Hoa dại

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Hoa không có tên, hoa chỉ mọc vương nơi đầu đường, ngang bờ giậu, nhỏ xíu, tím biếc, trắng tinh khôi, xanh biếc, vàng tươi… Hoa dại cũng đầy đủ màu sắc nhưng chỉ bé li ti. Hay tại vì hoa bé li ti và khiêm nhường mọc ở những nơi khe, kẽ, ngóc ngách như vậy nên mới bị gọi là hoa dại. Không ai biết cho thật cụ thể tên của chúng. 
Ảnh minh họa (nguồn internet)
Ảnh minh họa (nguồn internet)
Hoa chẳng kiêu sa, chẳng thể rực rỡ, vì quá bé nhỏ. Chỉ có thể mọc tạm ở những bờ giậu, phên tường hay trong đám cỏ, hoa mới trổ được vẻ đẹp của riêng mình. Chẳng cần ai chăm bón, chẳng cần ai gieo trồng, cũng chẳng chen chân vào nơi phồn hoa đô hội, hoa dại đúng như tên của mình: hồn nhiên sống, hồn nhiên nở, không hương nồng nàn để mời gọi ong bướm, cũng không sắc rực rỡ để níu giữ ánh nhìn. Chỉ man mác, nhẹ nhàng, để ai đó bâng quơ chạm mắt phải mà ngơ ngẩn.
Hoa dại không phải để cắm vào bình cho trang trọng, vì nghe cái tên cũng chỉ biết hoa sẽ khiêm tốn làm nền cho những loài hoa khác nổi bật, một cái nền khiêm nhường, nhỏ bé và dại khờ. Dại khờ như những ngày xưa thắt bím vẫn bày lá, bày hoa nơi góc vườn mát rượi để bày trò chơi, để thẹn thùng kết vòng hoa chơi trò cô dâu chú rể, để phải hái mãi, gom mãi mới đầy một vòng hoa kết đội lên đầu cô dâu, để thắt mãi mới đầy túm hoa cho cô dâu cầm tay, rồi còn bày cỗ đãi đằng hai họ cũng bằng hoa, bằng lá. Cái thuở trong veo như hoa cỏ dại khờ ấy, mắt chạm mắt nào biết thương nhớ, tay cầm tay cũng chỉ biết ngại ngần, vậy mà diễn tròn vai lắm, họ hàng hai bên hỉ hả ăn cỗ hoa, cô dâu chú rể trẻ con cười như được mùa khi đi chào họ với bộ quần áo lấm lem, đã thế bộ nào cũng vá hai miếng ở mông to đùng. Sau mỗi trò chơi, hoa dại tan tác nơi góc vườn, chả ai kịp để ý, vậy mà hôm sau, hoa lại vẫn nở, vẫn khiêm nhường mềm mại và nhẫn nại. Không một lời than vãn, không một chút muộn phiền.
Hôm nay, con gái nhỏ bày đồ hàng ra chơi một mình, cũng tự đi tìm hoa dại để bày lên mấy cái dĩa nhỏ trong bộ đồ chơi. Những bông hoa dại ở góc sân, lẫn vào với lá khô, nép mình vào những ô gạch nhỏ nhưng con vẫn tìm ra, chạy lại hỏi: “Mẹ ơi! Hoa gì đẹp vậy mẹ”. Mẹ cười, đáp: “Hoa dại đấy con”. Mà nhớ, nhớ hoa tan tác sau những trò chơi, để chợt nhói lòng khi nhớ bó hoa đầu tiên được tặng cũng là hoa dại...
Lê Thị Kim Sơn

Có thể bạn quan tâm

Độc đáo bộ tem thông tin liên lạc - xưa và nay

Độc đáo bộ tem thông tin liên lạc - xưa và nay

Thông tin liên lạc xưa và nay - Bộ tem như tái hiện quá trình phát triển của ngành viễn thông và báo chí, đưa chúng ta quay trở về những ký ức từ thưở sơ khai với con tem đầu tiên dán trên bức thư tay gói giấy cho đến các hình thức liên lạc, các loại hình báo chí hiện đại như ngày nay.

“Tiếp nối truyền thống 100 năm với tinh thần đổi mới, dấn thân và trách nhiệm”

“Tiếp nối truyền thống 100 năm với tinh thần đổi mới, dấn thân và trách nhiệm”

(GLO)- Đó là chỉ đạo của đồng chí Hồ Văn Niên-Ủy viên Ban Chấp hành Trung ương Đảng, Bí thư Tỉnh ủy, Chủ tịch HĐND tỉnh tại hội nghị “Gặp mặt, biểu dương người làm báo tiêu biểu” và trao Giải Báo chí tỉnh Gia Lai lần thứ XIV diễn ra vào chiều 17-6 tại Hội trường 2-9 (TP. Pleiku).

100 năm đồng hành cùng dân tộc

100 năm đồng hành cùng dân tộc

(GLO)- Chúng ta tự hào đã có một nền Báo chí cách mạng với thế hệ những nhà báo-chiến sĩ vừa cầm bút, vừa cầm súng ở tuyến đầu, sẵn sàng hy sinh cho Tổ quốc, với hơn 500 nhà báo là liệt sĩ, nhiều nhà báo mang thương tật suốt đời nhưng vẫn không ngừng lao động, cống hiến cho đất nước, Nhân dân.

Báo chí trong thời đại AI

Báo chí trong thời đại AI

(GLO)- Sẽ không quá khi nói rằng, chúng ta đang ngày ngày hít thở trong bầu không khí “số”. Sự phát triển mạnh mẽ của khoa học công nghệ nói chung và trí tuệ nhân tạo (AI) đang đưa các ngành nghề vào cuộc chạy đua để không bị tụt hậu. Báo chí càng không ngoại lệ.

 Siu Thu - “Giọng đọc không tuổi”

Siu Thu - “Giọng đọc không tuổi”

(GLO)- Phát thanh viên là người góp phần làm nên chiều sâu cảm xúc cho khán thính giả. Có những giọng đọc qua năm tháng đã trở thành ký ức trong lòng người nghe. Trong số đó, biên dịch viên, phát thanh viên tiếng Bahnar Siu Thu của Báo Gia Lai được ví là “giọng đọc không tuổi”.

Làm báo vùng khó

Làm báo vùng khó

(GLO)- Đã dấn thân vào nghề báo, ai cũng hiểu rõ những thử thách phải vượt qua, nhất là khi tác nghiệp ở vùng khó. Song chính khi đó, chúng tôi càng hiểu rõ hơn tình cảm mà người dân dành cho người cầm bút.

Bé An Nhiên có niềm đam mê và tình yêu đặc biệt với cây đàn t'rưng. Ảnh: Vũ Chi

Nahria Rose An Nhiên và tình yêu tiếng đàn t’rưng

(GLO)- Mới 8 tuổi nhưng cô bé dân tộc Cơ-ho Nahria Rose An Nhiên đã bộc lộ năng khiếu đánh đàn t’rưng. Với khả năng làm chủ sân khấu cùng ngón đàn điêu luyện, các tiết mục trình diễn của em luôn nhận được những tràng pháo tay không ngớt từ khán giả.

null