Vượt "rừng" định kiến, nuôi 2 người con đồng đội

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

“Lòng tôi quặn thắt khi kết quả xét nghiệm cho thấy bé gái có “H”. Lúc đó toàn thân cháu đầy ghẻ lở, sưng tấy, rỉ máu. Vợ chồng tôi tự tay giặt giũ và bôi thuốc...”.

Để nuôi 2 con của đồng đội đã qua đời vì HIV/AIDS - căn bệnh thế kỷ, vợ chồng anh không chỉ bơi trong “biển” khó khăn thiếu thốn vật chất, mà còn vượt qua “rừng” định kiến. Câu chuyện của thiếu tá Danh Trường Danh (Đồn Biên phòng Gành Dầu, Phú Quốc, Kiên Giang) khiến lòng tôi từ thẳm sâu dâng trào xúc động, cảm phục trước tấm lòng nhân ái của người lính biên phòng.

 

Để phụ giúp chồng ổn định cuộc sống gia đình có thêm 2 con nuôi, chị Bích phải nhận giữ trẻ tại nhà.
Để phụ giúp chồng ổn định cuộc sống gia đình có thêm 2 con nuôi, chị Bích phải nhận giữ trẻ tại nhà.

Đêm đêm ôm con vào lòng...

Đến Đồn Biên phòng Gành Dầu công tác, tôi được nghe anh em kể về thiếu tá (chuyên nghiệp) Danh Trường Danh (Phó Trưởng trạm Kiểm soát Gành Dầu) tự nguyện nhận nuôi 2 người con của đồng đội chết vì HIV/AIDS.

Đã trưa muộn, căn nhà “Đồng đội” do Bộ Tư lệnh Biên phòng hỗ trợ cho thiếu tá Danh đầy tiếng nói, tiếng cười. Nước da màu đồng đặc trưng người Khmer, anh Danh trông già hơn cái tuổi sắp tròn 50, nhưng nụ cười tươi lại khiến anh trông thật trẻ. Anh xởi lởi: “Chị vợ ghé thăm nên tổ chức cơm muộn”.

Vừa nghe sĩ quan Đồn giới thiệu mục đích chuyến thăm, anh Danh cười, chỉ tay về phía 2 cô cậu trẻ đang ngồi giữa mâm cơm “đại gia đình”: “2 đứa nó đó. K.C, năm nay học lớp 9 rồi, còn Quốc Bảo cũng to “như cột đình”, hiện đang công tác tại BCH Quân sự xã Gành Dầu”.

Đúng như lời anh Danh, mới tuổi “bẻ gãy sừng trâu” nhưng Quốc Bảo đã vạm vỡ, còn K.C đã ra dáng thiếu nữ “trắng da, dài tóc”. Dù đã được cán bộ chiến sĩ ở Đồn cung cấp thông tin sơ bộ trước lúc lên đường, nhưng tôi vẫn bất ngờ như lạc vào “huyền thoại giữa đời thường” khi gặp bé gái từ cõi chết cách đây 14 năm, giờ đã là nữ sinh xinh đẹp...

“Chuyện bắt đầu từ năm 2004 - anh Danh bồi hồi nhớ lại, chất giọng đậm âm sắc đặc trưng người Khmer Nam Bộ - sau khi nhận cháu về nuôi, theo lời khuyên của lãnh đạo Đồn, tôi đưa 2 cháu vào bệnh viện tỉnh xét nghiệm máu. Rồi lòng tôi như quặn thắt khi thầy thuốc cho biết cháu K.C có “H” ở giai đoạn cuối. Khi biết tin này, vợ chồng tôi càng thương yêu K.C hơn. Bởi chúng tôi biết rằng, căn bệnh này gần như chưa có thuốc trị được, người bệnh rất cần có chỗ dựa tinh thần để có thêm sức mạnh chống chọi với thần chết. Không chỉ vay mượn tiền chòm xóm để chạy thuốc thang, hay dành miếng ngon nhất cho cháu để có sức chống chọi với bệnh, vợ chồng tôi còn dành tất cả tình thương cho cháu”. Chính điều này đã truyền sức mạnh tinh thần để cháu K.C vượt khỏi bàn tay thần chết. Bởi, với anh Danh, không chỉ nuôi dưỡng mà còn là cả một hành trình yêu thương. Không chỉ chăm lo cái ăn, cái mặc, hay thuốc thang, điều trị, người lính Cụ Hồ còn cưu mang, truyền cả niềm tin sự sống...

