Những phận đời mưu sinh nơi cửa biển

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
Mặc dù đã ở vào độ tuổi “thất thập cổ lai hy” nhưng nhiều phụ nữ ở xã Diễn Ngọc (Diễn Châu, Nghệ An) vẫn phải vất vả mưu sinh nơi cửa biển. Họ làm đủ các nghề để kiếm sống như mót cá, lột sò, đập trôn ốc... để kiếm mỗi ngày vài chục nghìn đồng.
Quanh năm “mót” cá
3 năm qua, cứ khoảng 4 giờ sáng, bà Hồ Thị Loan (SN 1945, xã Diễn Ngọc, Diễn Châu, Nghệ An) lại dậy chuẩn bị đồ nghề ra cảng mót cá. Ngày nhiều thì bà kiếm được 50.000 đồng, ngày ít chỉ vài ba chục. Nhưng, với bà thì đó lại là một khoản thu nhập đáng kể. Chí ít nó cũng giúp vợ chồng bà sống qua ngày. Mấy năm nay chồng bà đau ốm liên miên nên không làm được việc gì. Mọi sinh hoạt trong gia đình đều do một tay bà lo liệu. 
“Vợ chồng tôi có tới 5 người con, 2 gái, 3 trai nhưng chúng nó đều đã có gia đình riêng rồi, cũng phải lo cho vợ, chồng con cái. Giờ mình còn sức thì phải cố mà làm chứ dựa dẫm vào các con không đành”, bà Loan chia sẻ.
 
Để mót cá, những người già ở đây phải dậy từ 4 giờ sáng.
Để mót cá, những người già ở đây phải dậy từ 4 giờ sáng.
Tại cảng Diễn Ngọc, cá được chuyển từ các khoang lên bờ, sau đó thương lái sẽ đến tận nơi để mua hàng. Trong quá trình vận chuyển, việc rơi rớt là điều khó tránh khỏi. Những lúc ấy, “đội quân” trạc tuổi như bà Loan có mặt để mót cá. Đấy cũng là nguồn thu nhập chính của những người như bà.
Giống như bà Loan, bà Vũ Thị Lai (SN 1947) nhiều năm nay mưu sinh nhờ việc mót cá tại cảng Diễn Ngọc. Bàn tay nhăn nheo, bợt nước của bà Lai liên tục khoắng trong chiếc rổ ngâm trong nước để đãi cá. Khoắng tay theo hình trôn ốc, những con cá chết và rác rưởi nổi lên mặt nước. Bà Lai nhanh tay vứt rác lên bờ rồi nhặt những con cá sống vào chiếc chậu để kế bên. Những con cá chết, bà để vào một chiếc túi nilon. Bà hài hước nói với chúng tôi: “Có giống đãi cát tìm vàng không?”. Cá sống, bà Lai sẽ mang đi bán, còn cá chết bà mang về nhà nấu cám lợn.
 
