Thương nhớ ngày xanh

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Tháng 11, Tây Nguyên giao mùa khiến nhiều người xao xuyến cũng là thời điểm lòng ta xôn xao những kỷ niệm. Không chỉ là hình ảnh cùng bạn bè tất bật chuẩn bị cho ngày 20-11 mà còn là những khoảnh khắc đáng nhớ bên thầy cô thân thương.
Hồi cấp III, tôi học lớp chuyên Văn nhưng chưa bao giờ có cảm giác bị ép buộc phải học môn đó. Cảm hứng cho chúng tôi cố gắng từng ngày chính là ngọn lửa trong tim những thầy-cô giáo của tôi. Đó là ngọn lửa của đam mê cháy bỏng, hiện hữu trong sự say sưa nhập tâm vào từng bài giảng. Đó là ngọn lửa của lòng tha thiết với nghề được biểu lộ trong khoảnh khắc rưng rưng khi học trò thờ ơ, ngoảnh mặt quay lưng với điều mình tâm huyết. Đó còn là ánh sáng của sự tận tâm khi thầy cô đợi gửi bài đến tận đêm khuya, rồi tỉ mẩn chỉnh sửa từng câu từng từ cho bài viết. Không la mắng nặng lời, các thầy cô truyền cảm hứng cho chúng tôi tự giác soi mình mà nỗ lực để xứng đáng với tâm sức mà người đã nhọc lòng ngày đêm.
 Tranh minh họa.
Tranh minh họa.
Ba năm gắn bó với đội tuyển, dù cho áp lực thi cử đến đâu, các thầy-cô giáo cũng không biến tôi thành cỗ máy rồi nhồi nhét vào đó những tư tưởng rồi bất chấp nhả chữ bay bổng, để rồi sau mỗi kỳ thi kiến thức rơi rớt hết sạch và cô trò đường ai nấy đi vì đã hoàn thành nhiệm vụ. Thầy-cô giáo tôi tạo dựng những điều bền chặt và dài lâu hơn cái thời vụ như thế. Đó là tình yêu thương.
Giờ đây, trên giảng đường đại học, có những thời điểm, tôi cảm giác như đang đối mặt với một thế giới mà tình cảm là điều gì đó viển vông. Bởi ai cũng quay cuồng bận rộn công việc của riêng mình, không có ai ở bên tôi để lắng nghe và thấu cảm. Những lúc ấy, dường như có chất xúc tác vô hình nào đó khiến cho bao nhiêu hình ảnh yêu thương của các thầy cô nối tiếp nhau sáng rực trong vùng thăm thẳm ký ức. Những ngày có dịp lên nhà cô nào đó chơi, thì cô luôn bày ra bao nhiêu đồ ăn, nài nỉ chúng tôi ăn cho… béo. Lúc về, cô còn gói thức ăn lại, bảo mang về phòng trọ cho các bạn ăn cùng. Một lần bị ốm, cô gửi quýt và thuốc tới phòng trọ. Lần khác bị ho, cô bỏ hũ chanh đào vào cặp lúc nào không hay. Cầm trên tay đồ cô gửi mà thấy nghẹn ngào rưng rưng. Có những ngày đông lạnh, cô bắt tôi mặc thêm áo, níu tôi lại, kéo khóa áo khoác tôi lên đến tận cổ. Có những ngày ngông nghênh nổi loạn, làm trái lời cô, cô nhắn tin hỏi tôi không dám trả lời, vậy mà cô cũng không giận, còn dắt đi chơi ở ngoại ô thành phố. Lúc đó, tự cảm thấy hối hận và có lỗi với sự kỳ vọng của cô. Giờ đây, mỗi lần đi học xa trở về, tôi cảm thấy hạnh phúc và sung sướng khi các thầy cô luôn dành thời gian cà phê tâm sự cùng với ánh mắt yêu thương vẫn vẹn nguyên như ngày nào.
Không chỉ dạy về cái đẹp hiện hữu trên từng trang văn, cô giáo tôi còn đưa tôi tới với những vẻ đẹp bình dị trong cuộc sống. Một ngày xa xôi nào đó, cô dắt chúng tôi dạo chơi ở nơi xa xa thành phố. Một đoạn, cô lái xe chầm chậm, tôi còn chẳng để ý rằng có một cây gạo cổ thụ bên đường cho đến khi cô xuýt xoa về nó. Màu đỏ rực lấm chấm của hoa gạo gợi lại trong cô tôi màu của ký ức. Hoa gạo đỏ thắm chao nghiêng rơi xuống, một hình ảnh quá giản dị và rất đỗi bình thường, mà nếu không tinh tế để ý, hẳn sẽ bỏ qua khoảnh khắc thanh tao và dịu dàng ấy. Lần khác, một cô giáo nữa dẫn chúng tôi ra sau nhà chơi. Đó là nơi mà tôi hay gọi là góc bình yên giữa lòng thành phố. Có vài cây cau với cây trứng cá sum suê bên cạnh ao sen nho nhỏ. Bên kia bờ ao là ruộng lúa xanh non ngút ngàn với những cánh cò trắng ẩn hiện trong buổi chiều hôm. Cô cởi đôi dép, chân trần thoăn thoắt trên bờ đê. Tôi đã yêu cái hồn quê bình dị của cô từ khoảnh khắc mộc mạc đó.
Bao nhiêu là kỷ niệm chơi vơi nối tiếp trong tôi lúc này. Chao ôi, ta không sống bằng ký ức, nhưng những kỷ niệm làm đẹp cho cuộc đời này biết bao nhiêu! Biết tìm đâu khoảnh khắc đẹp đẽ với những người thương ấy nữa, nên ta chỉ đành thương nhớ và trân trọng hoài niệm xưa ấy mà thôi.
NGUYỄN ĐỨC HIỀN

