Ký ức Giáng sinh

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Giáng sinh năm ấy, ông nội chở tôi lên khu đồi cao lộng gió-nơi bà tôi nằm lại ở đấy. Ông ngồi lặng im dưới bóng thông xanh mát.
Lần đầu tiên, tôi đi với ông và mê lạc vào rừng thông. Mùi nhựa và hương thông thoang thoảng, ngai ngái và trong như hổ phách, tươi mới, thơ thái một cách khó tả. Tôi thắc mắc rằng: “Sao ông không chặt một cây thông mang về nhà mà cứ phải ra đây ngồi chuyện trò cùng chúng mãi thế!”. Ông cười bảo: “Ông thích được ngồi ở đây, bởi Giáng sinh không phải là mùa, nó chính là hạnh phúc”. Những ký ức xinh xẻo, nho nhỏ, được ông cẩn thận gìn giữ qua năm tháng, giờ được tôi mang ra hong khô rồi cất giữ riêng mình.
Ngày còn nhỏ, tôi thích Giáng sinh về trên Giáo xứ Đức An (TP. Pleiku). Đó là lúc thượng tuần tháng 12 rực rỡ sắc màu, tiếng chuông sẽ rung ngân thánh thót. Ông nắm tay tôi dạo quanh những con dốc nhỏ buốt lạnh, rồi cùng ngắm cảnh thành phố được choàng bởi thứ ánh sáng đẹp huyền ảo, diệu kỳ, lan tỏa cả một không gian rộng lớn. Đêm sẽ xuống đẹp đẽ với những ngọn đèn xanh đỏ và lan tỏa niềm ấm cúng, hạnh phúc muôn nơi. Tôi reo mừng khi những ngọn đèn, dây đèn, dây cờ và hang đá được trang hoàng, tô điểm cho thánh đường thêm lộng lẫy.
Buổi chiều, tôi cứ thế miết mải trông lên tháp chuông. Thế giới tôi từng mơ ước sẽ có một ngày đến cùng chàng gù Quasimodo nổi tiếng mà tôi đã đọc trong tiểu thuyết Nhà thờ Đức Bà Paris. “Nhà thờ Đức Bà ở đâu hả ông?”-tôi hỏi. Ông tôi chỉ về phía trước và nói: “Nó giống như thế này này, nhưng ở tận Paris nước Pháp, cháu à!”. Trong mắt đứa trẻ của 20 năm về trước, chắc nhà thờ Đức Bà cùng lắm to hơn nhà thờ Đức An của tôi một chút. Nơi đó có một chàng gù Quasimodo làm nghề gác chuông. Nhưng tôi dám chắc, dù khoảng cách địa lý xa đến thế nào thì mọi nhà thờ, đêm Giáng sinh đều ánh lên những ngọn nến rực rỡ như chiếc gương thần xanh.
Bây giờ, tôi thật lúng túng khi con gái nhỏ thắc mắc: “Mẹ ơi, ông già Noel có thật không ạ?”. Nhìn ánh mắt trong veo của con, tôi vờ lẩn trốn câu trả lời. Tôi chỉ muốn giữ gìn thật lâu ánh mắt ấy, ánh mắt mà tôi đã từng có; nuôi một chút hy vọng, giữ lấy niềm tin cho những tâm hồn thơ trẻ. Để thấy, thế giới trẻ thơ tự các con đã thắp sáng ngọn nến cho người lớn soi vào. Nuôi dưỡng những câu chuyện cổ tích, những điều kỳ diệu trước đây, tôi được truyền trao từ ông. Nhìn vào mắt con, tôi cảm nhận được sự phản chiếu ánh xạ của ngọn nến, vẻ rực rỡ của cây thông, chấp chới những lời chúc, hồi hộp trước những gói quà. Trước ánh mắt trong veo của con trẻ, tôi nhìn vào đấy mà giữ lửa ước mơ. Có lẽ bất kỳ đứa trẻ nào được nhận quà của ông già Noel thì mai này khi lớn lên chúng sẽ biết cách trao tặng yêu thương, hiểu được cách mang hạnh phúc đến từ những điều nhỏ nhất, thiết tha, chân thành từ chính tấm lòng, trái tim đã được yêu thương.
Những đứa trẻ như con tôi rồi sẽ lớn lên. Tuổi ấu thơ rồi cũng sẽ qua đi như giấc mơ. Nhưng tất cả sẽ luôn nhớ về những đêm Giáng sinh bên gia đình, cạnh cây thông xanh trong tiếng chuông nhà thờ thánh thót vọng vang từng giọt đổ nghiêng vào đêm, vút lạnh, rớt xuống rồi loang xa dần. Khắp nơi vẫn đang nguyện cầu cho dịch bệnh qua mau, sự sống vĩnh hằng, bình an và cuộc sống quay trở về bình thường như trước đây đã thế.
Phố đang trở mình rét ngọt. Tôi chợt nghĩ, thật hạnh phúc khi chúng ta được bên nhau, thì thầm dưới gác chuông lời yêu thương ấm áp, Giáng sinh an lành.
NGUYỄN THỊ DIỄM