Do đang trong giai đoạn phát bệnh, nên lúc đó khắp người cháu K.C nổi đầy mụn nhọt, ghẻ lở và các vết thương lúc nào cũng rỉ máu, nước vàng. Vậy mà anh vẫn không chỉ nuôi nấng, tắm giặt, dạy cháu học, đưa cháu đến trường, đêm đêm còn ôm K.C vào lòng để cháu bớt gào khóc vì những cơn đau xé
da thịt...

Bước qua “rừng” định kiến

“Phải hiểu bối cảnh xã hội và bối cảnh gia đình lúc bấy giờ mới thấy hết được những hy sinh thầm lặng của anh Danh” - thiếu tá Dương Thanh Hoàng - Chính trị viên phó Đồn Biên phòng Gành Dầu - nói với tôi.

Để nuôi được 2 người con của đồng đội, anh Danh đã phải bước qua cả “rừng” định kiến bên ngoài và cả những giằng xé, đau rát bên trong. Đúng 4 ngày trước khi cha ruột của K.C trút hơi thở cuối cùng, gia đình anh Danh rơi vào tột cùng đau thương khi con trai đầu lòng Danh Trường Quốc (12 tuổi), trên đường đi học về đã té suối tử vong và vợ đang mang thai, bụng đã vượt mặt.

Tang thương chất ngất, lòng dạ “rối như canh hẹ”, nhưng lời hứa với người đồng đội trước lúc hấp hối đã thôi thúc anh dồn nén tất cả buồn đau vào lòng, để vui đón 2 đứa trẻ mồ côi cha, về nuôi. “Đó không chỉ là sự kiện mở đầu cho sự quá tải về kinh tế - anh Danh thật thà - hồi đó gia đình tôi thiếu trước, hụt sau nên bà xã phải mở tiệm bán tạp hóa, vì không thể cậy nhờ cả bên nội lẫn bên ngoại”.

Gia đình bên anh cũng nghèo, gia đình chị Lê Thị Ngọc Bích (vợ anh Danh) còn nghèo hơn với 14 người con tứ tán khắp nơi kiếm ăn qua ngày. Vì vậy, khi phát hiện cháu K.C mắc HIV/AIDS, anh phải vay mượn để có tiền thuốc thang. Cảm thông, đồng đội trong đơn vị góp sức. Thế nhưng như “họa vô đơn chí”, chẳng bao lâu sau cái tiệm tạp hóa nho nhỏ của gia đình anh đã phải đóng cửa vì mọi người ngại... nhà có người có “H”.

Để có tiền đắp đổi, vợ anh phải đi làm công tại cơ sở nhặt đầu cá cơm. Vì vậy, xong việc đơn vị, anh Danh chạy nhanh về nhà cơm nước, tắm giặt cho 2 đứa con nuôi. Công việc tưởng như đã vắt kiệt sức người sĩ quan biên phòng, thì thách thức dồn dập kéo đến mà nếu không có tấm lòng nhân ái thì không sao vượt qua được. Năm 2006, vợ sinh con gái Danh Bích Ngọc, nhà mất đi một nguồn thu nhập, còn anh thì cùng lúc lo cho 4 người trong điều kiện cũng... nhạy cảm, là không để lây bệnh. Bởi lúc đó, bệnh cháu K.C đang lên đỉnh điểm.

