Hậu phương người lính - điều chưa kể

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

LTS: Chấp nhận dấn thân và hy sinh để bảo vệ đất nước, những người lính Quân đội nhân dân Việt Nam luôn nêu cao ý chí quyết tâm gìn giữ, tỏa sáng hình ảnh anh “Bộ đội Cụ Hồ” nơi tuyến đầu gian khó. Song ít ai biết rằng, phía sau họ là hy sinh thầm lặng, những nỗi niềm canh cánh của người hậu phương.

Kỳ 1: Ở hai đầu nỗi nhớ

“Đang khoác ba lô men theo con đường làng về nhà thì bắt gặp cô ấy cũng về quê sau tốt nghiệp Trường Trung cấp cao đẳng sư phạm Thanh Hóa. Như cái duyên, từ lần gặp đó, 3 năm sau, chúng tôi nên duyên vợ chồng. Dù phải xa nhau cả nghìn cây số, nhưng chúng tôi dành hết tình cảm cho nhau và hạnh phúc gia đình cứ đong đầy mãi”, Thượng tá Nguyễn Văn Tùng - Đồn trưởng Đồn Biên phòng A Nông, Bộ đội Biên phòng Quảng Nam chia sẻ.

Những cánh thư gửi yêu thương

Dù nên duyên 24 năm và lên chức ông bà rồi, nhưng chị Tống Thị Hồng (giáo viên Trường Tiểu học Thăng Long 1, huyện Nông Cống, tỉnh Thanh Hóa) vẫn nhớ như in một ngày vào tháng 6/1996. Bất chợt trận mưa giông ập đến và tình cờ anh chị cùng trú mưa ở một quán cóc đầu làng. Trong thời gian chờ cơn mưa tạnh, hai anh chị đã kịp trò chuyện về hoàn cảnh gia đình và trao nhau địa chỉ nhà và mời anh đến chơi trong những ngày nghỉ phép.

Chị Hồng kể, sau thời gian nghỉ phép, anh chị trao cho nhau lời hẹn ước, rằng, khi anh tốt nghiệp, hai người sẽ nên duyên. “Ngày anh khoác ba lô ra đơn vị, sau vài tháng tôi cũng nhận quyết định đi thực hiện nhiệm vụ dạy học ở huyện miền núi của tỉnh Thanh Hóa. Hai đứa hai đầu nỗi nhớ, những cánh thư vẫn đều đặn trao nhau. Ngày đó, tôi lên dạy ở miền núi cuộc sống gian khổ, nhưng qua những cánh thư, anh động viên tôi rất nhiều, nhờ đó tôi vượt qua tất cả để hoàn thành nhiệm vụ”, chị Hồng tâm sự.

Sau thời gian học tập, rèn luyện, năm 2000, anh Tùng tốt nghiệp Cao đẳng Biên phòng, lên đường vào công tác tại vùng biên giới ở tỉnh Quảng Nam. Ngay sau khi ổn định công tác, anh về cầu hôn và cưới chị Hồng làm vợ, rồi họ sớm chào đón con gái đầu lòng. Năm tháng dần trôi, thời gian công việc, chăm lo cho con cái, gia đình cũng vơi bớt đi nỗi nhớ chồng. Thấu hiểu được những vất vả của chồng ngày đêm canh giữ biên cương, chị Hồng lại nhớ đến lời ca quen thuộc của nhạc sĩ Phan Huỳnh Điểu: “… Ở hai đầu nỗi nhớ/ Yêu và thương sâu hơn/ Ở hai đầu nỗi nhớ/ Nghĩa tình đằm thắm hơn”…

Chị Tống Thị Hồng vừa giỏi việc nước, đảm việc nhà
Chị Tống Thị Hồng vừa giỏi việc nước, đảm việc nhà

Chị Hồng chia sẻ: “Thực ra, hai vợ chồng trước khi nên duyên có bàn chuyện, tổ chức đám cưới xong, chị cũng theo anh vào Quảng Nam công tác. Nhưng về nhà chồng được hơn một tuần, thì anh xách ba lô vào đơn vị. Trong thời gian ở nhà cùng mẹ chồng, chị đã đổi ý. Vì mình theo anh vào Quảng Nam, vợ chồng được gặp nhau thường xuyên hơn, nhưng ai chăm lo cho mẹ già khi trái gió trở trời? Thế rồi, chị đã viết bức thư dài 4 trang giấy tâm sự với anh tất cả và quyết định ở lại công tác ở quê để có thời gian lo cho mẹ, gia đình”.

