Cảm nhận từ hội nghị viết văn trẻ toàn quốc

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Tôi vừa trở về từ hội nghị những người viết văn trẻ toàn quốc lần thứ X tổ chức tại TP. Đà Nẵng. Lòng miên man cảm xúc khi lần đầu tiên là đại biểu mà cũng là lần cuối vì tôi đã quá 35 tuổi theo quy định của Ban tổ chức. 
Hội nghị được thiết kế với các hoạt động, lịch trình di chuyển dày đặc. Sáng đầu tiên, khai mạc hội nghị, nhà thơ Nguyễn Quang Thiều-Chủ tịch Hội Nhà văn Việt Nam đã có bài phát biểu về vai trò của người viết trẻ, những người đang dấn thân vào nghiệp chữ nghĩa viết lách. “Họ là tầng lớp đại diện cho nền văn học nước nhà trong hai, ba mươi năm tới, khi họ chín cả tuổi viết và tuổi đời”-nhà thơ Nguyễn Quang Thiều nhấn mạnh. Cùng với đó, nhà thơ Hữu Việt-Trưởng ban Văn trẻ (Hội Nhà văn Việt Nam) cũng điểm danh những gương mặt viết tài năng từ trước đến nay. Hội nghị đã mời 3 đại diện tiêu biểu của người viết trẻ cùng chủ trì với 2 nhà thơ nói trên.
Dự khai mạc hội nghị, Phó Thủ tướng Chính phủ Vũ Đức Đam đã có bài phát biểu sâu sắc và đối thoại gần 1 giờ với người viết trẻ. Người trẻ thẳng thắn nói về việc kiểm duyệt, tư tưởng, cách tiếp cận mới, đào tạo các cây viết trẻ để có thể bồi dưỡng tài năng viết văn. Phó Thủ tướng đã rất cởi mở, dù chỉ còn gần 1 giờ nữa là lên máy bay nhưng ông cũng nán lại để cùng các bạn trẻ selfie. Điều đó thể hiện sự hòa đồng, giản dị, lắng nghe của một chính khách đại diện Chính phủ kiến tạo. Còn Bộ trưởng Bộ Văn hóa-Thể thao và Du lịch Nguyễn Văn Hùng cũng không dùng bài phát biểu chuẩn bị sẵn mà cùng tâm tình trao đổi với các nhà văn. Ông thể hiện sự tôn trọng trước tài năng của những nhà văn và cho biết về các chương trình phối hợp, các giải thưởng giữa Bộ kết hợp với Hội Nhà văn Việt Nam tổ chức để phát hiện, bồi dưỡng và đào tạo tài năng cho nền văn học nước nhà.
Cảm nhận từ hội nghị viết văn trẻ toàn quốc (GLO)- Tôi vừa trở về từ hội nghị những người viết văn trẻ toàn quốc lần thứ X tổ chức tại TP. Đà Nẵng. Lòng miên man cảm xúc khi lần đầu tiên là đại biểu mà cũng là lần cuối vì tôi đã quá 35 tuổi theo quy định của Ban tổ chức. Hội nghị được thiết kế với các hoạt động, lịch trình di chuyển dày đặc. Sáng đầu tiên, khai mạc hội nghị, nhà thơ Nguyễn Quang Thiều-Chủ tịch Hội Nhà văn Việt Nam đã có bài phát biểu về vai trò của người viết trẻ, những người đang dấn thân vào nghiệp chữ nghĩa viết lách. “Họ là tầng lớp đại diện cho nền văn học nước nhà trong hai, ba mươi năm tới, khi họ chín cả tuổi viết và tuổi đời”-nhà thơ Nguyễn Quang Thiều nhấn mạnh. Cùng với đó, nhà thơ Hữu Việt-Trưởng ban Văn trẻ (Hội Nhà văn Việt Nam) cũng điểm danh những gương mặt viết tài năng từ trước đến nay. Hội nghị đã mời 3 đại diện tiêu biểu của người viết trẻ cùng chủ trì với 2 nhà thơ nói trên. Dự khai mạc hội nghị, Phó Thủ tướng Chính phủ Vũ Đức Đam đã có bài phát biểu sâu sắc và đối thoại gần 1 giờ với người viết trẻ. Người trẻ thẳng thắn nói về việc kiểm duyệt, tư tưởng, cách tiếp cận mới, đào tạo các cây viết trẻ để có thể bồi dưỡng tài năng viết văn. Phó Thủ tướng đã rất cởi mở, dù chỉ còn gần 1 giờ nữa là lên máy bay nhưng ông cũng nán lại để cùng các bạn trẻ selfie. Điều đó thể hiện sự hòa đồng, giản dị, lắng nghe của một chính khách đại diện Chính phủ kiến tạo. Còn Bộ trưởng Bộ Văn hóa-Thể thao và Du lịch Nguyễn Văn Hùng cũng không dùng bài phát biểu chuẩn bị sẵn mà cùng tâm tình trao đổi với các nhà văn. Ông thể hiện sự tôn trọng trước tài năng của những nhà văn và cho biết về các chương trình phối hợp, các giải thưởng giữa Bộ kết hợp với Hội Nhà văn Việt Nam tổ chức để phát hiện, bồi dưỡng và đào tạo tài năng cho nền văn học nước nhà. Chủ tịch nước Nguyễn Xuân Phúc đã gửi thư khen và quà tặng cho 2 cây bút tiêu biểu. Đó là bạn Vũ Nguyên chỉ có một ngón tay cử động được, dù không biết chữ, không được đến trường nhưng đã đọc nhờ mẹ viết ra những vần thơ đầy tươi sáng, hy vọng. Và đại biểu nhỏ tuổi nhất là Trần Phú Minh Anh-học sinh 15 tuổi đến từ TP. Hồ Chí Minh nhưng đã sáng tác bằng 2 ngôn ngữ Việt-Anh. Dịp này, Thủ tướng Chính phủ Phạm Minh Chính cũng tự tay chọn chiếc đồng hồ để bàn gửi tặng các đại biểu với thông điệp mỗi khi viết, họ sẽ cố gắng, cần mẫn để tương lai có thể làm chủ nền văn học nước nhà. Vậy, chuyến đi 3 ngày ấy có ý nghĩa gì đối với người viết trẻ? Với tôi, đó là nơi kết nối những người viết trẻ với nhau. Dù trước đó, chúng tôi đã đọc của nhau, kết bạn trên mạng xã hội nhưng bây giờ mới có dịp hạnh ngộ. Chúng tôi cùng trao đổi xoay quanh chủ đề “Vì sao chúng ta viết”. Đó là niềm vui, trách nhiệm của những người trẻ khi chọn cho mình cái nghiệp viết lách này. Đó là sự lựa chọn của họ, viết văn cũng như bao nhiêu nghề khác, cũng có hội đoàn, có niềm vui, thất vọng với nghề, cũng chỉ là 24 chữ cái xếp lại với nhau để thành hàng dài chữ nối chữ. Vậy nhưng nó đặc biệt ở chỗ thể hiện quan điểm, vốn sống, thế giới quan của từng người. Văn là người, văn là đời. Vậy nên bạn không thể viết được những điều hay ho trong sáng khi trong đầu chỉ toàn là mưu chước, lọc lừa. Sự phát triển của mạng xã hội cũng khiến nhà văn dễ tỏ bày, công bố tác phẩm, nhưng cũng vô tình để lộ quan điểm, tư duy của họ. Khi có bạn trẻ hỏi: “Làm cách nào để viết tốt hơn”, nhà văn Nguyễn Ngọc Tư-tác giả của “Cánh đồng bất tận” trả lời: “Bạn cứ đi và viết thôi. Và có thể hãy đóng mạng xã hội lại để tập trung vào viết”. Chuyến đi ấy không chỉ cho tôi cơ hội gặp gỡ những nhà thơ, nhà văn lớn mà trước giờ mình chưa từng nghĩ có cơ hội được gặp gỡ, trò chuyện. Chúng tôi đã rụt rè trao đổi, chuyện trò… từ đó mới biết tài năng, nhân cách của các nhà văn lớn họ khác chúng ta lắm. Nếu trước đây, họ lo lắng chăm sóc chúng tôi, những người trẻ trong câu chữ thì trong 3 ngày ngắn ngủi, họ chăm lo cho “đàn con chữ nghĩa” từng bữa ăn, giấc ngủ, chuyến đi. Nhưng hơn hết, họ truyền cho chúng tôi cảm hứng viết lách, cách sống tốt hơn, nhân văn hơn, trăn trở hơn về thời cuộc, đất nước. Tương lai luôn ở trong tay những người trẻ. Việc Đảng, Nhà nước quan tâm đến người viết trẻ đã cho thấy tầm quan trọng của văn học trong việc đặt ngang bằng văn hóa với phát triển kinh tế. Phải chăng văn học là đỉnh cao của văn hóa. Văn học có quan trọng không? Vâng, nó chỉ quan trọng với ai thấy văn hóa là quan trọng. Giống như sách cũng chỉ là sản phẩm hàng hóa nhưng nó vô giá với người đọc. Bảo tồn, phát huy nền văn hóa tiên tiến bắt đầu từ việc chăm lo, quan tâm đến đội ngũ những người viết trẻ ngay từ hôm nay đã cho thấy chủ trương đúng đắn của Đảng ta. Thực tế đã cho thấy, việc bảo vệ nền tảng tư tưởng luôn được Đảng ta đặt vào vị thế cốt yếu. Nhà văn, ở chừng mực nào đó họ có sự ảnh hưởng nhất định đến xã hội, việc quảng bá, tuyên truyền, cổ vũ cũng được họ góp mặt để tạo dựng hình ảnh tốt đẹp cho địa phương. Trong cuộc sống, nghề nào cũng cần, cũng quan trọng, không có nghề nào sang, nghề nào hèn. Vậy nên, khi người cầm bút với tâm thế trung thực, trong sáng, yêu quê hương thì tác phẩm của họ cũng sẽ dạt dào tình cảm đối với đất nước. Gia Lai có 4 đại biểu tham dự lần này, tôi tin rằng với uy tín, trách nhiệm trong những trang viết của mình, thời gian tới, họ sẽ tạo cho mình chỗ đứng riêng, trở thành mảnh ghép không thể thiếu trong bức tranh văn học nước nhà. TẠ NGỌC ĐIỆP Quang cảnh hội thảo văn xuôi “Vì sao chúng ta viết”. Ảnh: Báo điện tử Tổ Quốc