Thấy gia đình anh quá đỗi chật vật, năm lần bảy lượt, người trong xóm thương tình khuyên anh gửi cháu K.C vào trung tâm chăm sóc người có “H” vừa để được y-bác sĩ chuyên nghiệp chăm sóc, vừa nhẹ gánh lo cho gia đình. Thoạt nghe, thấy cũng có lý, có tình, anh Danh đã khăn gói sẵn sàng... Nhưng nghĩ đến chuyện nhà nội, nhà ngoại hắt hủi đứa cháu có “H”, anh thay ý định vào phút 89. “Tôi nghĩ mình như chỗ dựa tinh thần cuối cùng của cháu, nếu từ bỏ thì không có thuốc nào hỗ trợ cháu nổi” - anh Danh thật lòng. Thế là phải “tả xung, hữu đột” với việc đơn vị, với việc nhà, thỉnh thoảng Danh lại băng rừng xuyên đêm từ Gành Dầu về bệnh viện huyện khi cháu K.C lên cơn sốt.

“Tình đồng chí, đồng đội đưa lối, dẫn đường”

“Chính cái tình đồng chí, đồng đội đã đưa lối, dẫn đường” - không chút màu mè, anh Danh thật lòng khi nói về động cơ đưa mình nhận lời nuôi 2 đứa con của bạn thân trong đơn vị. Xuất thân từ gia đình Khmer lao động nghèo ở huyện Gò Quao (Kiên Giang) nên khi tình nguyện vào lực lượng biên phòng, anh Danh dễ dàng hòa nhập và chơi thân với nhiều đồng đội nghèo. Trong đó có trung úy chuyên nghiệp D.T.G. Không may, vợ chồng người bạn xấu số mắc HIV/AIDS. Bị gia đình ruồng rẫy, xóm làng kỳ thị, nên trước lúc lâm chung, D.T.G đã trăng trối nhờ anh Danh nuôi giúp Quốc Bảo và K.C. Thương đồng đội trẻ, trong giờ phút D.T.G hấp hối, anh Danh đã nắm chặt tay D.T.G: “Tao hứa sẽ nuôi và thương tụi nó như con ruột”.

Và anh Danh - người lính biên phòng - đã thực hiện lời hứa của mình. Đặc biệt hơn anh còn thuyết phục vợ, con cùng chia sẻ và chung tay chăm lo. Khi con gái đã lớn và sức khỏe cháu K.C cũng dần ổn định sau thời gian điều trị theo Chương trình Quốc gia, chị Bích đi làm thuê tại cơ sở nhặt đầu cá cơm, khi nguồn cá cơm giảm, chị lại nhận trẻ về nhà giữ thuê với quy mô gia đình để chia sẻ gánh nặng cơm áo gạo tiền với chồng.

Cuộc sống chật vật là vậy, nhưng khi nghe tôi đưa ra tình huống xấu nhất là Chương trình Quốc gia không còn tài trợ thuốc nữa, Danh nói dứt khoát: “Còn nước, còn tát; vợ chồng tôi sẽ tát đến giọt nước cuối cùng...”. Nghe chuyện được nhà báo tôn vinh mình là “Ông Bụt”, Danh chỉ nói “Tôi chưa từng nghĩ đó là thành tích. Vì nuôi con của đồng đội đã khuất, thì không chỉ riêng tôi, mà những người lính là đồng đội, đồng chí của tôi nếu ở vào hoàn cảnh như tôi, ai cũng sẽ hành động như vậy”.

Tấm lòng “thi ân bất cầu báo” của anh Danh đã khiến chúng tôi thêm bừng sáng niềm tin về hình ảnh bộ đội Cụ Hồ thời bình: Sẵn sàng sống hết mình với đồng chí, đồng đội mà không hề nghĩ suy dù chút lợi danh...

