Miền sương trắng

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Thỉnh thoảng có việc phải đi xa, tôi thường hay trở về Pleiku vào lúc trời vừa hửng sáng. Ánh mai đầu ngày hoàn toàn chưa phải ánh nắng mặt trời, đó là thứ ánh sáng trắng đùng đục quyện vào sương mù buổi sớm.
Tôi gọi miền đất này là miền sương trắng cũng bắt đầu từ những buổi mai như vậy. Ở đây, sương mù hình như không tập trung theo mùa, nó xuất hiện quanh năm, nhưng nhiều hơn cả vào mùa mưa. Mùa mưa có cảm giác đất trời luôn ướt sũng, vòm trời như sà xuống thật gần, không khí, cỏ cây ẩm ướt và căng mọng những nước. Những ban mai khi trời chưa kịp đổ mưa thì sương mù sà xuống như một ân huệ dành cho những khoảnh khắc nhẹ nhõm bồng bềnh, mê hoặc.
 Minh họa: KIM HƯƠNG
Minh họa: KIM HƯƠNG
Tôi thích những lần về đến thành phố khi trời vừa chớm sáng. Khi mắt tôi chạm đỉnh Hàm Rồng, ngọn núi như ngọn hải đăng giúp tôi xác định được mình đã về đến nơi thân thuộc khi trời còn chưa rõ mặt người. Hàm Rồng là nơi cao nhất Pleiku, cũng là nơi có không gian thoáng đãng nhất. Nơi này gần như quanh năm có sương mù bao phủ. Có những ngày ngang qua chỗ ấy, gần trưa rồi mà trời vẫn mịt mùng trong sương, tôi dừng xe lại bên đường, thích thú chìm vào cảm giác lạnh buôn buốt bởi những hạt sương li ti thấm qua áo, vương trên tóc và đọng cả trên những sợi mi. Càng thú hơn khi liên tưởng đến mùa hè nóng nực đang trùm lên hầu khắp đất nước, trong khi giữa trưa, tôi lại co ro trong màn sương mù dày đặc.
Những ngày nhiều sương mù, nếu rỗi việc, tôi hay lang thang ra ngoại ô từ lúc còn rất sớm. Ngắm nhìn những thửa ruộng nằm im lìm dưới chân núi, màn sương trắng mỏng rất nhẹ như đang chậm rãi lăn từ núi xuống ruộng. Cỏ lá ướt đẫm, những giọt sương mai trong suốt như pha lê đậu rất khẽ ở đầu lá lúa uốn cong. Vài tấm mạng nhện cũng nhẹ mỏng chăng ngang trên những khóm lúa, sương bám trên những sợi tơ làm tấm mạng nhện trĩu xuống như chiếc vó bè. Tôi cố nhẹ bước chân để không làm kinh động đến cảnh vật quá đỗi mong manh vào thời khắc ấy. Con nhện đã đi đâu mất, không còn bám trên những sợi tơ, có lẽ nó cũng sợ những cử động của nó sẽ làm đứt những sợi tơ sũng nước kia. Tôi học được cho mình bài học về lòng kiên nhẫn. Phải có sự nhẫn nại đến tuyệt đối, những hạt sương nhỏ li ti mới tích tụ thành giọt mà không làm thương tổn đến một sợi tơ nhện. Ngay cả đến tự nhiên cũng biết cách nương nhẹ cho nhau như thế.
Những ngày có nắng, những tia nắng mai đầu tiên rọi lên từ phía núi. Nắng xuyên qua màn sương dày đặc, tìm đến cây lá. Những tia nắng xuyên qua những giọt sương làm thành bảy sắc cầu vồng, rồi những cầu vồng nhỏ xíu tan nhanh dưới nắng. Những cái mạng nhện cũng dần khô, nhẹ bẫng rồi rung rung trước gió; những lá lúa không còn uốn cong bởi giọt sương mai nhẹ bám khẽ khàng. Cảnh vật không còn mờ ảo, không khí không còn buốt lạnh. Người ta bảo những ngày có sương mù thì trời sẽ nắng gắt hơn.
Tôi vẫn thích thú với cảm giác co ro trong manh áo mỏng và đi xuyên qua làn sương mù mờ đục bất kể mùa nào ở đất này. Giữa màn sương trắng mong manh, thấy mọi thứ như đều trở nên thật dịu nhẹ. Cả tôi cũng thế. Không thể cắt nghĩa rõ ràng được vì sao tôi yêu miền đất này đến vậy, bởi nếu mọi thứ đều rõ ràng, có khi tôi lại không còn yêu nữa. Chỉ biết rằng, tình yêu ấy rất cần được nâng niu, gượng nhẹ, như thể tấm tơ nhện được những hạt sương li ti nhè nhẹ đậu xuống, rồi cùng nhè nhẹ tan đi.
 ĐÀO AN DUYÊN