Dẫu biết một mình ở nhà chăm lo gia đình là vất vả, nhưng điều này chị Hồng đã xác định trước khi đến với anh Tùng. Làm vợ người lính mình phải chịu thiệt thòi, cố gắng xây dựng tổ ấm, thì anh mới yên tâm công tác, bảo vệ biên cương.

Chị Hồng chia sẻ, mỗi khi rơi vào hoàn cảnh khó khăn, một mình phải lủi thủi lo toan gia đình, chị cũng thấy tủi thân. Trong hoàn cảnh như vậy, chị lại nghĩ đến chồng đang khó khăn trăm bề, vẫn vững tin bảo vệ vững chắc phên dậu Tổ quốc, khiến chị càng vững tin thêm.

“Có những thời điểm thực sự tôi rơi vào bế tắc, mẹ ốm, con nằm viện. Lúc đó, tôi nghĩ bây giờ có nhắn tin, anh về đến quê thì mẹ già, con thơ đã khỏe. Nhắn tin chỉ làm anh lo lắng, khổ thêm. Thôi mình cố gắng một chút vậy. Những lần như vậy, khi anh về phép biết chuyện lại mắng. Mắng thì mắng vậy thôi, nhưng trong ánh mắt, trái tim anh yêu thương tôi hơn”, chị Hồng tâm sự.

Thấu hiểu để tình yêu đong đầy

Anh Tùng, chị Hồng cưới nhau đã 24 năm, nhưng tổng thời gian vợ chồng bên nhau chỉ tính bằng tháng, bằng năm. Là Bộ đội Biên phòng, anh Tùng gắn mình với dải biên cương ở Quảng Nam. Gia đình thường xuyên thiếu vắng hơi ấm của người trụ cột, nhưng tình yêu đối với chồng - người chiến sĩ biên cương, giúp chị Hồng vượt qua mọi khó khăn, thực hiện tốt nhiệm vụ nhà giáo và thiên chức làm dâu, làm mẹ nuôi dạy con cái trưởng thành.

Anh Tùng và chị Hồng hạnh phúc ngày con gái về nhà chồng
Anh Tùng và chị Hồng hạnh phúc ngày con gái về nhà chồng

Chị Hồng bảo, vì xa chồng hàng nghìn cây số, nên vào các dịp hè, mẹ con lại lên tàu đi vào cùng anh. “Mỗi lần mẹ con đi vào thăm bố phải mất hai ngày đi đường. Từ Thanh Hóa đi tàu vào thành phố Tam Kỳ, rồi bắt xe khách lên biên giới. Đường lên vùng biên miền Tây xứ Quảng cũng rất khó khăn, mỗi lần tôi vào thăm anh, lại thương và khâm phục anh hơn, vì những vất vả của người lính biên phòng”, chị Hồng chia sẻ.

Đặc thù của người lính Biên phòng là vậy, luôn phải xa nhà. Đường sá xa xôi, mỗi năm anh Tùng chỉ về nhà vài lần. Kể chuyện về gia đình, anh Tùng bảo rằng, anh luôn trân trọng tình cảm yêu thương và những hy sinh thầm lặng của vợ. “Tôi đi xa nhà đằng đẵng, tất cả mọi việc lớn nhỏ trong gia đình, từ chăm sóc mẹ tới nuôi nấng, dạy dỗ con cái đều do một tay vợ tôi lo. Tôi biết ơn cô ấy! Người vợ tần tảo, là hậu phương vững chắc để tôi yên tâm công tác”, anh Tùng chia sẻ.

“Dù biết nên duyên với lính Biên phòng là vất vả, xa xôi, nhưng màu quân phục bố mặc đã hằn sâu vào trong tâm trí con gái. Khi trưởng thành gặp chàng lính Biên phòng, con gái tôi đã yêu và trao gửi cuộc đời. Tôi biết lấy chồng Bộ đội Biên phòng là vất vả, nhưng tôi ủng hộ con gái và dạy con rằng, làm vợ người lính là niềm tự hào, khi gặp khó khăn phải vượt qua tất cả để chồng yên tâm công tác” Chị Tống Thị Hồng

Và như để bù đắp cho những thiệt thòi của vợ, những lần về thăm nhà, anh không nề hà bất cứ việc gì, từ giặt giũ, lau dọn nhà, đưa đón con đi học... Nhiều bữa, anh lặng lẽ dậy sớm, nấu đồ ăn sáng cho con, làm việc gì cũng nhẹ nhàng để vợ ngủ thêm được chút ít. Tình yêu của người lính được “gói ghém” qua những hành động, cử chỉ giản dị như vậy để hạnh phúc luôn đong đầy trong gia đình những người lính Biên phòng.

