Những giàn rớ bỗng nhiên nổi tiếng

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

Chiếc rớ giàn bình dị trên sông Nhật Lệ, sông Gianh (Quảng Bình) vốn là công cụ mưu sinh của ngư dân. Mấy trăm năm qua, những chiếc rớ khiêm tốn ấy nép mình ở góc sông, rồi một vài lần du khách qua lại nhìn ngắm, chụp hình… nó bỗng trở thành điểm nhấn của du lịch Quảng Bình.

Lạ mắt du khách

Bà Nguyễn Thị Ánh là chủ nhân của giàn rớ gần cầu Nhật Lệ 1. Phố xá trên bờ đông đúc, còn chòi rớ của bà Ánh tách ra khỏi không gian ồn ào, chỉ có tiếng mô-tơ quay dây kéo rớ trên sông. “Tui theo người nhà kéo rớ giàn này cũng 30 năm rồi. Thân gái không nhà cửa, chỉ có cái nghề cất rớ này mưu sinh. Ngày xưa, để cất rớ phải có sức khỏe, dùng tay níu vào cần trục, quay dây thừng mới cất được rớ lên. Nay có mô-tơ điện nên cũng khỏe. Nghề này của… nhà nghèo, nhưng không biết bữa ni răng du khách xin lên chòi đông lắm, họ nói nhìn cái rớ rất thích. Khách trong nước có, ngoài nước cũng có”, bà Ánh kể.

Năm ngoái, bà Ánh trúng được mẻ cá lớn nhất trong đời khi chỉ một lần quay rớ đã có 5 tạ cá mòi, tưởng như gãy 4 cái cọc chôn xuống sông. May có ngư dân đi câu gần đó phụ giúp thu gom hết 5 tạ cá, bán được mớ tiền. Hôm ấy, không chỉ người mua cá mà du khách đi ngang qua cũng đứng đông trên bờ với những lời trầm trồ về “trải nghiệm lạ nhất trong đời với cái rớ thật lớn, chưa bao giờ thấy cái rớ có nhiều cá đến thế”.

1 Giàn rớ của bà Ánh bên sông Nhật Lệ
Giàn rớ của bà Ánh bên sông Nhật Lệ



Tính từ ngã ba sông Nhật Lệ (huyện Quảng Ninh) ra đến cửa biển Đồng Hới còn khoảng 50 cái rớ giàn lấp ló trên nền nước. Với người dân bản địa thật đỗi bình thường, nhưng với nhiều du khách là một thứ còn lạ mắt. Than Bun, chủ một doanh nghiệp Thái Lan, nhìn rớ giàn rồi sững sờ: “Ở Thái Lan có đủ kiểu đánh bắt cá, vậy mà tôi thấy trên sông Nhật Lệ, sông Gianh một hình thức khác hẳn mà tôi chưa biết bao giờ, cho đến khi nhìn thấy ở đây”. Alex, một nữ du khách người Mỹ vừa tham quan hang động ở Phong Nha về, lúc xe qua cầu Nhật Lệ, thấy cái rớ trồi lên từ mặt nước, cô yêu cầu lái xe quay lại chỉ để nhìn: “Một thứ rất lạ, khó có thể diễn tả bằng lời. Tôi không biết gọi đó là cái gì, ngư dân địa phương giải thích cho tôi là một dụng cụ bắt cá. Chỉ một người điều khiển dụng cụ to lớn như thế thôi. Thật là một chứng kiến vô cùng lạ lẫm”.

Tại các diễn đàn “du lịch bụi” nước ngoài, hình ảnh rớ giàn trên sông Nhật Lệ và sông Gianh được bàn luận khá sôi nổi và họ đều chung quan điểm là quê hương họ không có vật dụng gì tương tự. Một người bạn của tôi ở miền Nam cũng xác nhận cái rớ giàn này thật đặc biệt. Còn anh Nguyễn Ngọc Sơn ở TP Hải Phòng kể: “Cái rớ kiểu này ở vùng miền Trung ngày xưa khá nhiều, nhưng ngày nay vì thủy sản trên các dòng sông đều cạn dần, nên cái rớ đặc sắc trong văn hóa sông nước cũng vắng bóng. Chỉ còn lại mỗi Quảng Bình và nó trở thành nét độc đáo, nơi trở về ký ức của rất nhiều người và cũng trở thành điều rất mới mẻ, thích thú của du khách ghé tham quan Quảng Bình”.