Có thể bạn quan tâm

Có một đêm văn công như thế

Có một đêm văn công như thế

(GLO)- Hôm ấy, bà con các làng ai ai cũng háo hức chờ đợi. Mới 17 giờ, bà con đã tập trung trước sân trụ sở xã Al Bá chờ đợi đêm diễn. Khi đó, tôi nhớ mình đã viết một bài báo có nhan đề “Đêm văn công ở vùng trắng văn công”...

Thơ Dương Kỳ Anh: Đi giữa vườn xuân

Thơ Dương Kỳ Anh: Đi giữa vườn xuân

(GLO)- Cảm giác về tình yêu qua lời thơ của Dương Kỳ Anh thật lãng mạn và đắm say. Điển hình, trong bài thơ "Đi giữa vườn xuân", tác giả không chỉ miêu tả vẻ đẹp của vườn xuân mà còn khéo léo lồng vào đó sự giao hòa giữa con người và thiên nhiên, giữa tình yêu lứa đôi và tình yêu Tổ quốc.

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Gọi xuân

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Gọi xuân

(GLO)- Bài thơ "Gọi xuân" của tác giả Nguyễn Ngọc Hưng mang đậm không khí của mùa đông, song cũng là lời mời gọi, khắc khoải của mùa xuân. Từng câu thơ như một niềm khát khao về sự thay đổi, hồi sinh và tươi mới...

Thơ Lữ Hồng: Suốt mùa tuổi ngọc

Thơ Lữ Hồng: Suốt mùa tuổi ngọc

(GLO)- Mùa xuân vừa đến, cho ta cái cớ để nhìn lại chặng đường dài mình đã đi qua. Thêm một tuổi là thêm nhiều những hạnh ngộ và chia ly, nguyện ước và mong chờ. Nhưng chừng nào còn tha thiết với đời là ta còn “tuổi ngọc”. Bài thơ của tác giả Lữ Hồng dưới đây như thay lời muốn nói...

Thơ Nguyễn Ngọc Hạnh: Quê ngoại

Thơ Nguyễn Ngọc Hạnh: Quê ngoại

(GLO)- Bài thơ "Quê ngoại" của Nguyễn Ngọc Hạnh không chỉ là lời tỏ bày tình cảm quê hương mà còn là một thông điệp sâu sắc về sự gắn bó với cội nguồn. Quê hương dù có xa hay gần, luôn là một phần không thể thiếu trong cuộc đời mỗi người, là điểm tựa để chúng ta tìm về trong những lúc lạc lõng nhất.

Thơ Lê Từ Hiển: Hoa vô thường

Thơ Lê Từ Hiển: Hoa vô thường

(GLO)- "Hoa vô thường" của Lê Từ Hiển mang đậm dấu ấn của sự chiêm nghiệm về cuộc đời, sự vô thường của thời gian qua những biến chuyển của thiên nhiên. Mỗi câu thơ như một khoảnh khắc dịu dàng, mà ở đó, tác giả lặng lẽ nhìn nhận và đón nhận mọi biến động của đời sống...

