Bếp mẹ chiều đông

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

Miền Trung đang mưa nhiều. Hằng năm, sau ngày hăm ba tháng mười âm lịch là hết lụt, trời tạnh ráo, bà con chuẩn bị cho vụ lúa đông xuân. Năm nay, chỉ còn hơn một tháng nữa là đến Tết mà còn mưa miết. Mưa rả rích, dầm dề. Mưa liên tiếp gây ngập lụt nhiều nơi.  
 

 Ảnh minh họa.
Ảnh minh họa.


Tôi nhìn mưa và nhẩm tính đã bao lâu rồi mình chưa về? Đường về quê nhà dài hun hút theo những cơn mưa. Năm lần bảy lượt, hẹn tới hẹn lui, hết dịch rồi mưa, hết mưa rồi dịch... Cứ thế, đứa con xa vẫn chưa về thăm cha mẹ.

Chiều nay, tôi tranh thủ chạy về để ông bà bớt nỗi trông mong. Mỗi lần về là bao nhiêu tâm trạng, bấy nhiêu nỗi niềm, mừng vui chen lẫn ngậm ngùi. Cảnh vật vẫn như xưa, chỉ có con người là già nua theo năm tháng. Một hình ảnh ấm áp, thân thương với tôi đó là bếp của mẹ trong chiều mùa đông!

Bếp của mẹ nấu bằng củi nên tro bụi bám nhiều, khói ám đen tường, bồ hóng đu đầy trên mái. Không gian của bếp không đủ rộng để chứa tất cả đồ đạc lỉnh kỉnh. Dù ngổn ngang lu, thạp, nồi, niêu, chày, cối, thúng, mủng, nhưng thứ gì mẹ cũng muốn giữ lại, chẳng chịu bỏ cái nào. Dường như mọi thứ đều là một phần kí ức của mẹ, mẹ không nỡ bỏ đi. Do đó, bếp đã chật, lại càng chật hơn. Riêng chỗ kê kiềng để nấu, mẹ luôn nhắc nhở phải gọn gàng sạch sẽ, kẻo ông Táo quở trách, rồi không cho bếp mình đỏ lửa, thơm cơm! Phía bên hông bếp, cha chái thêm ra một khoảng nữa bằng tre, rồi lợp mấy tấm tôn cũ để làm nơi chứa củi. Nhờ vậy, có chỗ đủ rộng để bớt lo củi ướt vào mùa mưa. Lúc nhỏ, tôi thường đi hái củi tre, cột thành bó, xếp chồng lên nhau gọn gàng nơi phía chái, để dành cho mùa mưa gió.

Bếp trở thành không gian sinh hoạt thân thương của cả gia đình nhưng mẹ là người gắn bó với bếp nhiều nhất. Mỗi năm bốn mùa, mỗi ngày năm bảy lượt, từ nấu cơm, nấu nước, nấu cháo cho heo cho gà và biết bao việc lặt vặt khác đều diễn ra nơi góc bếp nhỏ, hằn in bóng hình của mẹ!

Thương bếp mùa đông, gió lùa mưa tạt. Dù cố che chắn bằng mấy tấm tôn, phủ bên hông vài tấm bạt nhưng chẳng ăn thua gì với từng cơn gió giật. Khi ấy, cha thường đội nón tơi, chặt mấy cây tre gãy, chẻ nẹp thêm tấm phên liếp để gió khỏi cuốn bay. Phía trong, mẹ bắt đầu nhóm lửa, khói bay mịt mù, quyện với mùi củi ướt cứ ngai ngái, hăng hăng, nồng nồng quen thuộc. Nhà ở nông thôn, củi gỗ ít, nhưng tre lại nhiều. Củi tre dễ cháy mà chẳng đượm lâu, chẳng có than hồng. Nấu củi tre, phải ngồi tại chỗ, liên tục canh chừng, chẳng thể bỏ đi lâu được.

Có những mùa đông rất lạnh, mẹ dậy nhóm bếp nấu cơm, cha pha bình trà rồi nói chuyện cày bừa, gieo sạ mấy đám ruộng soi. Tôi cố dậy để kịp tới trường. Thường hai buổi sớm, trưa đều vội vàng, tất bật công việc nên tôi yêu gian bếp buổi chiều nhiều hơn. Buổi chiều thong thả, nghỉ ngơi, chẳng nôn nóng. Đặc biệt là yêu bếp lửa trong chiều mùa đông giá lạnh, nhất là dịp Tết!