Những người trẻ hơn nhìn chiếc rớ ấy như một sự khám phá mới. Bạn Nguyễn Hoàng Quỳnh đến từ TPHCM, khi bách bộ bên bờ sông Nhật Lệ vừa ngắm nhìn mấy chiếc rớ gần chợ Đồng Hới vừa nói: “Cách bắt cá này thật kỳ lạ, cá thì phải câu hoặc đơm, hoặc thả lưới hoặc dụ nó vào bẫy; đằng này cái rớ thật rộng, nằm dưới đáy sông, có 4 cái cọc, mỗi cọc có 2 dây neo cố định; có cái chòi rớ nhỏ bé, lêu khêu trên sông, bên trong có người kiên nhẫn, cứ cả giờ đồng hồ mới cất rớ lên, có khi một con cá, có khi được vài ký cá. Cá không mắc câu nên không bị chảy máu, người ta thu mua ngay. Thật kỳ tài với cách làm cái rớ to như thế này, ước rộng phải hơn 200m²”.

Ông Hồ An Phong, Giám đốc Sở Du lịch tỉnh Quảng Bình, tâm sự: “Những cái rớ trên sông Nhật Lệ, sông Gianh có văn hóa rất sâu của cư dân miền sông nước. Nay những cái rớ đó lại cuốn hút du khách. Một khách du lịch Thái Lan khi dạo qua cầu Nhật Lệ đã không chụp phố phường mà chụp những gì nguyên sơ, giản dị còn lưu tồn bên bờ sông và giàn rớ dưới sông. Khi anh công bố những hình ảnh này lên blog cá nhân, không chỉ du khách Thái mà cả khách các nước phương Tây rất phấn khích. Thế là có thêm vài tour du lịch theo những chiếc rớ với vô số câu chuyện được truyền tụng quanh nó rất có ý nghĩa”.

Trải nghiệm khác biệt

Người đồng nghiệp khuyên tôi nên có một chuyến du ngoạn phía những chiếc rớ độc đáo ấy. Tôi nghe lời anh ra sông Gianh, nơi hội tụ cả chục chiếc rớ, đoạn chảy qua thị xã Ba Đồn. Nhiều câu chuyện cuộc đời hiện ra với nụ cười hiền hậu trên gương mặt của bao lão ngư. Cụ Trần Thịnh ở phía Nam sông Gianh kể chuyện hồi cụ còn trẻ: “Mỗi mùa mưa trên thượng nguồn là cá vược về nhiều, thả lưới nhỏ bị cá tung rách; chỉ có cái rớ giàn cất lên, trúng con cả chục ký vẫn không bị rách rớ. Những mẻ rớ như thế, nhớ mãi đến già”.

Trên dòng sông Nhật Lệ, ông Lại Thạnh (77 tuổi) sống ở xã Bảo Ninh (TP Đồng Hới) mời tôi về chòi rớ của ông và nói sẽ “đãi tôi bữa ăn nhớ đời”. Theo dấu chân trên cát, chòi rớ của ông Lại Thạnh nằm trước mặt có sông Nhật Lệ, bên kia con nước là sông Lũy. Ông chọn ngã ba sông đón lõng những mẻ cá mùa mưa. Rớ thả xuống chừng 45 phút mới cất lên một lần. Mẻ cá mùa này mỗi đợt có khoảng 4kg cá trích ve. Con cá trích ve nhỏ như cá lia thia, ánh lên màu bạc, nhảy đùm đụp. Không cần rửa qua nước, ông Thạnh cho cá vào nồi sôi sục trên chòi rớ và chưa đến 3 phút đã mời chúng tôi thưởng thức món canh tươi đúng nghĩa. Cái mặn mòi kèm theo vị ngọt khiến xúc giác tôi hoạt bát hẳn lên, bởi đây là món tươi nhất không ướp đá, không chất bảo quản… và cứ thế đi thẳng đến vị giác.

