Tôi về "...quê ta miền Đất Đỏ"-Kỳ cuối: Về quê chị Sáu

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

(GLO)- Buổi chiều nắng đẹp, trời Vũng Tàu trong veo, gió lặng và biển êm. Như đã giao hẹn, 5 anh chị em trong nhóm văn nghệ sĩ Gia Lai đang dự trại sáng tác ở Vũng Tàu lên xe buýt về quê chị Sáu. Sau hơn một giờ lướt qua bao phố phường, đồng ruộng, vũng tôm, rừng tràm, rừng vẹt trên những con đường rộng lớn và bình yên trong nắng vàng rực rỡ, chúng tôi đến Đất Đỏ và thăm ngôi nhà xưa của chị Sáu ở thị trấn này.

Nơi đây không có người thuyết minh, hướng dẫn, chỉ một người đàn ông đã luống tuổi và một cô gái trông nom ngôi nhà. Chúng tôi kính cẩn nghiêng mình thắp nén nhang thơm nơi bàn thờ của thân mẫu chị Sáu, rồi đến bàn thờ riêng của chị. Dạo quanh ngôi nhà đã qua vài lần phục dựng và trùng tu, lần mới nhất là vào dịp kỷ niệm 63 năm Ngày chị anh dũng hy sinh, tôi vô cùng xúc động và bồi hồi nhớ lại những gì mà mình từng nghe, đọc về cuộc đời người nữ anh hùng này. Thời gian và con người đã làm thay đổi vùng đất nơi chị sinh ra, lớn lên và tham gia hoạt động cách mạng.

 
Tượng đài chị Võ Thị Sáu ở thị trấn Đất Đỏ. Ảnh: Đ.M.P
Tượng đài chị Võ Thị Sáu ở thị trấn Đất Đỏ. Ảnh: Đ.M.P

Đâu là những con đường nhỏ, phố nhỏ, chợ nhỏ nơi chị cùng má Đậu bán mua, chợ búa. Đâu là những con đường mà ba Hợi của chị vẫn ngày ngày đánh xe ngựa chở khách thuê, kiếm tiền nuôi gia đình. Phố và đường đã thay đổi, nhà sát nhà, bán mua sầm uất, nhộn nhịp, đường tấp nập ô tô, xe máy đời mới đủ loại vùn vụt lướt qua. Trong số những người bán mua, sung túc, giàu có hôm nay, bao người còn nhớ nơi này từng có một người con gái tuổi chưa kịp trăng tròn đã thành cô giao liên địch hậu, rồi một chiến sĩ Công an, một trinh sát gan dạ. Người nữ chiến sĩ nhỏ nhắn nhưng dũng cảm ấy từng làm cho bọn ác ôn, tay sai cho giặc Pháp hồn xiêu phách lạc từ những trận đánh một mình một “trận địa”.

Từ ngôi nhà của chị và tượng đài, khu lưu niệm về chị, công viên mang tên chị, tôi lại nhớ về chuyện chưa cũ. Hồi ra thăm Côn Đảo, trước mộ chị Sáu ở Nghĩa trang Hàng Dương, tôi cố gắng hình dung trong buổi sáng định mệnh 23-1-1952, trước họng súng đen ngòm của những tên đồ tể, của kẻ thù tàn ác, khát máu, người con gái Đất Đỏ hiên ngang ca hát, trên đường ra pháp trường còn hái hoa cài tóc. Trước giờ bị bọn khát máu nhân danh chế độ tự do, bình đẳng, bác ái, nhân quyền bên trời Tây hành quyết, chị đã yêu cầu tên chánh án người Pháp không bịt mắt mình lần cuối để được nhìn thấy đất trời quê hương. Nhưng tên chánh án đã từ chối, với lý do là luật pháp quy định khi thi hành án tử hình, người chịu án phải bị bịt mắt. Chị Võ Thị Sáu bình tĩnh hỏi lại tên chánh án:

- Vậy ông không nhìn nhận rằng bản án tử hình áp dụng cho một người chưa đủ tuổi thành niên là một ngoại lệ của luật pháp nước Pháp sao?

Tên chánh án lúng túng và do dự, nói:

- Tất nhiên là vẫn có ngoại lệ, song tôi sợ điều đó sẽ ảnh hưởng đến tâm lý của cô.