Lục Tùng/laodong

Có thể bạn quan tâm

Gặp người lính Thành cổ năm xưa

Gặp người lính Thành cổ năm xưa

(GLO)- Trở về từ cuộc chiến khốc liệt ở Thành cổ Quảng Trị, cựu chiến binh Hồ Anh Hòa ít khi nhắc lại kỷ niệm chiến đấu với gia đình, con cháu. Bởi ông cho rằng, việc cầm súng lao vào cuộc chiến thời điểm ấy là trách nhiệm của một người con yêu Tổ quốc, “không nên công thần”.

Các cổ vật gốm sứ chén, bát, đĩa... được ngư dân nhặt được.

Làng cổ vật

Nép mình bên eo biển Vũng Tàu, thôn Châu Thuận Biển (xã Đông Sơn, huyện Bình Sơn, Quảng Ngãi) không chỉ nổi tiếng là “làng lặn Hoàng Sa” với truyền thống bám biển, giữ chủ quyền, mà còn được ví như “kho báu” lưu giữ hàng loạt cổ vật từ những con tàu đắm hàng thế kỷ dưới đáy đại dương.

'Phu sâm' ở núi Ngọc Linh

'Phu sâm' ở núi Ngọc Linh

Nhiều doanh nghiệp và người dân lên ngọn núi Ngọc Linh hùng vĩ ở TP.Đà Nẵng thuê môi trường rừng để trồng sâm, mở ra một nghề mới để đồng bào Xê Đăng bản địa mưu sinh suốt nhiều năm qua: 'phu sâm', tức nghề cõng hàng thuê.

Thầy giáo làng đam mê sưu tầm đồ xưa cũ

Thầy giáo làng đam mê sưu tầm đồ xưa cũ

(GLO)- Không chỉ bền bỉ gieo con chữ cho học trò nghèo, thầy Võ Trí Hoàn-Hiệu trưởng Trường Tiểu học và THCS Quang Trung (xã Ia Tul, tỉnh Gia Lai) còn là người đam mê sưu tầm đồ xưa cũ. Với thầy, mỗi món đồ là bài học sống động về lịch sử dân tộc mà thầy muốn kể cho học trò.

Tự hào 2 xã Anh hùng Ia Dơk, Kon Chiêng

Tự hào 2 xã Anh hùng Ia Dơk, Kon Chiêng

(GLO)- Trong kháng chiến chống Mỹ, xã Ia Dơk (tỉnh Gia Lai) là căn cứ cách mạng quan trọng, đồng thời cũng là nơi hứng chịu nhiều đau thương, mất mát. Những cánh đồng từng bị bom cày xới, những mái nhà bình yên hóa tro tàn, bao số phận người dân vô tội bị giặc sát hại.

Thủ lĩnh giữ rừng Hà Ra

Thủ lĩnh giữ rừng Hà Ra

(GLO)- Gần 40 năm gắn bó với rừng, ông Nguyễn Văn Chín-Giám đốc Ban Quản lý rừng phòng hộ Hà Ra (xã Hra, tỉnh Gia Lai) được biết đến như vị “thủ lĩnh giữ rừng” đặc biệt: từ việc biến lâm tặc thành người giữ rừng đến phủ xanh vùng đất cằn cỗi nơi “cổng trời” Mang Yang.

Vào mùa xoay chín

Vào mùa xoay chín

(GLO)- Sau hơn 4 năm chắt chiu nhựa sống, hấp thụ tinh hoa đất trời, những cây xoay ở cánh rừng Kbang, Sơn Lang, Đak Rong đã bung hoa kết trái. Vào mùa xoay chín, người dân cũng đón “lộc rừng”, mang về nguồn thu nhập đáng kể.

Dệt những sợi kí ức giữa đại ngàn

Dệt những sợi kí ức giữa đại ngàn

Khi sản phẩm công nghiệp ngày càng tràn ngập thị trường thì ở vùng núi rừng Đưng K’nớ (xã Đam Rông 4, tỉnh Lâm Đồng) vẫn còn những người phụ nữ cần mẫn bên khung cửi, kiên nhẫn nhuộm từng sợi chỉ, dệt từng hoa văn. Những tấm thổ cẩm ra đời từ nơi đây là hơi thở níu giữ kí ức truyền thống đại ngàn.

