Phát hiện, bồi dưỡng đội ngũ viết văn trẻ: Đôi điều suy ngẫm

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
0:00 / 0:00
0:00
  • Nam miền Bắc
  • Nữ miền Bắc
  • Nữ miền Nam
  • Nam miền Nam
(GLO)- Đầu tháng 7 vừa qua, tại TP. Pleiku, Hội Văn học Nghệ thuật (VHNT) 3 tỉnh Gia Lai, Kon Tum và Đắk Nông phối hợp tổ chức tọa đàm “Viết văn trẻ-Văn học Tây Nguyên đương đại”.

Tại buổi tọa đàm, các tham luận xoay quanh nội dung làm thế nào để phát triển đội ngũ viết văn trẻ và nâng cao chất lượng tác phẩm văn học đối với vùng đất Tây Nguyên vốn giàu truyền thống văn hóa, lịch sử. Dưới góc nhìn cá nhân, tôi muốn góp đôi lời với hội VHNT cũng như các cây bút trẻ ở miền đất đặc thù này.

Học viên lớp bồi dưỡng văn học trẻ-văn học dân tộc thiểu số tham quan Bảo tàng Quân đoàn 3. Ảnh: L.N

Học viên lớp bồi dưỡng văn học trẻ-văn học dân tộc thiểu số tham quan Bảo tàng Quân đoàn 3. Ảnh: L.N

Hiện nay, 5 tỉnh Tây Nguyên đều có Hội VHNT thu hút hàng trăm hội viên các chuyên ngành tham gia, trong đó, phần lớn hội viên thuộc chi hội văn học. Nhìn chung, lãnh đạo các địa phương đều quan tâm đến đội ngũ văn nghệ sĩ, tạo điều kiện để hội VHNT hoạt động, động viên hội viên phát huy khả năng sáng tạo, đáp ứng nhu cầu tiếp cận văn hóa, văn nghệ của quần chúng nhân dân.

Tuy nhiên, trong gần 50 năm sau khi đất nước thống nhất (1975), đội ngũ sáng tác văn học ở Tây Nguyên lại chủ yếu là người Kinh, rất hiếm có những cây bút là người dân tộc thiểu số tại địa phương.

Trong những năm kháng chiến, chúng ta có những tác giả lớn là người Kinh viết về Tây Nguyên khá thành công như: Nguyên Ngọc, Thu Bồn, Ngọc Anh, Trung Trung Đỉnh… Và trong lớp nhà văn kháng chiến này còn có những tác giả là người dân tộc thiểu số như Y Điêng.

Sau “già làng” Y Điêng là sự xuất hiện của một số tác giả như: Mô Lô Y Choi, Nay Nô, Kim Nhất… Nhưng công bằng mà nói, đa số tác giả là người dân tộc thiểu số chưa có tác phẩm lớn tương xứng với vùng đất giàu văn hóa, lịch sử Tây Nguyên.

Vì sao có sự đứt gãy và gián đoạn về đội ngũ cũng như chất lượng sáng tác của những cây bút là người dân tộc thiểu số? Nếu nhìn vào bề dày văn học dân gian của các dân tộc ở Tây Nguyên (sưu tầm và công bố gần đây), chúng ta thấy số lượng cũng như chất lượng các sử thi, trường ca, truyện cổ, dân ca… không thua kém các dân tộc miền núi phía Bắc.

Với những cộng đồng dân tộc ít người có nền văn học dân gian phong phú, đồ sộ như vậy, tôi không nghĩ rằng trong cuộc sống đương đại lại thiếu những nhân tố sáng tạo và yêu văn học.

Ngày nay, các điều kiện về dân trí được nâng cao; ngôn ngữ, chữ viết các dân tộc thiểu số ở Tây Nguyên được phổ biến rộng rãi; số người đọc thông viết thạo tiếng mẹ đẻ trong cộng đồng ngày càng nhân rộng; số trí thức người dân tộc thiểu số kinh qua đào tạo ngày một tăng; môi trường giao lưu được mở rộng… nhưng nghịch lý là thiếu vắng những cây bút sáng tác văn học dân tộc thiểu số.

Đi tìm nguyên nhân của vấn đề trên, tôi có thể nêu ra một số ý kiến mang tính chủ quan. Trước hết, đó là sự hạn chế trong hoạt động của các hội VHNT địa phương. Một số lãnh đạo hội VHNT thiếu bề dày và kinh nghiệm trong việc tập hợp lực lượng sáng tác văn học ở địa phương, nhất là việc phát hiện, bồi dưỡng các cây bút người dân tộc thiểu số.

Các chương trình hoạt động của hội chủ yếu mang tính phong trào, thiếu chủ động sáng tạo theo tình hình thực tế từng địa phương.

