Tết... từ bước chân người xa xứ

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

Những ngày cuối năm, không khí chộn rộn ở thành phố càng làm nóng lòng những lao động xa quê. Xé từng tờ lịch, đếm ngược để chờ ngày về quê ăn tết...

tet.jpg
Anh Lê Phương, thợ kim hoàn quê ở Huế làm việc tại Quảng Nam. Ảnh: CẨM PHÔ

“Người Việt mình là thế, quê nhà có xa cả ngàn cây số hay bên hông nơi làm việc thì cảm giác tết ai cũng như nhau. Anh em chúng tôi giờ đếm lịch từng ngày, chỉ chờ ngày phát lương là buộc đồ lên xe rồi quay về với gia đình” - ông Nguyễn Tiến Mạnh, quản lý công trường ở phường Điện Dương, thị xã Điện Bàn, nói.

Chộn rộn và mong ngóng

Trong cơn mưa xám xịt chiều cuối tuần, nhóm thợ quê Nghệ An của ông Mạnh vẫn đứng trên mái nhà đắp bê tông hoàn thiện các công đoạn cuối cùng. Là chỉ huy công trường, nhà ở tỉnh Thanh Hóa nhưng nửa năm rồi ông Mạnh không về quê. Ông nói, bám trụ với công trường để hoàn thiện tốt nhất.

“Nếu đi xe thì chỉ chợp mắt một đêm là sáng mai có mặt ở Lam Sơn (Thanh Hóa) nhưng tui không về. Phần vì muốn giữ lại chút tiền, phần vì muốn cận tết về cho nguyên vẹn không khí. Năm nào đi làm ăn xa cũng thèm cái cảm giác chộn rộn chờ ngày lên xe về nhà ăn tết” - ông Mạnh nói.

Ông Mạnh cho biết, anh em trong đội thợ của mình phần lớn ở Nghệ An, Thanh Hóa. Họ là anh em, quen biết với nhau rồi dẫn nhau đi làm thợ hồ khắp cả nước.

Hai năm nay dự án của chủ thầu làm ở vùng Điện Dương, Điện Bàn nên anh em thuê một căn nhà của dân rồi hàng ngày lên công trình. Đội thợ cũng đã thống nhất ngày 24 âm lịch sẽ nghỉ tết. Còn hơn tuần nữa nhưng gần như mấy ngày qua ai cũng nôn nao.

“Đêm ở chỗ trọ điện thoại của anh em gọi về cho người nhà cứ như sắp tết tới nơi. Ai cũng hỏi nhà chuẩn bị gì chưa, mổ lợn làm thịt hay “chung đụng”, gói mấy cân bánh chưng. Rồi con Lan, con Hằng đi làm ở nước ngoài có về ăn tết không, mình nghe cũng nóng bừng ruột gan” - ông Mạnh nói.

Ngồi bệt ở công trường nghỉ ngơi, mấy người thợ cho biết đã bàn nhau tìm “đặc sản” loanh quanh chỗ làm để mua về làm quà nhưng tìm không ra.

2tet.jpg
Tết với những người lao động nghèo là bán được các mặt hàng ăn theo mùa sắm tết. Ảnh: CẨM PHÔ

“Tui xem báo thấy chỗ Điện Dương này có làng quất cảnh rất nổi tiếng. Ngoài mình thì không chơi quất nhưng ngày được nghỉ tui cũng sẽ ra mua một cây nhỏ mang về quê, chủ yếu đem mùa xuân từ nam ra bắc” - ông Thái Bá Hóa, thợ hồ quê ở Quỳnh Lưu (Nghệ An) nói.

Càng gần đến những ngày giáp tết, không khí ở các dự án xây dựng lại chộn rộn hơn. Phần lớn thợ, chỉ huy công trường và nhà thầu đều là những người lao động xa quê. Từ làng xóm khó nghèo ở Nghệ An, Hà Tĩnh... những người cùng hoàn cảnh theo nhau lên đường vào Quảng Nam, Đà Nẵng để làm ăn. Nhiều người cứ một tháng lại về nhà một lần, nhưng chuyến về quê vào dịp tết lại được mong chờ hơn tất cả những lần trở về khác.

