Món quà của cô

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

(GLO)- Sắp đến Ngày Nhà giáo Việt Nam (20-11), bao ký ức trong tôi lại dội về, bồi hồi, xuyến xao. Tôi miên man nhớ về tuổi thơ.

Năm 1984, tôi mới chỉ là cô bé học sinh lớp 4 Trường Tiểu học Làng Sen, xã Kim Liên, huyện Nam Đàn, tỉnh Nghệ An. Sinh ra trong gia đình nông dân nghèo, những đứa trẻ như tôi đều không dám mơ ước nhiều. Chỉ mỗi ngày đều cố gắng trong học tập.

 Minh họa: Huyền Trang
Minh họa: Huyền Trang


Ở quê tôi, việc đào tạo bồi dưỡng tạo nguồn học sinh mũi nhọn được bắt đầu từ bậc tiểu học. Tôi vinh dự là học sinh của cô giáo môn Toán và môn Ngữ văn, đều là giáo viên giỏi của trường. Cô Lệ và cô Hương đều chọn tôi tham gia vào đội tuyển học sinh giỏi của trường, nhưng cuối cùng tôi chọn tham gia bồi dưỡng học sinh giỏi môn Ngữ văn.  

Trong ký ức của tôi, cô giáo Hương thật xinh đẹp. Khuôn mặt cô hình trái xoan, da trắng, mái tóc cô dài chấm đầu gối, óng mượt, dáng người mảnh mai, thắt đáy lưng ong. Lúc nào cô cũng nở nụ cười thật tươi, nhẹ nhàng, hiền dịu.  

Sau khi đạt danh hiệu học sinh giỏi của trường, tôi được tập trung về Trường Tiểu học Nam Lạc để bồi dưỡng học sinh giỏi cấp huyện. Cứ đầu tuần, tôi và các bạn cùng ở lại nhà dân trọ học. Buổi sáng, theo học lớp đại trà, buổi chiều tham gia lớp bồi dưỡng. Những đứa trẻ nhỏ xa gia đình trọ học như chúng tôi thì thiếu thốn đủ đường. Nhưng có lẽ được sự động viên, quan tâm giúp đỡ của cô Hương mà nhiều bạn đã đạt giải cao trong kỳ thi học sinh giỏi cấp huyện và cấp tỉnh năm đó.  

Kỷ niệm mà tôi nhớ nhất là món quà ân tình cô tặng tôi. Đó là bộ sách giáo khoa lớp 5 và chiếc khăn quàng đỏ. Hồi đó, khi đến thăm nhà, cô đã động viên tôi hãy cố gắng học tập thật tốt để sau này trở thành người có ích cho đời. Trước khi chia tay, cô trao tặng tôi bộ sách giáo khoa lớp 5 còn thơm mùi giấy mới và chiếc khăn quàng đỏ mới tinh. Tôi nhận món quà trên tay, vui mừng rơi nước mắt. Trong giây phút đó, với bản tính rụt rè, tôi không dám hứa với cô điều gì, mãi mới nói lí nhí: “Em cảm ơn cô”. Cô xoa đầu tôi mỉm cười, trong ánh mắt của cô toát lên niềm vui và hạnh phúc. Ánh mắt ấy đã theo tôi đi suốt cuộc đời này. Ánh mắt của tình thương, của sự động viên, khích lệ để tôi tự nhủ lòng phải cố gắng. Có lẽ ước mơ trở thành một cô giáo giảng dạy bộ môn Ngữ văn đã ấp ủ trong tôi từ đó.  

Đã gần 40 năm trôi qua, có lẽ cô giáo không còn nhớ về món quà ân tình đã chắp cánh ước mơ cho một cô bé học sinh tiểu học nữa. Nhưng ký ức về bộ sách giáo khoa lớp 5 và chiếc khăn quàng đỏ mới tinh vẫn phảng phất mùi hương thơm lạ lùng, đặc biệt. Mùi thơm của tình cảm ấm áp như tình thương yêu của người mẹ hiền đã khơi gợi và khích lệ động viên để tôi cố gắng phấn đấu trưởng thành.

 

HƯƠNG SEN

Có thể bạn quan tâm

Thơ Lữ Hồng: Những gương mặt hoa cài

Thơ Lữ Hồng: Những gương mặt hoa cài

(GLO)- Bằng hình ảnh thiên nhiên giàu biểu cảm, bài thơ "Những gương mặt hoa cài" của Lữ Hồng gợi nên vẻ đẹp bình yên ẩn sâu trong nhịp sống phố thị. Lời thơ không chỉ là hoài niệm, mà còn là nơi gửi gắm tình yêu, ký ức và những giấc mơ không lời giữa tháng năm xoay vần.

Thơ Sơn Trần: Phía Trường Sơn

Thơ Sơn Trần: Phía Trường Sơn

(GLO)- Bài thơ "Phía Trường Sơn" của Sơn Trần là khúc trầm sâu lắng về nỗi nhớ và sự hy sinh lặng thầm phía hậu phương. Tháng Tư về trên biên cương đầy cỏ xanh và chiều sương phủ trắng, nỗi nhớ hòa quyện cùng đất trời, tạo nên một bản tình ca sâu lắng dành cho cha-người lính năm xưa.

Khẳng định sức sống bất tận của văn học nghệ thuật trong đời sống tinh thần Nhân dân

Khẳng định sức sống bất tận của văn học nghệ thuật trong đời sống tinh thần Nhân dân

(GLO)- Đó là phát biểu của Phó Bí thư Thường trực Tỉnh ủy, Trưởng đoàn đại biểu Quốc hội tỉnh Châu Ngọc Tuấn tại hội nghị tổng kết 50 năm nền văn học nghệ thuật tỉnh Gia Lai sau ngày thống nhất đất nước (30/4/1975-30/4/2025) diễn ra vào sáng 23-4 tại Hội trường 2-9 (TP. Pleiku).

Nơi “Ngọn lửa cao nguyên” rực sáng

Nơi “Ngọn lửa cao nguyên” rực sáng

(GLO)- Trong kho tàng âm nhạc Việt Nam có nhiều ca khúc không chỉ đơn thuần là tác phẩm nghệ thuật mà còn là biểu tượng của một vùng quê. Nơi ấy, tình yêu và nỗi nhớ không thể phai mờ. “Ngọn lửa cao nguyên” của nhạc sĩ Trần Tiến chính là một trong những ca khúc như thế.

“Lặng lẽ trưởng thành” cùng sách

“Lặng lẽ trưởng thành” cùng sách

(GLO)- “Dáng vẻ của một người yên lặng đọc sách khá giống với những gì tôi cảm thấy khi nghĩ về một người đang trưởng thành trong lặng lẽ”-đó là cảm nhận của chị Trần Thị Kim Phùng Thủy-Trưởng ban Điều hành dự án “Văn hóa đọc Gia Lai” về giá trị sâu bền mà sách mang lại.