Mùi Hà Nội

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

Dù có đi khắp bốn phương trời, vẫn bồi hồi nhớ về nơi ta đã lớn khôn. Nhất là những vị ngọt chua đi theo suốt bốn mùa.

Chợ hoa Hà Nội - Ảnh: Nguyễn Việt Thanh
Chợ hoa Hà Nội - Ảnh: Nguyễn Việt Thanh


1. Tôi sinh ra và lớn lên ở Hà Nội. Giống với những người con lớn lên ngay trên quê hương mình, tôi không có cái cảm giác được về quê, được rời khỏi nhà lên phố hay ở trọ trong một thành phố xa lạ nào đó. Những năm tháng lớn dần trên mảnh đất quê hương, Hà Nội mỗi ngày lại thay đổi thêm. Từ Hồ Gươm, vẽ vòng compa mỗi lúc một rộng ra, Hà Nội cũng rộng dần ra. Ở trong thành phố này từ nhỏ đến lớn đã quen, nên đôi khi chẳng thấy nó khác biệt gì. Cho đến khi đi xa, có những chuyến công tác dài ngày cả tháng, tôi bỗng cứ thấy nôn nao một cách kỳ lạ.

Nhớ những ngày chạy xe về đến cầu Long Biên, cứ đứng mãi trên cây cầu cũ mà ngắm nhìn hoàng hôn hoang hoải buông trên sông Hồng. Dưới kia, những bãi bồi xanh biếc ngô non và hoa màu. Tôi thường dừng lại ăn một bắp ngô vừa dỡ ngọt lịm, hương thơm của ngô phảng phất. Chờ một con tàu chạy xình xịch ngang qua về bến. Dưới chân cầu Long Biên ấy là mùi của cuộc sống mưu sinh vất vả xuôi ngược. Chợ đầu mối lớn nhất Hà Nội họp từ sớm. Trong ánh đèn đỏ quạnh quẽ leo lét, trong làn sương mờ ảo của đêm đông quánh đặc, mọi mặt hàng rau củ đổ về chợ, rồi tỏa đi khắp các chợ trong thành phố này.

Có ai nhớ đến mùi của một tô phở bò thơm ngầy ngậy quện trong gió lạnh. Xuýt xoa trong đôi bàn tay giá lạnh, hương thơm của phở cứ quấn quýt không ngừng. Gánh phở đầu phố nghi ngút khói bốc thơm lừng và những bóng lưng trên chiếc ghế đẩu, xì xụp húp bát nước dùng thơm sực nức. Đi ăn phở đã ở nhiều nơi rồi nhưng sao về ăn phở ở Hà Nội này vẫn cứ thấy ngon nhất. Ngày xưa nghèo khó, chỉ khi ốm, mẹ mới mua cho bát phở đựng trong cái cặp lồng, sao mà ngon đến thế. Giờ đầy đủ rồi, mỗi lần ăn tô phở lại nhớ đến mẹ. Húp cho thật cạn thứ nước phở thơm ngọt, xuýt xoa vị ngon. Hương phở chẳng ở nơi nào giống thế được.

2. Phố xá cứ ấm trong mưa phùn, mùi của mưa ẩm, của sương trắng trời giăng lối, của thời tiết đỏng đảnh. Mưa cứ giăng khắp lối, chẳng nhìn rõ cái gì với cái gì. Tay đút sâu vào túi. Mặc đến vài lớp áo vẫn cứ thấy lạnh. Mùi ẩm của mưa phùn phùn không dễ chịu, nhưng mưa phùn làm nẩy lộc xuân. Cây bàng trổ những chiếc lá non xanh mướt và hàng hoa sưa cứ bung từng chùm hoa trắng, sũng mình trong mưa.

Mùi của tết đã lại đến rồi! Mùi của nồi bánh chưng lục bục và hương mùi già. Những chiều 30, trong nhà cứ thơm sực nức mùi của mùi già vừa đun, ấm sực. Hương thơm dễ chịu và khó quên ấy chỉ có ở Hà Nội, trong những chiều cuối năm.

Có những chiều chạy xe vội vã giữa thành phố này, tôi bỗng khựng lại vì mùi của hoa hoàng lan. Có cây hoa hoàng lan nào đó nằm khuất sâu trong vườn một ngôi biệt thự cổ đang nở những đóa hoa đêm dìu dặt. Có ai đó đang khẽ mở khuôn cửa sổ, để hương hoa víu vít trong phòng. Cuộc sống hối hả ngoài kia, vẫn có những góc dịu dàng đến thế.

3. Những âm thanh, màu sắc và mùi vị của nơi này cứ theo ta đi khắp đó đây. Giữa những bộn bề lo toan, nhớ đến Hà Nội như nhớ về người yêu cũ. Sống ở trong thành phố này đủ cả bốn mùa xuân hạ thu đông, nhớ đến nơi này đủ cả bốn mùa thu đông xuân hạ. Ở mỗi khoảnh khắc, bất chợt lại thấy Hà Nội vương vít, hanh hao.

Xuân mang theo vị của mưa ẩm, của tết. Hạ về trong vị chua của trái sấu, hương thơm của hoa loa kèn. Vị của mùa thu vàng mật ngọt, của hoa sữa đêm thì thầm. Đông về mang vị của giá lạnh, của hương gừng trong đủ món ngon. Cứ thế ta yêu mảnh đất này và nhớ đến cồn cào tim gan.