Mùa đông, mẹ nhóm lên bếp lửa, lửa reo vui tí tách, lửa cháy sáng bập bùng, lửa xua đi cái lạnh, lửa tỏa lan hơi ấm giữa những ngày tê buốt. Có hôm, mẹ mở nắp chiếc lu đầy bụi và cũ kĩ, gắp ra những hòn than nhỏ để dành bấy nay, bỏ vào bếp. Đặt trên chỗ than hừng đỏ là mấy trái bắp, củ khoai lang, khoai từ. Anh em tôi xúm xít mừng vui, hít hà mùi thơm cây trái quê nhà. Cha đi làm đồng về, thường xách theo giỏ cua, được vài con cá rô, cá nhét. Mùi cá rô nướng, mùi cá nhét kho lá gừng, mùi cua ram muối, mùi mắm kho tiêu…vẫn còn thơm lừng theo năm tháng!

Từ mái bếp đơn sơ của mẹ, anh em tôi dần khôn lớn. Những năm đi học xa, dịp gần tết trở về, căn bếp nhỏ còn thơm mùi rim các loại như: gừng, dừa, bí… Hỏi mẹ làm chi nhiều, mẹ nói để dành sau tết, con mang một ít lên nhà trọ, vui với anh em bạn bè, coi như quà quê!

Chiều cuối năm, bếp được dọn dẹp gọn gàng, nồi bánh chưng sôi ùng ục, mâm cỗ đơn sơ nhưng thành kính, cũng là lúc cả nhà chính thức nghỉ ngơi, chờ đón tết. Những bộn bề lo toan, những nhọc nhằn vất vả tạm nhường chỗ cho ước vọng may mắn, đủ đầy năm sau. Bây giờ, dù đã có bếp ga nhưng mẹ vẫn thích nấu củi. Mẹ nói quen rồi!

Chiều mùa đông, tôi nghe tin lũ lụt nơi quê nhà mà nơm nớp lo âu. Cha mẹ mừng vui khi thấy đứa con xa mới về. Chạy ra bếp nhỏ, bùn đất còn nhiều, lá cây chưa dọn hết, dấu nước ngập còn in. Chưa có điện, bếp ga vừa mới lau chùi, củi cũng ướt hết rồi. Nấu ấm nước để pha cho cha bình trà, khói bếp bay lên, cay cay khóe mắt. Nhìn bếp của mẹ sau trận lụt lớn, sao xót xa quá đỗi. Biết bao giờ người miền Trung vơi bớt nỗi khó khăn sau mỗi mùa bão lũ?

Nhưng dù khó khăn, thăng trầm, dâu bể, người miền Trung vẫn mạnh mẽ vươn lên, không bao giờ lùi bước. Từ mái bếp đơn sơ nơi quê nhà, giữa mùa đông dông gió, khói vẫn bay lên, lửa vẫn tỏa lan hơi ấm. Tôi phụ giúp dọn góc bếp, mảnh vườn còn nhiều bùn đất. Cha bảo chỗ này trồng lại khóm hoa vạn thọ, chắc kịp tết có đơm. Mẹ đem phơi mấy cành củi ướt và nhắc nhở tôi: vợ chồng ráng gùi gánh để lo cho bọn trẻ. Mắt tôi cay xè, không nói được gì. Khói bếp bay lên chuyên chở những giấc mơ bình dị, ấm áp từ chốn quê nhà!

Theo PHAN HUY THÙY (QNO)

Có thể bạn quan tâm

Vũ Văn Tam Lang & 50 cây violon đặc chế

Vũ Văn Tam Lang và 50 cây violon đặc chế

(GLO)- Cách đây vài năm, khi ngắm 22 cây đàn violon do ông Vũ Văn Tam Lang (phường An Phú, tỉnh Gia Lai) chế tác bằng tất cả tâm huyết được giới chuyên môn đánh giá cao, tôi thầm nghĩ, ông đã có thể tự hài lòng với những gì mình có.

Mở lối vào thế giới sắc màu

Mở lối vào thế giới sắc màu

(GLO)- Từ nét màu nước chấm phá, mực tàu loang trên giấy dó, đến những dòng thư pháp bay bổng hay gam màu rực rỡ của tranh sáp màu, acrylic - tất cả hòa quyện tại những lớp học vẽ. Mùa hè, những lớp học nhỏ ấy lặng lẽ góp phần vun đắp tâm hồn nghệ thuật cho nhiều bạn trẻ.

Hòa điệu cùng tình yêu nghệ thuật múa

Cặp đôi nghệ sĩ Nguyễn Cơ-Hồng Mai: Hòa điệu cùng tình yêu nghệ thuật múa

(GLO)- Cùng sinh năm rồng (1988) và lớn lên với tình yêu dành cho từng nhịp vũ đạo, Nguyễn Văn Cơ và Trần Thị Hồng Mai-hai nghệ sĩ trưởng thành từ Nhà hát Ca múa nhạc tổng hợp Đam San trở thành cặp đôi hiếm hoi của làng múa ở cao nguyên Pleiku, luôn song hành cả trên sân khấu và trong đời sống.

