Đề cao tinh thần tự học
Mỗi lần cô giáo H’Nina đăng ảnh gia đình với 4 thành viên thì đều có người nhận xét “tinh hoa hội tụ”. Bố mẹ cô H’Nina đều là giáo viên, anh trai là bác sĩ tại Bệnh viện Mắt Cao Nguyên-Gia Lai. Cô giáo trẻ ý thức vai trò của công việc nên chịu khó học tập, trau dồi chuyên môn để truyền năng lượng và cảm hứng học tiếng Anh cho học sinh trong mỗi giờ lên lớp.

Khi còn là sinh viên Khoa Ngoại ngữ của Trường Đại học Tây Nguyên, cô gái Jrai đã đạt nhiều thành tích nổi bật như: giải nhất Liên hoan tiếng hát sinh viên (năm 2018) với bài hát “Xôn xang mênh mang cao nguyên Đắk Lắk” bằng tiếng Pháp; giải nhì cuộc thi Star Award khu vực miền Trung-Tây Nguyên (năm 2020).
Thành tích học tập nổi bật cùng với những đóng góp cho các hoạt động của trường, H’Nina vinh dự được đứng vào hàng ngũ của Đảng ở tuổi 20, khi đang là sinh viên năm thứ 3. Chia sẻ khoảnh khắc đặc biệt ấy, cô giáo trẻ bày tỏ: “Cả Khoa Ngoại ngữ năm đó chỉ có 2 sinh viên được kết nạp vào Đảng. Tôi lại là người dân tộc thiểu số nên càng tự hào”.
Cô Trần Thị Nghĩa Bình-Phó Hiệu trưởng Trường THPT Huỳnh Thúc Kháng: “Cô Kpă H’Nina là giáo viên trẻ, chăm chút cho công việc và năng nổ với các phong trào. Cô có lối dạy tiếng Anh cuốn hút học trò, có năng khiếu hát múa, phong thái tự tin trong công việc lẫn cuộc sống nên tạo hình ảnh đẹp đối với học sinh”.
Giảng dạy môn Tiếng Anh ở Trường THPT Huỳnh Thúc Kháng, cô giáo trẻ tâm sự: “Tôi sống lạc quan và tự tin. Tôi muốn truyền nguồn năng lượng đó và cảm hứng học tập cho học sinh, đặc biệt là nữ sinh dân tộc thiểu số để các em có khát vọng vươn lên, mở rộng kiến thức, trau dồi kỹ năng, nhất là với môn Tiếng Anh. Bởi học tốt ngoại ngữ sẽ mở ra nhiều cơ hội trong tương lai đối với các em”.

Dù đạt được ước mơ từ nhỏ nhưng cô H’Nina chưa khi nào ngừng phấn đấu để hoàn thiện bản thân. Là người Jrai dạy tiếng Anh, biết tiếng Pháp giao tiếp, nhưng cô cho rằng mình vẫn còn hạn chế với tiếng mẹ đẻ. Hàng ngày, cô vẫn học thêm tiếng nói chữ viết Jrai.
Cô H’Nina chia sẻ: “Cả gia đình tôi nếu gặp nhau sẽ giao tiếp bằng tiếng Jrai. Bố tôi luôn nói rằng, muốn giữ văn hóa phải bắt đầu từ chữ viết và tiếng nói. Bố từng tham gia một số dự án biên soạn sách giáo khoa tiếng Jrai nên trăn trở với vấn đề thế hệ trẻ Jrai mà không biết tiếng mẹ đẻ. Tôi muốn thông thạo tiếng Jrai để có thể hiểu sâu hơn về văn hóa của dân tộc mình” .
Một gia đình trí thức
Bố mẹ của cô giáo H’Nina là những trí thức người dân tộc thiểu số, thuộc thế hệ vượt qua đói nghèo để được đến trường. Trong mọi hoàn cảnh, họ luôn đề cao tinh thần tự học.
Cô H’Nina cho biết: “Cách sống của bố mẹ đã truyền cảm hứng để tôi và anh trai vươn lên, đặc biệt là tinh thần học tập suốt đời. Không chịu khó học tập sẽ rất khó phát triển bản thân. Anh trai tôi hiện vẫn đang tiếp tục học nâng cao chuyên môn”.
Nói về con gái, ông Ksor Rul-Giáo viên Trường THCS Nội trú thị xã Ayun Pa-cho biết: “Từ nhỏ, H’Nina đã có tính tự lập rất cao. Có lần bị đau, nằm cả ngày vì mệt nhưng 4 giờ sáng, H’Nina đã dậy bật đèn học bài. Không chỉ trong học tập, việc gì con cũng nỗ lực hoàn thành”.
Ông Rul kể: Con đường đến trường của ông đầy gập ghềnh, trở ngại bởi cái đói, cái nghèo. Từ nhỏ, ông luôn phải đi học với chiếc bụng đói. Buổi sáng không có gì ăn, lại phải đi bộ nhiều cây số đến trường. Đến trưa tan học lại phải đi bộ ngược lên chỗ bố mẹ làm rẫy thêm mấy cây số mới có cơm ăn.
“Bạn bè đồng trang lứa hầu như đều bỏ học giữa chừng mà theo bố mẹ đi rẫy. Khi tôi thi đậu đại học, gia đình không có tiền nên đành tạm dừng việc học”-ông Rul tâm sự.
4 năm sau, ông Rul quyết tâm thi đại học lần nữa và theo học ngành trồng trọt của Trường Đại học Tây Nguyên. Sau khi tốt nghiệp với tấm bằng kỹ sư trồng trọt, ông trở về góp sức xây dựng quê hương qua con đường giáo dục. Ông còn có thời gian dạy tiếng Jrai cho cán bộ, công chức tại địa phương. Đã gần tuổi hưu, nhưng ông Rul vẫn chưa thôi trăn trở về câu chuyện giáo dục, nhất là ở vùng dân tộc thiểu số.
“Tôi hy vọng sắp tới, tiếng Bahnar, Jrai có thể trở thành môn học bắt buộc dành cho học sinh của 2 dân tộc thiểu số này trong các trường nội trú. Phải giữ được tiếng nói, chữ viết thì thế hệ trẻ mới biết được văn hóa của dân tộc mình”-ông Rul nói.