Hoài niệm Tết xưa

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Đã qua nửa thế kỷ nhưng tôi vẫn nhớ như in không khí đón Tết ở vùng nông thôn thuộc xã Phước Sơn, huyện Tuy Phước, tỉnh Bình Định.
Năm nào cũng vậy, từ giữa tháng Chạp, các gia đình trong xóm Vĩnh Trường của làng Mỹ Trung quê tôi đều tham gia dọn vệ sinh đường làng. Mỗi nhà cử ra 1 người mang theo dụng cụ để phát quang các bụi rậm, mé nhánh cây, dẫy cỏ và quét đường đi, làm xong đường lớn rồi lại về các đường nhỏ dẫn vào nhà của mình. Chỉ một buổi là xong, xóm làng sạch tinh tươm chuẩn bị đón năm mới. Sau đó, ai về nhà nấy dọn dẹp, tu sửa, trang hoàng nhà cửa.
Bấy giờ, phần nhiều các nhà trong làng đều lợp tranh, vách đất hoặc ốp một lớp vữa xi măng bên ngoài. Tết đến, nhà nào vách đất thì được phủ lại một lớp đất ruộng nhão và dẻo bên ngoài, nếu đã ốp vữa thì quét vôi màu xanh, màu vàng rồi kẻ chân, trông mới hẳn lên.
Công việc chuẩn bị Tết khá khẩn trương. Bà nội bảo tôi ra vườn nhổ những bụi gừng mọc trên đất cát, rửa sạch. Cùng với những miếng bí đao cắt rộng chừng 2 ngón tay, dày hơn 1 cm, bà sai chúng tôi dùng cây xăm xăm đều. Cây xăm làm bằng gỗ, một đầu tròn, đầu kia cũng trong nhưng lớn hơn phủ kín các cây kim nhọn.
Cứ tỉ mẩn như thế, mỗi giờ cũng xăm được 2-3 miếng bí, gừng thì lâu hơn bởi phải để nguyên củ, khó nhất là xăm trong các kẽ. Hai loại này làm rim, còn mứt thường là cùi dừa nạo thành sợi dài hoặc quả chanh, cà chua, đậu Hà Lan... ngào với đường. Khâu chế biến thì do má tôi phụ trách, cứ sau mỗi mẻ rim hay mứt, phần đường còn dính lại trên đáy chảo là của chị em chúng tôi chia nhau.
Minh họa: Huyền Trang
Minh họa: Huyền Trang
Xong rim mứt tiếp đến là làm bánh ngọt các loại như: bánh in, bánh giấy, bánh thuẫn, bánh bảy lửa... hầu hết đều làm từ bột nếp, chỉ khác nhau về hình thức và màu sắc. Bánh in hình tròn hoặc hình vuông, bên trên có chữ nổi. Bánh giấy thì được bao bằng các loại giấy kính màu xanh, đỏ, vàng, tím cho bắt mắt. Bánh bảy lửa cầu kỳ hơn, in bằng khuôn gồm 2 mảnh ống đồng hoặc nhôm ghép lại, dài độ 1 tấc, bên ngoài phủ một lớp hạt mè đen hoặc trắng...
Cùng một địa phương, cùng một cách thức làm nên mấy ngày Tết nhà ai cũng mời khách các loại bánh giống như nhau. Riêng bánh tét và bánh chưng thì mãi đến ngày 30 Tết mới nấu. Đêm ấy, hầu như cả nhà đều thức. Gần khuya, bánh chín hạ nồi xuống, cắt bánh bày trên đĩa lớn cùng một số bánh ngọt để cha tôi cúng Giao thừa.
Cổ bồng ngũ quả và hoa cúng cha tôi đã bày từ hôm 29 Tết trên bàn thờ gia tiên. Chiều 30, cha tôi lôi trong đống gỗ phía sau nhà 1 cây cột gỗ tròn dài hơn 3 m, đưa ra sân rồi đào lỗ, chôn cây cột xuống giữa sân. Bên trên cột treo một chiếc đèn lồng kính bốn mặt, bên trong đặt 1 chiếc đèn thắp dầu lửa. Chiếc đèn này sẽ được thắp sáng các buổi tối trong mấy ngày Tết, bắt đầu từ tối 30.
Sáng mùng 1, cả nhà thức dậy quần áo mới chỉnh tề, tất cả thành viên trong gia đình mừng tuổi bà nội, đến cha mẹ. Theo phong tục ở quê, ngày mùng 1 Tết, chúng tôi không đi đến nhà ai và cũng không ai đến nhà mình. Lũ trẻ con xúng xính quần áo mới còn nguyên mùi hồ, tất cả kéo nhau lên đường cái quan chơi, xem đám bầu cua tôm cá, ngắm nhìn dòng người xe qua lại.
Đến ngày mùng 4 Tết, người dân các làng phía trên rủ nhau xuống làng Lộc Thượng sát đầm Thị Nại xem đua ghe. Đây là một phong tục có từ lâu đời của xã Phước Sơn quê tôi. Các làng ven đầm như: Lộc Thượng, Dương Thiện, Lộc Trung, Vinh Quang đều cử ra mỗi làng 2 đội ghe, ghe đua là những chiếc ghe thường ngày đánh bắt thủy sản trong đầm được sơn lại, điểm nhãn.
Người đua đều là người trong làng, mỗi đội 7 hoặc 9 người mặc áo đỏ (hoặc vàng, xanh), đường đua dài khoảng 500 m, chèo 2 vòng. Người xem đứng chật ních một bên bờ hò reo cổ vũ, tiếng trống thúc, tiếng phèng la, tiếng nói cười vang trên mặt nước, lan xa…
Thế hệ chúng tôi đều đã đi qua nửa bên kia con dốc cuộc đời nhưng không khí Tết thuở ấu thơ như vẫn còn đâu đây trong tâm tưởng. Nhớ cái nao nức đợi chờ khi được thêm một tuổi, được mặc quần áo mới, nhớ thời tiết se lạnh miền Trung, hơi sương là đà bay trên cánh đồng lúa đang xanh.
Nhớ Tết xưa, bất chợt như đã về ngôi làng bên vạn Gò Bồi ven đầm Thị Nại quê tôi…
THANH PHONG