Bà Loan cười tươi vì hôm nay mót được nhiều cá.
Bà Loan cười tươi vì hôm nay mót được nhiều cá.
Bà Lai chia sẻ, vợ chồng bà sinh được 5 người con gái. Các con đều đã lấy chồng và cuộc sống cũng không mấy khá giả nên vợ chồng bà không thể trông chờ vào các con. Những năm trước chồng bà còn khỏe thì hai vợ chồng cùng ra cảng Diễn Ngọc mót cá. Vài năm trở lại đây, chồng bà bị mắc chứng lao phổi, một tháng vào viện tới 15 ngày. Bệnh viện chẳng khác nào nhà, cứ đi ra đi vô như cơm bữa. 
Bà bảo: “Hai ông bà rau cháo nuôi nhau, kiếm ngày 2 bữa cơm phụ con cháu. Trời đang cho sức khỏe, chưa phải nằm một chỗ thì phải làm thôi”. Đang nói, chợt nhìn thấy chiếc tàu cá khác cập bến, bà Lai lập bập chạy tới nơi người ta đổ cá để chờ mót. Bà cười, cho biết: “Nói là mót chứ nhiều khi cá vụn, cá ươn là chủ tàu thương nên cho luôn, chỉ việc bốc vào chậu thôi. Cứ mỗi thuyền cho độ một nắm thì một ngày cũng kiếm được 4-5 kg. Có hôm chủ tàu xông xênh cho nhiều hơn thì tôi được “tươm” hơn”. Nhưng, đó là những ngày may mắn chứ nhiều hôm sóng to, gió lớn, biển động thì những người như bà Lai, bà Loan lại thất nghiệp.
Chồng mất cách đây đã 30 năm, bà Nguyễn Thị Minh (76 tuổi) giờ đây vẫn phải vất vả mưu sinh nuôi người con tâm thần. Con trai bà năm nay hơn 50 tuổi nhưng không biết làm việc gì, cả ngày chỉ đi lang thang khắp nơi. Nhiều khi từ cảng trở về nhà, tối mịt không thấy con về, bà Minh lại tất tả đi tìm. Có những lúc bà nghe người quen mách gặp con trai bà đang lững thững đi bộ cách nhà tới 5 cây số. Những lúc như thế bà lại phải nhờ anh em, họ hàng chở xe máy đi tìm con.
 
Nhiều người quanh năm gắn bó với nghề mót cá.
Nhiều người quanh năm gắn bó với nghề mót cá.
Hằng ngày, bà Minh ra khỏi nhà từ khi trời còn chưa sáng. Bà phải vội vàng đến cảng để đón những chuyến tàu sớm may ra mới có thứ gì đó cho bà mót. Biết hoàn cảnh nên có chủ tàu lúc nào cũng dành riêng một phần cá để cho bà. Bà bảo: “Nếu mót theo đúng nghĩa thì không được mấy đâu vì cá người ta làm rơi cũng chẳng có nhiều. Đa số các chủ tàu thấy chúng tôi già cả mà vẫn phải vất vả mưu sinh nên tạo điều kiện”.
Sống nhờ nghề đập trôn ốc
Trước đây, bà Cao Thị Dậu (65 tuổi, xóm Đông Lộc, Diễn Ngọc) cũng mưu sinh bằng nghề mót cá nơi cửa biển nhưng 2 năm trở lại đây, do chân đau nên bà đã chuyển sang nghề đập trôn ốc thuê. Mỗi ngày, nếu chăm chỉ làm việc, bà Dậu sẽ kiếm được khoảng 40.000 đồng. Số tiền này chẳng đáng gì so với nhiều người nhưng với một người đơn thân như bà thì cũng đủ duy trì cuộc sống.
 
Để có được 40.000 đồng, bà Dậu phải chặt 2 yến trôn ốc.
Để có được 40.000 đồng, bà Dậu phải chặt 2 yến trôn ốc.
Sáng nào cũng vậy, bà Dậu một tay cầm chiếc ghế, một tay cầm búa đinh ra cảng để đập trôn ốc thuê. Bà cho biết, số ốc mình và những người khác đập sẽ được chủ các tàu cá bán cho các nhà hàng, quán nhậu để chế biến thành nhiều món đặc sản của vùng đất này. Đôi bàn tay chai sần chằng chịt những vết sẹo. Đó là “dấu tích” của những tháng ngày đập trôn ốc mưu sinh của bà Dậu.
Mỗi cân ốc sau khi đập trôn, bà Dậu sẽ được người ta trả cho 2.000 đồng. Như vậy, để có thu nhập 40.000 đồng thì bà phải đập được 20kg ốc. Ốc nhỏ thì dễ đập hơn nhưng đồng nghĩa với việc sẽ phải đập nhiều lượt. Hôm nào có mẻ ốc to, một cân sẽ ít con hơn nhưng bà Dậu lại phải gắng sức mới đập vỡ được trôn. Công việc tưởng chừng đơn giản nhưng lại đòi hỏi rất nhiều kinh nghiệm. Phần trôn ốc bị loại bỏ không được quá ít vì nếu thế, khi chế biến, gia vị khó ngấm vào thịt ốc. Nhưng, nếu quá tay, phần ruột ốc bị nát, thịt có thể bị rơi ra ngoài khi làm sạch và chế biến. Nhát búa trên tay bà Dậu chuẩn xác và nhanh gọn giáng xuống đúng 1/3 thân dưới của con ốc vặn. Đống ốc bên cạnh cứ vơi dần theo từng nhát búa.
 
