Màu yêu thương

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Mẹ tôi làm y tá bệnh viện từ khi tôi còn bé xíu. Thời ấy khó khăn nhưng chẳng khi nào mẹ để con cái thiếu thốn. Đầu năm, mẹ được phòng khám cấp cho 2 m vải mới trắng tinh để may áo blouse. Nhưng mẹ không may, mẹ dành xấp vải mới may áo đồng phục cho con gái đến trường, còn mẹ đi xin áo cũ của đồng nghiệp để mặc đi làm. Ngày khai giảng và nhiều ngày sau đó, tôi luôn cảm giác vui và tự hào lắm lắm mỗi khi mặc chiếc áo trắng cổ cánh sen mẹ may. Cho tới giờ, khi đã làm mẹ và tự tay chuẩn bị áo quần cho con đi khai giảng, tôi vẫn nhớ niềm vui khi mặc áo mới ngày ấy.
Ảnh minh họa (nguồn internet)
Ảnh minh họa (nguồn internet)
Một ngày, tôi bất cẩn làm đổ mực lên áo. Chiếc áo trắng bị loang một mảng màu tím sậm bằng hai ngón tay trên ngực áo. Mẹ đã ngâm thuốc tẩy rồi giặt đi giặt lại nhiều lần nhưng vết mực vẫn không biến mất. Tôi buồn lắm, nhìn mảng màu nhờ nhờ trên áo mà mắt ầng ậc nước. Tôi cứ trách mình hậu đậu đã làm xấu chiếc áo đẹp mẹ may. Mẹ trấn an: “Đừng khóc con gái, mẹ có cách “hô biến” trở lại chiếc áo đẹp cho con”. Tối hôm đó, mẹ thức đến tận 2 giờ sáng thêu hoa hồng lên chiếc áo của con để che đi vết mực. Ngày hôm sau, tôi lại có “áo mới” đến trường. Chiếc áo hoa hồng quả là không đụng hàng với bất kỳ bạn nào trong lớp. Chiếc áo hoa ấy đã gắn bó với tôi suốt 2 năm học.
Đi học, tôi chỉ có 2 bộ đồng phục để thay đổi. Mùa mưa, có khi áo giặt phơi chưa kịp khô thì 4 giờ sáng mẹ đã dậy, là đi là lại chiếc áo trắng của tôi cho nó bốc hết hơi nước, để tôi có áo đến trường. 2 chiếc áo gắn bó cùng tôi ngày này qua ngày khác, nhà lại sử dụng nước giếng nên áo nhanh bị ố màu. Mẹ sợ sử dụng nhiều thuốc tẩy, những sợi vải sẽ nhanh bị mục khiến áo sớm sờn rách nên nảy ra “sáng kiến”: pha một giọt mực vào chậu nước, rồi ngâm áo thật nhanh qua đó để nhuộm màu. Chiếc áo màu cháo lòng chuyển sang màu tím nhàn nhạt, trông mới mẻ hơn hẳn chiếc áo cũ. Bông hoa hồng vô tình nhuộm thêm màu tím. Tôi đến lớp với chiếc áo trắng tim tím màu hoa cà, không giống bạn bè nhưng vẫn thấy thích thú và tự hào. Bởi đó là những chiếc áo do chính tay mẹ may, mẹ “sáng tạo” cho tôi.
Tôi đạt giải trong kỳ thi học sinh giỏi cấp thành phố, được tập trung cùng các bạn trong đội tuyển học bồi dưỡng ở trường chuyên trong vòng 2 tháng. Tôi trở thành niềm tự hào của trường khi là học sinh đầu tiên đạt danh hiệu đó. Cô hiệu trưởng đã đến gặp mẹ, hỏi: “Tôi muốn tặng cháu một món quà nhưng không biết cháu đang cần gì?”. Mẹ chỉ xin cho tôi một cái áo trắng mới, để tôi tự tin đi học cùng các bạn. Có áo mới nhưng tôi vẫn thích mặc những chiếc áo mẹ may đến lớp, dù nó có cũ kỹ, sờn rách. Bởi với những chiếc áo ấy, tôi luôn cảm nhận được sự quan tâm dịu dàng của mẹ. Bởi chúng có màu của yêu thương. Và bởi dù khó khăn đến mấy, mẹ đã luôn có cách để làm cho cuộc sống của các con luôn đủ đầy và ngập tràn niềm vui…
Khôi Nguyên Thảo

