Vài điều nên nhớ khi lên Tây Tạng

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

Nếu phải bình chọn một vùng đất nào đó khiến du khách dễ bị sốc nặng, thì đó chính là Tây Tạng (Trung Quốc). Có nhiều nguyên do buộc chúng ta không thể “giỡn mặt” với vùng cao nguyên giá lạnh này.

Ở Tây Tạng càng lên cao, lượng ô xy càng giảm
Ở Tây Tạng càng lên cao, lượng ô xy càng giảm



Hút thuốc lá và tập thể dục

Vùng Tây Tạng có độ cao trung bình 4.000 m so với mực nước biển. Cao hơn cả “nóc nhà Đông Dương” - ngọn núi Fansipan (3.143 m) của VN. Chính vì ở quá cao như vậy nên lượng ô xy giảm chỉ còn khoảng 60%, càng lên cao lượng ô xy càng “thê thảm” hơn. Một khi không nạp đủ lượng ô xy cho cơ thể, sẽ dẫn đến nhiều triệu chứng như khó thở, choáng váng, nhức đầu, quằn quại không ngủ được... Do đó, những du khách nào có thói quen hút thuốc “như ống khói tàu” ắt phải suy nghĩ lại một khi đặt chân lên đất Tây Tạng. Hướng dẫn viên du lịch luôn nhắc nhở điều này: hạn chế tối đa việc hút thuốc vì chúng ta đang thiếu 40% ô xy so với vùng đồng bằng.

Do lượng ô xy “nghèo nàn” như vậy nên bạn cũng cần suy nghĩ lại nếu có ý định chạy bộ tập thể dục theo thói quen. Khi chạy, tim của chúng ta sẽ đập nhanh hơn, đòi hỏi phải nạp nhiều ô xy hơn. Nếu chạy bộ ở VN thì không vấn đề gì vì lượng ô xy tự nhiên xung quanh ta gần bằng 100%. Nhưng ở Tây Tạng thì, như đã nói, câu chuyện hoàn toàn khác. Đã có du khách đang chạy bộ ở thủ phủ Lhasa thì đột nhiên ngã quỵ giữa đường, phải chở đi cấp cứu. Đến Tây Tạng bạn sẽ thấy người ta chỉ đi chứ không dám chạy là vì vậy.

Nhiễm lạnh từ từ

Người ta khuyến cáo du khách thập phương muốn du lịch Tây Tạng thì nên đi vào mùa hè, thời tiết đỡ khắc nghiệt hơn các mùa còn lại. Cho dù đang hè, trời nắng chang chang nhưng vẫn mát lạnh. Thế nhưng khi màn đêm buông xuống, nhiệt độ giảm theo, đi đâu thì đi cũng nhớ thủ sẵn áo ấm, chớ coi thường. Hè vừa rồi, có đoàn khách VN được chở đến thưởng thức một chương trình văn nghệ với sân khấu ngoài trời ở Lhasa. Lúc đó là cuối buổi chiều, trời mát dịu. Khi ban tổ chức phát mỗi khán giả một cái áo khoác (cho mượn) để ngồi xem văn nghệ thì nhiều người Việt (đa số là thanh niên) không nhận vì “có lạnh lẽo gì đâu mà mặc!”. Chương trình văn nghệ bắt đầu lúc 7 giờ tối, kéo dài 3 tiếng đồng hồ, song mới qua được nửa tuồng thì vài người trong đoàn khách VN cảm thấy ớn lạnh, ngồi không vững. Kết thúc chương trình văn nghệ (khoảng 10 giờ đêm), cả đoàn tức tốc chạy ào ra xe, về đến khách sạn có vài anh trai tráng “nằm một đống” rên hừ hừ, mặt mày xanh lè xanh lét như “xác sống”.

Nếu vận động như đi bộ chẳng hạn, cơ thể chúng ta sẽ ấm hơn, còn ngồi yên một chỗ trên sân khấu hoặc khán đài thì rất dễ bị nhiễm lạnh, cho dù đang là mùa hè Tây Tạng. Đó là lý do giải thích vì sao nhà hát cho khán giả mượn áo khoác.

Nói đến chuyện “xác sống” chợt nhớ cách đây vài năm, có đoàn nhà báo nọ ở TP.HCM làm một chuyến farmtrip lên Tây Tạng. Qua hôm sau, cả đoàn ai cũng lừ đừ, trong đó có 2 chị phóng viên sắc diện chẳng nhận ra được nữa, chị nào mặt cũng tái mét, bơ phờ, nói chẳng ra hơi. Hỏi ra mới biết suốt đêm 2 chị này không ngủ được và cũng chẳng tha thiết gì đến chuyện ăn uống. Thế rồi có chị cứ nằng nặc đòi chở vào bệnh viện cấp cứu vì nghĩ mình... sắp chết, chị kia thì chỉ muốn ra phi trường ngay lập tức để... bay về VN!