- Không sao, tôi có đủ can đảm để nhìn thẳng vào họng súng của các người...(1). Và yêu cầu của chị Võ Thị Sáu được bọn đồ tể đồng ý. Chuyện kể rằng, khi tên chánh án đọc lệnh thi hành án đối với chị Sáu, thì chị lại bắt đầu hát. Chị hát bài Tiến quân ca-Quốc ca của nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa. Giọng chị tha thiết lắm, trong trẻo lắm và vút cao, ngân lên trong bình minh của sông núi quê hương... Chị ngước nhìn từng nhành cây, ngọn cỏ, chị nhìn khắp đất trời, núi non, biển cả. Quanh chị, Hàng Dương bấy giờ là những nấm mồ nhấp nhô trùng trùng điệp điệp của hơn một vạn người là những chiến sĩ, người yêu nước Việt Nam đã ngã xuống, bây giờ đến lượt chị. Chị sẽ được làm đứa em gái duy nhất ở chốn “thiên đường” này. Và cho tới tận những giây phút cuối đời trước 7 họng súng đen ngòm chĩa thẳng về phía mình, người con gái yếu mềm, trong trắng mà kiên cường, bất khuất trước kẻ thù vẫn cất cao giọng hát. Tiếng lách cách lên đạn sau lệnh của tên chánh án phát ra từ những khẩu súng trong tay 7 tên đao phủ lạnh lùng chĩa thẳng vào ngực chị, chị dừng hát và thét lớn:
- Đả đảo thực dân Pháp;
- Việt Nam độc lập muôn năm;
- Hồ Chủ tịch muôn năm!(2)

Chị Sáu đã ra đi từ ấy, khi tuổi đời còn quá trẻ, người Côn Đảo lưu truyền bao câu chuyện huyền bí về chị. Kẻ thù từ lớp này đến lớp khác, từ thời Pháp đến thời Mỹ-ngụy, nhiều tên Việt gian tàn ác trong hàng ngũ của chúng khiếp đảm chứng kiến số phận bi thảm, kết cục đau thương của những kẻ có hành động xúc phạm đến linh hồn hay phần mộ của chị. Nhưng chị cũng luôn bên cạnh những người lương thiện, động viên, khích lệ tinh thần yêu nước, kiên trung, không khuất phục đòn roi, súng đạn kẻ thù của bao đồng chí, đồng đội. Chị đã được người dân Côn Đảo phong thần-nữ thần Võ Thị Sáu, kính cẩn gọi “cô Sáu”, họ cầu mong linh hồn của chị luôn bình an nơi chín suối và phù hộ độ trì cho quốc thái dân an.

Chiều ngày 8-11 một vừa rồi, trước bàn thờ chị Võ Thị Sáu ở quê chị, tôi lại lầm rầm khấn vái linh hồn chị-người con gái một lòng một dạ sắt son, thủy chung với cách mạng, không sợ súng đạn, không sợ đòn roi khi sa vào tay giặc, cho đến khi ra pháp trường vẫn một lòng chung thủy, vẫn lạc quan ca hát, vẫn cài hoa lên tóc, vẫn ung dung đối đáp với bọn đao phủ những lời thuộc về chân lý, làm cho kẻ thù, cả tên chỉ huy bọn đao phủ phải kính nể và sợ hãi-rằng, chị-người nữ anh hùng hãy luôn phù hộ cho giang sơn gấm vóc nước non ta, cho quê hương xứ sở Việt Nam yêu dấu của ta thái bình, thịnh vượng.

Rời quê hương Đất Đỏ của chị Sáu, chiều đã xuống, đèn đường đã lên, phố thị đã thêm đông đúc người xe, chúng tôi vui mừng thay khi được biết và tận thấy diện mạo xứ sở Lê-ki-ma thuở nào giờ đã đổi thay quá nhiều. Là huyện được thành lập chưa lâu, nhưng đây đã là nơi đáng sống, đáng đến của du khách thập phương. Nơi này có đến 125 Bà mẹ Việt Nam Anh hùng và 6 Anh hùng lực lượng vũ trang nhân dân,  nơi có những địa chỉ dành cho người muốn khám phá về quá khứ đau thương mà quật cường anh dũng của bao đời, bao thế hệ dựng xây, đấu tranh sinh tồn, phát triển và giải phóng.

