Có nghe Thu về

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
Tiếng chim hót lảnh lót làm hắn giật mình thức giấc. Vươn vai, vặn mình, hắn mở hé cánh cửa sổ, khẽ rùng mình vì một cơn gió khô mà lành lạnh.

Gió ve vuốt sẽ sàng, nghe gờn gợn, se se nơi da mặt, như e dè, như ngại ngần không biết có nên bước đến không. Con chích chòe vừa hót vừa cào nan lồng soàn soạt, dường như có gì đó làm nó náo nức lắm.

Gì nhỉ? Hắn tự hỏi. Rồi mở toang cánh cửa. Như nhận được cái gật đầu, gió ào tới, vây bọc kín người.

Xem nào. Gió reo trên ngọn cây, gió thổi qua mái nhà. Những phiến lá chuối trong vườn xao xác, lật mình hứng gió, vẫy phành phạch.

Cơn mưa dầm vài ngày qua như không hề tồn tại. Chỉ qua một đêm mà mọi thứ như đổi khác. Đất trời, cỏ cây hiện lên với lăng kính mới, tạnh ráo mà mơ màng.

Ting… ting… ting. Tiếng chuông điện thoại rung lên. Người bạn chia sẻ rằng hôm nay là ngày lập thu. Hắn bừng tỉnh. Phải rồi. Mùa Thu đến. Lặng lẽ và bất ngờ, không báo trước.

Ngày lập thu là ngày đầu tiên của tiết lập thu- 1 trong 24 tiết khí mỗi năm theo cách tính lịch âm, là thời điểm mùa thu bắt đầu, thời tiết có những thay đổi rõ rệt so với mùa Hè.

Khi tiết lập thu bắt đầu, trời đất đã qua những ngày nóng nực, tiết trời dịu đi và bắt đầu chuyển mát.

Thật là lạ cho mùa Thu kỳ diệu. Tự nhiên đang mưa dầm, trời âm u, xám xịt, chợt đổi màu khi nào, với trời xanh và mây trắng, nắng vàng và gió nhẹ, kèm theo chút se lạnh và khô ráo, dù thỉnh thoảng vẫn trút xuống vài cơn mưa rào.

Thu về trên phố. Ảnh: H.L

Thu về trên phố. Ảnh: H.L

Nhất là gió. Không giống như gió mùa khô, mạnh mẽ và khô khốc, cũng không giống gió mùa mưa bão, hung tợn và cuồng nộ, gió thu chỉ nhẹ nhàng thổi, đủ làm rụng những chiếc lá vàng. Chỉ vậy thôi, nhưng đủ làm nên sắc thái của mùa Thu, đủ làm cho lòng người đa cảm tự nhiên thấy bồi hồi, thấy man mác một nỗi buồn vô cớ mà nhẹ nhõm.

Ngay đến hắn, vốn là người khô khan, bạn bè hay chọc ghẹo “nó đi nhầm nghề, chứ khô như ngói mà làm báo”, không hiểu cơn cớ gì, khi gió thu về xào xạc, cũng tự nhiên thấy bâng khuâng buồn. Nhàn nhạt thôi, mà có thật. Nên hắn muốn đi dạo cho khuây khỏa.

Khoác chiếc áo gió mỏng, hắn ra phố. Sáng sớm ngày cuối tuần, phố đón hắn bằng sự vắng vẻ. Những ngọn gió ráo khan thổi trên phố, đuổi lá khô chạy trên đường.

Phải chăng ngày Thu đến, mọi người còn cuộn mình trong chăn ấm, tận hưởng cái se lạnh trong khô ráo sau những ngày ẩm ướt bởi gió mưa?

Chỉ có những người ra khỏi nhà thật sớm mới nhận ra sự chuyển mùa, bằng cái hanh hao của gió, không còn mang theo những đám mây trĩu nước, tưới ào ạt xuống phố phường.

Sáng nay gói xôi của chị hàng đầu ngõ cũng như ngát hơn, bùi béo hơn, mà cũng ngọt ngào hơn. Hắn băn khoăn không biết có phải vì tay nghề chị lên, hay vì nguyên liệu hôm nay được chế biến đạt mức “thượng thừa”?

Hay là tại thời tiết vào Thu hiu hiu lạnh, gió mang mang buồn, ăn gì cũng thấy ngon hơn.

Hắn ghé vào một quán cà phê trên đường Lê Hồng Phong. Dăm ba người đã ngồi đó, hẳn là vì thèm một ly cà phê bốc khói trong sáng thu này. Hàng cây sao đen trước quán rì rào như đang giục người ta xích lại gần nhau cho ấm cõi lòng hơn một chút.

Giữa tiết thu hiu hiu, tiếng hát cất lên trong veo. “Một mai em nhé, có nghe Thu về trên hàng lá khô/Ngàn sao lấp lánh, hát câu mong chờ em về lối xưa” (Riêng một góc trời- Ngô Thụy Miên).

Mỗi lần nghe, hắn lại thấy phảng phất nỗi chia li - sự chia li không có nhiều đau khổ, mà nhàn nhạt như nắng tắt cuối ngày, thoảng qua như gió mùa Thu, nhẹ như lá vàng rơi đậu trên vai áo.