Vậy đó, Tây Tạng là miền đất Phật đồng thời cũng là “vùng đất tử” nếu bạn quyết tâm khám phá, nhưng nhớ đừng khinh suất.

Đoàn Xuân Hải (thanhnien)

Có thể bạn quan tâm

Lạc lối ở Mù Cang Chải mùa hoa Chi Pâu

Lạc lối ở Mù Cang Chải mùa hoa Chi Pâu

Dù đã qua mùa lúa chín, tới đồi mâm xôi nhỏ (Mù Cang Chải) đầu tháng 11, du khách vẫn ngỡ ngàng trước vẻ đẹp lãng mạn của núi rừng Tây Bắc. Những quả đồi nhuộm hồng bởi hoa mào gà (người địa phương gọi là hoa Chi Pâu) khiến người ta bất giác xuyến xao...

Khám phá dòng Nặm Chang bằng thuyền kayak

Khám phá dòng Nặm Chang bằng thuyền kayak

Trên dòng suối Nặm Chang trong xanh, mát lành, du khách có thể tự tay điều khiển chiếc thuyền kayak len lỏi qua những khúc quanh tự nhiên giữa không gian sông nước và ruộng đồng mênh mông, ngắm nhìn vẻ đẹp của cảnh quan thiên nhiên và cuộc sống bình dị của người dân nơi đây.

Phóng viên ảnh-travel blogger nổi tiếng Ngô Trần Hải An (bìa phải) trải nghiệm tại làng DLCĐ Mơ Hra-Đáp. Ảnh: Quốc Nguyễn

Mơ Hra-Đáp: Điểm du lịch cộng đồng hấp dẫn

(GLO)- Giữa những đồng mía trải dài trên cung đường Đông Trường Sơn, cách quốc lộ 19 khoảng 5 km, làng Mơ Hra-Đáp (xã Tơ Tung, tỉnh Gia Lai) hiện lên như nốt trầm bình yên nơi đại ngàn. Nhịp sống chậm rãi của người Bahnar hòa ca cùng núi rừng tạo nên phong vị riêng cho điểm du lịch cộng đồng hấp dẫn này.

Chung tay gìn giữ vẻ đẹp mùa hoa dã quỳ – núi lửa Chư Đang Ya

Chung tay gìn giữ vẻ đẹp mùa hoa dã quỳ – núi lửa Chư Đang Ya

(GLO)- Cuối tháng 10 hằng năm, sắc vàng dã quỳ lại rực rỡ trên sườn núi Chư Đang Ya (xã Biển Hồ, tỉnh Gia Lai), trở thành điểm đến hấp dẫn của du khách và người dân. Tuy nhiên, tình trạng hái hoa để kết vòng đội đầu, bó hoa chụp ảnh vẫn xảy ra, ảnh hưởng đến cảnh quan tự nhiên.

Định vị thương hiệu du lịch Gia Lai

Định vị thương hiệu du lịch Gia Lai

(GLO)- “Chúng ta cần định vị lại thương hiệu du lịch của tỉnh Gia Lai. Bởi vì sau khi sáp nhập thì khá nhiều tỉnh khác cũng có rừng, có biển. Ngày xưa tôi tự hào là một trong những người đầu tiên xây dựng tour “Từ biển bạc đến rừng xanh” nhưng bây giờ tôi thực sự bối rối”.

Đặc khu Lý Sơn vươn mình phát triển.

Lý Sơn vươn mình giữa biển khơi

(GLO)- Những ngày giữa tháng 10-2025, đoàn công tác gồm đại diện lãnh đạo Bộ Tư lệnh Vùng Cảnh sát biển 2 và các địa phương từ Gia Lai đến Quảng Trị đã đến thăm đặc khu Lý Sơn (Quảng Ngãi). Là đảo tiền tiêu của Tổ quốc, vượt qua bao khó khăn, đặc khu Lý Sơn đang vươn mình giữa biển khơi.

Núi Ngô Sơn rực đỏ hoa rừng

Núi Ngô Sơn rực đỏ hoa rừng

(GLO)- Cuối tháng 10, khi cao nguyên Gia Lai bước vào đầu mùa khô, sườn núi Ngô Sơn (xã Biển Hồ) bất ngờ bừng sáng bởi một loài hoa rừng đỏ như lửa. Từng chùm hoa dây leo ôm lấy những tán thông cổ thụ, nối nhau nhuộm thẫm lưng núi.

null