Sự tích và những nước nào ở Châu Á đón Tết Đoan Ngọ 5.5

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

Tết Đoan Ngọ diễn ra ngày 5.5 âm lịch - tức 25.5 năm nay. Ở Trung Quốc có nhiều sự tích được lưu truyền rộng rãi để nói về nguồn gốc của ngày này.

 

 Người Trung Quốc có phong tục ăn bánh tro vào dịp Tết Đoan ngọ. Ảnh: CGTN.
Người Trung Quốc có phong tục ăn bánh tro vào dịp Tết Đoan ngọ. Ảnh: CGTN.





Tết Đoan Ngọ ở Trung Quốc có nhiều hoạt động như chèo thuyền, ăn bánh tro (hay được gọi là Zongzi trong tiếng Trung Quốc) và treo cây ngải ở ngoài cửa.

Tết Đoan Ngọ là 1 trong 4 lễ hội truyền thống của Trung Quốc, có lịch sử kéo dài hơn 2 thiên niên kỷ. Đây là lễ hội Trung Quốc đầu tiên được xếp hạng di sản văn hóa phi vật thể của thế giới năm 2009, theo CGTN.

Có nhiều câu chuyện lưu truyền về nguồn gốc của Tết Đoan Ngọ, trong đó phổ biến nhất là câu chuyện về nhà thơ Khuất Nguyên (Qu Yuan).

Cái chết của Khuất Nguyên

Khuất Nguyên (340-278 trước công nguyên) sinh ra trong thời Chiến Quốc (475- 221 trước công nguyên), khi 7 quốc gia cổ đại ở Trung Quốc ngày nay tranh giành quyền thống trị bằng chiến tranh mở rộng lãnh thổ. Khuất Nguyên là người nước Sở. Khuất Nguyên làm tới chức Tả Đồ cho Sở Hoài vương và được vua yêu quý nhưng sau đó bị quan lại ganh tài tìm cách hãm hại. Đến cuối đời ông bị lưu đày, thất chí gieo mình xuống sông Mịch La tự tử vào đúng ngày 5.5 âm lịch. 

Để tưởng nhớ về con người và cái chết bi ai của Khuất Nguyên, người nổi tiếng với tập thơ Ly tao bất hủ, hàng năm người dân địa phương dùng mái chèo tạo sóng ở trên sông để đuổi cá đi và cho cá ăn bánh tro để cá không ăn thi thể của Khuất Nguyên.

Lòng hiếu thảo của Cao E

Một huyền thoại khác về nguồn gốc của Tết Đoan Ngọ liên quan tới Cao E - 1 cô gái thời Đông Hán (202 trước công nguyên - 20 sau công nguyên) sống cùng cha ở một làng chài. Ngày nọ, cha cô đi câu cá ở sông Thuận Giang và không trở về. Cao E đi ra sông để tìm cha nhưng không thấy. Cô khóc nhiều ngày, sau đó nhảy xuống sông tự vẫn đúng ngày 5.5 âm lịch.

Truyện kể rằng, lòng hiếu thảo và kiên trì của Cao E đã khiến các vị thần cảm động. Các vị thần giúp cô tìm thi thể cha và cho họ đoàn tụ. Dân làng đã xây một ngôi đền cũng như kỷ niệm ngày Cao E qua đời hàng năm để tưởng nhớ lòng hiếu thảo của cô gái.

Nghi lễ của người Ngô Việt

Có 1 sự tích Tết Đoan Ngọ khác có liên quan tới giai đoạn sớm hơn cả thời kỳ của Khuất Nguyên. Truyền thuyết kể rằng, người Ngô Việt ở thời cổ đại coi rồng là vật tổ của họ. Họ tổ chức một nghi lễ vào ngày 5.5 âm lịch để cầu chúc cho sự thịnh vượng.

Ngày nay, Tết Đoan Ngọ không chỉ có ở Trung Quốc mà còn phổ biến ở nhiều quốc gia khác nhau, trong đó có Nhật Bản, Triều Tiên, Hàn Quốc, Singapore, Việt Nam và một số quốc gia khác với các nghi thức mang tính địa phương.

https://laodong.vn/the-gioi/su-tich-va-nhung-nuoc-nao-o-chau-a-don-tet-doan-ngo-55-814867.ldo
 

Theo Thanh Hà (LĐO)

Có thể bạn quan tâm

Những người giữ hồn dân ca Jrai

Những người giữ hồn dân ca Jrai

(GLO)- Nhằm bảo tồn và phát huy nét đẹp văn hóa của dân tộc Jrai, nhiều nghệ nhân ở xã Ia Rbol (thị xã Ayun Pa, tỉnh Gia Lai) từng ngày âm thầm lưu giữ những làn điệu dân ca như một cách thể hiện tình yêu với cội nguồn.