Theo ông Thạnh, kéo rớ giàn chủ yếu dựa vào thời tiết và con nước. Ban ngày kiếm ít cá bán chừng vài chục ngàn; về đêm kiếm thêm ít tôm, cua sông chắc thịt. Vào mùa nước lũ kéo được nhiều con cá to cả chục ký, còn khi gặp may cất lên vài tạ cá. Ông Thạnh còn kể, ngày xưa cứ đến mùa lũ, cả con sông Nhật Lệ như vào mùa hội của người làm rớ giàn, mẻ nào cất lên cũng thu hoạch lớn. Thời đó, mỗi cái rớ giàn là cả gia tài phải vay mượn, thuê thợ mới làm được. Còn nay, rớ như thứ làm thêm của những lão ngư rời vùng biển xa, về làng làm nghề rớ giàn.

Nghề rớ theo truyền đạt lại cũng có thờ thần rớ, mâm cỗ khai rớ. Mỗi khi lên kéo rớ, người trên chòi còn có những câu hát hò mặn mòi được truyền lại đến nay: Hò ơ, con vượn trên núi nhớ cây nhớ rừng/Con cá dưới nước nhớ sông nhớ biển/ Anh với em thì nhớ thầm thương trộm bên lưới giàn ơi em...

Minh Phong (sggp)
 

Có thể bạn quan tâm

Bền bỉ gieo yêu thương nơi vùng đất khó

Bền bỉ gieo yêu thương nơi vùng đất khó

(GLO)- Giữa bao thiếu thốn của vùng đất Pờ Tó, có một người thầy lặng lẽ, bền bỉ gieo yêu thương cho học trò nghèo. Thầy không chỉ dạy chữ mà còn khởi xướng nhiều mô hình sẻ chia đầy ý nghĩa như: “Tủ bánh mì 0 đồng”, “Mái ấm cho em”, “Trao sinh kế cho học trò nghèo”.

Trung tá Cao Tấn Vân (thứ 2 từ phải sang)-Phó Đội trưởng Phòng An ninh đối ngoại (Công an tỉnh Gia Lai) chụp ảnh cùng đồng đội. Ảnh: NVCC

Cống hiến thầm lặng vì sứ mệnh cao cả

(GLO)- Hành trình "gieo hạt" hòa bình bắt đầu từ những con người bình dị. Những cống hiến thầm lặng của họ vì sứ mệnh cao cả, góp phần tích cực đưa hình ảnh đất nước và con người Việt Nam yêu chuộng hòa bình đến bạn bè quốc tế.

Giới trẻ hào hứng tham gia các khóa học làm đèn lồng Trung thu thủ công

Hồi sinh Trung thu xưa

Giữa phố phường rực rỡ ánh đèn led, đèn ông sao và mặt nạ giấy bồi bất ngờ “tái xuất”, gợi lại ký ức những mùa trăng rằm xưa. Sự trở về của Trung thu truyền thống đã manh nha trong những năm gần đây, được nhiều người trẻ hào hứng đón nhận.

Gặp người lính Thành cổ năm xưa

Gặp người lính Thành cổ năm xưa

(GLO)- Trở về từ cuộc chiến khốc liệt ở Thành cổ Quảng Trị, cựu chiến binh Hồ Anh Hòa ít khi nhắc lại kỷ niệm chiến đấu với gia đình, con cháu. Bởi ông cho rằng, việc cầm súng lao vào cuộc chiến thời điểm ấy là trách nhiệm của một người con yêu Tổ quốc, “không nên công thần”.

Các cổ vật gốm sứ chén, bát, đĩa... được ngư dân nhặt được.

Làng cổ vật

Nép mình bên eo biển Vũng Tàu, thôn Châu Thuận Biển (xã Đông Sơn, huyện Bình Sơn, Quảng Ngãi) không chỉ nổi tiếng là “làng lặn Hoàng Sa” với truyền thống bám biển, giữ chủ quyền, mà còn được ví như “kho báu” lưu giữ hàng loạt cổ vật từ những con tàu đắm hàng thế kỷ dưới đáy đại dương.

'Phu sâm' ở núi Ngọc Linh

'Phu sâm' ở núi Ngọc Linh

Nhiều doanh nghiệp và người dân lên ngọn núi Ngọc Linh hùng vĩ ở TP.Đà Nẵng thuê môi trường rừng để trồng sâm, mở ra một nghề mới để đồng bào Xê Đăng bản địa mưu sinh suốt nhiều năm qua: 'phu sâm', tức nghề cõng hàng thuê.

