Những mảnh đời ba gác: 'Vá' lại cuộc đời

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

Gặp rất nhiều người chạy ba gác, nhưng tôi suy nghĩ mãi câu chuyện cuộc đời của Đỗ Cường và Ngọc Anh. Họ từng dính đến xã hội đen hoặc tù tội rồi đứng dậy làm lại cuộc đời, giúp đỡ người khác.

Đỗ Cường phải liều cả tính mạng để chạy ba gác
Đỗ Cường phải liều cả tính mạng để chạy ba gác


Trong Hội Ba gác Sài Gòn, Bình Dương, Đồng Nai hầu như ai cũng biết đến Ngọc Anh và Đỗ Cường. Họ được mọi người quý vì nghĩa khí hào hiệp. Nhưng phải nói, hai “thánh bào xa lộ” này gây ấn tượng mạnh với mọi người trong hội vì họ từng có một lý lịch bất hảo. Sau nhiều lần thuyết phục, Ngọc Anh và Đỗ Cường đã tiết lộ về quãng đời đen tối của mình.

Thắp nén nhang, nhớ Đỗ Cường

Thật buồn, khi tôi viết những dòng này, Đỗ Cường đã mất hơn 100 ngày. Ngày Đỗ Cường mất, tôi đến thắp nhang. Điều bất ngờ, đám tang của Cường có hàng trăm người chạy ba gác ở Sài Gòn, Bình Dương, Đồng Nai đến viếng, tiễn đưa. Với họ, Đỗ Cường đáng quý bởi cái tình, đáng kính nể về nghị lực vươn lên. Vợ Đỗ Cường khóc ngất tâm sự: “Ảnh có nói với em về anh. Những gì ảnh tâm sự với anh, anh cố gắng chia sẻ để mọi người hiểu về ảnh và cuộc sống của anh em chạy ba gác”.

 

“Anh Đỗ Cường và Ngọc Anh là “đại ca” của nhiều anh em chạy ba gác. Anh Cường tính trầm lắng ít nói, còn anh Ngọc Anh thì tính như Trương Phi. Nhưng cả hai anh đều có tấm lòng hào hiệp. Những anh em mới vào nghề được hai anh chỉ dạy đường đi, nước bước. Khi xe gặp sự cố thì các anh trực tiếp ra tay sửa chữa xe hỏng, kéo hàng giúp hoặc kêu gọi anh em trong hội ứng cứu. Những anh em ba gác có hoàn cảnh quá khó khăn, bệnh tật cũng được anh Đỗ Cường và anh Ngọc Anh kêu gọi giúp đỡ”.

Anh Nguyễn Minh Tâm, Hội Ba gác Sài Gòn


Trước đó, một số anh em trong Hội Ba gác Sài Gòn tiết lộ với tôi, Đỗ Cường từng sống bất cần đời, sa ngã, dính vào xã hội đen. Nhưng bây giờ, anh là một tấm gương của họ. Hẹn gặp, Đỗ Cường chạy luôn chiếc xe ba gác vừa trả xong hàng tạt vào quán cà phê rồi nói ngay: “Em bệnh phình động mạch, bác sĩ “chê” rồi, ngày nào cũng uống thuốc. Nghỉ chạy xe mấy tháng rồi, nhưng nay đỡ mệt một chút ráng chạy vài cuốc kiếm tiền”.

Cường có gương mặt thư sinh, rất hiền lành, không có nét gì sương gió của dân ba gác. Lại càng khó tin anh từng là một giang hồ thứ thiệt. Câu chuyện về một thời dữ dội được chàng trai sinh năm 1986 này chắp nhặt kể lại loang lổ. “Năm 17 tuổi em đã chơi heroin. Chất ma túy nó tẩy não mình, giờ cứ nhớ nhớ quên quên”, Cường thật thà thổ lộ.

Năm 2007, gia đình muốn cậu con trai đoạn tuyệt ma túy nên xin cho Cường đi bộ đội. Những tưởng sau khi xuất ngũ Đỗ Cường sẽ thay đổi tính nết, nhưng rồi vừa bước ra khỏi doanh trại quân đội, anh kết bè luôn với giang hồ. Đỗ Cường dính đủ “ngón nghề” của dân xã hội đen (chơi ma túy, bán thuốc lắc, đòi nợ thuê, cá độ, canh sòng bài, đánh nhau). “Thời đó em không biết sợ ai. Kiếm ngày vài triệu rất dễ nên ăn chơi trác táng. Ăn chơi hết tiền lại lao vào những việc làm không lương thiện để có tiền chơi tiếp. Cuối cùng thì thân tàn ma dại”, Cường không giấu diếm lý lịch bất hảo của mình.

