Mùa lúa chín

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Chủ nhật, tôi cùng những đứa trẻ Jrai nơi tôi sống xuống đồng. Nhiều đứa từ khi còn bé xíu đã được mẹ địu ra thăm lúa, đã được ngửi hương lúa chín thoảng đưa.
Mùa lúa chín. Sau rặng tre xanh, bao loài chim thổi vào khúc đồng dao ngày mùa bản nhạc ríu ran, cánh đồng miên man với những bông lúa chắc mẩy trải mình như dải lụa phơi cái màu vàng óng trong cái nắng cũng vàng óng. Thêm vào khung cảnh ấy là những giọt mồ hôi nhễ nhại trên trán, trên lưng của người cha, người mẹ và tiếng cười của lũ trẻ. Vừa thanh bình dung dị vừa no đủ ấm cúng. Thương yêu làm sao!
Thuở nhỏ, mùa lúa chín quyến rũ bọn trẻ chăn trâu chúng tôi bởi những chiếc tổ chim nơi gốc rạ, món cốm rang từ lúa tươi và trò trốn tìm bên những ụn rơm vừa mới tuốt. Chúng tôi bám theo lưng mẹ, lưng cha và sung sướng reo lên khi phát hiện chiếc tổ chim nào đó, nhè nhẹ đưa bàn tay nhỏ xíu nâng niu từng quả trứng mang chia cho nhau. Đấy là món ngon và lạ cho bữa trưa hôm đó.  
 Minh họa: HUYỀN TRANG
Minh họa: HUYỀN TRANG
Mùa lúa chín. Lũ trẻ cùng nhau đi mót những chẽn lúa rơi sót trên ruộng, cả nhóm gom lại rồi đem rang lên thành cốm, ngồi quây tròn lại chia nhau cắn, vừa cắn vừa kể đủ thứ chuyện linh tinh. Mùi thơm của loại cốm làm từ những hạt lúa tươi ấy cứ ngòn ngọt, cứ dịu dàng, đăm đắm thật khó cưỡng. Đã gần ba mươi năm trôi qua nhưng mùi thơm ấy như đã ủ vào tóc, vào tim, vào vị giác khiến tôi chẳng thể nào quên. Nhớ đến quê hương là tôi lại nhớ da diết món cốm thơm của thuở trẻ nít ấy. Ngay như lúc này cũng thế, khi đang ngồi gõ những dòng này mà mùi hương dịu ngọt ấy cũng hiện hữu da diết trong tâm tưởng.
Mùa lúa chín. Ấy là mùa con trâu trở về chuồng với cái bụng căng tròn, lũ trẻ có thêm khoảng không gian để thả diều. Đêm trăng lên, chúng tôi tha hồ chạy đuổi nhau bằng trò chơi đánh trận, trốn tìm, chui rúc trong những ụn rơm mới còn thơm mùi lúa tươi, mùi bùn. Đó cũng là mùa sung sướng nhất với chúng tôi bởi có những bữa cơm no đủ mà không phải độn khoai hay mì. Ngày đưa lúa về nhà, mẹ chọn một bao bỏ vào cối giã, đong mấy lon gạo liền cho vào nồi nấu, cha làm thêm con gà cúng cơm mới, cộng với canh khế chua nấu với mấy chú cá đồng bắt được trong buổi gặt lúa của chị. Gạo đầu mùa thơm, ngon và dẻo, canh chua nấu cá đồng vị ngọt, thanh. Giờ đây, đã bao lần dự tiệc, ăn đủ thứ món ăn nhưng thật là chẳng có bữa tiệc nào ngon hơn bữa cơm mới của mẹ thuở ấy.
Tôi đi giữa biển vàng lúa, hít hà mùi đồng, là là những ngón tay trên bông lúa vàng óng chắc mẩy. Màu vàng óng của lúa hòa trong màu nắng. Tôi cũng xin xuống ruộng cùng những người Jrai gặt lúa, cho giọt mặn mồ hôi thấm tháp trên má, cho chẽn lúa chín tưa vào bàn tay để được hưởng lây niềm vui sướng của người nông dân. Đâu đó, trên cánh đồng nghe như thoảng tiếng cha mẹ tôi xưa. Mẹ bảo “Lúa là ngọc của trời cho”, cha xoa đầu con hiền dịu “Lúa nuôi con lớn đó con ạ!”. Vậy đó, làm sao tôi quên được mùa lúa chín quê hương!
 PHÚC AN

Có thể bạn quan tâm

Thơ Nguyễn Thanh Mừng: Gia Lai một hai ba

Thơ Nguyễn Thanh Mừng: Gia Lai một hai ba

(GLO)- "Gia Lai một hai ba" của Nguyễn Thanh Mừng dẫn người đọc qua những nẻo đường dốc đèo, qua tiếng thác reo và chiêng cồng, để gặp lại khí phách người xưa. Mỗi hình ảnh, mỗi nhịp thơ là một lát cắt vừa hoang sơ, vừa tự hào về bản sắc không thể phai mờ của đại ngàn Tây Nguyên.