Lưu giữ “men say” của đại ngàn

Lưu giữ “men say” của đại ngàn

(GLO)- Hiện nay, nhiều gia đình người dân tộc thiểu số ở Gia Lai vẫn giữ nghề ủ rượu cần truyền thống từ men lá tự nhiên. Theo thời gian, họ đã cùng nhau lưu giữ “men say” của đại ngàn, giúp cho thức uống mang đậm dấu ấn văn hóa của cộng đồng các dân tộc ở Tây Nguyên được chắp cánh bay xa.

Gương mặt thơ: Trúc Phùng

Gương mặt thơ: Trúc Phùng

(GLO)- Đây là số cuối cùng của chuyên mục “Gương mặt thơ” trên báo Gia Lai Cuối tuần do tôi phụ trách.Chuyên mục đã đi được hơn 2 năm (từ tháng 10-2022), tới nay đã giới thiệu tác phẩm của hơn 100 nhà thơ nổi tiếng trên thi đàn cả nước.

Người Mường ở xã Ia Lâu “giữ lửa” cồng chiêng

Người Mường ở xã Ia Lâu “giữ lửa” cồng chiêng

(GLO)- Rời quê vào thôn Đà Bắc (xã Ia Lâu, huyện Chư Prông) lập nghiệp đã hơn 30 năm, nhưng cộng đồng người Mường vẫn luôn duy trì và nỗ lực bảo tồn văn hóa cồng chiêng của dân tộc. Với họ, “giữ lửa” cồng chiêng chính là cách làm thiết thực nhất tạo sự gắn kết bền chặt với quê hương, nguồn cội.

Không gian văn hóa cồng chiêng Tây Nguyên là di sản có tiềm năng khai thác kinh tế du lịch. Ảnh: Minh Châu

Những ngày làm hồ sơ “Không gian văn hóa cồng chiêng”

(GLO)- Ngày 23-3-2004, Bộ trưởng Bộ Văn hóa-Thông tin (nay là Bộ Văn hóa-Thể thao và Du lịch) ban hành quyết định về việc xây dựng hồ sơ ứng cử quốc gia “Vùng văn hóa cồng chiêng Tây Nguyên” là di sản tiếp nối trình UNESCO công nhận là kiệt tác di sản truyền khẩu và phi vật thể của nhân loại.

Về miền di sản

Về miền di sản

(GLO)- Những địa danh lịch sử, điểm di sản là nơi thu hút nhiều người đến tham quan, tìm hiểu. Được tận mắt chứng kiến và đặt chân lên một miền đất giàu truyền thống luôn là trải nghiệm tuyệt vời và xúc động đối với nhiều người.

Lễ hội Vía Bà Chúa Xứ núi Sam trở thành Di sản văn hóa phi vật thể đại diện của nhân loại

Lễ hội Vía Bà Chúa Xứ núi Sam trở thành Di sản văn hóa phi vật thể đại diện của nhân loại

(GLO)- Tại Kỳ họp thứ 19 của Ủy ban Liên Chính phủ Công ước 2003 của UNESCO về bảo vệ di sản văn hóa phi vật thể diễn ra tại Thủ đô Asunción (Cộng hòa Paraguay) vào ngày 4-12, UNESCO đã chính thức ghi danh Lễ hội Vía Bà Chúa Xứ núi Sam của Việt Nam vào Danh sách Di sản văn hóa phi vật thể đại diện của nhân loại.

“Điểm sáng văn hóa vùng biên”

“Điểm sáng văn hóa vùng biên”

(GLO)- Năm 1993, Sở Văn hóa-Thông tin (VH-TT) và Bộ Chỉ huy Bộ đội Biên phòng tỉnh Gia Lai đã ký kết chương trình phối hợp hành động với nhiều hoạt động thiết thực, trong đó có mô hình “Điểm sáng văn hóa vùng biên”.