Rao đêm, một thời để nhớ

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Hồi mới ra trường, khoác ba lô lên Pleiku thì đã chớm mùa mưa, tôi được sắp xếp ở tại một phòng tập thể của Sở Nông nghiệp trên đường Nguyễn Du. Những hàng cây sũng nước, ngày không có mặt trời. Pleiku nhỏ bé, u tịch. Người bộ hành cũng đơn độc đăm chiêu như dắt díu hồn về nơi mờ mờ xa xăm nào đó... Thấp thoáng những sơn nữ Jrai mặc áo váy thổ cẩm mang gùi lầm lụi qua phố. Họ đem đổi những đọt bí, mụn măng, nấm mối lấy chút muối mắm, cá tôm. Lạ lẫm quá với một chàng trai lần đầu đến với Phố núi Pleiku.
Ban đêm, người có tiền thì ngồi quán cóc, kẻ đơn giản thì gọi ngay mấy quả trứng vịt lộn và xị đế thủ thỉ chuyện trò. Ngày ấy, những đường phố Pleiku đa phần chưa có đèn đường, đêm lép nhép tối tăm. Những con phố vắng tanh, ít ai ra đường. Mà phương tiện giao thông cũng chưa đông đúc, xe máy thôi vẫn còn ít, ô tô chỉ có ở cơ quan nhà nước mà chủ yếu là U oát làm phương tiện đi công tác.
Để giết thời gian và vợi nỗi buồn cô quạnh, đám thanh niên công sở thường gù nhau kiếm chai rượu mía, thứ rượu được sản xuất từ các nông trường mía và ngồi chay qua đêm. Bất chợt vang lên trong phố vắng đặc đen mưa gió tiếng rao của người đàn bà bán trứng vịt lộn. Tay cầm chiếc đèn chai mờ mờ leo lét trong rả rích mưa đêm, miệng rao như trút hồn vào bóng tối. Tiếng rao ấy trong đêm tịch mịch trầm lắng nghe văng vẳng nao nao buồn da diết. Có lẽ chỉ có tiếng rao ấy, nơi đường phố Pleiku mờ tối thời ấy, trong cái đêm khuya khoắt vắng lặng mới nhoi nhói bao nhiêu nỗi niềm! Những tiếng rao đêm vô tình khuấy động đánh thức phố đang chìm dưới những màn mưa phơ phất. Đó như là tiếng rao đặc trưng ngùi ngùi xa xót của xứ núi. Riêng Pleiku!
Những tiếng rao mưu sinh xuyên màn đêm, đội mưa gió lay lắt rong ruổi khắp mọi ngõ ngách phố buồn. Nó là một phần của đời sống Pleiku những ngày khốn khó. Những tiếng rao day dứt ấy làm nên những màn đêm Pleiku mờ ảo, hư thực, như một nét ma mị mê lầm giữa đêm lạnh phố núi quạnh hiu.
Ảnh minh họa: Internet
Ảnh minh họa: Internet
Rồi một ngày, đời sống tốt hơn, phố đêm sáng hơn, những tiếng rao đêm vô tình mất đất sống. Những tiếng rao đêm biến mất khỏi đêm. Cái buồn cô quạnh đã khác đi. Màn đêm thay những tiếng rao bằng âm thanh ô tô, xe máy, bằng ti vi, điện thoại di động, bằng email, chát chít... Quán xá cũng nhiều hơn. Người ngồi quán cũng nhiều hơn. Nhu cầu về những tiếng rao biến mất.
Ôi những tiếng rao một thời da diết não nề đêm mưa, chỉ còn ứa lên trong ký ức và trong những câu thơ tôi từng viết: “Đêm/Pleiku/Mưa rây tí tách/Gió gây gây rét/Đường thưa/Cây gãy/Lá rụng/Những người bán vịt lộn/Xách đèn hạt đỗ trên tay/Đi dưới đêm dày/Rao như rứt ruột.../Đêm đen đặc/Đêm sũng nước/Tiếng rao đơn côi/Trôi giữa đời/Phiêu dạt/Có một bà già rao đêm vắng biệt/Nhớ buồn mờ khu phố xưa!”. 
Tiếng rao đêm Pleiku một thời đã thành dĩ vãng. Nhưng, nó sẽ mãi rung ngân trong ký ức những ai đã từng trải qua bao màn đêm rí rắc mịt mùng bóng tối nơi Phố núi.
PHẠM ĐỨC LONG

Có thể bạn quan tâm

Tháng năm nhớ Người

Tháng năm nhớ Người

(GLO)- Bài thơ “Tháng năm nhớ Người” của Lenguyen khắc họa hình ảnh Bác Hồ qua ký ức làng quê, tình mẹ, giọt lệ, hương sen và ánh nắng Nam Đàn,... như lời tri ân sâu lắng dành cho vị Cha già kính yêu của dân tộc suốt đời vì dân, vì nước.

Âm sắc Tây Nguyên trên quê Bác

Âm sắc Tây Nguyên trên quê Bác

(GLO)- Từ ngày 16 đến 20-5, gần 40 ca sĩ, diễn viên, nghệ nhân Gia Lai đã tham gia 2 sự kiện vô cùng ý nghĩa tại tỉnh Nghệ An. Đó là hội diễn nghệ thuật quần chúng “Tiếng hát Làng Sen” và triển lãm “Hồ Chí Minh đẹp nhất tên Người” năm 2025.