Quang cảnh hội thảo văn xuôi “Vì sao chúng ta viết”. Ảnh: Báo điện tử Tổ Quốc
Chủ tịch nước Nguyễn Xuân Phúc đã gửi thư khen và quà tặng cho 2 cây bút tiêu biểu. Đó là bạn Vũ Nguyên chỉ có một ngón tay cử động được, dù không biết chữ, không được đến trường nhưng đã đọc nhờ mẹ viết ra những vần thơ đầy tươi sáng, hy vọng. Và đại biểu nhỏ tuổi nhất là Trần Phú Minh Anh-học sinh 15 tuổi đến từ TP. Hồ Chí Minh nhưng đã sáng tác bằng 2 ngôn ngữ Việt-Anh. Dịp này, Thủ tướng Chính phủ Phạm Minh Chính cũng tự tay chọn chiếc đồng hồ để bàn gửi tặng các đại biểu với thông điệp mỗi khi viết, họ sẽ cố gắng, cần mẫn để tương lai có thể làm chủ nền văn học nước nhà. 
Vậy, chuyến đi 3 ngày ấy có ý nghĩa gì đối với người viết trẻ? Với tôi, đó là nơi kết nối những người viết trẻ với nhau. Dù trước đó, chúng tôi đã đọc của nhau, kết bạn trên mạng xã hội nhưng bây giờ mới có dịp hạnh ngộ. Chúng tôi cùng trao đổi xoay quanh chủ đề “Vì sao chúng ta viết”. Đó là niềm vui, trách nhiệm của những người trẻ khi chọn cho mình cái nghiệp viết lách này. Đó là sự lựa chọn của họ, viết văn cũng như bao nhiêu nghề khác, cũng có hội đoàn, có niềm vui, thất vọng với nghề, cũng chỉ là 24 chữ cái xếp lại với nhau để thành hàng dài chữ nối chữ. Vậy nhưng nó đặc biệt ở chỗ thể hiện quan điểm, vốn sống, thế giới quan của từng người. Văn là người, văn là đời. Vậy nên bạn không thể viết được những điều hay ho trong sáng khi trong đầu chỉ toàn là mưu chước, lọc lừa. Sự phát triển của mạng xã hội cũng khiến nhà văn dễ tỏ bày, công bố tác phẩm, nhưng cũng vô tình để lộ quan điểm, tư duy của họ. Khi có bạn trẻ hỏi: “Làm cách nào để viết tốt hơn”, nhà văn Nguyễn Ngọc Tư-tác giả của “Cánh đồng bất tận” trả lời: “Bạn cứ đi và viết thôi. Và có thể hãy đóng mạng xã hội lại để tập trung vào viết”.
Chuyến đi ấy không chỉ cho tôi cơ hội gặp gỡ những nhà thơ, nhà văn lớn mà trước giờ mình chưa từng nghĩ có cơ hội được gặp gỡ, trò chuyện. Chúng tôi đã rụt rè trao đổi, chuyện trò… từ đó mới biết tài năng, nhân cách của các nhà văn lớn họ khác chúng ta lắm. Nếu trước đây, họ lo lắng chăm sóc chúng tôi, những người trẻ trong câu chữ thì trong 3 ngày ngắn ngủi, họ chăm lo cho “đàn con chữ nghĩa” từng bữa ăn, giấc ngủ, chuyến đi. Nhưng hơn hết, họ truyền cho chúng tôi cảm hứng viết lách, cách sống tốt hơn, nhân văn hơn, trăn trở hơn về thời cuộc, đất nước.
Tương lai luôn ở trong tay những người trẻ. Việc Đảng, Nhà nước quan tâm đến người viết trẻ đã cho thấy tầm quan trọng của văn học trong việc đặt ngang bằng văn hóa với phát triển kinh tế. Phải chăng văn học là đỉnh cao của văn hóa. Văn học có quan trọng không? Vâng, nó chỉ quan trọng với ai thấy văn hóa là quan trọng. Giống như sách cũng chỉ là sản phẩm hàng hóa nhưng nó vô giá với người đọc. Bảo tồn, phát huy nền văn hóa tiên tiến bắt đầu từ việc chăm lo, quan tâm đến đội ngũ những người viết trẻ ngay từ hôm nay đã cho thấy chủ trương đúng đắn của Đảng ta. Thực tế đã cho thấy, việc bảo vệ nền tảng tư tưởng luôn được Đảng ta đặt vào vị thế cốt yếu. Nhà văn, ở chừng mực nào đó họ có sự ảnh hưởng nhất định đến xã hội, việc quảng bá, tuyên truyền, cổ vũ cũng được họ góp mặt để tạo dựng hình ảnh tốt đẹp cho địa phương.
Trong cuộc sống, nghề nào cũng cần, cũng quan trọng, không có nghề nào sang, nghề nào hèn. Vậy nên, khi người cầm bút với tâm thế trung thực, trong sáng, yêu quê hương thì tác phẩm của họ cũng sẽ dạt dào tình cảm đối với đất nước. Gia Lai có 4 đại biểu tham dự lần này, tôi tin rằng với uy tín, trách nhiệm trong những trang viết của mình, thời gian tới, họ sẽ tạo cho mình chỗ đứng riêng, trở thành mảnh ghép không thể thiếu trong bức tranh văn học nước nhà.
TẠ NGỌC ĐIỆP
 