“Chỉ bên mẹ là mùa xuân thôi”

Chiều những ngày cuối năm, chúng tôi gặp nhóm thợ kim hoàn từ Huế đang làm việc tại một xưởng mỹ thuật tại Cẩm Hà, Hội An. Anh Lê Phương, người đàn ông 45 tuổi nhưng chưa lập gia đình, quê ở Lộc Trì, Phú Lộc (Thừa Thiên Huế) nói rằng mình vào làm thợ tại Hội An được 2 năm. Vài tuần anh Phương lại lên xe về thăm mạ (mẹ) ở Phú Lộc. Nhưng càng gần tết, người đàn ông này lại mong về với mẹ nhiều hơn.

3tet.jpg
Nhà vườn ở Cẩm Hà đưa quất ra bán từ sớm khiến cảm giác tết đến rất gần. Ảnh: CẨM PHÔ

“Trong chỗ tui làm là vùng Quảng Nam, người ta cũng sống giống như quê nhà, mọi thứ rất chộn rộn, cộng đồng làng xã nên gần tết thấy cứ nôn nao. Xưởng mình làm thì tết lại càng đông khách, hàng hóa bán ra phục vụ khách chơi tết rất nhiều nên làm quần quật từ sáng tới tối. Dù bận bịu nhưng cứ ngóng tới ngày về, cảm giác đeo ba lô bỏ mấy bịch quà rồi đứng đón xe để về làng thấy mạ đã nghe rạo rực” - ông Phương nói.

Ông Phương cho biết ở vùng mình dân đi Lào làm ăn rất nhiều. Số không đi Lào thì tỏa khắp nơi để làm đủ thứ nghề. Nghề bạc, kim hoàn được nhiều người theo đuổi vì ở Huế đã có truyền thống về những công việc gắn liền với kinh đô xưa.

Ông Phương có mẹ sống ở quê, trước đây ông học nghề và đi làm thợ ở Huế nhưng thu nhập thấp nên năm 2022 ông vào Quảng Nam để làm.

Trong cùng tiệm ông Phương làm có nhiều thợ mộc từ Đại Lộc, Điện Bàn. Dù nhà có thể đi về trong ngày, nhưng khi được hỏi về cảm giác đợi chờ tết, những lao động này cũng nói vẫn thấy chộn rộn.

“Mình không có cảm giác nhớ quê nhưng trông ngóng tết để được thư thả nghỉ ngơi. Tết đến thì cũng được chủ xưởng trả lương, thưởng để về dẫn vợ con đi mua sắm, lo cho con bộ quần áo mới, sắm sửa lại đôi chút đồ đạc trong nhà, biếu cha mẹ ít tiền.

Tết chủ yếu là thời gian nghỉ ngơi, gặp gỡ, đoàn tụ sum họp với nhau, do mình cả năm cứ quần quật công việc nên chỉ có tết đến mới thư thả” - ông Nguyễn Lệ Bắc, thợ mộc ở Điện Phương (Điện Bàn), nói.

Gom gửi để về tết thêm đầy

Tết không chỉ là sự mong chờ cho những chuyến trở về, gói ghém hành trang trong ba lô quày quả trên vai. Cùng những gói quà đem từ quê người trở về còn có cả những mong mỏi.

Nhiều doanh nghiệp sử dụng lao động nói rằng, khi người lao động mong chờ thì họ cũng nặng trĩu lo toan. Tết về, ngoài tiền công, khoản thưởng tết, còn phải có những món quà gửi anh em về quê.

4tet.jpg
Quê nhà cách không xa chỗ làm nhưng người lao động Quảng Nam cũng chộn rộn không khí được về nhà dịp tết.Ảnh: CẨM PHÔ

“Thấy anh em họ cứ lao xao, hỏi han nhau chuyện về quê ăn tết ở đâu, ngày nào về, về bằng phương tiện gì... mình nghe cũng thấy rộn ràng. Dù kinh tế phục hồi nhưng tình hình doanh nghiệp năm qua nhìn chung vẫn chật vật. Nhưng ít hay nhiều phải có trách nhiệm lo cho anh em, ít nhất cũng đủ đồng lương, hoặc cho ứng trước vì chắc chắn họ và gia đình rất mong chờ” - ông Nguyễn Tiến Vũ, chủ doanh nghiệp xây dựng ở Điện Bàn, nói.