Tình yêu đã làm Đỗ Cường thức tỉnh. “Thời gian mới lấy vợ, em còn chơi ma túy và làm một số chuyện không tốt, nhưng rồi có con em “tu” hẳn. Những thằng bạn bất hảo, em xóa hết số điện thoại”, Cường tâm sự. Mong được trợ duyên làm lại cuộc đời, Cường đến chùa quy y tam bảo, trở thành tín đồ nhà Phật. Để nuôi vợ con, Đỗ Cường làm bất cứ việc gì miễn là thiện lương. Anh làm thợ hồ, cơ khí, phục vụ quán karaoke trước khi đến với nghề chạy ba gác. Muốn giúp anh em trong nghề, Cường lập trang web tiếp cận khách hàng để có nhiều cuốc xe chia cho họ.

Nhưng cuộc đời của Cường quá nghiệt ngã. Giã từ được những việc làm và cạm bẫy đen tối, có được một tổ ấm hạnh phúc, nhưng muốn có tiền trang trải cuộc sống, anh đã bán sức khỏe. Và điều cay đắng nhất, xót xa nhất đã xảy ra. “Em khuyên ảnh nghỉ chạy ba gác để chữa bệnh nan y, nhưng ảnh nói nghỉ chạy thì lấy gì nuôi vợ con. Giờ ảnh ra đi để lại mẹ con em bơ vơ không biết bấu víu vào đâu”, vợ Cường nói trong nước mắt.


 

 Đông đảo người chạy ba gác đến viếng Đỗ Cường
Đông đảo người chạy ba gác đến viếng Đỗ Cường


“Em quyết “vá” lại cuộc đời”

Một chiều cuối năm, tôi hẹn uống cà phê, nhưng Ngọc Anh cao hứng: “Hôm nay hên, chở mai cho một đại gia ở Q.2, tiền cước cộng tiền bo được tám trăm nghìn nên em mời anh ăn lẩu uống rượu”. Lúc sương sương, Ngọc Anh thổ lộ: “Nghề ba gác khổ lắm anh ơi. Nhưng kiếm được đồng tiền bằng mồ hôi nước mắt vẫn có thể ăn ngon, ngủ ngon hơn là đi trộm cướp. Em thấm cảnh cơm tù rồi”. “Cơm tù?”, tôi hỏi. Ngọc Anh rót đầy ly rượu, uống một hơi hết cạn rồi trải lòng: “Em từng vào tù ra tội mấy lần anh ạ”.
Tôi phăng tới, anh chàng chạy xe ba gác được xem là “đại ca” của dân “bào xa lộ” (cách gọi của những người chạy ba gác) kể luôn một mạch. Ngọc Anh nhớ như in, lúc đang học lớp 12 bắt đầu đi theo đàn anh bất hảo ăn chơi, quậy phá, đánh nhau. Năm 2001 bị tòa án xử một năm tù (án treo) vì trộm cắp tài sản. “Trong thời gian chấp hành án treo, máu “yêng hùng” em lại trỗi dậy. Đánh nhau, gây thương tích nên bị xử 12 tháng tù, cộng với 12 tháng tù treo chưa chấp hành xong là 24 tháng”, Ngọc Anh kể.

Ra tù tưởng sẽ “hồi hướng”, nhưng vẫn chứng nào tật nấy. Ngọc Anh lấy xe của một người quen đem bán, lại bị bắt ở tù 2 năm. “Lần trước chấp hành án tại trại Đồng Sơn, Quảng Bình gần nhà, được gia đình thăm nuôi cũng đỡ cực. Lần này bị đưa vào trại giam Nghĩa An ở Cam Lộ, Quảng Trị, cách nhà gần 200 km, em thấm thía nỗi khổ, nỗi nhục của một con người vướng vào tù tội. Em quyết “vá” lại cuộc đời đã quá rách nát, đã quá nhiều tội lỗi của mình”, Ngọc Anh tâm tình.