Vở ca kịch bài chòi trò chơi của quỷ: Tôn vinh chiến sĩ công an, cảnh tỉnh kẻ lầm lạc

Vở ca kịch bài chòi trò chơi của quỷ: Tôn vinh chiến sĩ công an, cảnh tỉnh kẻ lầm lạc

(GLO)- Vở diễn Trò chơi của quỷ do Ðoàn ca kịch bài chòi Bình Ðịnh (thuộc Nhà hát Nghệ thuật truyền thống tỉnh Gia Lai) dàn dựng vừa giành huy chương đồng tại Liên hoan Nghệ thuật sân khấu chuyên nghiệp toàn quốc về “Hình tượng người chiến sĩ Công an nhân dân” lần thứ V-năm 2025.

"Núi trên đất bằng"

"Núi trên đất bằng"

(GLO)- Tiến sĩ Hà Thanh Vân đã nhận xét Tiểu thuyết "Núi trên đất bằng" của Võ Đình Duy là một tác phẩm văn chương đầu tay ra mắt năm 2025, đánh dấu bước chuyển đầy bất ngờ từ một kiến trúc sư trẻ sống ở Gia Lai sang hành trình kiến tạo thế giới văn chương.

NHÀ THƠ ĐÀO AN DUYÊN: Thiết tha giữ lại những xanh tươi cuộc đời

Nhà thơ Đào An Duyên: Thiết tha giữ lại những xanh tươi cuộc đời

(GLO)- Với nhà thơ Đào An Duyên, đọc và viết chính là hành trình nuôi chữ. Trong hành trình ấy, chị chọn một lối đi riêng, chắt chiu xúc cảm, gửi tiếng lòng vào từng con chữ với niềm mong giữ lại những xanh tươi cuộc đời, từ đó góp thêm một giọng thơ giàu hương sắc cho văn chương Gia Lai.

BẢO TỒN CÁC KỊCH BẢN TIÊU BIỂU CỦA HÁT BỘI BÌNH ĐỊNH: Nên tìm hướng đi mới, phù hợp thực tế

Bảo tồn các kịch bản tiêu biểu của hát bội Bình Định: Nên tìm hướng đi mới, phù hợp thực tế

(GLO)- Hát bội Bình Định là một di sản văn hóa đặc sắc với nhiều vở tuồng kinh điển như: Sơn Hậu, Tam nữ đồ vương, Ngũ hổ Bình Tây, Hồ Nguyệt Cô hóa cáo (còn có tên khác là Chém cáo, Cổ miếu vãn ca) của Nguyễn Diêu, Trầm hương các, Diễn võ đình và Cổ thành… của Đào Tấn.

Nguyễn Nhật Ánh: Người làm vườn

Nguyễn Nhật Ánh: Người làm vườn

Tôi không phải một dịch giả chuyên nghiệp - mào đầu vậy hoàn toàn không phải để biện hộ cho những sơ suất, sai sót và thô lậu mà bất cứ ai khi chạm tay vào việc dịch nói riêng, việc chữ nghĩa nói chung, dẫu là tay thuận hay tay ngang, đều phải đối mặt và chịu trách nhiệm.

Khẳng định vị thế là cơ quan báo chí chủ lực

Khẳng định vị thế là cơ quan báo chí chủ lực

Để chào đón thời khắc đặc biệt của đất nước, của Mặt trận Tổ quốc Việt Nam; thực hiện nhiệm vụ cao cả với vai trò, vị thế là cơ quan ngôn luận của Mặt trận Tổ quốc Việt Nam; thực hiện nhiệm vụ mà người đứng đầu hệ thống Mặt trận đã tin tưởng giao phó; kể từ tháng 7.2025, Báo Đại đoàn kết ra mắt ấn phẩm Tinh hoa Việt bộ mới.
Đèo An Khê: Dấu ấn lịch sử

Đèo An Khê: Dấu ấn lịch sử

(GLO)- Nếu như Tây Bắc có “tứ đại danh đèo”: Mã Pí Lèng, Ô Quy Hồ, Pha Đin, Khau Phạ thì vùng duyên hải miền Trung lên đại ngàn Tây Nguyên cũng có “ngũ danh đèo”: An Khê, Phượng Hoàng, Khánh Lê, Ngoạn Mục, Violak.

default

Địa phận Phủ Hoài Nhơn được xác lập năm Hồng Đức thứ 2 (1471), là miền “viễn châu” khá rộng; sau hơn 550 năm, vùng đất rộng lớn lúc ban đầu được phân chia thành nhiều tỉnh thuộc Nam Trung bộ và Bắc Tây Nguyên. 
null