Dù nơi này có mọc lên hàng trăm tòa nhà, chẻ thêm hàng ngàn con đường, tỏa khắp tám phương, trái tim của Hà Nội vẫn là 36 phố phường, là hồ Gươm, hồ Tây gió lộng. Và dù có đi khắp bốn phương trời, vẫn bồi hồi nhớ về nơi ta đã lớn khôn.

Yêu Hà Nội, nhớ vị Hà Nội.

Ở nơi này, có gia đình tôi!

Ở nơi này, Hà Nội của tôi, vẫn đang lớn lên, mỗi ngày!



 

 



Theo LÊ THU THẢO (thanhnien)

Có thể bạn quan tâm

Thơ Nguyễn Thanh Mừng: Gia Lai một hai ba

Thơ Nguyễn Thanh Mừng: Gia Lai một hai ba

(GLO)- "Gia Lai một hai ba" của Nguyễn Thanh Mừng dẫn người đọc qua những nẻo đường dốc đèo, qua tiếng thác reo và chiêng cồng, để gặp lại khí phách người xưa. Mỗi hình ảnh, mỗi nhịp thơ là một lát cắt vừa hoang sơ, vừa tự hào về bản sắc không thể phai mờ của đại ngàn Tây Nguyên.

Thơ Lê Thành Văn: Nghe con đọc thơ về Tổ quốc

Thơ Lê Thành Văn: Nghe con đọc thơ về Tổ quốc

(GLO)- Trong bài thơ "Nghe con đọc thơ về Tổ quốc", tác giả Lê Thành Văn để mạch cảm xúc tuôn chảy tự nhiên: từ sự rưng rưng khi nhớ về chiến tranh đến niềm tin lặng lẽ gửi gắm vào thế hệ mai sau. Bài thơ như một nhịp cầu nối liền quá khứ đau thương và hiện tại bình yên.

Thơ Lê Vi Thủy: Biên cương mùa gió

Thơ Lê Vi Thủy: Biên cương mùa gió

(GLO)- Giữa những cơn gió xào xạc của núi rừng Tây Nguyên bỏng rát, bài thơ “Biên cương mùa gió” của Lê Vi Thủy như thổi vào lòng người nỗi xúc động lặng thầm. Từ ánh mắt trẻ thơ đến no ấm buôn làng và những giọt mồ hôi người lính, tất cả hòa quyện trong khát vọng yên bình nơi địa đầu Tổ quốc.

Tổ quốc trong tim

Thơ Lenguyen: Tổ quốc trong tim

(GLO)- Bài thơ “Tổ quốc trong tim” của tác giả Lenguyen là lời tri ân sâu sắc với cha ông đã hy sinh vì độc lập dân tộc. Từ Cửu Long đến Trường Sơn, từ Điện Biên đến Sài Gòn, một Việt Nam bất khuất vươn lên giữa máu và hoa, rạng ngời sắc cờ Tổ quốc.

Thơ Đào An Duyên: Lòng quê

Thơ Đào An Duyên: Lòng quê

(GLO)- Trong nhịp sống hiện đại hối hả, bài thơ "Lòng quê" của tác giả Đào An Duyên là tiếng vọng thầm lặng mà day dứt. Người xa quê, dù ở đâu chăng nữa vẫn mang trong tim nỗi nhớ cội nguồn. Qua hình ảnh nước xuôi nước ngược, bài thơ gợi về sự gắn bó thiêng liêng giữa con người và quê hương.

Người nặng lòng với dân ca Tày

Người nặng lòng với dân ca Tày

(GLO)-Hơn 30 năm kể từ ngày rời quê hương Cao Bằng vào Gia Lai lập nghiệp, ông Mã Văn Chức (SN 1961, tổ 3, thị trấn Phú Thiện) vẫn nặng lòng với văn hóa dân tộc Tày. Hơn 100 bài hát đã được ông sáng tác theo làn điệu dân ca Tày với mong muốn “giữ lửa” cho âm nhạc dân gian.

Khẳng định sức sống bất tận của văn học nghệ thuật trong đời sống tinh thần Nhân dân

Khẳng định sức sống bất tận của văn học nghệ thuật trong đời sống tinh thần Nhân dân

(GLO)- Đó là phát biểu của Phó Bí thư Thường trực Tỉnh ủy, Trưởng đoàn đại biểu Quốc hội tỉnh Châu Ngọc Tuấn tại hội nghị tổng kết 50 năm nền văn học nghệ thuật tỉnh Gia Lai sau ngày thống nhất đất nước (30/4/1975-30/4/2025) diễn ra vào sáng 23-4 tại Hội trường 2-9 (TP. Pleiku).

“Lặng lẽ trưởng thành” cùng sách

“Lặng lẽ trưởng thành” cùng sách

(GLO)- “Dáng vẻ của một người yên lặng đọc sách khá giống với những gì tôi cảm thấy khi nghĩ về một người đang trưởng thành trong lặng lẽ”-đó là cảm nhận của chị Trần Thị Kim Phùng Thủy-Trưởng ban Điều hành dự án “Văn hóa đọc Gia Lai” về giá trị sâu bền mà sách mang lại.