Có thể bạn quan tâm

Người nối dài tình yêu với dân ca Jrai

Người nối dài tình yêu với dân ca Jrai

(GLO)- Suốt 50 năm qua, bà Kpă H’Mi (SN 1961, buôn Chư Jú, xã Ia Rsai, huyện Krông Pa) vẫn luôn say mê những giai điệu dân ca Jrai. Bà là niềm tự hào của buôn làng khi không chỉ lưu giữ mà còn truyền cảm hứng cho thế hệ trẻ thêm yêu và gắn bó với những giá trị văn hóa truyền thống của dân tộc.

Mắt hạ cho nhau

Thơ Lenguyen: Mắt hạ cho nhau

(GLO)- "Mắt hạ cho nhau" của Lenguyen là khúc ngân dịu dàng của tuổi học trò, nơi bằng lăng tím, phượng đỏ và tiếng ve gọi về ký ức. Bài thơ chan chứa hoài niệm, tiếc nuối những rung động đầu đời chưa kịp nói thành lời.

“Tên Người là cả một niềm thơ”

“Tên Người là cả một niềm thơ”

(GLO)- Bảo tàng Hồ Chí Minh (thuộc Bảo tàng tỉnh Gia Lai) hiện trưng bày, giới thiệu nhiều hình ảnh, tài liệu, hiện vật về cuộc đời và sự nghiệp cách mạng của Bác. Một trong số đó là tập sách “Tên Người là cả một niềm thơ” do ông Nguyễn Khoa-Cán bộ lão thành cách mạng trao tặng năm 2004.

Mới mẻ “Trang sách mùa hè”

Mới mẻ “Trang sách mùa hè”

(GLO)- 12 năm liên tục duy trì chương trình “Trang sách mùa hè” cũng là chừng ấy thời gian cán bộ, viên chức Thư viện tỉnh dành nhiều tâm huyết để tạo ra một không gian vừa học vừa chơi mới mẻ, hấp dẫn.

Thơ Phạm Đức Long: Di vật đời người

Thơ Phạm Đức Long: Di vật đời người

(GLO)- Bài thơ "Di vật đời người" của Phạm Đức Long là khúc tưởng niệm thấm đẫm cảm xúc về những người lính đã hi sinh trong chiến tranh. Họ ngã xuống giữa rừng xanh, để lại những di vật bình dị mà thiêng liêng, là biểu tượng bất tử của một thời tuổi trẻ quên mình vì Tổ quốc...