Dặm dài Trường Lũy

Dặm dài Trường Lũy

(GLO)- Trường Lũy là một phức hợp bao gồm: lũy-bảo (đồn)-đường, hình thành từ thời chúa Nguyễn, xây dựng quy mô dưới triều Nguyễn; đi qua địa phận 3 tỉnh trước đây: Quảng Nam, Quảng Ngãi và Bình Định.

Tuyến 500kV Lào Cai - Vĩnh Yên, những ngày về đích: Cứ điểm dưới chân Hoàng Liên Sơn

Tuyến 500kV Lào Cai - Vĩnh Yên, những ngày về đích: Cứ điểm dưới chân Hoàng Liên Sơn

Trạm biến áp 500kV Lào Cai đang gấp rút hoàn thiện để trở thành điểm khởi đầu của tuyến đường dây 500kV Lào Cai - Vĩnh Yên. Đây là mắt xích chiến lược trong hành trình đưa nguồn điện dồi dào, đặc biệt là thủy điện ở Tây Bắc, vượt núi băng rừng về xuôi để hòa vào lưới điện quốc gia.

Viết giữa mùa măng rừng

Viết giữa mùa măng rừng

(GLO)- Vào tháng 7 đến tháng 11 hằng năm, khi những cơn mưa đầu mùa bắt đầu trút xuống, cũng là lúc người dân vùng cao nguyên Gia Lai lội suối, băng rừng để hái măng - thứ sản vật được người Jrai, Bana gọi là “lộc rừng”.

Xã tỷ phú nơi biên viễn

Xã tỷ phú nơi biên viễn

Trong hai năm 2024-2025, thủ phủ Tây Nguyên trúng đậm cà phê. Chỉ tính riêng huyện Đắk Mil (tỉnh Đắk Nông cũ), các lão nông đã sắm 1.000 ô tô trong năm 2024. Xã Bờ Y (huyện Ngọc Hồi, tỉnh Kon Tum cũ, nay thuộc tỉnh Quảng Ngãi giáp Lào và Campuchia) cũng chung niềm vui ấy...

Những đoản khúc Huế

Những đoản khúc Huế

Hôm ấy, trên xe khi đi qua đoạn đường gần Khách sạn Morin và Trung tâm Nghệ thuật Điềm Phùng Thị ở Huế, nhìn hàng cây rất đẹp, tôi nói với người lái xe: “Nếu thấy cây long não, em chỉ cho anh nhé”. 

Tầm nhìn của người Rục

Tầm nhìn của người Rục

Tầm nhìn (view) đắt giá nhất của người Rục ở bản Ka Ai, xã Dân Hóa, bản Mò O Ồ Ồ, xã Thượng Hóa (Quảng Bình, nay là tỉnh Quảng Trị), đó là ngôi nhà có mặt tiền bao quát đồng lúa.

Xanh hóa các chốt dân quân thường trực

Xanh hóa các chốt dân quân thường trực

(GLO)- Khi mới xây dựng, các chốt chiến đấu dân quân thường trực biên giới chỉ có công sự, trận địa chiến đấu. Nhờ bàn tay lao động cần cù của cán bộ, chiến sĩ, chốt được phủ xanh bởi bồn hoa, cây cảnh, thảm cỏ, cây xanh và có vườn tăng gia, ao cá, tạo thêm nét đẹp ở nơi biên cương.

Gìn giữ kỷ vật tri ân

Gìn giữ kỷ vật tri ân

(GLO)- Bảo tàng tỉnh Gia Lai đang lưu giữ hơn 4.000 tài liệu, hình ảnh, hiện vật, kỷ vật có giá trị về 2 cuộc kháng chiến chống Pháp và chống Mỹ; trong đó, có gần 300 hiện vật, tư liệu, hình ảnh về các mẹ Việt Nam anh hùng, liệt sĩ ở vùng đất Bình Định trước đây.

null