Những cây đa trăm tuổi giữa đại ngàn Kon Ka Kinh

Những cây đa trăm tuổi giữa đại ngàn Kon Ka Kinh

(GLO)- Hàng trăm năm qua, những gốc đa lặng lẽ vươn mình trong rừng già Kon Ka Kinh, thấm đủ chuyện nhân sinh để hóa thành "chứng nhân" của đại ngàn. Quần thể đa cổ thụ không chỉ tạo nên cảnh quan kỳ vĩ, mà còn trở thành di sản tinh thần gắn bó với bao thế hệ cư dân sống dựa vào rừng.

Vào mùa xoay chín

Vào mùa xoay chín

(GLO)- Sau hơn 4 năm chắt chiu nhựa sống, hấp thụ tinh hoa đất trời, những cây xoay ở cánh rừng Kbang, Sơn Lang, Đak Rong đã bung hoa kết trái. Vào mùa xoay chín, người dân cũng đón “lộc rừng”, mang về nguồn thu nhập đáng kể.

Dệt những sợi kí ức giữa đại ngàn

Dệt những sợi kí ức giữa đại ngàn

Khi sản phẩm công nghiệp ngày càng tràn ngập thị trường thì ở vùng núi rừng Đưng K’nớ (xã Đam Rông 4, tỉnh Lâm Đồng) vẫn còn những người phụ nữ cần mẫn bên khung cửi, kiên nhẫn nhuộm từng sợi chỉ, dệt từng hoa văn. Những tấm thổ cẩm ra đời từ nơi đây là hơi thở níu giữ kí ức truyền thống đại ngàn.

Dặm dài Trường Lũy

Dặm dài Trường Lũy

(GLO)- Trường Lũy là một phức hợp bao gồm: lũy-bảo (đồn)-đường, hình thành từ thời chúa Nguyễn, xây dựng quy mô dưới triều Nguyễn; đi qua địa phận 3 tỉnh trước đây: Quảng Nam, Quảng Ngãi và Bình Định.

Tuyến 500kV Lào Cai - Vĩnh Yên, những ngày về đích: Cứ điểm dưới chân Hoàng Liên Sơn

Tuyến 500kV Lào Cai - Vĩnh Yên, những ngày về đích: Cứ điểm dưới chân Hoàng Liên Sơn

Trạm biến áp 500kV Lào Cai đang gấp rút hoàn thiện để trở thành điểm khởi đầu của tuyến đường dây 500kV Lào Cai - Vĩnh Yên. Đây là mắt xích chiến lược trong hành trình đưa nguồn điện dồi dào, đặc biệt là thủy điện ở Tây Bắc, vượt núi băng rừng về xuôi để hòa vào lưới điện quốc gia.

Tầm nhìn của người Rục

Tầm nhìn của người Rục

Tầm nhìn (view) đắt giá nhất của người Rục ở bản Ka Ai, xã Dân Hóa, bản Mò O Ồ Ồ, xã Thượng Hóa (Quảng Bình, nay là tỉnh Quảng Trị), đó là ngôi nhà có mặt tiền bao quát đồng lúa.

Vũ Văn Tam Lang & 50 cây violon đặc chế

Vũ Văn Tam Lang và 50 cây violon đặc chế

(GLO)- Cách đây vài năm, khi ngắm 22 cây đàn violon do ông Vũ Văn Tam Lang (phường An Phú, tỉnh Gia Lai) chế tác bằng tất cả tâm huyết được giới chuyên môn đánh giá cao, tôi thầm nghĩ, ông đã có thể tự hài lòng với những gì mình có.

Giữ mãi ngọn lửa hồng cách mạng

Giữ mãi ngọn lửa hồng cách mạng

(GLO)- Cuộc trò chuyện với hai nhân chứng sống - ông Hoàng Văn Tuyển và bà Huỳnh Thị Kim Xuyên đã đưa chúng ta trở lại những năm tháng kháng chiến đầy gian khổ, nơi tinh thần yêu nước và khát vọng cống hiến đã viết nên những trang đời đáng nhớ.

null