Vài điều nên nhớ khi lên Tây Tạng

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

Nếu phải bình chọn một vùng đất nào đó khiến du khách dễ bị sốc nặng, thì đó chính là Tây Tạng (Trung Quốc). Có nhiều nguyên do buộc chúng ta không thể “giỡn mặt” với vùng cao nguyên giá lạnh này.

Ở Tây Tạng càng lên cao, lượng ô xy càng giảm
Ở Tây Tạng càng lên cao, lượng ô xy càng giảm



Hút thuốc lá và tập thể dục

Vùng Tây Tạng có độ cao trung bình 4.000 m so với mực nước biển. Cao hơn cả “nóc nhà Đông Dương” - ngọn núi Fansipan (3.143 m) của VN. Chính vì ở quá cao như vậy nên lượng ô xy giảm chỉ còn khoảng 60%, càng lên cao lượng ô xy càng “thê thảm” hơn. Một khi không nạp đủ lượng ô xy cho cơ thể, sẽ dẫn đến nhiều triệu chứng như khó thở, choáng váng, nhức đầu, quằn quại không ngủ được... Do đó, những du khách nào có thói quen hút thuốc “như ống khói tàu” ắt phải suy nghĩ lại một khi đặt chân lên đất Tây Tạng. Hướng dẫn viên du lịch luôn nhắc nhở điều này: hạn chế tối đa việc hút thuốc vì chúng ta đang thiếu 40% ô xy so với vùng đồng bằng.

Do lượng ô xy “nghèo nàn” như vậy nên bạn cũng cần suy nghĩ lại nếu có ý định chạy bộ tập thể dục theo thói quen. Khi chạy, tim của chúng ta sẽ đập nhanh hơn, đòi hỏi phải nạp nhiều ô xy hơn. Nếu chạy bộ ở VN thì không vấn đề gì vì lượng ô xy tự nhiên xung quanh ta gần bằng 100%. Nhưng ở Tây Tạng thì, như đã nói, câu chuyện hoàn toàn khác. Đã có du khách đang chạy bộ ở thủ phủ Lhasa thì đột nhiên ngã quỵ giữa đường, phải chở đi cấp cứu. Đến Tây Tạng bạn sẽ thấy người ta chỉ đi chứ không dám chạy là vì vậy.

Nhiễm lạnh từ từ

Người ta khuyến cáo du khách thập phương muốn du lịch Tây Tạng thì nên đi vào mùa hè, thời tiết đỡ khắc nghiệt hơn các mùa còn lại. Cho dù đang hè, trời nắng chang chang nhưng vẫn mát lạnh. Thế nhưng khi màn đêm buông xuống, nhiệt độ giảm theo, đi đâu thì đi cũng nhớ thủ sẵn áo ấm, chớ coi thường. Hè vừa rồi, có đoàn khách VN được chở đến thưởng thức một chương trình văn nghệ với sân khấu ngoài trời ở Lhasa. Lúc đó là cuối buổi chiều, trời mát dịu. Khi ban tổ chức phát mỗi khán giả một cái áo khoác (cho mượn) để ngồi xem văn nghệ thì nhiều người Việt (đa số là thanh niên) không nhận vì “có lạnh lẽo gì đâu mà mặc!”. Chương trình văn nghệ bắt đầu lúc 7 giờ tối, kéo dài 3 tiếng đồng hồ, song mới qua được nửa tuồng thì vài người trong đoàn khách VN cảm thấy ớn lạnh, ngồi không vững. Kết thúc chương trình văn nghệ (khoảng 10 giờ đêm), cả đoàn tức tốc chạy ào ra xe, về đến khách sạn có vài anh trai tráng “nằm một đống” rên hừ hừ, mặt mày xanh lè xanh lét như “xác sống”.

Nếu vận động như đi bộ chẳng hạn, cơ thể chúng ta sẽ ấm hơn, còn ngồi yên một chỗ trên sân khấu hoặc khán đài thì rất dễ bị nhiễm lạnh, cho dù đang là mùa hè Tây Tạng. Đó là lý do giải thích vì sao nhà hát cho khán giả mượn áo khoác.

Nói đến chuyện “xác sống” chợt nhớ cách đây vài năm, có đoàn nhà báo nọ ở TP.HCM làm một chuyến farmtrip lên Tây Tạng. Qua hôm sau, cả đoàn ai cũng lừ đừ, trong đó có 2 chị phóng viên sắc diện chẳng nhận ra được nữa, chị nào mặt cũng tái mét, bơ phờ, nói chẳng ra hơi. Hỏi ra mới biết suốt đêm 2 chị này không ngủ được và cũng chẳng tha thiết gì đến chuyện ăn uống. Thế rồi có chị cứ nằng nặc đòi chở vào bệnh viện cấp cứu vì nghĩ mình... sắp chết, chị kia thì chỉ muốn ra phi trường ngay lập tức để... bay về VN!

Vậy đó, Tây Tạng là miền đất Phật đồng thời cũng là “vùng đất tử” nếu bạn quyết tâm khám phá, nhưng nhớ đừng khinh suất.

Đoàn Xuân Hải (thanhnien)

Có thể bạn quan tâm

Ông Yaih (bên phải) chế biến món cơm lam truyền thống của người Jrai. Ảnh: Trần Dung

Những đầu bếp trưởng thành từ buôn làng

(GLO)- Ở các buôn làng Jrai, Bahnar vùng cao nguyên Gia Lai, có những người không qua trường lớp chính quy nhưng am hiểu ẩm thực truyền thống, chế biến nhiều món ngon. Họ được tin tưởng giao đứng bếp trong buổi tiệc của làng, ngoài ra còn góp mặt tại sự kiện, nhà hàng, quán ăn ở nhiều nơi.

Vui chơi ở Núi Thần Tài

Vui chơi ở Núi Thần Tài

Nằm cách không xa trung tâm thành phố, công viên suối khoáng nóng Núi Thần Tài từ lâu đã trở thành điểm hẹn lý tưởng của người dân Đà Nẵng cũng như du khách gần xa.

Thung lũng Ia Nung mùa nước nổi như tấm gương khổng lồ soi bóng mây trời. Ảnh: Nguyễn Thị Diễm

Cao nguyên mùa... nước nổi

(GLO)- Từ tháng 6 đến tháng 12 hàng năm, cao nguyên Gia Lai mang một vẻ đẹp riêng có, trải dài trên những thung lũng được hình thành từ các miệng núi lửa đã tắt. Khi nước từ triền đồi đổ xuống, cao nguyên như một tấm gương khổng lồ soi bóng mây trời và đánh thức nhịp sống của cư dân phố núi.

Người Bana làm “đại sứ” du lịch cho quê hương

Khi người Bahnar làm “đại sứ” du lịch

(GLO)- Ngày càng nhiều du khách tìm đến cao nguyên Gia Lai để trải nghiệm những nét văn hóa chân thực, đặc sắc. Từ tình yêu núi rừng, một số người Bahnar đã trở thành “đại sứ” góp phần lan tỏa bản sắc truyền thống và tạo ấn tượng đẹp với khách phương xa.

null