Vườn quê giữa phố

Theo dõi Báo Gia Lai trênGoogle News

(GLO)- Chẳng biết chủ vườn là ai nhưng tự nhiên lại thấy mến khi họ đã mang chút hương đồng gió nội vào chốn phố xá chật chội. Vườn có rau cải ngồng, diếp cá, rau lang, chuối xanh... Bao nhiêu món rau quê cứ thế bày biện.

Mỗi sớm thức dậy, đứng từ ô cửa sổ tầng 3 căn gác trọ, tôi thong thả uống ly nước rồi nhìn xuống khu vườn phía dưới, xem nó có gì đổi khác so với hôm qua không. Nhiều khi, tôi có cảm giác khu vườn ấy thân thuộc như chính mảnh vườn của tuổi ấu thơ với bàn tay chăm sóc của mẹ.

Mảnh vườn của mẹ luôn mướt xanh với đủ loại rau trái. Nhớ nhất là khi giàn dưa leo lúc lỉu quả. Thỉnh thoảng, tôi như một chú sóc con vặt trộm vài trái nhét vào cặp rồi kêu đám bạn chuẩn bị gói muối giã ớt bay, lên đến lớp là ngồi tụm ba tụm bảy nhai ngấu nghiến.

Những ngày lũ về ngập cả vườn rau mẹ bỏ công chăm sóc. Nước ngâm nhiều ngày khiến rau bị úng, rũ mình trong lấm lem bùn đất. Cơn lũ đã phá nát cả mảnh vườn quê. Trong đôi mắt mẹ, tôi cảm nhận dường như có gì đó mất mát vượt ngoài giá trị vật chất.

vuon-que-giua-pho.jpg
Minh họa: HUYỀN TRANG

Sống giữa phố, tôi đã quen thuộc với những khu công viên, vườn cảnh bài trí hoa tươi được bảo vệ bằng những khối bê tông, đá lát granite chắc chắn hiện đại. Nhưng lòng vẫn thích hơn những gò đồi với đám cỏ dại cố gắng sinh tồn cùng với những khóm rau quê.

Con người ta đôi khi cũng thật lạ lùng, cứ mải miết chạy theo vòng xoay sinh kế nhưng lại mong mỏi một chút bình dị trong lòng, tìm về những phút giây yên ả, bình lặng của quê nhà.

Mảnh vườn giữa lòng phố với tôi tựa như người cũ thân thương bên bến ga ký ức. Cánh đồng làng, dòng sông quê, mảnh vườn ắp đầy kỷ niệm và bao nhiêu thứ hồn hậu đã ăn sâu vào huyết quản. Nên dẫu trôi dạt phương nào, lòng vẫn mang theo chút hương vị nhà quê ấy.

Và, lại thật sự thấy ấm áp, khi hàng ngày có thể nhìn thấy mảnh vườn. Nó gần gũi, mộc mạc mà cũng đầy nhung nhớ thương yêu.

Mỗi chiều muộn, tôi vẫn thường thấy một phụ nữ cặm cụi tưới nước cho vườn rau giữa phố. Bà đội nón, thoáng nét bình yên của người quê chân chất. Nhìn bà bận bịu với khu vườn, tôi chợt nghĩ về mẹ, về những năm tháng tuổi thơ chân đất đầu trần.

Có thể bạn quan tâm

Thạch sương sâm - Món quà ký ức

Thạch sương sâm - Món quà ký ức

(GLO)- Khu chợ Bà Định (TP. Pleiku, tỉnh Gia Lai) đông đúc kẻ bán người mua với đủ thực phẩm tươi rói vào sáng sớm. Vậy nhưng, hàng thạch sương sâm của bà Nguyễn Thị Hoa (trú tại 34/25 Hoàng Sa, TP. Pleiku) luôn có sức hút đặc biệt. Dù nắng hay mưa, hàng của bà luôn bán hết trước 8-9 giờ sáng.

Gửi lại trên đồi

Gửi lại trên đồi

(GLO)- Đôi khi, một chuyến đi xa chỉ chừng mấy mươi cây số cũng đủ khiến chúng ta bước ra khỏi cái vòng quẩn quanh thường nhật, thu lấy một ít năng lượng mới trước khi mình bị “mòn” đi bởi những trật tự cũ càng.

Chênh chao mùa về

Chênh chao mùa về

(GLO)- Những ngày này, mưa dường như đã ngừng rơi. Khoảng mênh mông bao la chờn vờn mây trắng bỗng trở thành phông nền cho bức tranh thiên nhiên vời vợi nắng. Gió cũng đã thao thiết trở mùa.