Có thể bạn quan tâm

“Tổ quốc bên bờ sóng”

“Tổ quốc bên bờ sóng”

(GLO)- Đó là chủ đề cuộc thi và triển lãm ảnh nghệ thuật cấp quốc gia do Ban Tuyên giáo và Dân vận Trung ương chủ trì, phối hợp với các cơ quan, đơn vị liên quan tổ chức nhằm thực hiện kế hoạch tuyên truyền về biển, đảo năm 2025.

Sáng tạo văn học nghệ thuật: Hành trình không đơn độc

Sáng tạo văn học nghệ thuật: Hành trình không đơn độc

(GLO)- Mặc nhiên, việc sáng tạo văn học nghệ thuật luôn mang tính độc lập và tự giác cao độ của mỗi văn nghệ sĩ, nhưng hành trình ấy sẽ không đơn độc nếu có sự dìu dắt chân tình của người đi trước. Tại phố núi Pleiku, nhiều tác giả trẻ đã tìm được điểm tựa tinh thần đáng quý như thế.

Nhạc sĩ Thụy Kha qua đời

Nhạc sĩ Thụy Kha qua đời

Nhạc sĩ Thụy Kha qua đời lúc 10h45 sáng 13/3 tại Hà Nội. Năm cuối đời, ông chống chọi với bệnh ung thư. Vài tháng gần đây, nhiều đồng nghiệp chia sẻ hình ảnh thăm nhạc sĩ Thụy Kha trong bệnh viện. 

