Trong veo những cánh chuồn

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Nắng chiều hắt lên vạt mỏng, những cánh chuồn bay chầm chậm trong gió. Những ngày đầu hè oi nồng đến khó chịu, đám trẻ đi học về sớm đã được mẹ tắm táp xong chạy ào ra ngõ chơi. Hàng rào râm bụt là nơi đám trẻ tụ lại để tìm hoa chơi mỗi chiều, nay mới vừa ồn ào đó bỗng im bặt. Thì ra, cả đám nín thở nhìn theo đứa bạn lớn nhất đang khom người rón rén tiến lại gần một chiếc lá. Chỉ cần nhìn theo dáng chụm tay chỉ đưa ngón cái và ngón trỏ cũng có thể đoán được là cậu bé đang rình bắt chuồn chuồn.
Nhìn lũ trẻ, tôi lại nhớ về tuổi thơ với những chiều cùng đám bạn rủ nhau đi tìm bắt chuồn chuồn. Này là những cánh chuồn chuồn ớt to dài mình đỏ chon chót. Này là những con chuồn chuồn voi xanh lá sọc đen cánh mỏng, hay thoảng hoặc có con chuồn chuồn kim nhỏ xíu đầy sắc màu trên đồng bãi. Chúng tôi, đứa nào cũng cố gắng rình bắt để chơi. Đám con trai thích bắt con chuồn ớt, chuồn voi to đùng để thể hiện lòng dũng cảm, đám con gái lại thích chuồn chuồn kim nhỏ bé, mỏng manh. Vậy mà nhiều đứa chả có tay để bắt chuồn chuồn, cứ đổ tại chuồn chuồn nhạy quá chưa kịp tới gần thì đã thấy loáng bay, cũng có đứa thì cứ giơ tay ra là bắt được cứ như tay nó dính nhựa. Chỉ cần nhìn thấy bầy chuồn chuồn bay lại bắt đầu dự đoán thời tiết xem có đúng không, nên cứ luôn miệng gào tướng: “Chuồn chuồn bay thấp thì mưa/Bay cao thì nắng, bay vừa thì râm”, rồi cãi nhau ỏm tỏi. Những con chuồn chuồn hiền lành thường bay rợp theo đàn vào mỗi buổi chiều, chỗ nào có ao chuôm là hay thấy chuồn chuồn dìu nhau đi đẻ. Những cái đuôi chỉ chạm nước rất khẽ, vẩy lên một vòng sóng nhỏ rồi lại bay lên, rồi lại hạ xuống một cách nhịp nhàng.
Minh họa: Huyền Trang
Minh họa: Huyền Trang
Cầm đôi cánh mỏng manh trong tay để quan sát đôi mắt lồi to nhiều màu sắc như đang quay tròn làm chúng tôi vô cùng thích thú.  Rồi, một bạn thì thào bảo, chuồn chuồn có thể dạy bơi được đấy. Nó quả quyết là được bố dạy, chỉ cần để chuồn chuồn cắn rốn là có thể bơi được. Cả lũ nửa tin nửa ngờ, cây chuối làm bè đã lăn ra gần hồ nước, rồi tần ngần đứng lại, đợi thằng bạn đi bắt con chuồn voi to nhất về để cắn rốn cho biết bơi. Cả đám xếp hàng lần lượt tiến lên, mắt nhắm tịt, thằng bạn tuyên bố chắc nịch: “Yên tâm, chuồn chuồn cắn nhẹ lắm, như kiến thôi mà gãi cái hết ngứa là biết bơi, không phải bám vào cây chuối nữa”. Cái trò dại dột để chuồn chuồn cắn rốn dường như đứa trẻ 7X, 8X nào cùng trải qua, nhất là khi nghe đứa bạn thân quả quyết: “Tao biết bơi là do chuồn chuồn cắn rốn đấy”.
Những ngày tháng thơ dại trôi qua. Cánh đồng rợp cánh chuồn ngày bé chỉ còn trong ký ức. Để ngày tháng nào đó, vô tình gặp lại những cánh chuồn mỏng manh trong gió, lòng ta bỗng thấy rưng rưng. Những cánh chuồn bây giờ chở cả niềm nhung nhớ về những triền xanh hoa mộng để bất thần giơ hai ngón tay ra chụm lại, định chạm vào đánh thức ngày xưa…
LÊ THỊ KIM SƠN

Có thể bạn quan tâm

Thơ Nguyễn Thanh Mừng: Gia Lai một hai ba

Thơ Nguyễn Thanh Mừng: Gia Lai một hai ba

(GLO)- "Gia Lai một hai ba" của Nguyễn Thanh Mừng dẫn người đọc qua những nẻo đường dốc đèo, qua tiếng thác reo và chiêng cồng, để gặp lại khí phách người xưa. Mỗi hình ảnh, mỗi nhịp thơ là một lát cắt vừa hoang sơ, vừa tự hào về bản sắc không thể phai mờ của đại ngàn Tây Nguyên.

