Độc đáo cuốn sách cổ viết trên lá cây của người Khùa

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
Cuốn sách cổ khắc chữ lên lá cây có niên đại hàng trăm năm được người Khùa ở tỉnh Quảng Bình cất giữ như một “báu vật”, nội dung của cuốn sách đến nay vẫn là một bí ẩn chưa có lời giải.
Ông Hồ Thoog coi sách lá là báu vật của tổ tiên để lại nên cất giữ rất cẩn thận.
Ông Hồ Thoog coi sách lá là báu vật của tổ tiên để lại nên cất giữ rất cẩn thận.
Người Khùa (thuộc dân tộc Bru – Vân Kiều) ở Quảng Bình sống rác ở những vùng núi biên giới phía Tây các huyện Minh Hóa, Bố Trạch. Hiện nay, địa phận xã Dân Hóa, huyện Minh Hóa là nơi tập trung số lượng người Khùa sinh sống. Theo như lời của các cán bộ xã Dân Hóa, thì hiện ở xã đồng bào dân tộc Khùa đang lưu giữ một cuốn sách lá cổ, quý hiếm. Cuốn sách cổ có niên đại hàng trăm năm. Đặc biệt, sách sử dụng các văn tự cổ của người Lào khắc lên các miếng lá cây mỏng.
Ông Hồ Thoog. Ảnh: Hoàng Nam
Ông Hồ Thoog. Ảnh: Hoàng Nam
Người lưu giữ cuốn sách cổ này là ông Hồ Thoong 62 tuổi, trưởng bản Hà Vi (xã Dân Hóa, huyện Minh Hóa). Ông Hồ Thoong cho biết, trước đây ông giữ hai cuốn sách lá nhưng đã giao một cuốn cho các cơ quan nghiên cứu. Nếu không tính cuốn sách đã tặng các nhà nghiên cứu thì cuốn sách lá ông đang giữ là cuốn sách lá duy nhất còn sót lại.
Nói rồi ông Hồ Thoong vào buồng ngủ lấy sách ra giới thiệu. Cuốn sách lá có hình thù kì lạ, thoạt nhìn sách giống như một khúc cây khô. Sách có chiều dài khoảng 50cm, gồm 150 chiếc lá (150 trang), mỗi trang có chiều rộng khoảng 5cm, bên ngoài hai bìa sách được làm từ hai miếng gỗ dày có hình tam giác. Bìa sách và trang sách được liên kết bằng một sợi dây rừng bện lại.
Hai mặt của mỗi trang sách cổ đều có nội dung, cụ thể mỗi mặt của trang sách có 4 hàng chữ và được đánh số thứ tự. Sách còn đặc biệt ở chổ, chữ viết trên các mặt lá là các nét chữ cổ, được người viết dùng vật nhọn khắc lên sau đó dùng loại mực đặc biệt được chế tạo từ mực tàu pha với mật của một loại cá dưới suối tô lên để nét chữ được rõ, không bị phai màu theo thời gian.
“Những trang sách này chính là những chiếc lá thốt nốt (PV- họ hàng với cây cọ ở Việt Nam) được xử lý, còn ngôn ngữ trong sách lá là tiếng Lào cổ. Trước đây, đồng bào Khùa có nguồn gốc ở nước Lào nên sử dụng tiếng Lào để ghi chép lại các hoạt động hằng ngày, các nét văn hóa đặc trưng của mình. Sau này ở Lào chiến tranh ác liệt một bộ phận đồng bào Khùa chạy sang huyện Minh Hóa để lánh nạn và chọn nơi đây để định cư từ đó đến nay”, ông Thoong nói.
Cũng theo ông Hồ Thoong, cuốn sách lá cổ mà ông đang giữ đã được truyền qua nhiều đời, thủa bé đã thấy cụ nội lấy ra dạy cha. Trước đây, hầu như bản người Khùa nào cũng có sách lá tổ tiên để lại, tuy nhiên thời kì chiến tranh nhiều người di tán đã làm thất lạc và hư hại nhiều. Riêng ông thời đó cất kĩ trong hang đá nên vẫn còn giữ lại được.
Trải qua hàng trăm năm, sách lã cổ vẫn nguyên vẹn, các kí tự cổ được khắc tinh xảo lên lá cây mỏng.
Trải qua hàng trăm năm, sách lã cổ vẫn nguyên vẹn, các kí tự cổ được khắc tinh xảo lên lá cây mỏng.
Khi được khỏi về nội dung của cuốn sách đặc biệt này, ông Hồ Thoong suy tư nói: “Hồi đó, buổi tối thắp đuốc lên học được tí sợ máy bay ném bom lại phải tắt nên cũng chưa biết nhiều. Chỉ nghe mấy cụ dặn đây là sách của tổ tiên để lại cần phải cất giữ cẩn thận để truyền cho con cháu đời sau. Theo các cụ nói thì sách này có nội dung giáo dục con cháu siêng năng lao động, hiếu thảo với bậc sinh thành và một phần sách là các bài thơ cổ của người Khùa, còn nội dung cụ thể ra sao tôi cũng không dịch được”.
Theo các già làng ở xã Dân Hóa, cuốn sách là mà ông Hồ Thoong đang lưu giữ là cuốn sách duy nhất còn sót lại ở xã Dân Hóa. Đã có nhiều nhà nghiên cứu đến tìm hiểu nhưng nội dung của cuốn sách lá này vẫn là một ẩn số. Đồng bào Khùa nhiều lần quay về quê hương Lào đều mang theo sách với hy vọng có người dịch được nội dung nhưng lần nào ông cũng trở về trong thất vọng.
Ông Đinh Thanh Dự, nhà nghiên cứu văn nghệ dân gian Việt Nam, Hội viên Hội Văn nghệ dân gian Việt Nam cho biết: “Sách lá là cuốn sách cổ của người Khùa ghi ghép bằng tiếng Lào. Trước đây, tôi được gặp một số già làng người Khùa thì được biết sách lá có nội dung ca ngợi những vị anh hùng tài giỏi trong đánh giặc, giúp dân, cứu nước, những câu về tấm lòng hiếu thảo và cả những nét văn hóa của dân tộc họ”.
Chia sẻ với phóng viên, Ông Đinh Xuân Tiến, Phó chủ tịch UBND xã Dân Hóa cho biết: “Đồng bào Khùa ở xã Dân Hóa khoảng hơn 700 hộ. Họ chung sống hòa nhã với các cộng đồng dân tộc khác trong xã. Hiện nay, đồng bào Khùa đang lưu giữ một cuốn sách lá cổ mang nhiều giá trị văn hóa của một tộc người, tuy nhiên nội dung cụ thể thì chưa ai dịch được. Địa phương cũng nhiều lần liên hệ các nhà chuyên môn dịch nhưng vẫn chưa có kết quả. Chúng tôi cũng mong muốn sớm có người dịch được sách lá giúp đồng bào Khùa hiểu rõ hơn văn hóa của tộc người mình”.
Hoàng Nam-Anh Quốc (TPO)