 

 Ngọc Anh làm lại cuộc đời với đủ nghề dù vất vả - Ảnh: Quang Viên
Ngọc Anh làm lại cuộc đời với đủ nghề dù vất vả - Ảnh: Quang Viên


Ngày bước ra khỏi trại giam Nghĩa An về nhà, Ngọc Anh không dám nhìn ba mẹ, hàng xóm. Ra đường thì gặp mọi người nhìn bằng con mắt thiếu thiện cảm. Để “vá” lại cuộc đời mình, Ngọc Anh quyết định đi thật xa để che giấu thân phận, làm lại từ đầu. “Em đặt chân vào Sài Gòn làm đủ thứ nghề. Từ phụ hồ, công nhân, lơ xe, theo đoàn ca nhạc làm không lương học nghề âm thanh... để kiếm cơm”, chàng trai quê Quảng Bình kể.

Mặc cảm tội lỗi, Ngọc Anh lặng lẽ sống thu mình giữa Sài Gòn phồn hoa, náo nhiệt. Anh thèm một mái ấm gia đình nhưng không dám mở lời với bất kỳ cô gái nào. Nhưng rồi duyên số đã “vồ” lấy nhau. Năm 2015, Ngọc Anh gặp một cô gái làm nghề uốn tóc quê An Giang. Biết anh có quá khứ tù tội, nhưng cô gái ấy vẫn yêu rồi họ lấy nhau. Công việc đang làm không thể đủ tiền nuôi tổ ấm, Ngọc Anh quyết định vay 40 triệu đồng để mua xe ba gác. “Lúc mới có xe ba gác dễ kiếm tiền. Còn hiện nay, mỗi ngày kiếm ba đến bốn trăm ngàn chua lắm. Có khi hai ngày không có cuốc xe nào. Nhưng bằng giá nào em cũng ráng cày để nuôi con ăn học đàng hoàng. Đời mình không ra gì rồi”, Ngọc Anh thổ lộ.

Ngọc Anh được mệnh danh “thánh bào xa lộ” vì anh không nề hà bất cứ cuốc xe nào dù xa, dù phải khuân vác nặng nhọc... để có tiền nuôi vợ con. Nhưng những người trong hội ba gác quý Ngọc Anh vì tấm lòng hào hiệp. Anh sẵn sàng chia những cuốc xe cho anh em. Trong hội có những người gặp hoàn cảnh khó khăn bệnh tật, Ngọc Anh đứng ra kêu gọi giúp đỡ. Ngoài ra, anh còn sẵn sàng chạy những cuốc xe chở hàng từ thiện với giá không đồng.

(còn tiếp)

Theo QUANG VIÊN (TNO)

Có thể bạn quan tâm

Tự hào 2 xã Anh hùng Ia Dơk, Kon Chiêng

Tự hào 2 xã Anh hùng Ia Dơk, Kon Chiêng

(GLO)- Trong kháng chiến chống Mỹ, xã Ia Dơk (tỉnh Gia Lai) là căn cứ cách mạng quan trọng, đồng thời cũng là nơi hứng chịu nhiều đau thương, mất mát. Những cánh đồng từng bị bom cày xới, những mái nhà bình yên hóa tro tàn, bao số phận người dân vô tội bị giặc sát hại.

Thủ lĩnh giữ rừng Hà Ra

Thủ lĩnh giữ rừng Hà Ra

(GLO)- Gần 40 năm gắn bó với rừng, ông Nguyễn Văn Chín-Giám đốc Ban Quản lý rừng phòng hộ Hà Ra (xã Hra, tỉnh Gia Lai) được biết đến như vị “thủ lĩnh giữ rừng” đặc biệt: từ việc biến lâm tặc thành người giữ rừng đến phủ xanh vùng đất cằn cỗi nơi “cổng trời” Mang Yang.

Những cây đa trăm tuổi giữa đại ngàn Kon Ka Kinh

Những cây đa trăm tuổi giữa đại ngàn Kon Ka Kinh

(GLO)- Hàng trăm năm qua, những gốc đa lặng lẽ vươn mình trong rừng già Kon Ka Kinh, thấm đủ chuyện nhân sinh để hóa thành "chứng nhân" của đại ngàn. Quần thể đa cổ thụ không chỉ tạo nên cảnh quan kỳ vĩ, mà còn trở thành di sản tinh thần gắn bó với bao thế hệ cư dân sống dựa vào rừng.

