Thị xã An Khê tổ chức lễ cúng Quý Xuân

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

(GLO)- Ngày 28-2 và 1-3 (nhằm mùng 9 và 10-2 năm Quý Mão), tại An Khê trường và An Khê đình (thuộc Khu di tích Tây Sơn Thượng đạo), thị xã An Khê (tỉnh Gia Lai) đã tổ chức lễ cúng Quý Xuân.

Phó Chủ tịch UBND tỉnh Nguyễn Thị Thanh Lịch thắp hương tại lễ cúng Quý Xuân. Ảnh: Ngọc Minh

Phó Chủ tịch UBND tỉnh Nguyễn Thị Thanh Lịch thắp hương tại lễ cúng Quý Xuân. Ảnh: Ngọc Minh

Dự lễ có Phó Chủ tịch UBND tỉnh Nguyễn Thị Thanh Lịch; lãnh đạo Sở Văn hóa-Thể thao và Du lịch, Bảo tàng tỉnh; lãnh đạo Thị ủy, UBND thị xã An Khê, các ban, ngành liên quan cùng đông đảo người dân An Khê.

Lễ cúng Quý Xuân được tiến hành theo nghi thức truyền thống do các thành viên Ban Nghi lễ đình An Khê thực hiện. Tại các nơi diễn ra cúng Quý Xuân, các đại biểu dâng hương bày tỏ lòng biết ơn đối với bậc tiền nhân đã có công khai khẩn đất đai, lập làng, lập xã; cầu mong quốc thái dân an, mưa thuận gió hòa, mùa vụ bội thu, nhà nhà ấm no, hạnh phúc.

Các thành viên Ban Nghi lễ đình An Khê cúng Quý Xuân theo nghi thức truyền thống. Ảnh: Ngọc Minh

Các thành viên Ban Nghi lễ đình An Khê cúng Quý Xuân theo nghi thức truyền thống. Ảnh: Ngọc Minh

Theo phong tục, ngày 9-2 âm lịch, Ban Nghi lễ đình An Khê cùng các bô lão, đội nghênh long đình tiến hành nghinh sắc thần (sắc phong vua ban) từ An Khê trường vào An Khê đình. Tại An Khê đình, khoảng 1 giờ ngày 10-2 âm lịch, Ban Nghi lễ tiến hành tế lễ; dâng lễ vật, gồm: 1 con heo nguyên sinh (heo không luộc chín để nguyên con), trái cây, hoa, xôi chè… Giữa không gian linh thiêng, hòa cùng tiếng trống, tiếng chiêng vang vọng, các cụ thực hiện các bước cúng Quý Xuân cầu mong một năm bình yên, may mắn, đời sống người dân ấm no, hạnh phúc.

Sáng sớm 10-2 âm lịch, người dân tề tựu về An Khê đình dự lễ cúng Quý Xuân rồi theo đoàn nghinh sắc thần từ An Khê đình quay lại An Khê trường. Dẫn đầu đoàn nghinh sắc thần là vị trưởng lão cùng đội nghênh long đình, cầm cờ ngũ hành, binh khí trong trang phục binh lính thời xưa, đầu đội nón, oai phong tiến về phía trước. Kế đến là các chức sắc, người dân trong vùng theo sau. Về An Khê trường, sắc thần được nghinh đưa vào long đình, cất giữ cẩn thận.

Nghinh sắc thần từ An Khê trường về An Khê đình. Ảnh: Ngọc Minh

Nghinh sắc thần từ An Khê trường về An Khê đình. Ảnh: Ngọc Minh

Tại An Khê trường và nhà tiền nhơn-nơi thờ các vị tiền hiền, Ban nghi lễ đình An Khê tiếp tục tế lễ với các bước đọc văn tế thần, dâng hương, dâng đèn, trà, quả, cúng Quý Xuân giống như ở An Khê đình; thể hiện lòng tôn kính, biết ơn các vị thần linh và các bậc tiền nhân có công lao xây dựng làng xã, đồng thời thể hiện nếp sống văn hóa tín ngưỡng trong cộng đồng và thờ cúng ông bà của người Việt ở vùng đất An Khê.

Theo các cụ kể lại, trước đây, sắc phong vua ban (sắc thần) được gìn giữ, bảo quản tại đình An Lũy (An Khê đình). Đình được xây dựng trên gò đất cao, bao quanh bởi rừng già, cây cổ thụ. Khi đó, nhà cửa còn thưa thớt. Để giữ gìn sắc thần, người dân trong vùng cùng các cụ trong Ban Nghi lễ đình đóng góp công của, xây dựng nhà sắc gần khu dân cư, tiện bề bảo vệ. Sau đó, sắc thần được nghinh về bảo quản tại Nhà sắc và đổi tên là An Khê trường. Từ đó về sau, lễ cúng Quý Xuân tại Tổ đình diễn ra trong 2 ngày 9 và 10-2 âm lịch hàng năm.