Có thể bạn quan tâm

Những người giữ hồn dân ca Jrai

Những người giữ hồn dân ca Jrai

(GLO)- Nhằm bảo tồn và phát huy nét đẹp văn hóa của dân tộc Jrai, nhiều nghệ nhân ở xã Ia Rbol (thị xã Ayun Pa, tỉnh Gia Lai) từng ngày âm thầm lưu giữ những làn điệu dân ca như một cách thể hiện tình yêu với cội nguồn.

Lưu giữ “men say” của đại ngàn

Lưu giữ “men say” của đại ngàn

(GLO)- Hiện nay, nhiều gia đình người dân tộc thiểu số ở Gia Lai vẫn giữ nghề ủ rượu cần truyền thống từ men lá tự nhiên. Theo thời gian, họ đã cùng nhau lưu giữ “men say” của đại ngàn, giúp cho thức uống mang đậm dấu ấn văn hóa của cộng đồng các dân tộc ở Tây Nguyên được chắp cánh bay xa.

Gương mặt thơ: Trúc Phùng

Gương mặt thơ: Trúc Phùng

(GLO)- Đây là số cuối cùng của chuyên mục “Gương mặt thơ” trên báo Gia Lai Cuối tuần do tôi phụ trách.Chuyên mục đã đi được hơn 2 năm (từ tháng 10-2022), tới nay đã giới thiệu tác phẩm của hơn 100 nhà thơ nổi tiếng trên thi đàn cả nước.

Người Mường ở xã Ia Lâu “giữ lửa” cồng chiêng

Người Mường ở xã Ia Lâu “giữ lửa” cồng chiêng

(GLO)- Rời quê vào thôn Đà Bắc (xã Ia Lâu, huyện Chư Prông) lập nghiệp đã hơn 30 năm, nhưng cộng đồng người Mường vẫn luôn duy trì và nỗ lực bảo tồn văn hóa cồng chiêng của dân tộc. Với họ, “giữ lửa” cồng chiêng chính là cách làm thiết thực nhất tạo sự gắn kết bền chặt với quê hương, nguồn cội.

Không gian văn hóa cồng chiêng Tây Nguyên là di sản có tiềm năng khai thác kinh tế du lịch. Ảnh: Minh Châu

Những ngày làm hồ sơ “Không gian văn hóa cồng chiêng”

(GLO)- Ngày 23-3-2004, Bộ trưởng Bộ Văn hóa-Thông tin (nay là Bộ Văn hóa-Thể thao và Du lịch) ban hành quyết định về việc xây dựng hồ sơ ứng cử quốc gia “Vùng văn hóa cồng chiêng Tây Nguyên” là di sản tiếp nối trình UNESCO công nhận là kiệt tác di sản truyền khẩu và phi vật thể của nhân loại.

Về miền di sản

Về miền di sản

(GLO)- Những địa danh lịch sử, điểm di sản là nơi thu hút nhiều người đến tham quan, tìm hiểu. Được tận mắt chứng kiến và đặt chân lên một miền đất giàu truyền thống luôn là trải nghiệm tuyệt vời và xúc động đối với nhiều người.

Lễ hội Vía Bà Chúa Xứ núi Sam trở thành Di sản văn hóa phi vật thể đại diện của nhân loại

Lễ hội Vía Bà Chúa Xứ núi Sam trở thành Di sản văn hóa phi vật thể đại diện của nhân loại

(GLO)- Tại Kỳ họp thứ 19 của Ủy ban Liên Chính phủ Công ước 2003 của UNESCO về bảo vệ di sản văn hóa phi vật thể diễn ra tại Thủ đô Asunción (Cộng hòa Paraguay) vào ngày 4-12, UNESCO đã chính thức ghi danh Lễ hội Vía Bà Chúa Xứ núi Sam của Việt Nam vào Danh sách Di sản văn hóa phi vật thể đại diện của nhân loại.

“Điểm sáng văn hóa vùng biên”

“Điểm sáng văn hóa vùng biên”

(GLO)- Năm 1993, Sở Văn hóa-Thông tin (VH-TT) và Bộ Chỉ huy Bộ đội Biên phòng tỉnh Gia Lai đã ký kết chương trình phối hợp hành động với nhiều hoạt động thiết thực, trong đó có mô hình “Điểm sáng văn hóa vùng biên”.