Cao nguyên mùa mưa

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Tôi về quê trong một ngày những cơn mưa của mùa mới vừa chạm đất cao nguyên. Gió xuyên qua những tàng cao su hai bên đường nghe ầm ào. Mưa tưới mát vùng đất đỏ sau những ngày nắng khô khốc, mưa dịu tâm hồn tôi, dẫn lối ký ức ngược về vùng trời kỷ niệm.
Ngày tôi còn nhỏ, con đường dẫn vào nhà mùa mưa đi lại còn khó khăn, những nơi mặt đường trũng xuống chứa dòng nước sóng sánh màu đất đỏ. Một chiếc xe chạy ngang, sình lầy văng tung tóe. Bây giờ, đường nhựa đã vào tận nhà, phẳng lỳ, thẳng tắp. Mùa mưa xuống, cây cối như được hồi sinh sau mùa nắng gay gắt xứ núi đồi. Những đám cỏ héo khô, vàng rạp xuống mặt đất mùa nắng được thay bằng sắc xanh đầy sức sống khi mưa về. Những vườn cà phê, vườn điều như bừng tỉnh, lá xanh hơn, mướt mắt. Bên khoảng sân trước nhà rông, lũ trẻ vui vẻ chơi đùa, đôi mắt tròn trong veo. Tôi rẽ vào con đường mòn nhỏ dẫn vào nhà. Mưa không thôi rả rích. Dòng suối cạnh nhà được dịp đỏ lừ. Đám mì nhà hàng xóm xanh um, từng thân cây vươn mình đón dòng nước mát. 
 Minh họa: KIM HƯƠNG
Minh họa: KIM HƯƠNG
Căn nhà gỗ bình yên đón bước chân tôi về với vòng tay thương mến của ba mẹ. Vùng đất đỏ đêm mưa rỉ rả, mẹ nhóm bếp lửa thơm hương củi điều, ba châm ấm trà, tôi đem ra ít bánh kẹo mua từ phố rồi cả nhà cùng ngồi bên nhau. Nơi bếp lửa tí tách đêm đại ngàn, tôi nghe ba rủ rỉ kể chuyện nhà. Lại thấy thương hơn những khuya sớm khi ba mẹ bên vườn cao su cặm cụi cạo mủ. Lại thấy thương hơn những ngày nắng hạn, mẹ loay hoay kéo ống cho ba tưới cà phê trên những triền đồi. Mẹ xoa đầu con gái bảo tôi phải thường xuyên về thăm nhà hơn nữa. Tôi nghe trong làn tóc đã lấm tấm màu mây trời hương nắng cao nguyên nồng nàn, oi ả. Nhìn những nốt chai sần trên tay ba dày lên theo năm tháng, lòng chợt dâng nỗi nghẹn ngào.
Sáng sớm, tôi ra vườn, hít vào thật sâu lồng ngực không khí trong lành và thoáng đãng. Bầu trời như cao hơn và xanh trong hơn. Gió cũng mang trong mình hơi mát không còn oi ả như mùa hạn. Tiếng lũ chim sâu chuyền cành trên mấy nhánh cà phê. Một con sóc nhanh chân phóng lên ngọn cây khi nghe bước chân tôi vừa đi đến. Tôi bước chân ra vườn cao su sau nhà. Trận mưa đêm qua để lại hàng ngàn giọt nước li ti vươn trên những cành lá. Đất dưới chân tôi mát lành, tôi đang đi tìm một thức quà quý mà mùa mưa mang đến. Tôi lật giở nhẹ những lớp lá rụng, từ tốn và cẩn thận. Rồi tôi à lên tiếng, chúng kia rồi! Những cây nấm mối nhỏ xinh, vừa búp. Chúng mọc thành cụm, san sát nhau. Tôi tỉ mẩn nhổ từng cây, mân mê thức quà ngon đã thành ký ức tuổi thơ ngọt ngào. Mẹ nhẹ nhàng rửa sạch rồi xào nhanh với lửa lớn. Những cây nấm non mềm, hương thơm hấp dẫn, vị ngọt tự nhiên đến nao lòng.
Cơm sáng xong, tôi cùng ba mẹ lên rẫy. Con đường đất đỏ lên đồi có đoạn đất dẻo quánh, dính chặt vào đôi dép. Xa xa dưới kia, tôi nghe tiếng chảy mạnh mẽ của dòng suối. Mùa này, suối nước nhiều hơn, dòng chảy cũng mạnh hơn len lỏi qua chân đồi. Ba mẹ đợi có mưa xuống cho đất mềm ra mới trỉa bắp. Ba đào lỗ, mẹ và tôi bỏ hạt vào. Ba không cần căng thước mà từng nhát cuốc cứ thẳng đều tăm tắp. Lâu  lâu, một ngọn gió cao nguyên phóng khoáng lại lùa qua mát rượi. Ở phía lưng đồi, cây kơ nia tỏa bóng mát rượi.
Chiều về cùng cơn mưa. Chúng tôi quây quần bên mâm cơm đầm ấm, hân hoan chuyện trò. Vậy là một mùa mưa nữa đã về, để thương, để nhớ trong tôi...
 PHONG DƯƠNG

