Âm thanh đường phố

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Đã ở phố thì phải chấp nhận ồn ào. Đặc thù các thành phố ở nước ta, người dân hoạt động buôn bán khắp nơi, đã có đường thì có quán nên “khu dân cư yên tĩnh” đúng nghĩa khá hiếm hoi. Một lần đến các nước phát triển, tôi thấy họ quy hoạnh đâu ra đó, muốn buôn bán thì ra khu thương mại, tuyệt nhiên không thấy một quán xá nào lọt vào khu dân cư. Muốn uống cà phê sáng ở tiệm thì phải đi từ vài dặm đến hàng chục dặm. Tôi kể để thấy cái khác biệt cơ bản ấy chứ chưa chắc cái này đã hấp dẫn dân ta hơn khi ở xứ mình thật quá tiện, chỉ vài bước chân là có thể mua những thứ cần thiết thông dụng cho mình. Vậy thì, phải chấp nhận tiếng ồn của phố.
 Tình trạng bấm còi xe như hiện nay có thể gây rɑ ô nhiễm tiếng ồn tại các thành phố lớn.
Tình trạng bấm còi xe như hiện nay có thể gây rɑ ô nhiễm tiếng ồn tại các thành phố lớn. (ảnh internet)
Đọc cái tựa “Ngõ vắng xôn xao”-tên một ca khúc của nhạc sĩ Trần Quang Huy thì rõ, vắng mà vẫn không tĩnh. Cận chợ thì khỏi nói, nhà tôi có mấy năm ở ngay cổng chợ, đường Hoàng Văn Thụ, con phố ấy gần như hoạt động suốt đêm. Ra ngoại ô, mật độ dân cư thưa thớt vẫn chốc chốc lại nghe tiếng gầm của xe tải chạy đêm, dần dần rồi quen đi mà tự cảm nhận là nơi tôi sống thoáng đãng và yên tĩnh lắm...
Thính lực của con người chịu được cường độ âm thanh từ 16 đến 130 dB. Dưới 20 dB hơi khó nghe, ngóng lắm thì cũng tiếng được tiếng mất, trên 120 dB đã khiến người ta rơi vào tình trạng chịu đựng, thậm chí đau đớn, khoảng 130 dB trong thời gian dài sẽ bị điếc vĩnh viễn. Trên 130 dB thì bộ não sẽ gần như chết. Âm thanh phố thị bình thường nằm ở khoảng 50-80 dB. Tiếng lao xao nói cười, tiếng xe cộ, tiếng chó sủa, mèo kêu và vô vàn tiếng động khác của sinh hoạt đời thường là một phần không thể thiếu của phố. Tiếng ồn ào mua bán trong chợ, tiếng học trò ê a đọc bài trong một lớp tiểu học, tiếng ve kêu trưa hè là những âm thanh làm tôi thanh thản và dễ chịu giữa nhịp sống phố thị. Và tôi sợ nhất tiếng hét thất thanh đột ngột, tiếng hú còi xe cấp cứu, tiếng gầm rú của những chiếc xe máy độ chế...
Lại nói về khái niệm “ô nhiễm tiếng ồn”, các chuyên gia cho rằng, loại âm thanh nào gây ra sự khó chịu và ảnh hưởng đến sức khỏe của con người thì âm thanh ấy chính là ô nhiễm tiếng ồn. Tất nhiên, chuẩn của nó vẫn dựa vào cường độ dB đã nói ở trên. Hài hước một chút thì cái chuẩn khó chịu rất vô chừng, một bà vợ có giọng nói ngọt như mía lùi, cường độ âm thanh vừa đủ nghe, nhưng cứ kéo dài cả ngày với một đề tài cứ lặp đi lặp lại thì liệu có được xếp vào dạng “ô nhiễm tiếng ồn” không? Chắc phải tham khảo ý kiến các ông chồng, nhưng sự khó chịu chắc chắn là có.
Vấn nạn đang trở thành phổ biến trong vài năm trở lại đây là karaoke di động và tụng niệm có tăng âm. Các sinh hoạt tâm linh của cư dân trong cầu siêu, cầu an, đám tang, thanh minh, đám giỗ và cả cưới xin, sinh nhật... Cứ phải kèm theo hệ thống tăng âm, loa khủng khuấy động cả xóm. Vậy nên, mới tiếc lắm cái trầm mặc của tụng niệm thường đem đến sự thanh tịnh cho mọi người đã dần phai nhạt.
Manh nha cách đây khoảng vài năm, đến giờ thì hát karaoke thành một món kèm thêm khó thiếu trong những dịp tụ tập bạn bè, gia đình. Đâu cần phải sắm sửa cho tốn kém, chỉ cần bỏ ra vài trăm ngàn đồng, người ta chở đến phục vụ tận nơi, có cả màn hình LCD lớn, âm thanh đủ xài. Vấn đề vẫn nằm ở chuyện thời lượng và cái nút điều chỉnh âm lượng. Thường thường đã chơi thì hay bị... lún, nhất là đã có chút men thì thiên thượng thiên hạ chỉ tồn tại mỗi ta. Đúng ngọ ban trưa vẫn hát, quá nửa đêm vẫn say sưa khoe giọng với âm lượng tối đa. Người lớn tuổi, người bệnh, trẻ con bị tra tấn bởi âm thanh, giọng hát của đương sự đạt được kỹ năng độc lập với nhạc đệm thì đúng là... thảm họa.
Đô thị mà không có những âm thanh của nó thì còn gì là đô thị. Luật quy định cũng có đủ để hạn chế không để tiếng động vượt ngưỡng về cường độ và thời gian trong sản xuất và kinh doanh làm ô nhiễm môi trường sống, nhưng các biện pháp cần thiết đối với các hoạt động tự phát trong nhà, ngoài phố có tác động không dễ chịu cho cộng đồng vẫn chưa đủ cả về văn bản lẫn thực thi, còn thiếu lắm thì phải.
NGUYỄN SƠN