Chiếc áo ấm cũ

Chiếc áo ấm cũ

Mấy ngày nay trời trở lạnh. Mẹ lúi húi dọn tủ đồ, rồi lấy ra chiếc áo len đã cũ, phần ống tay đen nhẻm, lại còn bị bung chỉ một đoạn. Thay vì bỏ đi, mẹ vuốt ve rồi lấy kim chỉ ra khâu khâu vá vá.

Về trong tiếng gió

Về trong tiếng gió

(GLO)- Nhiều khi, tôi thấy gió thổi trống không phía sau lưng mình. Thời gian vừa thoáng như chồi biếc đã thấy lá vàng, chẳng để lại gì nhiều nhưng đủ gợi những vời vợi nhớ thương trong cuộc đời.

Vệt phố

Vệt phố

(GLO)- Nương náu phố núi hơn 40 năm ròng nhưng hình như tôi chưa kịp hiểu hết những ngõ ngách thẳm sâu trong lòng phố.

Bước chạy trong mây

Bước chạy trong mây

Một cuốc chạy bộ ngẫu hứng, từ bờ biển Mân Thái lên đỉnh Sơn Trà (TP.Đà Nẵng) cho tôi vỡ ra nhiều điều. Tôi tự nhủ mình đang có những bước chạy trong mây...

Minh họa: HUYỀN TRANG

Hoài niệm thư tay

(GLO)- Khi ngồi bên hiên nhà cùng cơn mưa cuối mùa, tôi lại nhớ về những người bạn thân từ thuở nhỏ. Đã mấy lần cầm điện thoại, định gọi hoặc nhắn tin trong nhóm, nhưng rồi lại thôi.

Minh họa: HUYỀN TRANG

Bữa cơm ngoài đồng

(GLO)- Tôi sinh ra từ làng, lớn lên cùng cánh đồng mỗi năm 2 vụ chính. Thuở ấu thơ, tôi và cánh đồng cùng đi qua những mùa mưa nắng, cùng đằm vị mồ hôi chát mặn của cha mẹ và niềm vui lan tỏa của những bữa cơm ngoài đồng.

“Có nỗi nhớ không mang tên”

“Có nỗi nhớ không mang tên”

(GLO)- Chiếc xe khách lướt êm trên quốc lộ 14 uốn lượn theo những hàng thông. Mặt trời đã ở phía sau lưng, hoàng hôn lộng lẫy dát vàng lên những tàng cây cao vút. Khi bước chân tôi chạm vào vùng đất đỏ bazan thì sương mù cũng vừa bảng lảng.

Mưa thu

Mưa thu

(GLO)- Mùa thu bao giờ cũng đem đến nhiều xúc cảm, nhất là khi thư thái ngồi lại cùng những cơn mưa.
Đừng vội nản lòng

Đừng vội nản lòng

(GLO)- Ai trồng cây cũng mong đến ngày hái quả. Người ta khi làm việc gì cũng đều mong gặt hái được kết quả. Điều tốt đẹp sẽ đến với những ai biết chờ đợi. Vậy nên, đừng vội nản lòng khi kết quả mình mong đợi chưa đến.
Như cau trước bão

Như cau trước bão

(GLO)- Lúc gia đình tôi chuyển về nơi ở mới, ngay trước cửa đã có hàng cau thẳng tắp. Cây nối nhau, cao tầm hơn chục mét, như chiếc lược lớn chải vào mây trời.

Trăng ngọc ngà

Trăng ngọc ngà

Non đêm, mấy người đàn ông trung niên trong xóm tụ lại trước sân nhà Minh, chơi cờ giết thời gian, ca hát góp vài tiếng lao xao chờ đón trăng lên. Trong đám người lao xao đó có vợ chồng Thụy.
Mây ngũ sắc…

Mây ngũ sắc…

Bà ơi bà! Giá mà bà cháu mình được ngồi đung đưa trên vầng trăng lưỡi liềm kia thì vui phải biết. Hai bà cháu mình ngắm mây bay luồn qua những kẽ ngón chân. Thò tay xuống nhón mây chỗ này thả ra chỗ kia. Nặn lại mấy vầng mây hình thù xấu xí kia thành hình bông hoa, con cún.
Lời sóng vỗ

Lời sóng vỗ

(GLO)- Biển trong mắt người gắn mình với xứ núi hơn 40 năm luôn là một điều bí ẩn. Có lẽ vì thế nên những lần đắn đo lựa chọn điểm đến cho những kỳ nghỉ ngắn hoặc dài ngày, nơi có biển vẫn luôn là ưu tiên.