Ngay sau lễ cúng Quý Xuân ở An Khê đình-An Khê trường, các vạn An Xuyên, An Tân, An Tập, An Phong, Miếu sở và các am, dinh trên địa bàn thị xã An Khê, huyện Đak Pơ cũng lần lượt cúng Quý Xuân.

Có thể bạn quan tâm

Bài học đầu đời

Bài học đầu đời

(GLO)- Mãi đến bây giờ, cánh tay tôi vẫn còn một vết sẹo. Vết sẹo đỏ ửng, kéo dài trông thật “thiếu thẩm mỹ”. Bạn bè khuyên đi xóa sẹo nhưng tôi lại không muốn. Bởi lẽ, với tôi, vết sẹo ấy gắn liền cùng kỷ niệm về bài học đầu đời.

Khẳng định sức sống bất tận của văn học nghệ thuật trong đời sống tinh thần Nhân dân

Khẳng định sức sống bất tận của văn học nghệ thuật trong đời sống tinh thần Nhân dân

(GLO)- Đó là phát biểu của Phó Bí thư Thường trực Tỉnh ủy, Trưởng đoàn đại biểu Quốc hội tỉnh Châu Ngọc Tuấn tại hội nghị tổng kết 50 năm nền văn học nghệ thuật tỉnh Gia Lai sau ngày thống nhất đất nước (30/4/1975-30/4/2025) diễn ra vào sáng 23-4 tại Hội trường 2-9 (TP. Pleiku).

Nơi “Ngọn lửa cao nguyên” rực sáng

Nơi “Ngọn lửa cao nguyên” rực sáng

(GLO)- Trong kho tàng âm nhạc Việt Nam có nhiều ca khúc không chỉ đơn thuần là tác phẩm nghệ thuật mà còn là biểu tượng của một vùng quê. Nơi ấy, tình yêu và nỗi nhớ không thể phai mờ. “Ngọn lửa cao nguyên” của nhạc sĩ Trần Tiến chính là một trong những ca khúc như thế.

Hương nhãn

Hương nhãn

(GLO)- Tháng Tư về, mang theo những giọt sương tinh khôi lặng lẽ đọng trên mái nhà, ấp ôm không gian trong cái se lạnh dịu dàng của phố núi. Pleiku tỉnh giấc giữa sắc trời tĩnh lặng mà chất chứa bao xao xuyến.

Tháng Tư về nguồn

Tháng Tư về nguồn

(GLO)- Chúng tôi đến TP. Hồ Chí Minh giữa những ngày tháng Tư lịch sử, vào đúng dịp kỷ niệm 50 năm Ngày giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước.

Mưa đầu hạ

Mưa đầu hạ

(GLO)- Pleiku vào hạ không báo trước bằng cái nóng gắt gao, cũng chẳng cần đến tiếng ve râm ran hay sắc phượng rực trời. Chỉ cần một cơn mưa đầu mùa, bất chợt, ào ạt mà vô cùng êm dịu là biết hè đã chạm ngõ.

Lưu bút

Lưu bút

(GLO)- Lưu bút không đơn thuần là một cuốn sổ. Nó là nơi giữ lại cả một khoảng trời tuổi trẻ, nơi từng nét chữ đều mang theo một phần ký ức.

Mùa cá cơm

Mùa cá cơm

(GLO)- Đã mấy bận đến xã Nhơn Lý (TP. Quy Nhơn, tỉnh Bình Định), tham quan hầu hết thắng cảnh, thưởng thức đủ mọi đặc sản bậc nhất, tôi từng nghĩ mình am tường vùng đất này lắm. Vậy mà, khi lang thang đến bến cá Nhơn Lý, tôi mới nhận ra những gì mình biết chỉ lớp vỏ bên ngoài.

“Lặng lẽ trưởng thành” cùng sách

“Lặng lẽ trưởng thành” cùng sách

(GLO)- “Dáng vẻ của một người yên lặng đọc sách khá giống với những gì tôi cảm thấy khi nghĩ về một người đang trưởng thành trong lặng lẽ”-đó là cảm nhận của chị Trần Thị Kim Phùng Thủy-Trưởng ban Điều hành dự án “Văn hóa đọc Gia Lai” về giá trị sâu bền mà sách mang lại.

Hương ngọc lan

Hương ngọc lan

(GLO)- Hương ngọc lan là mùi hương thanh khiết nhất mà tôi được biết trong tuổi thơ của mình. Đó là sự dịu ngọt nhẹ nhàng và vô cùng gây thương nhớ cho người lữ khách.