Vào mùa xoay chín

Vào mùa xoay chín

(GLO)- Sau hơn 4 năm chắt chiu nhựa sống, hấp thụ tinh hoa đất trời, những cây xoay ở cánh rừng Kbang, Sơn Lang, Đak Rong đã bung hoa kết trái. Vào mùa xoay chín, người dân cũng đón “lộc rừng”, mang về nguồn thu nhập đáng kể.

Dệt những sợi kí ức giữa đại ngàn

Dệt những sợi kí ức giữa đại ngàn

Khi sản phẩm công nghiệp ngày càng tràn ngập thị trường thì ở vùng núi rừng Đưng K’nớ (xã Đam Rông 4, tỉnh Lâm Đồng) vẫn còn những người phụ nữ cần mẫn bên khung cửi, kiên nhẫn nhuộm từng sợi chỉ, dệt từng hoa văn. Những tấm thổ cẩm ra đời từ nơi đây là hơi thở níu giữ kí ức truyền thống đại ngàn.

Xã tỷ phú nơi biên viễn

Xã tỷ phú nơi biên viễn

Trong hai năm 2024-2025, thủ phủ Tây Nguyên trúng đậm cà phê. Chỉ tính riêng huyện Đắk Mil (tỉnh Đắk Nông cũ), các lão nông đã sắm 1.000 ô tô trong năm 2024. Xã Bờ Y (huyện Ngọc Hồi, tỉnh Kon Tum cũ, nay thuộc tỉnh Quảng Ngãi giáp Lào và Campuchia) cũng chung niềm vui ấy...

Những đoản khúc Huế

Những đoản khúc Huế

Hôm ấy, trên xe khi đi qua đoạn đường gần Khách sạn Morin và Trung tâm Nghệ thuật Điềm Phùng Thị ở Huế, nhìn hàng cây rất đẹp, tôi nói với người lái xe: “Nếu thấy cây long não, em chỉ cho anh nhé”. 

Tầm nhìn của người Rục

Tầm nhìn của người Rục

Tầm nhìn (view) đắt giá nhất của người Rục ở bản Ka Ai, xã Dân Hóa, bản Mò O Ồ Ồ, xã Thượng Hóa (Quảng Bình, nay là tỉnh Quảng Trị), đó là ngôi nhà có mặt tiền bao quát đồng lúa.

Vũ Văn Tam Lang & 50 cây violon đặc chế

Vũ Văn Tam Lang và 50 cây violon đặc chế

(GLO)- Cách đây vài năm, khi ngắm 22 cây đàn violon do ông Vũ Văn Tam Lang (phường An Phú, tỉnh Gia Lai) chế tác bằng tất cả tâm huyết được giới chuyên môn đánh giá cao, tôi thầm nghĩ, ông đã có thể tự hài lòng với những gì mình có.

Giữ mãi ngọn lửa hồng cách mạng

Giữ mãi ngọn lửa hồng cách mạng

(GLO)- Cuộc trò chuyện với hai nhân chứng sống - ông Hoàng Văn Tuyển và bà Huỳnh Thị Kim Xuyên đã đưa chúng ta trở lại những năm tháng kháng chiến đầy gian khổ, nơi tinh thần yêu nước và khát vọng cống hiến đã viết nên những trang đời đáng nhớ.

Xanh hóa các chốt dân quân thường trực

Xanh hóa các chốt dân quân thường trực

(GLO)- Khi mới xây dựng, các chốt chiến đấu dân quân thường trực biên giới chỉ có công sự, trận địa chiến đấu. Nhờ bàn tay lao động cần cù của cán bộ, chiến sĩ, chốt được phủ xanh bởi bồn hoa, cây cảnh, thảm cỏ, cây xanh và có vườn tăng gia, ao cá, tạo thêm nét đẹp ở nơi biên cương.

Vào rừng... chờ ươi bay

Vào rừng... chờ ươi bay

Sau 4 năm, khi những cánh rừng già miền núi TP.Đà Nẵng (Quảng Nam cũ) chuyển mình vào mùa ươi chín, hàng ngàn người dân lại có một cuộc 'di cư' tạm thời vào rừng sâu chờ 'lộc trời' rơi xuống để nhặt.

null