Và nghe xong không hề thấy bi lụy, đau khổ, mà là sự nhẹ nhàng, pha chút quyến luyến. Lại tin dù thế nào, người yêu cũng sẽ gặp lại người yêu, bởi vì họ vẫn “gọi tên nhau mãi” khi nghe Thu về.

Chủ quán cà phê cũng là một người yêu và sành nhạc “cũ”, những Trịnh Công Sơn, Ngô Thụy Miên, Phạm Duy… Ông sưu tầm những bản thu âm cũ, của những ca sĩ nổi tiếng trước đây, khi kỹ thuật thu âm không phải là phương tiện để ca sĩ nương dựa, lấp liếm hay che đậy chất giọng của mình. Nên khi bản nhạc vút lên, là người nghe chơi vơi với tiếng hát trong trẻo, mộc mạc, thanh thoát, đôi lúc vụng về, run rẩy, được cất cao từ đáy lòng.

Giống như văn chương vậy, càng giản dị thì càng đẹp. Hắn nhớ có một nhà văn nào đó đã nói như vậy. Và đó cũng là điều mà hắn luôn kiếm tìm. Nhưng dường như càng làm nghề lâu, tâm hồn hắn càng chai sạn, những gì viết ra được đánh bóng bởi “kỹ thuật”, bị chi phối bởi con số và báo cáo. Hắn thấy càng ngày càng xa mục tiêu mà mình theo đuổi.

Quán ngày càng đông. Người bạn làm bác sĩ nhắn cho hắn cả một list dài dằng dặc những gì cần làm để giữ gìn sức khỏe trong tiết lập thu.

Nào là, “ông vẫn cần phải chú ý chống nắng, chống nóng khi ra ngoài, vì nguy cơ bắt nắng, mệt mỏi hay ốm do nắng nóng vẫn còn”.

Nào là, “nhiệt độ buổi tối đã mát hơn khá nhiều nên hạn chế dùng điều hòa nhiệt độ, khi ngủ tránh để nhiệt độ quá thấp, đề phòng cảm lạnh”.

Nhưng ông bạn nghệ sĩ thì cười toáng lên: Giời ạ, chỉ đọc đã đau đầu, chóng mặt rồi. Bỏ đó, đi với tao, lang thang chút thấy khỏe hơn nhiều khi ngồi đây mà “tụng” những thứ này.

Hắn cười theo, nghĩ cũng đúng!

Gió lại trở mình trên phố. Hỡi những người đang đi trong gió kia, có nghe chăng Thu đã về!

Có thể bạn quan tâm

Thanh âm quê nhà

Thanh âm quê nhà

(GLO)- Sinh ra vào những năm đầu thập niên 70 của thế kỷ XX, tuổi thơ tôi gắn liền với những cánh đồng lúa xanh mướt, con đường làng quanh co và những ngôi nhà tranh đơn sơ mộc mạc. Quê nhà dẫu còn nghèo khó nhưng lại chứa đựng biết bao kỷ niệm đẹp đẽ, khó quên.

Giấc mơ xanh

Giấc mơ xanh

(GLO)- Mùa xuân có muôn vàn con đường mở ra trước mắt. Mới hôm nào giá rét đẩy ta đến bờ sông sụt lở, thấy bi quan, lo lắng thì giờ đây, mùa xuân như bến mơ, có con đò sẵn đợi.

Mùa đót

Mùa đót

(GLO)- Mỗi khi trời đất được sưởi ấm dần từ những tia nắng mùa xuân, cây lá bên đường xanh non nảy lộc, hoa tươi thắm sắc, tôi lại bâng khuâng nhớ về những điều gần gụi. Thoáng thấy dáng má cặm cụi bên hiên ngồi tết lại cây chổi đót đã bung ra những lạt mây, tôi chợt nhớ về những mùa đót cũ.

Minh họa: HUYỀN TRANG

Ngát hương mùa hoa trắng

(GLO)- Đầu xuân mới, Tây Nguyên khoác lên mình tấm áo trắng tinh khôi của những vườn rẫy cà phê. Đó là lúc đất trời như giao hòa trong sắc hương, khi từng chùm hoa trắng muốt nở rộ trên những cành cây, tỏa hương ngọt ngào quyến rũ khắp không gian.

Tác giả cùng người thân tại ngã ba biên. Ảnh: N.T.D

Tháng 2 nơi ngã ba biên

(GLO)- Khi vị Tết đã thấm đẫm trong từng câu chuyện, khi mùa xuân cạn nốt chén rượu đầy thì trên những nẻo biên cương, đất trời khoác lên mình tấm áo mới, rực rỡ và căng tràn nhựa sống.

Minh họa: HUYỀN TRANG

Cỏ mùa xuân

(GLO)- Tôi đi cùng chiều trên cánh đồng tươi xanh và mềm mượt cỏ. Bàn chân, ánh mắt và cả tâm hồn đều chạm vào sắc màu của loài cỏ biếc. Tôi nghiêng xuống thật gần, nghe mùa thức dậy căng đầy và xôn xao niềm nhớ.