Thơ Nguyễn Ngọc Hạnh: Giếng xưa

Thơ Nguyễn Ngọc Hạnh: Giếng xưa

(GLO)- Với "Giếng xưa", tác giả Nguyễn Ngọc Hạnh đã khắc họa bức tranh đầy khắc khoải, suy tư về cuộc đời. Khi thời gian lặng lẽ trôi qua, mỗi hình ảnh đều như một lời tâm sự rất riêng tư nhưng cũng thật gần gũi và đầy cảm xúc.

Cuộc thi viết “Pleiku - Khát vọng vươn lên” năm 2025 nhận tác phẩm từ ngày 20-1

Cuộc thi viết “Pleiku - Khát vọng vươn lên” năm 2025 nhận tác phẩm từ ngày 20-1

(GLO)- Nhằm tiếp tục phát huy hiệu quả công tác tuyên truyền, quảng bá hình ảnh, con người phố núi Pleiku, UBND thành phố phối hợp với Báo Gia Lai tổ chức Cuộc thi viết về chủ đề “Pleiku-Khát vọng vươn lên” năm 2025 trên các ấn phẩm của Báo Gia Lai. Ban tổ chức bắt đầu nhận bài từ ngày 20-1.

Thơ Đào An Duyên: Ngàn sau

Thơ Đào An Duyên: Ngàn sau

(GLO)- Không chỉ là một lời nói về tình yêu, "Ngàn sau" của tác giả Đào An Duyên còn là một tác phẩm thơ triết lý, khẳng định sự bất tử, trường tồn của những xúc cảm chân thật qua biến động của thiên nhiên và cuộc sống.

Thơ Lê Vi Thủy: Tinh khôi mùa xuân

Thơ Lê Vi Thủy: Tinh khôi mùa xuân

(GLO)- "Tinh khôi mùa xuân" của Lê Vi Thủy thể hiện cảm xúc tươi mới, ngọt ngào của mùa xuân và tình yêu trong sáng, thuần khiết. Từ hình ảnh thiên nhiên gần gũi như "cánh hoa trắng", "giọt sương ban mai" đến những ẩn dụ về tình yêu, tất cả đều mang lại cho người đọc cảm giác ấm áp, đầy hy vọng.

Thơ Ngô Thanh Vân: Gió mùa về trong ấm áp xuân sang

Thơ Ngô Thanh Vân: Gió mùa về trong ấm áp xuân sang

(GLO)- Qua những hình ảnh tươi mới của mùa xuân, tác giả Ngô Thanh Vân đã vẽ nên một bức tranh ấm áp về tình cảm gia đình, về những tháng năm không thể quay lại nhưng đầy ắp kỷ niệm. Trong bài thơ, mẹ là hình ảnh trung tâm, là biểu tượng của tình yêu vô bờ bến.

Thơ Vân Phi: Ngõ xanh

Thơ Vân Phi: Ngõ xanh

(GLO)- Bài thơ Ngõ xanh của tác giả Vân Phi khắc họa một không gian thiên nhiên thanh bình của làng quê, nơi có mẹ cha và những điều thân thuộc nhất. Mỗi hình ảnh trong thơ như một lời nhắc nhở về sự quan trọng của gia đình, quê hương và những ký ức đẹp mà ta luôn cất giữ trong trái tim mình.

Khúc ca mùa xuân đoàn tụ

Khúc ca mùa xuân đoàn tụ

(GLO)- Mỗi lần nghe lại ca khúc “Sông Đakrong mùa xuân về” của nhạc sĩ Tố Hải, lòng tôi lại dạt dào xúc cảm và không thôi nghĩ về dòng chảy của những đoàn quân hào hùng ra trận để đem về mùa xuân đoàn tụ của một dân tộc anh hùng.

“Mưa giải thưởng” văn học nghệ thuật

“Mưa giải thưởng” văn học nghệ thuật

(GLO)- Năm 2024 được xem là năm “mưa giải thưởng” của văn học nghệ thuật (VHNT) Gia Lai tại các liên hoan, cuộc thi khu vực và toàn quốc, trong đó có nhiều giải cao. Đây là ghi nhận xứng đáng cho sự đầu tư, nỗ lực trong lĩnh vực đòi hỏi sức sáng tạo không ngừng của đội ngũ văn nghệ sĩ tỉnh nhà.