Khai mạc triển lãm ảnh “Di sản văn hóa phi vật thể quốc gia tại Bình Định - Sắc màu hội tụ”

Khai mạc triển lãm ảnh “Di sản văn hóa phi vật thể quốc gia tại Bình Định - Sắc màu hội tụ”

Nhân kỷ niệm 135 năm Ngày sinh Chủ tịch Hồ Chí Minh (19/5/1890 - 19/5/2023); 47 năm Ngày Quốc tế Bảo tàng (18/5/1978 - 18/5/2025), sáng 12-5, Bảo tàng tỉnh Bình Định phối hợp Bảo tàng Quang Trung khai mạc triển lãm ảnh chủ đề “Di sản văn hóa phi vật thể quốc gia tại Bình Định - Sắc màu hội tụ”.

Thơ Đào An Duyên: Mây biên giới

Thơ Đào An Duyên: Mây biên giới

(GLO)- “Mây biên giới” của tác giả Đào An Duyên là bài thơ giàu cảm xúc về vẻ đẹp thanh bình nơi biên cương Tổ quốc. Tác giả khắc họa hình ảnh cột mốc trong nắng dịu, mây trời không lằn ranh, rừng khộp lặng im... như một bản hòa ca của thiên nhiên và lịch sử...

Thơ Nguyễn Thanh Mừng: Gia Lai một hai ba

Thơ Nguyễn Thanh Mừng: Gia Lai một hai ba

(GLO)- "Gia Lai một hai ba" của Nguyễn Thanh Mừng dẫn người đọc qua những nẻo đường dốc đèo, qua tiếng thác reo và chiêng cồng, để gặp lại khí phách người xưa. Mỗi hình ảnh, mỗi nhịp thơ là một lát cắt vừa hoang sơ, vừa tự hào về bản sắc không thể phai mờ của đại ngàn Tây Nguyên.

Thơ Lê Thành Văn: Nghe con đọc thơ về Tổ quốc

Thơ Lê Thành Văn: Nghe con đọc thơ về Tổ quốc

(GLO)- Trong bài thơ "Nghe con đọc thơ về Tổ quốc", tác giả Lê Thành Văn để mạch cảm xúc tuôn chảy tự nhiên: từ sự rưng rưng khi nhớ về chiến tranh đến niềm tin lặng lẽ gửi gắm vào thế hệ mai sau. Bài thơ như một nhịp cầu nối liền quá khứ đau thương và hiện tại bình yên.

Thơ Lê Vi Thủy: Biên cương mùa gió

Thơ Lê Vi Thủy: Biên cương mùa gió

(GLO)- Giữa những cơn gió xào xạc của núi rừng Tây Nguyên bỏng rát, bài thơ “Biên cương mùa gió” của Lê Vi Thủy như thổi vào lòng người nỗi xúc động lặng thầm. Từ ánh mắt trẻ thơ đến no ấm buôn làng và những giọt mồ hôi người lính, tất cả hòa quyện trong khát vọng yên bình nơi địa đầu Tổ quốc.

Tổ quốc trong tim

Thơ Lenguyen: Tổ quốc trong tim

(GLO)- Bài thơ “Tổ quốc trong tim” của tác giả Lenguyen là lời tri ân sâu sắc với cha ông đã hy sinh vì độc lập dân tộc. Từ Cửu Long đến Trường Sơn, từ Điện Biên đến Sài Gòn, một Việt Nam bất khuất vươn lên giữa máu và hoa, rạng ngời sắc cờ Tổ quốc.

Thơ Đào An Duyên: Lòng quê

Thơ Đào An Duyên: Lòng quê

(GLO)- Trong nhịp sống hiện đại hối hả, bài thơ "Lòng quê" của tác giả Đào An Duyên là tiếng vọng thầm lặng mà day dứt. Người xa quê, dù ở đâu chăng nữa vẫn mang trong tim nỗi nhớ cội nguồn. Qua hình ảnh nước xuôi nước ngược, bài thơ gợi về sự gắn bó thiêng liêng giữa con người và quê hương.

Người nặng lòng với dân ca Tày

Người nặng lòng với dân ca Tày

(GLO)-Hơn 30 năm kể từ ngày rời quê hương Cao Bằng vào Gia Lai lập nghiệp, ông Mã Văn Chức (SN 1961, tổ 3, thị trấn Phú Thiện) vẫn nặng lòng với văn hóa dân tộc Tày. Hơn 100 bài hát đã được ông sáng tác theo làn điệu dân ca Tày với mong muốn “giữ lửa” cho âm nhạc dân gian.

Thơ Sơn Trần: Phía Trường Sơn

Thơ Sơn Trần: Phía Trường Sơn

(GLO)- Bài thơ "Phía Trường Sơn" của Sơn Trần là khúc trầm sâu lắng về nỗi nhớ và sự hy sinh lặng thầm phía hậu phương. Tháng Tư về trên biên cương đầy cỏ xanh và chiều sương phủ trắng, nỗi nhớ hòa quyện cùng đất trời, tạo nên một bản tình ca sâu lắng dành cho cha-người lính năm xưa.