Mùi bếp, mùi tết

Mùi bếp, mùi tết

Cuối năm, gió đã chuyển mùa. Cái lành lạnh len lỏi trong từng nhành cây, ngọn cỏ và luồn qua từng kẽ hở bên khe cửa tràn cả vào ngóc ngách từng gian nhà. Trong không gian êm đềm, tôi cảm nhận rõ mùi bếp, mùi Tết đang về trên từng căn bếp nhỏ.

Thẳm sâu miền Tết

Thẳm sâu miền Tết

(GLO)- Ngay lối về nhà tôi, xuyến chi đã bung sắc hai bên đường. Mùi hương trầm loang trong gió xa. Thoảng trong gió, vị mứt gừng cay nồng lên những ngày cuối năm.

Thơ Ngô Thanh Vân: Xuân về trên bazan

Thơ Ngô Thanh Vân: Xuân về trên bazan

(GLO)- "Xuân về trên bazan" của tác giả Ngô Thanh Vân tái hiện vẻ đẹp của mùa xuân, của sự đổi mới và hy vọng. Những hình ảnh "mầm non ngậm giọt sương mai", "lá hát điều gì mê say trong gió"... mang đến cảm giác thanh thoát, nhẹ nhàng, như làn sóng dịu êm của thiên nhiên đón chào một mùa xuân mới.

Cõi hoa vàng

Cõi hoa vàng

(GLO)- Không biết đã bao lần tôi thả bước giữa những đồi chè Biển Hồ xanh ngát. Nơi ấy có những cây muồng già sum suê tỏa bóng, đan xen trong vườn chè. Mùa hoa muồng nở rộ, những chùm hoa vàng dắt díu, đung đưa, ánh lên trong nắng sớm. 

Về nhà

Về nhà

Mấy cơn gió rượt đuổi nhau làm trời đêm mát rượi. Tân ngủ mê trên ghế bố kê cạnh chiếc xe khách mặc kệ cho phía bên kia đường mấy bài hát xuân vẫn ra rả vọng ra từ chiếc loa kẹo kéo.

Thời khắc thiêng liêng

Thời khắc thiêng liêng

(GLO)- Khi mâm cúng tất niên được bày biện tươm tất hay lễ cúng trừ tịch (cúng Giao thừa) hiện diện trong mỗi nếp nhà, có lẽ đó là những thời khắc thiêng liêng với mỗi gia đình.

Nhớ quê

Nhớ quê

(GLO)- Ai cũng có một tuổi thơ gắn liền với miền quê thân thương. Nơi đó có ba mẹ, anh chị em sum vầy, ríu rít tiếng cười, đầy ắp niềm vui. Đi qua những ngày cuối năm, một người con xa xứ như tôi lại bồi hồi tìm về ký ức xưa.

Ký ức yêu thương

Ký ức yêu thương

(GLO)- Những ngày trời lạnh như thế này, tôi thường có thói quen co ro trong chăn ấm và để ký ức thức dậy cùng biết bao kỷ niệm thời thơ ấu. Ký ức ngọt ngào, chan chứa yêu thương ấy luôn khiến lòng tôi mềm mại, ấm áp đến lạ kỳ.

Lên núi trồng cây

Lên núi trồng cây

(GLO)- Tây Nguyên bước vào mùa khô với bầu trời trong vắt, gió lùa qua thảo nguyên và từng đám mây nhẹ trôi. Trên những đỉnh núi của cao nguyên bạt ngàn nắng gió, mùa xuân sắp chạm ngõ với tấm áo mới rạng ngời.

Minh họa: HUYỀN TRANG

Những ngày cuối năm

(GLO)- Vậy là đoàn tàu thời gian đã đến ga “tháng Chạp”. Có lẽ vì là ga cuối nên cuộc hành trình dường như chậm lại trong biết bao nỗi niềm bâng khuâng của lữ khách.

Thắng cảnh Biển Hồ. Ảnh: Phạm Quý

Phố núi tình thân

(GLO)- Pleiku đang trở thành điểm đến yêu thích của nhiều du khách. Vẻ đẹp hoang sơ và tình cảm của con người nơi đây khiến không ít người tìm đến Pleiku như là một điểm dừng chân thú vị.

Ảnh minh họa: Phùng Tuấn Ngọc

Hoài niệm Tết

(GLO)-Tết vừa gợi nên biết bao yêu thương nhưng cũng là nỗi lo của người lớn. Nhưng Tết hiện diện trong suy nghĩ của trẻ con thì khác, nó háo hức, chộn rộn trong tiếng cười, trong tiếng vỗ tay reo vui khi thấy mẹ bắt đầu dọn dẹp nhà cửa và mua bánh kẹo. Và, Tết luôn đầy màu sắc, đầy tiếng cười vui.

Xuân về khoe áo mới

Xuân về khoe áo mới

Tết đến, Xuân về ai cũng muốn mọi điều đều mới mẻ, tốt đẹp. Nên cùng với việc dọn dẹp, trang hoàng nhà cửa thì việc được quan tâm nhiều, háo hức nhiều là sắm sửa quần áo mới.