Thân thương quà chợ

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

Ngày còn nhỏ, niềm hạnh phúc lớn nhất của tôi là ngồi ở hiên nhà hóng mẹ tan chợ trở về khi đã trưa mặt trời đứng bóng. Lần nào ở chợ về mẹ cũng mang theo quà, khi thì túi mía được chẻ sẵn, khi là đồng bánh tẻ, khi mấy cái bánh ngào mật, khi là những con tò he làm từ bột nếp, lúc chơi chán có thể hơ trên viên than hồng cho nó phồng lên rồi cắn giòn rụm, thơm phưng phức…

Trừ những ngày cuối năm mẹ chạy chợ thường xuyên, còn lại thông thường mỗi tháng mẹ đi theo chợ phiên, vào ngày mười lăm và ngày cuối tháng. Vậy nên niềm háo hức mong chờ quà chợ lại càng nôn nao khó tả. Trước khi đi chợ mẹ chuẩn bị rất chu đáo, những món hàng mà mẹ gánh gồng để bán vào ngày hôm sau, từng mớ rau được làm sạch và bó ngăn nắp hay những mớ củ được phủi sạch sẽ từng lớp bụi bám ở phía ngoài lớp vỏ. Với tôi, chợ phiên gắn bó với ký ức quà chợ và những lần gánh gồng liêu xiêu, chân mẹ tập tễnh trong buổi sương mai quê lạnh giá.
 

 Minh họa: Trà My
Minh họa: Trà My


Những đứa trẻ như tôi sinh ra và lớn lên ở một gia đình nghèo nên thấu hiểu sự vất vả của mẹ cha, tự thân ngoan hiền mà chẳng đòi hỏi gì. Có những lần mẹ chạy chợ về không mang theo quà, dù có thoáng buồn nhưng tôi vẫn không giận dỗi mà càng thương mẹ hơn bởi gánh hàng của mẹ hôm đó bị ế, mẹ chỉ kịp lo bán tháo để còn về. Quà chợ của những đứa con được mẹ “khất” lần sau.

Tôi làm sao có thể quên được khoảnh khắc mẹ vén lớp vải trên cùng của thúng và lộ ra bánh tẻ còn thơm mùi lá. Bánh tẻ quê tôi được làm từ gạo tẻ, gói lá chuối, có nhân mộc nhĩ kèm theo một ít thịt lợn. Trong nhân người ta đã gia giảm gia vị vừa ăn nhưng tôi vẫn thích được cắt từng miếng bánh ra và chấm với nước mắm. Gạo tẻ thơm thơm quyện nhân thịt xào mộc nhĩ beo béo mằn mặn, lại thêm mùi lá chuối hấp dẫn vô cùng. Ăn hết một chiếc bánh to mà cảm giác vẫn đang còn thòm thèm. Còn bánh ngào thì được làm bằng bột nếp, phía trong nhân đỗ xanh ở ngoài là một lớp mật mía bao quanh ăn dẻo quánh, mềm mại, ngọt ngào. Nếu ăn bánh ngào không khéo sẽ bị mật bám dính quanh miệng, mẹ tôi nói, mỗi lần tôi ăn bánh ngào xong trông tôi như một chú hề. Lúc đó tôi lại vội vàng chạy vào soi sương rồi, cười khanh khách, đổ lỗi cho chiếc bánh ngào tội nghiệp.

Thích thú nhất vẫn là những con tò he xanh đỏ bắt mắt. Tôi cứ tấm tắc khen mãi người nghệ nhân nào đã nhào nặn ra những chú tò he thật tài tình. Khi cầm con tò he trên tay tôi sung sướng chạy khắp xóm khoe với lũ bạn. Và càng thích hơn khi chúng nó cũng có tò he, vì tôi có dịp được so kè xem con nào đẹp hơn. Những con tò he như có một phép ma thuật nào đó mà chúng tôi vẫn không thể nào lý giải nổi. Cắm trên chiếc que tre, hình ảnh con gà trống có cái mào đỏ tươi, con lợn có cái má phúng phính, con trâu có chiếc sừng đen, rồi chim chóc đủ loại, hoa lá đầy đủ sắc màu.

Năm tháng trôi qua, tôi trở thành người lớn rời làng và lên thành phố học tập. Mẹ tôi giờ cũng đã già, chẳng còn chạy chợ thường xuyên như ngày xưa nữa. Nhưng ký ức của tôi thì vẫn như ngày nào, mỗi lần có dịp ghé lại chợ làng, tâm trí tôi vẫn không tài nào quên được những món quà chợ. Chính từ nơi này, mẹ đã mang niềm vui về cho tôi, với bao nhiêu háo hức, mong chờ. Quà chợ không đơn thuần chỉ là một món quà mà còn chứa đựng bao nhiêu tình yêu thương vô bờ bến của mẹ.