Tình yêu Tổ quốc, sự hy sinh anh dũng và lý tưởng sống cao đẹp của chị Võ Thị Sáu đã trở thành tấm gương sáng cho các thế hệ người Việt Nam phấn đấu học tập, rèn luyện cả trong đấu tranh cũng như trong lao động, xây dựng nước nhà mỗi ngày thêm thanh bình và giàu mạnh!

Đoàn Minh Phụng
-----------
(1), (2): Nguyễn Đình Thống-“Võ Thị Sáu-Con người và huyền thoại”-NXB Tổng hợp TP. Hồ Chí Minh, 2010. Tr: 70 và 74.

Có thể bạn quan tâm

Thôn Lao Đu giữa bát ngát núi rừng Trường Sơn

Lao Đu đã hết lao đao

Nằm bên đường Hồ Chí Minh huyền thoại, cuộc sống của hơn 150 hộ dân thôn Lao Đu, xã Khâm Đức, TP Đà Nẵng nay đã đổi thay, ngôi làng trở thành điểm du lịch cộng đồng giữa bát ngát núi rừng. 

Bền bỉ gieo yêu thương nơi vùng đất khó

Bền bỉ gieo yêu thương nơi vùng đất khó

(GLO)- Giữa bao thiếu thốn của vùng đất Pờ Tó, có một người thầy lặng lẽ, bền bỉ gieo yêu thương cho học trò nghèo. Thầy không chỉ dạy chữ mà còn khởi xướng nhiều mô hình sẻ chia đầy ý nghĩa như: “Tủ bánh mì 0 đồng”, “Mái ấm cho em”, “Trao sinh kế cho học trò nghèo”.

Trung tá Cao Tấn Vân (thứ 2 từ phải sang)-Phó Đội trưởng Phòng An ninh đối ngoại (Công an tỉnh Gia Lai) chụp ảnh cùng đồng đội. Ảnh: NVCC

Cống hiến thầm lặng vì sứ mệnh cao cả

(GLO)- Hành trình "gieo hạt" hòa bình bắt đầu từ những con người bình dị. Những cống hiến thầm lặng của họ vì sứ mệnh cao cả, góp phần tích cực đưa hình ảnh đất nước và con người Việt Nam yêu chuộng hòa bình đến bạn bè quốc tế.

Giới trẻ hào hứng tham gia các khóa học làm đèn lồng Trung thu thủ công

Hồi sinh Trung thu xưa

Giữa phố phường rực rỡ ánh đèn led, đèn ông sao và mặt nạ giấy bồi bất ngờ “tái xuất”, gợi lại ký ức những mùa trăng rằm xưa. Sự trở về của Trung thu truyền thống đã manh nha trong những năm gần đây, được nhiều người trẻ hào hứng đón nhận.

Gặp người lính Thành cổ năm xưa

Gặp người lính Thành cổ năm xưa

(GLO)- Trở về từ cuộc chiến khốc liệt ở Thành cổ Quảng Trị, cựu chiến binh Hồ Anh Hòa ít khi nhắc lại kỷ niệm chiến đấu với gia đình, con cháu. Bởi ông cho rằng, việc cầm súng lao vào cuộc chiến thời điểm ấy là trách nhiệm của một người con yêu Tổ quốc, “không nên công thần”.

Các cổ vật gốm sứ chén, bát, đĩa... được ngư dân nhặt được.

Làng cổ vật

Nép mình bên eo biển Vũng Tàu, thôn Châu Thuận Biển (xã Đông Sơn, huyện Bình Sơn, Quảng Ngãi) không chỉ nổi tiếng là “làng lặn Hoàng Sa” với truyền thống bám biển, giữ chủ quyền, mà còn được ví như “kho báu” lưu giữ hàng loạt cổ vật từ những con tàu đắm hàng thế kỷ dưới đáy đại dương.

'Phu sâm' ở núi Ngọc Linh

'Phu sâm' ở núi Ngọc Linh

Nhiều doanh nghiệp và người dân lên ngọn núi Ngọc Linh hùng vĩ ở TP.Đà Nẵng thuê môi trường rừng để trồng sâm, mở ra một nghề mới để đồng bào Xê Đăng bản địa mưu sinh suốt nhiều năm qua: 'phu sâm', tức nghề cõng hàng thuê.