Bà Nguyễn Thị Tường Vy, chủ doanh nghiệp chế biến ở Thăng Bình, cho biết, trong công ty của bà có 36 lao động từ các tỉnh khác vào làm ăn. Ngoài phần thưởng tết chung, mỗi anh em được thông báo sẽ được tặng vé xe đi về thăm nhà trong dịp tết. Đây không chỉ là cách hỗ trợ mà giúp công ty giữ chân người lao động.

“Trước tết tôi gặp từng anh chị em, có người cả hai vợ chồng gửi con ở quê cho ông bà đi làm ăn xa, chồng thì Bình Dương, vợ ở Quảng Nam. Tết họ mới về thăm con một lần. Hỏi thì họ kể về gia đình mà mắt cứ đỏ hoe, tôi nghe cũng rớt nước mắt.

Cuộc sống này đa dạng, nhiều người còn khổ lắm. Họ chấp nhận xa quê, con lớn lên không có mẹ cha vì phải làm ăn xứ người. Bởi vậy, nhiều lao động nói tết không về thì tui cũng... “đuổi” về quê hết. Công ty bỏ tiền mua riêng người chai nước mắm, người thêm gói kẹo bánh nhét vô cho nặng ba lô, về quê cho xôm tụ. Người Việt mình tết không chỉ là nghỉ ngơi mà đoàn tụ, gắn kết” - bà Vy nói.

Càng gần đến tết, nơi náo nhiệt nhất có lẽ tại các chợ hoa. Tại trục đường Nguyễn Tất Thành đi qua Thanh Hà, Cẩm Hà (Hội An), càng gần đến tết, những chuyến xe từ ngoại tỉnh đưa người lao động bốc dỡ hàng về thu mua quất cảnh tấp nập.

Chiều giữa tháng Chạp, chúng tôi gặp tài xế và hai phụ xe từ Bình Định đưa xe ra chở quất ở Cẩm Hà về bán tết. Ông Nguyễn Bảy, tài xế xe chở hàng cho biết mình ở Tây Sơn, Bình Định. Tết là dịp hàng hóa chạy liên tục nên ông gần như không có ở nhà.

“Chủ kêu đi chở hàng ở đâu thì anh em tui đi đó. Năm nào cũng tới tảng sáng mùng 1 đầu năm mới được về tới nhà. Cứ làm tới đó có đồng nào dư thì mới biết tết của mình to hay nhỏ” - ông Bảy nói.

Cũng như ông Bảy, có những lao động cho mãi tới đêm 30 mới biết tết của mình...

Theo ghi chép của CẨM PHÔ (baoquangnam.vn)

Có thể bạn quan tâm

Khát vọng bừng sáng đại ngàn

Khát vọng bừng sáng đại ngàn

Khát vọng khởi nghiệp và cao hơn là đổi thay đời sống dân bản vùng biên còn nghèo khó, Ríah Dung (32 tuổi, Bí thư Đoàn xã GaRy, huyện Tây Giang, Quảng Nam) trở thành người tiên phong ở vùng biên phía tây xứ Quảng.

Thiếu tá Lê Đăng Huy (bìa phải)-Bếp trưởng Tổ phục vụ tàu Trường Sa 21 và Hạ sĩ Phạm Hồng Sơn chuẩn bị bữa cơm tối. Ảnh: Q.T

Những “anh nuôi” trên tàu Trường Sa 21

(GLO)- Nấu ăn là công việc không hề đơn giản với nhiều người, nhất là trong điều kiện chông chênh giữa bốn bề sóng vỗ. Thế nhưng, những “anh nuôi” trên tàu Trường Sa 21 vẫn nỗ lực khắc phục khó khăn, đều đặn cung cấp cho đoàn công tác những bữa ăn ngon, đảm bảo dinh dưỡng trong suốt hải trình dài.

Chàng trai trẻ với dự án 'Cho em'

Chàng trai trẻ với dự án 'Cho em'

Lớn lên trong tình thương của bà nội, thấu hiểu nỗi cơ cực, vất vả của tuổi thơ, Thạch Ngọc Hải đã sáng lập dự án “Cho em” với mong muốn hỗ trợ các em nhỏ có hoàn cảnh khó khăn vững bước đến trường, đặc biệt là trẻ em ở vùng biên giới Tây Nam.