Khóe mắt tôi chợt rưng rưng khi lướt qua những khung cảnh cũ quen thuộc, góc chợ làng thân thương. Tôi thấy mình thật “giàu có” và hạnh phúc khi có một tuổi thơ ngọt ngào với quà chợ thân thương.

https://baodaklak.vn/van-hoa-du-lich-van-hoc-nghe-thuat/van-hoc-nghe-thuat/202205/than-thuong-qua-cho-3e71422/

 

Theo Tăng Hoàng Phi (baodaklak)

Có thể bạn quan tâm

Thơ Nguyễn Thanh Mừng: Gia Lai một hai ba

Thơ Nguyễn Thanh Mừng: Gia Lai một hai ba

(GLO)- "Gia Lai một hai ba" của Nguyễn Thanh Mừng dẫn người đọc qua những nẻo đường dốc đèo, qua tiếng thác reo và chiêng cồng, để gặp lại khí phách người xưa. Mỗi hình ảnh, mỗi nhịp thơ là một lát cắt vừa hoang sơ, vừa tự hào về bản sắc không thể phai mờ của đại ngàn Tây Nguyên.

Thơ Lê Thành Văn: Nghe con đọc thơ về Tổ quốc

Thơ Lê Thành Văn: Nghe con đọc thơ về Tổ quốc

(GLO)- Trong bài thơ "Nghe con đọc thơ về Tổ quốc", tác giả Lê Thành Văn để mạch cảm xúc tuôn chảy tự nhiên: từ sự rưng rưng khi nhớ về chiến tranh đến niềm tin lặng lẽ gửi gắm vào thế hệ mai sau. Bài thơ như một nhịp cầu nối liền quá khứ đau thương và hiện tại bình yên.

Thơ Lê Vi Thủy: Biên cương mùa gió

Thơ Lê Vi Thủy: Biên cương mùa gió

(GLO)- Giữa những cơn gió xào xạc của núi rừng Tây Nguyên bỏng rát, bài thơ “Biên cương mùa gió” của Lê Vi Thủy như thổi vào lòng người nỗi xúc động lặng thầm. Từ ánh mắt trẻ thơ đến no ấm buôn làng và những giọt mồ hôi người lính, tất cả hòa quyện trong khát vọng yên bình nơi địa đầu Tổ quốc.

Tổ quốc trong tim

Thơ Lenguyen: Tổ quốc trong tim

(GLO)- Bài thơ “Tổ quốc trong tim” của tác giả Lenguyen là lời tri ân sâu sắc với cha ông đã hy sinh vì độc lập dân tộc. Từ Cửu Long đến Trường Sơn, từ Điện Biên đến Sài Gòn, một Việt Nam bất khuất vươn lên giữa máu và hoa, rạng ngời sắc cờ Tổ quốc.

Thơ Đào An Duyên: Lòng quê

Thơ Đào An Duyên: Lòng quê

(GLO)- Trong nhịp sống hiện đại hối hả, bài thơ "Lòng quê" của tác giả Đào An Duyên là tiếng vọng thầm lặng mà day dứt. Người xa quê, dù ở đâu chăng nữa vẫn mang trong tim nỗi nhớ cội nguồn. Qua hình ảnh nước xuôi nước ngược, bài thơ gợi về sự gắn bó thiêng liêng giữa con người và quê hương.

Người nặng lòng với dân ca Tày

Người nặng lòng với dân ca Tày

(GLO)-Hơn 30 năm kể từ ngày rời quê hương Cao Bằng vào Gia Lai lập nghiệp, ông Mã Văn Chức (SN 1961, tổ 3, thị trấn Phú Thiện) vẫn nặng lòng với văn hóa dân tộc Tày. Hơn 100 bài hát đã được ông sáng tác theo làn điệu dân ca Tày với mong muốn “giữ lửa” cho âm nhạc dân gian.

Khẳng định sức sống bất tận của văn học nghệ thuật trong đời sống tinh thần Nhân dân

Khẳng định sức sống bất tận của văn học nghệ thuật trong đời sống tinh thần Nhân dân

(GLO)- Đó là phát biểu của Phó Bí thư Thường trực Tỉnh ủy, Trưởng đoàn đại biểu Quốc hội tỉnh Châu Ngọc Tuấn tại hội nghị tổng kết 50 năm nền văn học nghệ thuật tỉnh Gia Lai sau ngày thống nhất đất nước (30/4/1975-30/4/2025) diễn ra vào sáng 23-4 tại Hội trường 2-9 (TP. Pleiku).

“Lặng lẽ trưởng thành” cùng sách

“Lặng lẽ trưởng thành” cùng sách

(GLO)- “Dáng vẻ của một người yên lặng đọc sách khá giống với những gì tôi cảm thấy khi nghĩ về một người đang trưởng thành trong lặng lẽ”-đó là cảm nhận của chị Trần Thị Kim Phùng Thủy-Trưởng ban Điều hành dự án “Văn hóa đọc Gia Lai” về giá trị sâu bền mà sách mang lại.