Ngày xưa như khói...

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

(GLO)- Canh khuya, tôi và đứa em chở nhau trên chiếc xe cà tàng về phố. Đường đầy sương. Hai bên đường, những vườn cà phê trĩu quả cứ vun vút lướt qua theo từng vòng bánh xe. Chúng tôi đi ngang qua những vườn cao su thấp thoáng ánh đèn của người đi cạo mủ. Đường vắng, chỉ còn chúng tôi và ánh đèn xe loang loáng trên những khúc cua lô nhô cát sỏi. Sương nặng hạt rơi đầy trên mũ rồi chảy xuống ướt đầm manh áo, dính vào da lành lạnh. Gió ù ù bên tai. Đêm nhấp nhô theo vòng xe, nhấp nhô theo cánh cửa của ban mai dần hé.

Chúng tôi dừng chân ở quán nhỏ ven đường về xóm trọ. Bà chủ đang canh lửa thấy khách quen, miệng cười đon đả. Bà mang ấm chè xanh đặt lên bàn: “Chè mới hãm đấy”. Chúng tôi rót hai ly đầy, mùi chè xanh xộc vào cánh mũi. Tôi đưa ly lên miệng thổi vài hơi rồi nhấp một ngụm nghe được vị thơm dịu, thanh thuần, sảng khoái thấm dần nơi đầu lưỡi. Mùi hương khiến tôi nhớ đến ấm chè của ba mỗi sớm...

 Minh họa: Huyền Trang
Minh họa: Huyền Trang


Nhớ những ngày còn khỏe, ba thường dậy sớm để nhóm bếp và nấu nước hãm chè. Tiếng nạng gỗ, tiếng dép bị kéo lê trên nền xi măng lẹt xẹt, tiếng củi rơi khiến tôi tỉnh giấc. Ba đặt cây nạng gỗ cho phần tay cầm chạm xuống đất rồi ngồi lên, một tay dùng nạng kéo những cây củi lại gần rồi cho vào bếp. Lửa rần rật cháy, ba bắc nồi nước lên rồi cầm giỏ ra vườn hái chè. Ba tôi nghiện nước chè xanh. Mẹ đã cuốc đất, xin hạt về trồng một khoảng nho nhỏ độ 30 cây để ba tiện uống. Đất quê tôi cằn cỗi, sỏi đá nên để có được khoảnh vườn chè ấy là cả một sự kỳ công, khó nhọc của mẹ. Ba lấy ghế nhựa ngồi hái cẩn thận. Ba chọn những cây chè được nắng hái trước. Ba bảo: “Nước sẽ xanh, đượm hương và ngon hơn”.

Ngày còn khỏe, ba pha ấm nước chè xanh bảo tôi đặt trên bàn gỗ kê sẵn ngoài hiên. Tầm 7 giờ, ông Trong, thầy Minh (thầy giáo của ba) lần lượt đến. Sau những hỏi thăm sức khỏe, ăn uống là những câu chuyện về làng trên xóm dưới, về rộng dài đất nước và cả những nước ở bên kia bán cầu. Câu chuyện cứ lan man đến những năm tháng đội mũ rơm đi học, đào đất đắp kênh thủy lợi đến những trận chiến trong lằn ranh còn mất. Vòng tròn câu chuyện rộng dần khi có các cụ hưu trí ghé lại và kể về những ngày xưa đồng ruộng, những chạy lũ canh khuya, những đói no rưng rưng trên vành mắt... Ngày ông Trong mất, ba tôi buồn lắm. Ba nhìn chiếc ghế ông hay ngồi, rót một ly nước chè để sẵn rồi lặng im trông vời ra những đóa mẫu đơn trước sân.

Rồi những cuộc chuyện trò dần thưa vắng theo thời gian. Ba ngày một yếu. Mỗi bận về quê, ba bảo tôi dìu ra chiếc bàn gỗ ngoài hiên để ngồi hóng gió. Quãng đường dăm mét ba bước đi đầy khó nhọc như khoảng lặng dăm năm thời cuộc. Ba nhấm nháp ly nước chè tôi pha rồi dõi đôi mắt mờ đục ra sân.

Lâu rồi, tôi chưa về thăm ba. Lâu rồi, ba chưa ra ngồi nơi chiếc bàn gỗ quen thuộc. Tôi bất giác giật mình bởi nhận ra những cây chè chưa ai cưa gốc để ra chồi mới. Hương nước chè thơm xộc lên cánh mũi, những sợi khói bay theo. Sợi khói như trách móc, như giận hờn, lại như nhớ thương mà quẩn quanh trước mặt. Bất giác mắt tôi nhòa lệ. Bất giác, tôi nhớ về những ngày ba còn khỏe, ngày của những ấm chè xanh neo sợi khói tỏa hương.