Lửa và Chiêng

Lửa và Chiêng

Đêm ấy, trong buôn làng người Mạ, nằm giữa sàn nứa trong ngôi nhà dài của vợ chồng người già K’Noi - Ka Lý, tôi hiu hiu giấc trong âm hưởng đại ngàn. Bên ngoài vách nứa là tiếng gió vờn qua những trảng cỏ tranh, là tiếng thú đi hoang khắc khoải gọi bầy. Giữa khuya, tôi bất chợt tỉnh giấc.

Chị Nguyễn Thị Mỹ Lợi (thứ 2 từ phải sang)-Bí thư Chi bộ kiêm Trưởng thôn Tân Điệp 1 (xã Ia Ake, huyện Phú Thiện) trao đổi với người dân về kinh nghiệm phát triển kinh tế gia đình. Ảnh: N.M

Những đảng viên “miệng nói, tay làm”

(GLO)- Dù đảm nhận vị trí công việc khác nhau song điểm chung ở những đảng viên tiêu biểu chính là sự tận tụy, hết lòng với công việc được giao. “Miệng nói, tay làm”, họ trực tiếp vun bồi niềm tin của người dân với Đảng, chung sức xây dựng địa phương ngày một phát triển.

Thác ghềnh muôn nỗi sơn khê

Thác ghềnh muôn nỗi sơn khê

Từ bé tôi đã thuộc lòng câu ru của mẹ rằng: “Cái cò lặn lội bờ sông/ Gánh gạo đưa chồng, tiếng khóc nỉ non/ Nàng về nuôi cái cùng con/ Để anh đi trẩy nước non Cao Bằng”. Nghe chả hiểu gì nhưng tôi vẫn chìm trong giấc ngủ với những giọt nước mắt ngày ấy.

An lành 'Trường Sa trên biển Bắc'

An lành 'Trường Sa trên biển Bắc'

Từ cảng Ghềnh Võ, huyện Hải Hà (Quảng Ninh) chúng tôi phóng cano cưỡi sóng gần 1 tiếng đồng hồ để ra đảo Trần – hòn đảo nằm phía Đông Bắc của quần đảo Cô Tô, nơi được ví như Trường Sa của vùng biển Đông Bắc. 6 năm mới quay trở lại, hòn đảo tiền tiêu vẫn hiên ngang giữa muôn trùng sóng gió.

Một dòng huyền tích

Một dòng huyền tích

Mỗi lần đi qua cầu Đuống, tôi bất giác nhìn về phía hạ lưu, trong đầu ngân lên mấy câu thơ của Hoàng Cầm “Sông Đuống trôi đi một dòng lấp lánh, nằm nghiêng nghiêng trong kháng chiến trường kỳ”.

Tết về trên đảo Đá Tây A

Tết về trên đảo Đá Tây A

Với đầy đủ các nhu yếu phẩm thiết yếu, đặc trưng như trên đất liền, cộng với các hoạt động văn hóa, văn nghệ sôi nổi đã làm nên một cái Tết đầm ấm, sum vầy, ấm áp tình quân dân trên đảo Đá Tây A.

Xuân thêm vẹn tròn

Xuân thêm vẹn tròn

Khi sắc xuân sắp chạm ngõ mọi hiên nhà, bước chân mưu sinh của những người lao động dường như càng thêm hối hả, vội vã trên khắp phố phường. Bởi để đón mùa Tết đầm ấm hơn, họ phải vun vén, dành dụm trong ngoài để có thể đong đầy lu gạo, chắt tràn lọ mắm, thêm củ dưa hành…

Lệ Mật - làng 'cầm tinh' con rắn

Lệ Mật - làng 'cầm tinh' con rắn

Ở nước ta, không ít làng quê nuôi rắn hay chế biến thịt rắn. Nhưng với sự tích gắn với con rắn và cách chế biến các món ăn từ loài rắn thì làng Lệ Mật có nét độc đáo riêng không lẫn với bất kỳ đâu.

Bồi hồi mâm cỗ Tết xưa

Bồi hồi mâm cỗ Tết xưa

Món ăn trên mâm cỗ Tết bao giờ cũng hết sức cầu kỳ, tinh tế và chứa nhiều nội hàm sâu sắc. Nhưng cái ngon thật sự của cỗ Tết nằm ở hương vị của ký ức. Nếu chỉ cảm nhận bằng vị giác thôi thì chưa đủ…