Có thể bạn quan tâm

Ảnh minh họa. Nguồn: Internet

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Đi cà kheo

(GLO)- Đi cà kheo không chỉ phổ biến ở vùng đồng bằng mà còn là một hoạt động văn hóa dân gian của đồng bào dân tộc thiểu số ở Tây Nguyên. Bằng những câu thơ chân thực và gần gũi, tác giả Nguyễn Ngọc Hưng đã tái hiện trò chơi này đầy sinh động gắn với cảm xúc hứng khởi từ người chơi.

Tranh minh họa (nguồn internet).

Thơ Đại Dương: Kính rượu thầy giáo cũ

(GLO)- Bài thơ "Kính rượu thầy giáo cũ" của tác giả Đại Dương chứa đựng nhiều tình cảm và lòng tri ân sâu sắc. Mỗi câu thơ là hình ảnh rất chân thật về một thời gian khó cắp sách đến trường, về những hy sinh thầm lặng của thầy giáo và cả sự khắc khoải, trăn trở của người học trò đã trưởng thành...

Thơ Hà Hoài Phương: Những ngôi sao xanh

Thơ Hà Hoài Phương: Những ngôi sao xanh

(GLO)- Hình ảnh "những ngôi sao xanh" trong thơ Hà Hoài Phương tượng trưng cho ánh sáng hy vọng không bao giờ tắt, dẫu rằng có bao nhiêu khó khăn, thử thách hay bóng tối bao phủ. Những ngôi sao ấy là niềm tin, sức mạnh tinh thần giúp con người vượt qua mọi gian truân cuộc sống...

Thơ Nguyễn Đình Phê: Gửi lại

Thơ Nguyễn Đình Phê: Gửi lại

(GLO)- Bài thơ "Gửi lại" của Nguyễn Đình Phê là một tác phẩm đầy hoài niệm, suy tư về thời gian, tình yêu và sự chia ly. Xoay quanh cảm giác tiếc nuối, luyến lưu một mối tình đã qua, những kỷ niệm khó quên, tác giả muốn gửi lại cho người yêu hay cho chính mình?

Tiến sĩ Lưu Hồng Sơn bên một bức tranh của họa sĩ Xu Man tại Bảo tàng tỉnh. Ảnh: P.D

Tranh Xu Man: Di sản tìm về

(GLO)- Từ chỗ chỉ sở hữu số lượng tác phẩm rất ít ỏi của họa sĩ Xu Man, hiện nay, Bảo tàng tỉnh Gia Lai đang có một bộ sưu tập dày dặn với tổng cộng 52 bức của người họa sĩ tài danh, nhiều nhất trong hệ thống bảo tàng cả nước.

Hình dung

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Hình dung

(GLO)- Bài thơ "Hình dung" của Nguyễn Ngọc Hưng là một tác phẩm đẹp, đậm chất mộng mơ và lãng mạn. Nó thể hiện một tình yêu vĩnh cửu, dường như không thể chạm vào, nhưng vẫn mãnh liệt và đầy khắc khoải...

Tặng em nỗi nhớ ngược chiều

Thơ Từ Dạ Linh: Tặng em nỗi nhớ ngược chiều

(GLO)- "Tặng em nỗi nhớ ngược chiều" của Từ Dạ Linh mang vẻ đẹp mộc mạc, đầy hoài niệm về tuổi thơ, về những khoảnh khắc hồn nhiên mà người ta thường dễ dàng quên đi. Ẩn chứa trong đó cũng là nỗi nhớ, sự lưu luyến về tình yêu đầu đời với những xúc cảm tinh khôi, thuần khiết...

Ảnh minh họa. Nguồn : Internet

Niềm vui đọc sách

(GLO)- Từ lâu, đọc sách đã là một hoạt động được ưa thích của nhiều người, được khích lệ ở nhiều nơi vì những lợi ích mà nó mang lại. Tôi vẫn giữ thói quen đọc đều đặn mỗi ngày. Điều đó vừa cần thiết cho công việc, vừa là cách để tôi giải trí và tìm hiểu về thế giới xung quanh.