Tháng năm nhớ Người

Tháng năm nhớ Người

(GLO)- Bài thơ “Tháng năm nhớ Người” của Lenguyen khắc họa hình ảnh Bác Hồ qua ký ức làng quê, tình mẹ, giọt lệ, hương sen và ánh nắng Nam Đàn,... như lời tri ân sâu lắng dành cho vị Cha già kính yêu của dân tộc suốt đời vì dân, vì nước.

Âm sắc Tây Nguyên trên quê Bác

Âm sắc Tây Nguyên trên quê Bác

(GLO)- Từ ngày 16 đến 20-5, gần 40 ca sĩ, diễn viên, nghệ nhân Gia Lai đã tham gia 2 sự kiện vô cùng ý nghĩa tại tỉnh Nghệ An. Đó là hội diễn nghệ thuật quần chúng “Tiếng hát Làng Sen” và triển lãm “Hồ Chí Minh đẹp nhất tên Người” năm 2025.

Khai mạc triển lãm ảnh “Di sản văn hóa phi vật thể quốc gia tại Bình Định - Sắc màu hội tụ”

Khai mạc triển lãm ảnh “Di sản văn hóa phi vật thể quốc gia tại Bình Định - Sắc màu hội tụ”

Nhân kỷ niệm 135 năm Ngày sinh Chủ tịch Hồ Chí Minh (19/5/1890 - 19/5/2023); 47 năm Ngày Quốc tế Bảo tàng (18/5/1978 - 18/5/2025), sáng 12-5, Bảo tàng tỉnh Bình Định phối hợp Bảo tàng Quang Trung khai mạc triển lãm ảnh chủ đề “Di sản văn hóa phi vật thể quốc gia tại Bình Định - Sắc màu hội tụ”.

Thơ Nguyễn Thanh Mừng: Gia Lai một hai ba

Thơ Nguyễn Thanh Mừng: Gia Lai một hai ba

(GLO)- "Gia Lai một hai ba" của Nguyễn Thanh Mừng dẫn người đọc qua những nẻo đường dốc đèo, qua tiếng thác reo và chiêng cồng, để gặp lại khí phách người xưa. Mỗi hình ảnh, mỗi nhịp thơ là một lát cắt vừa hoang sơ, vừa tự hào về bản sắc không thể phai mờ của đại ngàn Tây Nguyên.

Thơ Lê Thành Văn: Nghe con đọc thơ về Tổ quốc

Thơ Lê Thành Văn: Nghe con đọc thơ về Tổ quốc

(GLO)- Trong bài thơ "Nghe con đọc thơ về Tổ quốc", tác giả Lê Thành Văn để mạch cảm xúc tuôn chảy tự nhiên: từ sự rưng rưng khi nhớ về chiến tranh đến niềm tin lặng lẽ gửi gắm vào thế hệ mai sau. Bài thơ như một nhịp cầu nối liền quá khứ đau thương và hiện tại bình yên.

Thơ Lê Vi Thủy: Biên cương mùa gió

Thơ Lê Vi Thủy: Biên cương mùa gió

(GLO)- Giữa những cơn gió xào xạc của núi rừng Tây Nguyên bỏng rát, bài thơ “Biên cương mùa gió” của Lê Vi Thủy như thổi vào lòng người nỗi xúc động lặng thầm. Từ ánh mắt trẻ thơ đến no ấm buôn làng và những giọt mồ hôi người lính, tất cả hòa quyện trong khát vọng yên bình nơi địa đầu Tổ quốc.

Tổ quốc trong tim

Thơ Lenguyen: Tổ quốc trong tim

(GLO)- Bài thơ “Tổ quốc trong tim” của tác giả Lenguyen là lời tri ân sâu sắc với cha ông đã hy sinh vì độc lập dân tộc. Từ Cửu Long đến Trường Sơn, từ Điện Biên đến Sài Gòn, một Việt Nam bất khuất vươn lên giữa máu và hoa, rạng ngời sắc cờ Tổ quốc.

Thơ Đào An Duyên: Lòng quê

Thơ Đào An Duyên: Lòng quê

(GLO)- Trong nhịp sống hiện đại hối hả, bài thơ "Lòng quê" của tác giả Đào An Duyên là tiếng vọng thầm lặng mà day dứt. Người xa quê, dù ở đâu chăng nữa vẫn mang trong tim nỗi nhớ cội nguồn. Qua hình ảnh nước xuôi nước ngược, bài thơ gợi về sự gắn bó thiêng liêng giữa con người và quê hương.