Đồ nghề của bà Dậu chỉ là chiếc ghế và chiếc búa đinh.
Đồ nghề của bà Dậu chỉ là chiếc ghế và chiếc búa đinh.
Cả ngày ngồi một chỗ, lưng tê dại, đầu gối đau nhức, cánh tay cầm búa mỏi nhừ nhưng bà Dậu không dám nghỉ lấy một ngày, trừ những hôm không có người thuê. Bà kể: “Trước tôi cũng thức khuya dậy sớm ra cảng này để lấy cá mang về chợ bán. Buôn bán thì đương nhiên thu nhập sẽ khá hơn. Nhưng, mấy năm nay chân tay tôi hay bị đau nhức nên đi lại không còn được nhanh nhẹn, thành ra phải chuyển qua nghề này làm túc tắc thôi”.
Những con ốc vặn dài 4-5cm, được các nhà hàng, quán nhậu thu mua để chế biến món ăn, đồ nhắm. Từ năm ngoái, để giảm bớt nhân công cho khâu chế biến, một số chủ nhà hàng hoặc lái buôn thuê người đập trôn ốc ngay ở cảng trước khi vận chuyển đi tiêu thụ. Công việc đập trôn ốc có từ đó.
Công việc không quá nặng nhọc nhưng đòi hỏi sự kiên trì, nhẫn nại. Cũng bởi thu nhập thấp nên chỉ những phụ nữ lớn tuổi mới chọn công việc này. Họ tận dụng luôn mặt bàn đã được lát đá ở cảng để làm việc. Chẳng cần đến găng tay, bàn tay chai sần của họ cứ thế bốc từng nắm ốc đặt lên mặt bàn, dùng búa với một lực vừa đủ và chính xác để loại bỏ phần trôn ốc.
Việc bà Dậu và những đồng nghiệp của mình bị vỏ ốc cứa chảy máu tay vẫn thường xuyên diễn ra. Có người da độc nên bị nhiễm trùng phải nghỉ làm cả tháng trời. Trong quá trình làm, họ thường phải hết sức cẩn thận, tránh những tổn thương không đáng có. Bởi với dân lao động tự do thì nghỉ việc ngày nào là nhịn đói ngày đó.
Bà Dậu tâm sự: “Chăm chỉ thì cũng không lo đói. Với lại tôi một thân một mình, không có nhu cầu chi tiêu gì nhiều. Thu nhập dù thấp nhưng mình sống bằng chính sức lực của mình, không phiền hà hay mang gánh nặng cho ai. Chỉ mong trời thương, đủ sức mà làm việc thôi”. Ngồi lâu, lưng mỏi nhừ nên thỉnh thoảng bà Dậu lại dừng tay đấm bùm bụp vào phần thắt lưng. Công việc được bà ví von là như nhặt bạc lẻ nhưng với những phụ nữ ở độ tuổi như bà, thật khó để có sự lựa chọn tốt hơn.
Hoàng Anh (cand.com.vn)

Có thể bạn quan tâm

Sê San: Sông kể chuyện đời…

Sê San: Sông kể chuyện đời…

(GLO)- Dòng Sê San miệt mài chở nặng phù sa; sóng nước bồng bềnh không chỉ kể câu chuyện mưu sinh, bảo vệ phên giậu, mà còn gợi mở tương lai phát triển bền vững, góp phần khẳng định vị thế của vùng biên trong hành trình dựng xây quê hương, đất nước.