Tiết mục múa của đơn vị Trường THPT Huỳnh Thúc Kháng trình diễn tại Liên hoan nghệ thuật quần chúng huyện Ia Grai năm 2025.

Liên hoan nghệ thuật quần chúng lực lượng vũ trang huyện Ia Grai: Trường THPT Huỳnh Thúc Kháng giành giải nhất toàn đoàn

(GLO)- Trong 2 đêm (11 và 12-3), huyện Ia Grai tổ chức Liên hoan nghệ thuật quần chúng lực lượng vũ trang năm 2025. Liên hoan quy tụ 13 đơn vị tham gia. Mỗi đơn vị đăng ký trình diễn từ 3 đến 5 tiết mục ca, múa và diễn tấu các loại nhạc cụ.

Thơ Bút Biển: Nắng chưa qua

Thơ Bút Biển: Nắng chưa qua

(GLO)- "Nắng chưa qua" của Bút Biển là một bài thơ đầy hoài niệm. Bằng những câu thơ nhẹ nhàng mà day dứt, tác giả khắc họa nỗi buồn của sự xa cách, khi ký ức vẫn còn đó nhưng hiện tại chỉ còn lại gió lùa, hoa rụng và căn phòng trống,... dường như có ai đang ngóng về một vệt nắng chưa qua.

Bản hòa ca cùng triền ký ức

Bản hòa ca cùng triền ký ức

(GLO)- Dù đã có hơn 30 năm sống ở Pleiku nhưng khi đọc tập “Vân môi say phố” của Ngô Thanh Vân (NXB Hội Nhà văn, 2024), tôi lại có cảm tưởng được khám phá một miền đất tưởng chừng quá đỗi quen thuộc.

Giao lưu văn hóa, văn nghệ kỷ niệm 50 năm Giải phóng tỉnh tại xã Gào

Giao lưu văn hóa, văn nghệ kỷ niệm 50 năm Giải phóng tỉnh tại xã Gào

(GLO)- Tối 10-3, tại làng C (xã Gào), Đội Thông tin lưu động-Trung tâm Văn hóa-Thông tin và Thể thao TP. Pleiku tổ chức chương trình giao lưu văn hóa, văn nghệ kỷ niệm 50 năm Ngày Giải phóng tỉnh (17/3/1975-17/3/2025), chào mừng Đại hội Đảng các cấp, tiến tới Đại hội Đảng toàn quốc lần thứ XIV.

Hội viên Chi hội Nhạc sĩ Việt Nam tỉnh tại chương trình chào mừng Ngày Âm nhạc Việt Nam năm 2024. Ảnh: H.N

Nhạc sĩ Gia Lai kiếm tìm tác phẩm có sức ảnh hưởng lớn

(GLO)- Bám sát hơi thở cuộc sống và đưa bản sắc dân tộc vào tác phẩm, các nhạc sĩ Chi hội Nhạc sĩ Việt Nam tỉnh Gia Lai đã thực sự cố gắng trong hoạt động sáng tác nhằm ghi dấu ấn. Song, làm gì để tác phẩm lan tỏa rộng rãi, ghi đậm trong tâm trí người nghe đang là trăn trở của những người tâm huyết.

Thơ Sơn Trần: Nhớ Pleiku

Thơ Sơn Trần: Nhớ Pleiku

(GLO)- "Nhớ Pleiku" là một tác phẩm đầy cảm xúc của tác giả Sơn Trần. Từng câu thơ vẽ nên bức tranh phố núi đẹp mơ mộng với cảnh sắc yên bình, quyện hòa cùng ký ức, tình yêu và nỗi nhớ...

Thơ Vân Phi: Lâu không về nhà

Thơ Vân Phi: Lâu không về nhà

(GLO)- Bài thơ "Lâu không về nhà" của tác giả Vân Phi thấm đượm nỗi nhớ quê hương da diết của người con xa xứ-nơi cánh đồng, dòng sông và mẹ già vẫn chờ đợi theo tháng năm lở bồi. Từng câu thơ như những thước phim chậm rãi, gợi lại ký ức tuổi thơ ấm áp bên ánh đèn dầu, bên những thân gần mẹ cha.