Thơ Lê Thành Văn: Nghe con đọc thơ về Tổ quốc

Thơ Lê Thành Văn: Nghe con đọc thơ về Tổ quốc

(GLO)- Trong bài thơ "Nghe con đọc thơ về Tổ quốc", tác giả Lê Thành Văn để mạch cảm xúc tuôn chảy tự nhiên: từ sự rưng rưng khi nhớ về chiến tranh đến niềm tin lặng lẽ gửi gắm vào thế hệ mai sau. Bài thơ như một nhịp cầu nối liền quá khứ đau thương và hiện tại bình yên.

Thơ Lê Vi Thủy: Biên cương mùa gió

Thơ Lê Vi Thủy: Biên cương mùa gió

(GLO)- Giữa những cơn gió xào xạc của núi rừng Tây Nguyên bỏng rát, bài thơ “Biên cương mùa gió” của Lê Vi Thủy như thổi vào lòng người nỗi xúc động lặng thầm. Từ ánh mắt trẻ thơ đến no ấm buôn làng và những giọt mồ hôi người lính, tất cả hòa quyện trong khát vọng yên bình nơi địa đầu Tổ quốc.

Tổ quốc trong tim

Thơ Lenguyen: Tổ quốc trong tim

(GLO)- Bài thơ “Tổ quốc trong tim” của tác giả Lenguyen là lời tri ân sâu sắc với cha ông đã hy sinh vì độc lập dân tộc. Từ Cửu Long đến Trường Sơn, từ Điện Biên đến Sài Gòn, một Việt Nam bất khuất vươn lên giữa máu và hoa, rạng ngời sắc cờ Tổ quốc.

Thơ Đào An Duyên: Lòng quê

Thơ Đào An Duyên: Lòng quê

(GLO)- Trong nhịp sống hiện đại hối hả, bài thơ "Lòng quê" của tác giả Đào An Duyên là tiếng vọng thầm lặng mà day dứt. Người xa quê, dù ở đâu chăng nữa vẫn mang trong tim nỗi nhớ cội nguồn. Qua hình ảnh nước xuôi nước ngược, bài thơ gợi về sự gắn bó thiêng liêng giữa con người và quê hương.

Người nặng lòng với dân ca Tày

Người nặng lòng với dân ca Tày

(GLO)-Hơn 30 năm kể từ ngày rời quê hương Cao Bằng vào Gia Lai lập nghiệp, ông Mã Văn Chức (SN 1961, tổ 3, thị trấn Phú Thiện) vẫn nặng lòng với văn hóa dân tộc Tày. Hơn 100 bài hát đã được ông sáng tác theo làn điệu dân ca Tày với mong muốn “giữ lửa” cho âm nhạc dân gian.

Khẳng định sức sống bất tận của văn học nghệ thuật trong đời sống tinh thần Nhân dân

Khẳng định sức sống bất tận của văn học nghệ thuật trong đời sống tinh thần Nhân dân

(GLO)- Đó là phát biểu của Phó Bí thư Thường trực Tỉnh ủy, Trưởng đoàn đại biểu Quốc hội tỉnh Châu Ngọc Tuấn tại hội nghị tổng kết 50 năm nền văn học nghệ thuật tỉnh Gia Lai sau ngày thống nhất đất nước (30/4/1975-30/4/2025) diễn ra vào sáng 23-4 tại Hội trường 2-9 (TP. Pleiku).

“Lặng lẽ trưởng thành” cùng sách

“Lặng lẽ trưởng thành” cùng sách

(GLO)- “Dáng vẻ của một người yên lặng đọc sách khá giống với những gì tôi cảm thấy khi nghĩ về một người đang trưởng thành trong lặng lẽ”-đó là cảm nhận của chị Trần Thị Kim Phùng Thủy-Trưởng ban Điều hành dự án “Văn hóa đọc Gia Lai” về giá trị sâu bền mà sách mang lại.