Thứ đến là nguồn lực của các hội còn hạn hẹp nên khó tổ chức những cuộc giao lưu, tạo sân chơi để lớp trẻ thể hiện năng khiếu của mình. Khi phát hiện những nhân tố mới trong lĩnh vực sáng tác văn học, hội cũng khó có điều kiện để nuôi dưỡng tài năng đó phát triển trở thành cây bút chuyên nghiệp.

Cùng với đó, trong cuộc sống hiện đại, những người viết văn trẻ, đặc biệt là những cây bút người dân tộc thiểu số khó sống trọn vẹn với nghề viết… Các tạp chí văn nghệ địa phương, nơi dành công bố tác phẩm của hội viên thì hầu như 1 tháng mới ra được 1 số; riêng tại Gia Lai thì Tạp chí Văn nghệ bị đình bản khá lâu vì thiếu điều kiện để cấp phép hoạt động.

Ở các hội địa phương có thực trạng là đang thiếu những cây bút phê bình văn học đúng tầm để đánh giá đúng mức tác phẩm, tác giả, làm bệ đỡ cho các cây bút trẻ.

Thông thường, việc đánh giá tác phẩm văn học ở các hội VHNT đa phần là vì nể, khen tặng động viên nhau là chính, không thấy được những hạn chế nên đôi khi một số cây bút mới nổi được “lăng xê” một chút đã tự thỏa mãn.

Cá nhân tôi cho rằng, để các hội VHNT địa phương ở Tây Nguyên phát huy hết thế mạnh thì cần có sự đổi mới về tổ chức, chọn những người có tâm, có tầm để lãnh đạo hội và phụ trách tạp chí văn nghệ. Các tỉnh cần có cơ chế đặc thù để hội tạo ra nhiều hoạt động thiết thực nhằm phát hiện, bồi dưỡng các tài năng văn học trẻ; khuyến khích các cây bút là người dân tộc thiểu số sáng tác bằng ngôn ngữ mẹ đẻ của mình hay bằng song ngữ (tiếng dân tộc và tiếng phổ thông). Vì chính bằng ngôn ngữ mẹ đẻ, các tác giả mới thể hiện được bản sắc văn hóa của cộng đồng dân tộc mình một cách đầy đủ và tự nhiên nhất.

Những khoảng trống của văn học Tây Nguyên đã kéo dài khá lâu. Chúng ta đang mong đợi những nhân tố mới trong chính cộng đồng các dân tộc bản địa sẽ có những tác phẩm văn học tương xứng với di sản mà cha ông để lại.

Tôi tin rằng ở các buôn làng Tây Nguyên nói chung và Gia Lai nói riêng đang tiềm ẩn nhiều tài năng văn học. Vấn đề là chúng ta có tích cực phát hiện và mài giũa để những “hạt ngọc” ấy được bừng sáng hay không!

Có thể bạn quan tâm

Gương mặt thơ, Võ Kim Ngân

Gương mặt thơ: Võ Kim Ngân

(GLO)- Võ Kim Ngân làm thơ từ hồi còn là sinh viên ở Đại học Tổng hợp Huế, dù sau này khi ra trường, chị là một nhà báo cứng cựa, vừa viết vừa quản lý một văn phòng đại diện ở Đà Nẵng; lúc về hưu thì tham gia dạy báo chí cho một trường đại học...
Thơ Vân Phi: Va vào xưa cũ, vỡ trôi…

Thơ Vân Phi: Va vào xưa cũ, vỡ trôi…

(GLO)- "Va vào xưa cũ, vỡ trôi..." của tác giả Vân Phi thể hiện phong cách và tâm trạng rất đặc trưng của thơ Việt Nam hiện đại. Bài thơ miêu tả một buổi chiều trong phố cũ, nơi kỷ niệm và nỗi buồn hòa quyện với nhau. Ở đó, tình cảm và thời gian dường như vẫn còn đọng lại đầy sâu lắng...
An Khê thu cảm

An Khê thu cảm

(GLO)- An Khê là vùng đất giàu trầm tích văn hóa-lịch sử và sở hữu nhiều cảnh quan đẹp nằm ở phía Đông tỉnh Gia Lai. Từ lâu, nơi đây đã trở thành nguồn cảm hứng bất tận cho sự ra đời của nhiều thi phẩm đặc sắc. "An Khê thu cảm" của tác giả Nguyễn Đình Phê là một trong số đó.