Có thể bạn quan tâm

Ảnh minh họa. Nguồn: Internet

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Đi cà kheo

(GLO)- Đi cà kheo không chỉ phổ biến ở vùng đồng bằng mà còn là một hoạt động văn hóa dân gian của đồng bào dân tộc thiểu số ở Tây Nguyên. Bằng những câu thơ chân thực và gần gũi, tác giả Nguyễn Ngọc Hưng đã tái hiện trò chơi này đầy sinh động gắn với cảm xúc hứng khởi từ người chơi.

Tranh minh họa (nguồn internet).

Thơ Đại Dương: Kính rượu thầy giáo cũ

(GLO)- Bài thơ "Kính rượu thầy giáo cũ" của tác giả Đại Dương chứa đựng nhiều tình cảm và lòng tri ân sâu sắc. Mỗi câu thơ là hình ảnh rất chân thật về một thời gian khó cắp sách đến trường, về những hy sinh thầm lặng của thầy giáo và cả sự khắc khoải, trăn trở của người học trò đã trưởng thành...

Thơ Hà Hoài Phương: Những ngôi sao xanh

Thơ Hà Hoài Phương: Những ngôi sao xanh

(GLO)- Hình ảnh "những ngôi sao xanh" trong thơ Hà Hoài Phương tượng trưng cho ánh sáng hy vọng không bao giờ tắt, dẫu rằng có bao nhiêu khó khăn, thử thách hay bóng tối bao phủ. Những ngôi sao ấy là niềm tin, sức mạnh tinh thần giúp con người vượt qua mọi gian truân cuộc sống...

Thơ Nguyễn Đình Phê: Gửi lại

Thơ Nguyễn Đình Phê: Gửi lại

(GLO)- Bài thơ "Gửi lại" của Nguyễn Đình Phê là một tác phẩm đầy hoài niệm, suy tư về thời gian, tình yêu và sự chia ly. Xoay quanh cảm giác tiếc nuối, luyến lưu một mối tình đã qua, những kỷ niệm khó quên, tác giả muốn gửi lại cho người yêu hay cho chính mình?

Tiến sĩ Lưu Hồng Sơn bên một bức tranh của họa sĩ Xu Man tại Bảo tàng tỉnh. Ảnh: P.D

Tranh Xu Man: Di sản tìm về

(GLO)- Từ chỗ chỉ sở hữu số lượng tác phẩm rất ít ỏi của họa sĩ Xu Man, hiện nay, Bảo tàng tỉnh Gia Lai đang có một bộ sưu tập dày dặn với tổng cộng 52 bức của người họa sĩ tài danh, nhiều nhất trong hệ thống bảo tàng cả nước.

Hình dung

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Hình dung

(GLO)- Bài thơ "Hình dung" của Nguyễn Ngọc Hưng là một tác phẩm đẹp, đậm chất mộng mơ và lãng mạn. Nó thể hiện một tình yêu vĩnh cửu, dường như không thể chạm vào, nhưng vẫn mãnh liệt và đầy khắc khoải...

Tặng em nỗi nhớ ngược chiều

Thơ Từ Dạ Linh: Tặng em nỗi nhớ ngược chiều

(GLO)- "Tặng em nỗi nhớ ngược chiều" của Từ Dạ Linh mang vẻ đẹp mộc mạc, đầy hoài niệm về tuổi thơ, về những khoảnh khắc hồn nhiên mà người ta thường dễ dàng quên đi. Ẩn chứa trong đó cũng là nỗi nhớ, sự lưu luyến về tình yêu đầu đời với những xúc cảm tinh khôi, thuần khiết...

Ảnh minh họa. Nguồn : Internet

Niềm vui đọc sách

(GLO)- Từ lâu, đọc sách đã là một hoạt động được ưa thích của nhiều người, được khích lệ ở nhiều nơi vì những lợi ích mà nó mang lại. Tôi vẫn giữ thói quen đọc đều đặn mỗi ngày. Điều đó vừa cần thiết cho công việc, vừa là cách để tôi giải trí và tìm hiểu về thế giới xung quanh.