Có thể bạn quan tâm

Người nối dài tình yêu với dân ca Jrai

Người nối dài tình yêu với dân ca Jrai

(GLO)- Suốt 50 năm qua, bà Kpă H’Mi (SN 1961, buôn Chư Jú, xã Ia Rsai, huyện Krông Pa) vẫn luôn say mê những giai điệu dân ca Jrai. Bà là niềm tự hào của buôn làng khi không chỉ lưu giữ mà còn truyền cảm hứng cho thế hệ trẻ thêm yêu và gắn bó với những giá trị văn hóa truyền thống của dân tộc.

Mắt hạ cho nhau

Thơ Lenguyen: Mắt hạ cho nhau

(GLO)- "Mắt hạ cho nhau" của Lenguyen là khúc ngân dịu dàng của tuổi học trò, nơi bằng lăng tím, phượng đỏ và tiếng ve gọi về ký ức. Bài thơ chan chứa hoài niệm, tiếc nuối những rung động đầu đời chưa kịp nói thành lời.

“Tên Người là cả một niềm thơ”

“Tên Người là cả một niềm thơ”

(GLO)- Bảo tàng Hồ Chí Minh (thuộc Bảo tàng tỉnh Gia Lai) hiện trưng bày, giới thiệu nhiều hình ảnh, tài liệu, hiện vật về cuộc đời và sự nghiệp cách mạng của Bác. Một trong số đó là tập sách “Tên Người là cả một niềm thơ” do ông Nguyễn Khoa-Cán bộ lão thành cách mạng trao tặng năm 2004.

Mới mẻ “Trang sách mùa hè”

Mới mẻ “Trang sách mùa hè”

(GLO)- 12 năm liên tục duy trì chương trình “Trang sách mùa hè” cũng là chừng ấy thời gian cán bộ, viên chức Thư viện tỉnh dành nhiều tâm huyết để tạo ra một không gian vừa học vừa chơi mới mẻ, hấp dẫn.

Thơ Phạm Đức Long: Di vật đời người

Thơ Phạm Đức Long: Di vật đời người

(GLO)- Bài thơ "Di vật đời người" của Phạm Đức Long là khúc tưởng niệm thấm đẫm cảm xúc về những người lính đã hi sinh trong chiến tranh. Họ ngã xuống giữa rừng xanh, để lại những di vật bình dị mà thiêng liêng, là biểu tượng bất tử của một thời tuổi trẻ quên mình vì Tổ quốc...

Âm sắc Tây Nguyên trên quê Bác

Âm sắc Tây Nguyên trên quê Bác

(GLO)- Từ ngày 16 đến 20-5, gần 40 ca sĩ, diễn viên, nghệ nhân Gia Lai đã tham gia 2 sự kiện vô cùng ý nghĩa tại tỉnh Nghệ An. Đó là hội diễn nghệ thuật quần chúng “Tiếng hát Làng Sen” và triển lãm “Hồ Chí Minh đẹp nhất tên Người” năm 2025.