Có thể bạn quan tâm

Tiểu thuyết 'Mưa đỏ' cháy hàng, in không kịp bán

Tiểu thuyết 'Mưa đỏ' cháy hàng, in không kịp bán

Sau thành công vang dội của bản điện ảnh, "Mưa đỏ" tiếp tục gây “cơn sốt” trên thị trường xuất bản. Nhiều hiệu sách cho biết độc giả phải chờ tới 15-20 ngày mới nhận được tiểu thuyết. Hiện tại, lượng đặt hàng sách đã vượt xa dự đoán, lên tới hàng chục nghìn cuốn chỉ trong ít ngày.

Hòa tiếng cồng chiêng vang vọng đại ngàn

Hòa tiếng cồng chiêng vang vọng đại ngàn

(GLO)- Cồng chiêng của người Jrai và người Bahnar cùng sinh sống trên mảnh đất Gia Lai đã hòa quyện trong mạch nguồn chung của bản sắc-niềm tự hào văn hóa truyền thống. Tiếng cồng chiêng nối liền con người với đất trời, gắn kết bền chặt cộng đồng nơi rừng núi.

Lan tỏa văn hóa đọc

Lan tỏa văn hóa đọc đến buôn làng vùng sâu

(GLO)- Cuộc thi “Giới thiệu sách trực tuyến” năm 2025 do Sở Văn hóa-Thể thao và Du lịch tỉnh Gia Lai tổ chức thu hút nhiều cá nhân là người đồng bào dân tộc thiểu số tham gia. Bằng tình yêu với sách, họ đã góp phần lan tỏa văn hóa đọc đến buôn làng vùng sâu.

Chạm vào thế giới trẻ thơ...

Chạm vào thế giới trẻ thơ...

(GLO)- Từ ống kính nhiếp ảnh, nét cọ hội họa, câu chữ văn chương đến giai điệu âm nhạc, nhiều nghệ sĩ ở Gia Lai đang lặng lẽ gìn giữ, khơi gợi, ươm hạt giống tâm hồn cho thế giới tuổi thơ; đồng thời, gửi gắm thông điệp về sự kết nối, về trách nhiệm của người lớn trước “tuổi thơ đang mất dần”.

Vũ Văn Tam Lang & 50 cây violon đặc chế

Vũ Văn Tam Lang và 50 cây violon đặc chế

(GLO)- Cách đây vài năm, khi ngắm 22 cây đàn violon do ông Vũ Văn Tam Lang (phường An Phú, tỉnh Gia Lai) chế tác bằng tất cả tâm huyết được giới chuyên môn đánh giá cao, tôi thầm nghĩ, ông đã có thể tự hài lòng với những gì mình có.

Mở lối vào thế giới sắc màu

Mở lối vào thế giới sắc màu

(GLO)- Từ nét màu nước chấm phá, mực tàu loang trên giấy dó, đến những dòng thư pháp bay bổng hay gam màu rực rỡ của tranh sáp màu, acrylic - tất cả hòa quyện tại những lớp học vẽ. Mùa hè, những lớp học nhỏ ấy lặng lẽ góp phần vun đắp tâm hồn nghệ thuật cho nhiều bạn trẻ.

null