Thơ Lữ Hồng: Thanh âm

Thơ Lữ Hồng: Thanh âm

(GLO)- Mỗi khắc mỗi giờ của đời sống này đều cho ta những thanh âm quý giá. Tháng 9 lại đến như “ngụ ngôn mùa thu”, khiến cho ngay cả “một giọt vỡ thời gian” mà tác giả Lữ Hồng nhủ thầm được hóa thân cũng dịu dàng đến lạ.
Thơ Vân Phi: Nghe trong đồng đất nảy mầm

Thơ Vân Phi: Nghe trong đồng đất nảy mầm

(GLO)- Những hình ảnh giản dị thân thương như hạt thóc, sân vườn, gà con, cây bồ ngót... được tác giả Vân Phi tái hiện qua nhịp thơ 6/8 theo mạch cảm xúc tự nhiên. Đọc thơ, những câu chuyện dung dị mà sâu lắng về quê hương cứ làm ta muốn "ngồi lại", "nghe quê san sớt đôi lời tri âm".
Còn mãi tình yêu hóa đá ngàn năm

Còn mãi tình yêu hóa đá ngàn năm

(GLO)- Liệt sĩ Nguyễn Văn Thạc đã ra đi mãi mãi ở tuổi hai mươi tại chiến trường Quảng Trị năm 1972. Chỉ còn nước mắt chảy giữa dòng tên, ru một trái tim vẫn còn đang hát, ru một con người không bao giờ mất và một tình yêu đẹp như trăng rằm...

Thơ Phạm Đức Long: Những mùa lá hình tim

Thơ Phạm Đức Long: Những mùa lá hình tim

(GLO)- Ngày đất nước hòa bình, những mầm xanh vươn lên mạnh mẽ. Lá cây mang hình trái tim như sự tri ân muôn đời đến những người con đất Việt đã ngã xuống vì độc lập, tự do. Mỗi chiếc lá xanh là một lời nhắc nhở, nguyện ước về một cuộc sống bình yên, ấm no, mãi mãi trường tồn...
Thơ Hà Hoài Phương: Cảm thu

Thơ Hà Hoài Phương: Cảm thu

(GLO)- Ai đó từng nói: “Thơ là thu của lòng người, thu là thơ của trời đất”. Vẻ đẹp của đất trời lúc sang thu luôn làm xao xuyến những tâm hồn lãng mạn. Bài thơ Cảm thu của tác giả Hà Hoài Phương có lẽ đã được ra đời trong sự cộng hưởng ấy...
Khai mạc hội nghị tập huấn lý luận, phê bình văn học, nghệ thuật năm 2024

Khai mạc hội nghị tập huấn lý luận, phê bình văn học, nghệ thuật năm 2024

(GLO)- Sáng 27-8, tại TP. Quy Nhơn (tỉnh Bình Định), Hội đồng Lý luận, phê bình văn học, nghệ thuật Trung ương khai mạc hội nghị tập huấn với chủ đề "Công tác lãnh đạo, quản lý văn hóa, văn nghệ sau 50 năm đất nước thống nhất, đổi mới, phát triển: Thực tiễn và những vấn đề cần quan tâm".
Gương mặt thơ: Hồ Đăng Thanh Ngọc

Gương mặt thơ: Hồ Đăng Thanh Ngọc

(GLO)- Ông hiện là Chủ tịch Liên hiệp Văn học Nghệ thuật tỉnh Thừa Thiên-Huế, hội viên Hội Nhà văn Việt Nam. Ông viết nhiều thể loại và đều có thành tựu. Nhưng cái cuối cùng đọng lại, làm nên Hồ Đăng Thanh Ngọc và khẳng định tên tuổi ông trên văn đàn, chính là thơ...
U80 vẫn mê đọc sách

U80 vẫn mê đọc sách

(GLO)- Do là chỗ thân tình nên tôi vẫn gọi người phụ nữ U80 Nguyễn Thị Hồng Hợp (trú tại tổ 3, phường Diên Hồng, TP. Pleiku) là chị. Mặc dù tuổi đã cao nhưng chị vẫn giữ cái tính mê đọc sách từ ngày còn son trẻ.
Văn hóa người làm báo

Văn hóa người làm báo

Cuộc trò chuyện ngắn ngủi với một đồng chí nguyên là cán bộ lãnh đạo tỉnh (đã nghỉ hưu) sáng nay về ứng xử của một phóng viên trẻ công tác ở một tờ báo bạn làm tôi suy nghĩ rất nhiều. Rõ ràng là vẫn cần nỗ lực hơn nữa trong xây dựng văn hóa người làm báo.
Thơ Bút Biển: Hoài niệm

Thơ Bút Biển: Hoài niệm

(GLO)- Hoài niệm không đơn thuần là xúc cảm thoáng qua về quá khứ mà có sự hòa lẫn nhiều cung bậc. Trong "Hoài niệm" của mình, nhà thơ Bút Biển đã nhớ về những mùa thu cũ với bao cảm xúc ngây ngô thuở thiếu thời. Để rồi, "chợt tỉnh gặp mình trong thực tại/Mỉm cười nhìn vạt nắng ngát hương".