Khai mạc triển lãm ảnh “Di sản văn hóa phi vật thể quốc gia tại Bình Định - Sắc màu hội tụ”

Khai mạc triển lãm ảnh “Di sản văn hóa phi vật thể quốc gia tại Bình Định - Sắc màu hội tụ”

Nhân kỷ niệm 135 năm Ngày sinh Chủ tịch Hồ Chí Minh (19/5/1890 - 19/5/2023); 47 năm Ngày Quốc tế Bảo tàng (18/5/1978 - 18/5/2025), sáng 12-5, Bảo tàng tỉnh Bình Định phối hợp Bảo tàng Quang Trung khai mạc triển lãm ảnh chủ đề “Di sản văn hóa phi vật thể quốc gia tại Bình Định - Sắc màu hội tụ”.

Thơ Nguyễn Thanh Mừng: Gia Lai một hai ba

Thơ Nguyễn Thanh Mừng: Gia Lai một hai ba

(GLO)- "Gia Lai một hai ba" của Nguyễn Thanh Mừng dẫn người đọc qua những nẻo đường dốc đèo, qua tiếng thác reo và chiêng cồng, để gặp lại khí phách người xưa. Mỗi hình ảnh, mỗi nhịp thơ là một lát cắt vừa hoang sơ, vừa tự hào về bản sắc không thể phai mờ của đại ngàn Tây Nguyên.

Thơ Lê Thành Văn: Nghe con đọc thơ về Tổ quốc

Thơ Lê Thành Văn: Nghe con đọc thơ về Tổ quốc

(GLO)- Trong bài thơ "Nghe con đọc thơ về Tổ quốc", tác giả Lê Thành Văn để mạch cảm xúc tuôn chảy tự nhiên: từ sự rưng rưng khi nhớ về chiến tranh đến niềm tin lặng lẽ gửi gắm vào thế hệ mai sau. Bài thơ như một nhịp cầu nối liền quá khứ đau thương và hiện tại bình yên.

Thơ Lê Vi Thủy: Biên cương mùa gió

Thơ Lê Vi Thủy: Biên cương mùa gió

(GLO)- Giữa những cơn gió xào xạc của núi rừng Tây Nguyên bỏng rát, bài thơ “Biên cương mùa gió” của Lê Vi Thủy như thổi vào lòng người nỗi xúc động lặng thầm. Từ ánh mắt trẻ thơ đến no ấm buôn làng và những giọt mồ hôi người lính, tất cả hòa quyện trong khát vọng yên bình nơi địa đầu Tổ quốc.

Tổ quốc trong tim

Thơ Lenguyen: Tổ quốc trong tim

(GLO)- Bài thơ “Tổ quốc trong tim” của tác giả Lenguyen là lời tri ân sâu sắc với cha ông đã hy sinh vì độc lập dân tộc. Từ Cửu Long đến Trường Sơn, từ Điện Biên đến Sài Gòn, một Việt Nam bất khuất vươn lên giữa máu và hoa, rạng ngời sắc cờ Tổ quốc.

Thơ Đào An Duyên: Lòng quê

Thơ Đào An Duyên: Lòng quê

(GLO)- Trong nhịp sống hiện đại hối hả, bài thơ "Lòng quê" của tác giả Đào An Duyên là tiếng vọng thầm lặng mà day dứt. Người xa quê, dù ở đâu chăng nữa vẫn mang trong tim nỗi nhớ cội nguồn. Qua hình ảnh nước xuôi nước ngược, bài thơ gợi về sự gắn bó thiêng liêng giữa con người và quê hương.

Người nặng lòng với dân ca Tày

Người nặng lòng với dân ca Tày

(GLO)-Hơn 30 năm kể từ ngày rời quê hương Cao Bằng vào Gia Lai lập nghiệp, ông Mã Văn Chức (SN 1961, tổ 3, thị trấn Phú Thiện) vẫn nặng lòng với văn hóa dân tộc Tày. Hơn 100 bài hát đã được ông sáng tác theo làn điệu dân ca Tày với mong muốn “giữ lửa” cho âm nhạc dân gian.