Thơ Lê Thành Văn: Nghe con đọc thơ về Tổ quốc

Thơ Lê Thành Văn: Nghe con đọc thơ về Tổ quốc

(GLO)- Trong bài thơ "Nghe con đọc thơ về Tổ quốc", tác giả Lê Thành Văn để mạch cảm xúc tuôn chảy tự nhiên: từ sự rưng rưng khi nhớ về chiến tranh đến niềm tin lặng lẽ gửi gắm vào thế hệ mai sau. Bài thơ như một nhịp cầu nối liền quá khứ đau thương và hiện tại bình yên.

Thơ Lê Vi Thủy: Biên cương mùa gió

Thơ Lê Vi Thủy: Biên cương mùa gió

(GLO)- Giữa những cơn gió xào xạc của núi rừng Tây Nguyên bỏng rát, bài thơ “Biên cương mùa gió” của Lê Vi Thủy như thổi vào lòng người nỗi xúc động lặng thầm. Từ ánh mắt trẻ thơ đến no ấm buôn làng và những giọt mồ hôi người lính, tất cả hòa quyện trong khát vọng yên bình nơi địa đầu Tổ quốc.

Tổ quốc trong tim

Thơ Lenguyen: Tổ quốc trong tim

(GLO)- Bài thơ “Tổ quốc trong tim” của tác giả Lenguyen là lời tri ân sâu sắc với cha ông đã hy sinh vì độc lập dân tộc. Từ Cửu Long đến Trường Sơn, từ Điện Biên đến Sài Gòn, một Việt Nam bất khuất vươn lên giữa máu và hoa, rạng ngời sắc cờ Tổ quốc.

Thơ Đào An Duyên: Lòng quê

Thơ Đào An Duyên: Lòng quê

(GLO)- Trong nhịp sống hiện đại hối hả, bài thơ "Lòng quê" của tác giả Đào An Duyên là tiếng vọng thầm lặng mà day dứt. Người xa quê, dù ở đâu chăng nữa vẫn mang trong tim nỗi nhớ cội nguồn. Qua hình ảnh nước xuôi nước ngược, bài thơ gợi về sự gắn bó thiêng liêng giữa con người và quê hương.

Người nặng lòng với dân ca Tày

Người nặng lòng với dân ca Tày

(GLO)-Hơn 30 năm kể từ ngày rời quê hương Cao Bằng vào Gia Lai lập nghiệp, ông Mã Văn Chức (SN 1961, tổ 3, thị trấn Phú Thiện) vẫn nặng lòng với văn hóa dân tộc Tày. Hơn 100 bài hát đã được ông sáng tác theo làn điệu dân ca Tày với mong muốn “giữ lửa” cho âm nhạc dân gian.

Khẳng định sức sống bất tận của văn học nghệ thuật trong đời sống tinh thần Nhân dân

Khẳng định sức sống bất tận của văn học nghệ thuật trong đời sống tinh thần Nhân dân

(GLO)- Đó là phát biểu của Phó Bí thư Thường trực Tỉnh ủy, Trưởng đoàn đại biểu Quốc hội tỉnh Châu Ngọc Tuấn tại hội nghị tổng kết 50 năm nền văn học nghệ thuật tỉnh Gia Lai sau ngày thống nhất đất nước (30/4/1975-30/4/2025) diễn ra vào sáng 23-4 tại Hội trường 2-9 (TP. Pleiku).

“Lặng lẽ trưởng thành” cùng sách

“Lặng lẽ trưởng thành” cùng sách

(GLO)- “Dáng vẻ của một người yên lặng đọc sách khá giống với những gì tôi cảm thấy khi nghĩ về một người đang trưởng thành trong lặng lẽ”-đó là cảm nhận của chị Trần Thị Kim Phùng Thủy-Trưởng ban Điều hành dự án “Văn hóa đọc Gia Lai” về giá trị sâu bền mà sách mang lại.