có tên khác là Chém cáo, Cổ miếu vãn ca) của Nguyễn Diêu, Trầm hương các, Diễn võ đình và Cổ thành… của Đào Tấn.

Khẳng định vị thế là cơ quan báo chí chủ lực

Khẳng định vị thế là cơ quan báo chí chủ lực

Để chào đón thời khắc đặc biệt của đất nước, của Mặt trận Tổ quốc Việt Nam; thực hiện nhiệm vụ cao cả với vai trò, vị thế là cơ quan ngôn luận của Mặt trận Tổ quốc Việt Nam; thực hiện nhiệm vụ mà người đứng đầu hệ thống Mặt trận đã tin tưởng giao phó; kể từ tháng 7.2025, Báo Đại đoàn kết ra mắt ấn phẩm Tinh hoa Việt bộ mới.
Đèo An Khê: Dấu ấn lịch sử

Đèo An Khê: Dấu ấn lịch sử

(GLO)- Nếu như Tây Bắc có “tứ đại danh đèo”: Mã Pí Lèng, Ô Quy Hồ, Pha Đin, Khau Phạ thì vùng duyên hải miền Trung lên đại ngàn Tây Nguyên cũng có “ngũ danh đèo”: An Khê, Phượng Hoàng, Khánh Lê, Ngoạn Mục, Violak.

default

Địa phận Phủ Hoài Nhơn được xác lập năm Hồng Đức thứ 2 (1471), là miền “viễn châu” khá rộng; sau hơn 550 năm, vùng đất rộng lớn lúc ban đầu được phân chia thành nhiều tỉnh thuộc Nam Trung bộ và Bắc Tây Nguyên. 
Pleiku, miền nhớ...

Pleiku, miền nhớ...

(GLO)- Nếu tính từ dấu mốc ký Nghị định Toàn quyền Đông Dương thành lập đại lý hành chính Pleiku thuộc tỉnh Kon Tum ngày 24-5-1925, Pleiku với ý nghĩa một địa danh cả về cách đọc và cách viết đã ra đời và tồn tại đến ngày nay đã được 100 năm.

null