Chiếc nỏ của người lính trận Ia Drăng

Chiếc nỏ của người lính trận Ia Drăng

(GLO)- Mang ra chiếc nỏ được cất giữ hơn 30 năm, ông Siu Long (làng Gòong, xã Ia Púch, tỉnh Gia Lai)-nhân chứng trong trận đánh thung lũng Ia Drăng 60 năm trước chậm rãi nói: “Tôi muốn tặng món quà Tây Nguyên này cho một người bạn đến từ nước Mỹ”.

Ông Ksor Yung có lối sống trách nhiệm, gần gũi nên được mọi người quý mến. Ảnh: R’Ô Hok

Ksor Yung: Từ lối rẽ sai lầm đến con đường sáng

(GLO)- Từ một người từng lầm lỡ, ông Ksor Yung (SN 1967, ở xã Ia Rbol, tỉnh Gia Lai) đã nỗ lực vươn lên trở thành người có uy tín trong cộng đồng. Ông tích cực tham gia vận động, cảm hóa những người sa ngã, góp phần giữ gìn an ninh trật tự và củng cố khối đại đoàn kết dân tộc.

Thôn Lao Đu giữa bát ngát núi rừng Trường Sơn

Lao Đu đã hết lao đao

Nằm bên đường Hồ Chí Minh huyền thoại, cuộc sống của hơn 150 hộ dân thôn Lao Đu, xã Khâm Đức, TP Đà Nẵng nay đã đổi thay, ngôi làng trở thành điểm du lịch cộng đồng giữa bát ngát núi rừng. 

Giới trẻ hào hứng tham gia các khóa học làm đèn lồng Trung thu thủ công

Hồi sinh Trung thu xưa

Giữa phố phường rực rỡ ánh đèn led, đèn ông sao và mặt nạ giấy bồi bất ngờ “tái xuất”, gợi lại ký ức những mùa trăng rằm xưa. Sự trở về của Trung thu truyền thống đã manh nha trong những năm gần đây, được nhiều người trẻ hào hứng đón nhận.

Gặp người lính Thành cổ năm xưa

Gặp người lính Thành cổ năm xưa

(GLO)- Trở về từ cuộc chiến khốc liệt ở Thành cổ Quảng Trị, cựu chiến binh Hồ Anh Hòa ít khi nhắc lại kỷ niệm chiến đấu với gia đình, con cháu. Bởi ông cho rằng, việc cầm súng lao vào cuộc chiến thời điểm ấy là trách nhiệm của một người con yêu Tổ quốc, “không nên công thần”.

Các cổ vật gốm sứ chén, bát, đĩa... được ngư dân nhặt được.

Làng cổ vật

Nép mình bên eo biển Vũng Tàu, thôn Châu Thuận Biển (xã Đông Sơn, huyện Bình Sơn, Quảng Ngãi) không chỉ nổi tiếng là “làng lặn Hoàng Sa” với truyền thống bám biển, giữ chủ quyền, mà còn được ví như “kho báu” lưu giữ hàng loạt cổ vật từ những con tàu đắm hàng thế kỷ dưới đáy đại dương.

'Phu sâm' ở núi Ngọc Linh

'Phu sâm' ở núi Ngọc Linh

Nhiều doanh nghiệp và người dân lên ngọn núi Ngọc Linh hùng vĩ ở TP.Đà Nẵng thuê môi trường rừng để trồng sâm, mở ra một nghề mới để đồng bào Xê Đăng bản địa mưu sinh suốt nhiều năm qua: 'phu sâm', tức nghề cõng hàng thuê.

Thầy giáo làng đam mê sưu tầm đồ xưa cũ

Thầy giáo làng đam mê sưu tầm đồ xưa cũ

(GLO)- Không chỉ bền bỉ gieo con chữ cho học trò nghèo, thầy Võ Trí Hoàn-Hiệu trưởng Trường Tiểu học và THCS Quang Trung (xã Ia Tul, tỉnh Gia Lai) còn là người đam mê sưu tầm đồ xưa cũ. Với thầy, mỗi món đồ là bài học sống động về lịch sử dân tộc mà thầy muốn kể cho học trò.