Có thể bạn quan tâm

Chuyện học trong một gia đình trí thức Jrai

Chuyện học trong một gia đình trí thức Jrai

(GLO)- Sinh ra trong một gia đình trí thức người Jrai ở thị xã Ayun Pa (tỉnh Gia Lai), cô Kpă H’Nina-Giáo viên môn Tiếng Anh ở Trường THPT Huỳnh Thúc Kháng (huyện Ia Grai) không chỉ được rèn giũa tinh thần ham học, mở mang kiến thức mà còn được thừa hưởng vẻ đẹp của cả bố và mẹ.

“Tổ quốc bên bờ sóng”

“Tổ quốc bên bờ sóng”

(GLO)- Đó là chủ đề cuộc thi và triển lãm ảnh nghệ thuật cấp quốc gia do Ban Tuyên giáo và Dân vận Trung ương chủ trì, phối hợp với các cơ quan, đơn vị liên quan tổ chức nhằm thực hiện kế hoạch tuyên truyền về biển, đảo năm 2025.

Báo Gia Lai: Phụng sự và kiến tạo

Báo Gia Lai phụng sự và kiến tạo

(GLO)- Qua 78 năm xây dựng và trưởng thành (16/3/1947-16/3/2025), Báo Gia Lai xứng đáng là cơ quan ngôn luận của Đảng bộ, chính quyền và Nhân dân các dân tộc trong tỉnh. Trong xu thế hiện nay, Báo Gia Lai chú trọng phát huy vai trò kiến tạo nhằm thực hiện hiệu quả nhiệm vụ thông tin, tuyên truyền.

Nhạc sĩ Thụy Kha qua đời

Nhạc sĩ Thụy Kha qua đời

Nhạc sĩ Thụy Kha qua đời lúc 10h45 sáng 13/3 tại Hà Nội. Năm cuối đời, ông chống chọi với bệnh ung thư. Vài tháng gần đây, nhiều đồng nghiệp chia sẻ hình ảnh thăm nhạc sĩ Thụy Kha trong bệnh viện. 

Tiết mục múa của đơn vị Trường THPT Huỳnh Thúc Kháng trình diễn tại Liên hoan nghệ thuật quần chúng huyện Ia Grai năm 2025.

