Mẹ tôi và mưa theo chiều thẳng đứng

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

Tôi nhớ mãi, trên chuyến tàu từ Nha Trang vào Sài Gòn năm ấy đầy ắp hàng hóa và người, khó khăn lắm mới tìm được một khoảng trống cho riêng mình.  

 



Mẹ tôi khá vất vả để tìm được cho tôi một chỗ ngồi dưới sàn tàu trên một tấm trải nhựa. Mẹ như muốn ngất xỉu đôi lần. Ngoài trời, cơn mưa cứ kéo dài rả rích từ sáng đến tối. Thỉnh thoảng, con tàu thả những hồi còi dài vào không gian vắng lặng. Tôi ngồi lọt thỏm trong một góc hẹp trên tàu, hẹp chỗ ngồi và hẹp cả góc nhìn để thấy được những hạt mưa bay theo chiều thẳng đứng bên ngoài ô cửa sổ. Đến đêm, không còn thấy mưa rơi, chỉ có cảm giác mát lạnh của mưa ùa vào toa tàu chật chội, ngột ngạt.

Khi tàu ghé vào những ga nhỏ, tôi mới được nhìn thấy lại những hạt mưa rơi màu vàng theo chiều thẳng đứng dưới ánh đèn vàng úa trong sân ga. Khi ấy tôi còn quá nhỏ để nghe và hiểu những chuyện làm ăn buôn bán, trao đổi, va chạm của những người chung quanh. Đúng hơn là tôi chỉ thích hơi mát lạnh của mưa ùa vào toa tàu và nhìn thấy màu trắng hay vàng úa của mưa đang bay theo chiều thẳng đứng ngoài ô cửa hẹp trôi theo thời gian, lùi lại phía sau con tàu.

Tôi không có dịp đi lại trên những con tàu như năm ấy, nhưng chuyến đi lần đầu tiên gặp ba tôi đã đem đến một ấn tượng khó phai. Hình như trong công việc, cuộc sống, từ tiềm thức, tôi cũng đã hình thành những chiều thẳng đứng với không ít niềm vui và nỗi buồn. Hôm làm lễ tốt nghiệp đại học, mẹ tôi đã ôm tôi trong cơn mưa chiều thẳng đứng, xen lẫn những giọt nước mắt nóng hổi của mẹ...  

Về sau, có dịp làm việc ở Nhật Bản, trên chuyến tàu siêu tốc đến Kyoto, tôi thật sự ngạc nhiên trước những hạt mưa bay ngang bên thân tàu siêu tốc, mờ mờ xa là hình ảnh núi Phú Sĩ phủ đầy tuyết trắng xóa hay những vườn hoa anh đào đang nở chạy dài tít tắp. Tôi say sưa ngắm nhìn hạt mưa bay ngang lùi lại nhanh phía sau thân tàu, như khám phá một điều gì đó thật thú vị, mới mẻ. Nhưng cũng  năm ấy, tôi lại chứng kiến những hạt mưa xoay tròn trong cơn lốc dữ dội, để lại không ít những tàn phá trên đất nước Nhật Bản. Trong khi đó, ở miền Tây quê hương tôi, người dân lại đang gầy mòn vì khô hạn hoặc ngập mặn; những cánh đồng, khu vườn nứt nẻ, cây trái chết non, héo khô; những dòng sông, ao hồ cá tôm chết trắng. Người đi bên kia sông rơm rớm nước mắt nhìn người bên này sông, tất cả đều chờ đợi, thèm khát những cơn mưa cứu rỗi…

Tôi luôn nhớ về chuyến đi xa đầu tiên với mẹ tôi, thích hơi mát lạnh của mưa rơi và thú vị khi nhìn thấy những hạt mưa màu trắng hay vàng úa bay theo chiều thẳng đứng.

Theo HỒ VĂN (SGGPO)

Có thể bạn quan tâm

 Siu Thu - “Giọng đọc không tuổi”

Siu Thu - “Giọng đọc không tuổi”

(GLO)- Phát thanh viên là người góp phần làm nên chiều sâu cảm xúc cho khán thính giả. Có những giọng đọc qua năm tháng đã trở thành ký ức trong lòng người nghe. Trong số đó, biên dịch viên, phát thanh viên tiếng Bahnar Siu Thu của Báo Gia Lai được ví là “giọng đọc không tuổi”.

Làm báo vùng khó

Làm báo vùng khó

(GLO)- Đã dấn thân vào nghề báo, ai cũng hiểu rõ những thử thách phải vượt qua, nhất là khi tác nghiệp ở vùng khó. Song chính khi đó, chúng tôi càng hiểu rõ hơn tình cảm mà người dân dành cho người cầm bút.

Bé An Nhiên có niềm đam mê và tình yêu đặc biệt với cây đàn t'rưng. Ảnh: Vũ Chi

Nahria Rose An Nhiên và tình yêu tiếng đàn t’rưng

(GLO)- Mới 8 tuổi nhưng cô bé dân tộc Cơ-ho Nahria Rose An Nhiên đã bộc lộ năng khiếu đánh đàn t’rưng. Với khả năng làm chủ sân khấu cùng ngón đàn điêu luyện, các tiết mục trình diễn của em luôn nhận được những tràng pháo tay không ngớt từ khán giả.

Tính sử thi trong tranh Xu Man

Tính sử thi trong tranh Xu Man

(GLO)- Họa sĩ Xu Man (1925-2007) được mệnh danh là “cánh chim đầu đàn của mỹ thuật Tây Nguyên”. Nét đặc sắc trong tranh Xu Man là tính sử thi. Đây vừa là đặc trưng nghệ thuật cũng vừa là nội hàm văn hóa ẩn trong tác phẩm của ông.

Người nối dài tình yêu với dân ca Jrai

Người nối dài tình yêu với dân ca Jrai

(GLO)- Suốt 50 năm qua, bà Kpă H’Mi (SN 1961, buôn Chư Jú, xã Ia Rsai, huyện Krông Pa) vẫn luôn say mê những giai điệu dân ca Jrai. Bà là niềm tự hào của buôn làng khi không chỉ lưu giữ mà còn truyền cảm hứng cho thế hệ trẻ thêm yêu và gắn bó với những giá trị văn hóa truyền thống của dân tộc.

Mắt hạ cho nhau

Thơ Lenguyen: Mắt hạ cho nhau

(GLO)- "Mắt hạ cho nhau" của Lenguyen là khúc ngân dịu dàng của tuổi học trò, nơi bằng lăng tím, phượng đỏ và tiếng ve gọi về ký ức. Bài thơ chan chứa hoài niệm, tiếc nuối những rung động đầu đời chưa kịp nói thành lời.

“Tên Người là cả một niềm thơ”

“Tên Người là cả một niềm thơ”

(GLO)- Bảo tàng Hồ Chí Minh (thuộc Bảo tàng tỉnh Gia Lai) hiện trưng bày, giới thiệu nhiều hình ảnh, tài liệu, hiện vật về cuộc đời và sự nghiệp cách mạng của Bác. Một trong số đó là tập sách “Tên Người là cả một niềm thơ” do ông Nguyễn Khoa-Cán bộ lão thành cách mạng trao tặng năm 2004.

Mới mẻ “Trang sách mùa hè”

Mới mẻ “Trang sách mùa hè”

(GLO)- 12 năm liên tục duy trì chương trình “Trang sách mùa hè” cũng là chừng ấy thời gian cán bộ, viên chức Thư viện tỉnh dành nhiều tâm huyết để tạo ra một không gian vừa học vừa chơi mới mẻ, hấp dẫn.

null