Tự hào 2 xã Anh hùng Ia Dơk, Kon Chiêng

Tự hào 2 xã Anh hùng Ia Dơk, Kon Chiêng

(GLO)- Trong kháng chiến chống Mỹ, xã Ia Dơk (tỉnh Gia Lai) là căn cứ cách mạng quan trọng, đồng thời cũng là nơi hứng chịu nhiều đau thương, mất mát. Những cánh đồng từng bị bom cày xới, những mái nhà bình yên hóa tro tàn, bao số phận người dân vô tội bị giặc sát hại.

Thủ lĩnh giữ rừng Hà Ra

Thủ lĩnh giữ rừng Hà Ra

(GLO)- Gần 40 năm gắn bó với rừng, ông Nguyễn Văn Chín-Giám đốc Ban Quản lý rừng phòng hộ Hà Ra (xã Hra, tỉnh Gia Lai) được biết đến như vị “thủ lĩnh giữ rừng” đặc biệt: từ việc biến lâm tặc thành người giữ rừng đến phủ xanh vùng đất cằn cỗi nơi “cổng trời” Mang Yang.

Những cây đa trăm tuổi giữa đại ngàn Kon Ka Kinh

Những cây đa trăm tuổi giữa đại ngàn Kon Ka Kinh

(GLO)- Hàng trăm năm qua, những gốc đa lặng lẽ vươn mình trong rừng già Kon Ka Kinh, thấm đủ chuyện nhân sinh để hóa thành "chứng nhân" của đại ngàn. Quần thể đa cổ thụ không chỉ tạo nên cảnh quan kỳ vĩ, mà còn trở thành di sản tinh thần gắn bó với bao thế hệ cư dân sống dựa vào rừng.

Vào mùa xoay chín

Vào mùa xoay chín

(GLO)- Sau hơn 4 năm chắt chiu nhựa sống, hấp thụ tinh hoa đất trời, những cây xoay ở cánh rừng Kbang, Sơn Lang, Đak Rong đã bung hoa kết trái. Vào mùa xoay chín, người dân cũng đón “lộc rừng”, mang về nguồn thu nhập đáng kể.

Dệt những sợi kí ức giữa đại ngàn

Dệt những sợi kí ức giữa đại ngàn

Khi sản phẩm công nghiệp ngày càng tràn ngập thị trường thì ở vùng núi rừng Đưng K’nớ (xã Đam Rông 4, tỉnh Lâm Đồng) vẫn còn những người phụ nữ cần mẫn bên khung cửi, kiên nhẫn nhuộm từng sợi chỉ, dệt từng hoa văn. Những tấm thổ cẩm ra đời từ nơi đây là hơi thở níu giữ kí ức truyền thống đại ngàn.

Dặm dài Trường Lũy

Dặm dài Trường Lũy

(GLO)- Trường Lũy là một phức hợp bao gồm: lũy-bảo (đồn)-đường, hình thành từ thời chúa Nguyễn, xây dựng quy mô dưới triều Nguyễn; đi qua địa phận 3 tỉnh trước đây: Quảng Nam, Quảng Ngãi và Bình Định.

Tuyến 500kV Lào Cai - Vĩnh Yên, những ngày về đích: Cứ điểm dưới chân Hoàng Liên Sơn

Tuyến 500kV Lào Cai - Vĩnh Yên, những ngày về đích: Cứ điểm dưới chân Hoàng Liên Sơn

Trạm biến áp 500kV Lào Cai đang gấp rút hoàn thiện để trở thành điểm khởi đầu của tuyến đường dây 500kV Lào Cai - Vĩnh Yên. Đây là mắt xích chiến lược trong hành trình đưa nguồn điện dồi dào, đặc biệt là thủy điện ở Tây Bắc, vượt núi băng rừng về xuôi để hòa vào lưới điện quốc gia.

null