Thủ lĩnh giữ rừng Hà Ra

Thủ lĩnh giữ rừng Hà Ra

(GLO)- Gần 40 năm gắn bó với rừng, ông Nguyễn Văn Chín-Giám đốc Ban Quản lý rừng phòng hộ Hà Ra (xã Hra, tỉnh Gia Lai) được biết đến như vị “thủ lĩnh giữ rừng” đặc biệt: từ việc biến lâm tặc thành người giữ rừng đến phủ xanh vùng đất cằn cỗi nơi “cổng trời” Mang Yang.

Những cây đa trăm tuổi giữa đại ngàn Kon Ka Kinh

Những cây đa trăm tuổi giữa đại ngàn Kon Ka Kinh

(GLO)- Hàng trăm năm qua, những gốc đa lặng lẽ vươn mình trong rừng già Kon Ka Kinh, thấm đủ chuyện nhân sinh để hóa thành "chứng nhân" của đại ngàn. Quần thể đa cổ thụ không chỉ tạo nên cảnh quan kỳ vĩ, mà còn trở thành di sản tinh thần gắn bó với bao thế hệ cư dân sống dựa vào rừng.

Vào mùa xoay chín

Vào mùa xoay chín

(GLO)- Sau hơn 4 năm chắt chiu nhựa sống, hấp thụ tinh hoa đất trời, những cây xoay ở cánh rừng Kbang, Sơn Lang, Đak Rong đã bung hoa kết trái. Vào mùa xoay chín, người dân cũng đón “lộc rừng”, mang về nguồn thu nhập đáng kể.

Dệt những sợi kí ức giữa đại ngàn

Dệt những sợi kí ức giữa đại ngàn

Khi sản phẩm công nghiệp ngày càng tràn ngập thị trường thì ở vùng núi rừng Đưng K’nớ (xã Đam Rông 4, tỉnh Lâm Đồng) vẫn còn những người phụ nữ cần mẫn bên khung cửi, kiên nhẫn nhuộm từng sợi chỉ, dệt từng hoa văn. Những tấm thổ cẩm ra đời từ nơi đây là hơi thở níu giữ kí ức truyền thống đại ngàn.

Dặm dài Trường Lũy

Dặm dài Trường Lũy

(GLO)- Trường Lũy là một phức hợp bao gồm: lũy-bảo (đồn)-đường, hình thành từ thời chúa Nguyễn, xây dựng quy mô dưới triều Nguyễn; đi qua địa phận 3 tỉnh trước đây: Quảng Nam, Quảng Ngãi và Bình Định.

Những đoản khúc Huế

Những đoản khúc Huế

Hôm ấy, trên xe khi đi qua đoạn đường gần Khách sạn Morin và Trung tâm Nghệ thuật Điềm Phùng Thị ở Huế, nhìn hàng cây rất đẹp, tôi nói với người lái xe: “Nếu thấy cây long não, em chỉ cho anh nhé”. 

Tầm nhìn của người Rục

Tầm nhìn của người Rục

Tầm nhìn (view) đắt giá nhất của người Rục ở bản Ka Ai, xã Dân Hóa, bản Mò O Ồ Ồ, xã Thượng Hóa (Quảng Bình, nay là tỉnh Quảng Trị), đó là ngôi nhà có mặt tiền bao quát đồng lúa.

Vũ Văn Tam Lang & 50 cây violon đặc chế

Vũ Văn Tam Lang và 50 cây violon đặc chế

(GLO)- Cách đây vài năm, khi ngắm 22 cây đàn violon do ông Vũ Văn Tam Lang (phường An Phú, tỉnh Gia Lai) chế tác bằng tất cả tâm huyết được giới chuyên môn đánh giá cao, tôi thầm nghĩ, ông đã có thể tự hài lòng với những gì mình có.

Giữ mãi ngọn lửa hồng cách mạng

Giữ mãi ngọn lửa hồng cách mạng

(GLO)- Cuộc trò chuyện với hai nhân chứng sống - ông Hoàng Văn Tuyển và bà Huỳnh Thị Kim Xuyên đã đưa chúng ta trở lại những năm tháng kháng chiến đầy gian khổ, nơi tinh thần yêu nước và khát vọng cống hiến đã viết nên những trang đời đáng nhớ.

null