 

ĐÔNG HÒA 

 

Có thể bạn quan tâm

Núi lửa Chư Đang Ya (huyện Chư Păh) đã đi vào thơ của tác giả Nguyễn Thanh Mừng. Ảnh: Phạm Quý

Cao nguyên trong thơ Nguyễn Thanh Mừng

(GLO)- Tên tuổi nhà thơ Nguyễn Thanh Mừng gắn liền với các tập thơ “Rượu đắng”, “Ngàn xưa”, .... Viết không nhiều nhưng thơ ông lại có mặt trong hầu hết các tuyển tập danh tiếng thơ Việt Nam hiện đại. Mấy năm gần đây, ông dành tình thương mến với Tây Nguyên và viết nhiều về vùng đất này.

Nơi chắp cánh đam mê âm nhạc

Nơi chắp cánh đam mê âm nhạc

(GLO)- Với đặc thù làm việc trong sự cô đơn, tĩnh lặng, nhiều kỹ thuật viên (KTV) có kinh nghiệm tại một số phòng thu trên địa bàn TP. Pleiku (tỉnh Gia Lai) đang âm thầm đứng sau những bản thu chất lượng của các ca sĩ chuyên và không chuyên, chắp cánh cho đam mê âm nhạc.

Chuyện về những nhà báo không chuyên

Chuyện về những nhà báo không chuyên

(GLO)- Dù chưa được đào tạo chuyên ngành báo chí, nhưng bằng nhiệt huyết, nhiều cộng tác viên của Báo Gia Lai vẫn luôn nuôi dưỡng niềm đam mê với nghề báo, cần mẫn ghi lại từng khoảnh khắc đời sống ở cơ sở trở thành cánh tay nối dài của tòa soạn trong việc lan tỏa thông tin, kết nối cộng đồng.

Trong dòng chảy báo chí cách mạng

Trong dòng chảy báo chí cách mạng

Trong dòng chảy tròn một thế kỷ của nền báo chí cách mạng Việt Nam, cái tên Thanh Niên luôn mang trên mình một sứ mệnh thiêng liêng; luôn khát khao, ước vọng đồng hành cùng dân tộc trên mọi chặng đường phát triển.

Vui buồn phóng viên cơ sở

Vui buồn phóng viên cơ sở

(GLO)- Với đội ngũ phóng viên ở cơ sở-những người đang công tác tại các trung tâm văn hóa-thông tin và thể thao (VH-TT-TT), việc vừa khai thác thông tin, chụp ảnh, quay phim, viết tin bài, dựng hình, đọc phát thanh... là chuyện thường ngày.

Độc đáo bộ tem thông tin liên lạc - xưa và nay

Độc đáo bộ tem thông tin liên lạc - xưa và nay

Thông tin liên lạc xưa và nay - Bộ tem như tái hiện quá trình phát triển của ngành viễn thông và báo chí, đưa chúng ta quay trở về những ký ức từ thưở sơ khai với con tem đầu tiên dán trên bức thư tay gói giấy cho đến các hình thức liên lạc, các loại hình báo chí hiện đại như ngày nay.

“Tiếp nối truyền thống 100 năm với tinh thần đổi mới, dấn thân và trách nhiệm”

“Tiếp nối truyền thống 100 năm với tinh thần đổi mới, dấn thân và trách nhiệm”

(GLO)- Đó là chỉ đạo của đồng chí Hồ Văn Niên-Ủy viên Ban Chấp hành Trung ương Đảng, Bí thư Tỉnh ủy, Chủ tịch HĐND tỉnh tại hội nghị “Gặp mặt, biểu dương người làm báo tiêu biểu” và trao Giải Báo chí tỉnh Gia Lai lần thứ XIV diễn ra vào chiều 17-6 tại Hội trường 2-9 (TP. Pleiku).

100 năm đồng hành cùng dân tộc

100 năm đồng hành cùng dân tộc

(GLO)- Chúng ta tự hào đã có một nền Báo chí cách mạng với thế hệ những nhà báo-chiến sĩ vừa cầm bút, vừa cầm súng ở tuyến đầu, sẵn sàng hy sinh cho Tổ quốc, với hơn 500 nhà báo là liệt sĩ, nhiều nhà báo mang thương tật suốt đời nhưng vẫn không ngừng lao động, cống hiến cho đất nước, Nhân dân.

Báo chí trong thời đại AI

Báo chí trong thời đại AI

(GLO)- Sẽ không quá khi nói rằng, chúng ta đang ngày ngày hít thở trong bầu không khí “số”. Sự phát triển mạnh mẽ của khoa học công nghệ nói chung và trí tuệ nhân tạo (AI) đang đưa các ngành nghề vào cuộc chạy đua để không bị tụt hậu. Báo chí càng không ngoại lệ.

 Siu Thu - “Giọng đọc không tuổi”

Siu Thu - “Giọng đọc không tuổi”

(GLO)- Phát thanh viên là người góp phần làm nên chiều sâu cảm xúc cho khán thính giả. Có những giọng đọc qua năm tháng đã trở thành ký ức trong lòng người nghe. Trong số đó, biên dịch viên, phát thanh viên tiếng Bahnar Siu Thu của Báo Gia Lai được ví là “giọng đọc không tuổi”.

null