Liên hoan nghệ thuật quần chúng lực lượng vũ trang huyện Ia Grai: Trường THPT Huỳnh Thúc Kháng giành giải nhất toàn đoàn

(GLO)- Trong 2 đêm (11 và 12-3), huyện Ia Grai tổ chức Liên hoan nghệ thuật quần chúng lực lượng vũ trang năm 2025. Liên hoan quy tụ 13 đơn vị tham gia. Mỗi đơn vị đăng ký trình diễn từ 3 đến 5 tiết mục ca, múa và diễn tấu các loại nhạc cụ.

Thơ Bút Biển: Nắng chưa qua

Thơ Bút Biển: Nắng chưa qua

(GLO)- "Nắng chưa qua" của Bút Biển là một bài thơ đầy hoài niệm. Bằng những câu thơ nhẹ nhàng mà day dứt, tác giả khắc họa nỗi buồn của sự xa cách, khi ký ức vẫn còn đó nhưng hiện tại chỉ còn lại gió lùa, hoa rụng và căn phòng trống,... dường như có ai đang ngóng về một vệt nắng chưa qua.

Bản hòa ca cùng triền ký ức

Bản hòa ca cùng triền ký ức

(GLO)- Dù đã có hơn 30 năm sống ở Pleiku nhưng khi đọc tập “Vân môi say phố” của Ngô Thanh Vân (NXB Hội Nhà văn, 2024), tôi lại có cảm tưởng được khám phá một miền đất tưởng chừng quá đỗi quen thuộc.

Giao lưu văn hóa, văn nghệ kỷ niệm 50 năm Giải phóng tỉnh tại xã Gào

Giao lưu văn hóa, văn nghệ kỷ niệm 50 năm Giải phóng tỉnh tại xã Gào

(GLO)- Tối 10-3, tại làng C (xã Gào), Đội Thông tin lưu động-Trung tâm Văn hóa-Thông tin và Thể thao TP. Pleiku tổ chức chương trình giao lưu văn hóa, văn nghệ kỷ niệm 50 năm Ngày Giải phóng tỉnh (17/3/1975-17/3/2025), chào mừng Đại hội Đảng các cấp, tiến tới Đại hội Đảng toàn quốc lần thứ XIV.

Hội viên Chi hội Nhạc sĩ Việt Nam tỉnh tại chương trình chào mừng Ngày Âm nhạc Việt Nam năm 2024. Ảnh: H.N

Nhạc sĩ Gia Lai kiếm tìm tác phẩm có sức ảnh hưởng lớn

(GLO)- Bám sát hơi thở cuộc sống và đưa bản sắc dân tộc vào tác phẩm, các nhạc sĩ Chi hội Nhạc sĩ Việt Nam tỉnh Gia Lai đã thực sự cố gắng trong hoạt động sáng tác nhằm ghi dấu ấn. Song, làm gì để tác phẩm lan tỏa rộng rãi, ghi đậm trong tâm trí người nghe đang là trăn trở của những người tâm huyết.

Thi vẽ tranh chào mừng Đại hội Đảng và Đại hội cháu ngoan Bác Hồ các cấp: Sáng tạo, ý nghĩa

Thi vẽ tranh chào mừng Đại hội Đảng và Đại hội cháu ngoan Bác Hồ các cấp: Sáng tạo, ý nghĩa

(GLO)- Độc đáo, sáng tạo, ý nghĩa là những đánh giá chung về hơn 300 bức tranh của các tác giả “nhí” gửi về tham gia cuộc thi vẽ tranh chào mừng Đại hội Đảng, Đại hội cháu ngoan Bác Hồ các cấp do Hội đồng Đội thị xã Ayun Pa (tỉnh Gia Lai) phát động gần 1 tháng qua.

Thơ Sơn Trần: Nhớ Pleiku

Thơ Sơn Trần: Nhớ Pleiku

(GLO)- "Nhớ Pleiku" là một tác phẩm đầy cảm xúc của tác giả Sơn Trần. Từng câu thơ vẽ nên bức tranh phố núi đẹp mơ mộng với cảnh sắc yên bình, quyện hòa cùng ký ức, tình yêu và nỗi nhớ...