Làm vợ lính là chấp nhận thiệt thòi. Càng những dịp lễ, Tết các anh đều không thể về nhà. Chị Hồng chia sẻ rằng, vào dịp lễ, Tết thấy bạn bè, đồng nghiệp vui vầy bên nhau, chị cũng chạnh lòng, nhưng phút chốc nó tan biến và chỉ để lại trong chị niềm tự hào về người chồng của mình đang vững tay súng bảo vệ vững chắc biên cương, góp phần giữ bình yên cho nhân dân.

Qua câu chuyện được biết thêm, gia đình anh Tùng, chị Hồng có một con gái. Suốt quá trình dài, dù xa cách nhưng anh luôn là tấm gương sáng, cùng với sự tần tảo, chăm sóc của chị, nên con gái học hành giỏi giang và hiện theo nghiệp mẹ trở thành giáo viên. Đặc biệt, cô “con gái rượu” của anh Tùng cũng đã nên duyên với người lính Biên phòng đóng quân trên biên giới tỉnh Quảng Nam với bố.

(Còn nữa)

Theo Viết Hà (TPO)

Có thể bạn quan tâm

Người lưu giữ hàng trăm “báu vật” Chư A Thai

Người lưu giữ hàng trăm “báu vật” Chư A Thai

(GLO)- Ở xã Chư A Thai (tỉnh Gia Lai), có một người đàn ông gắn bó cả cuộc đời với những “ký ức triệu năm” còn sót lại dưới lòng đất. Gần 25 năm qua, ông Rcom Sin đã lặng lẽ sưu tầm và trân trọng gìn giữ rất nhiều khối gỗ hóa thạch kết tinh của đất trời.

Sê San: Sông kể chuyện đời…

Sê San: Sông kể chuyện đời…

(GLO)- Dòng Sê San miệt mài chở nặng phù sa; sóng nước bồng bềnh không chỉ kể câu chuyện mưu sinh, bảo vệ phên giậu, mà còn gợi mở tương lai phát triển bền vững, góp phần khẳng định vị thế của vùng biên trong hành trình dựng xây quê hương, đất nước.

Chiếc nỏ của người lính trận Ia Drăng

Chiếc nỏ của người lính trận Ia Drăng

(GLO)- Mang ra chiếc nỏ được cất giữ hơn 30 năm, ông Siu Long (làng Gòong, xã Ia Púch, tỉnh Gia Lai)-nhân chứng trong trận đánh thung lũng Ia Drăng 60 năm trước chậm rãi nói: “Tôi muốn tặng món quà Tây Nguyên này cho một người bạn đến từ nước Mỹ”.

Ông Ksor Yung có lối sống trách nhiệm, gần gũi nên được mọi người quý mến. Ảnh: R’Ô Hok

Ksor Yung: Từ lối rẽ sai lầm đến con đường sáng

(GLO)- Từ một người từng lầm lỡ, ông Ksor Yung (SN 1967, ở xã Ia Rbol, tỉnh Gia Lai) đã nỗ lực vươn lên trở thành người có uy tín trong cộng đồng. Ông tích cực tham gia vận động, cảm hóa những người sa ngã, góp phần giữ gìn an ninh trật tự và củng cố khối đại đoàn kết dân tộc.

Bền bỉ gieo yêu thương nơi vùng đất khó

Bền bỉ gieo yêu thương nơi vùng đất khó

(GLO)- Giữa bao thiếu thốn của vùng đất Pờ Tó, có một người thầy lặng lẽ, bền bỉ gieo yêu thương cho học trò nghèo. Thầy không chỉ dạy chữ mà còn khởi xướng nhiều mô hình sẻ chia đầy ý nghĩa như: “Tủ bánh mì 0 đồng”, “Mái ấm cho em”, “Trao sinh kế cho học trò nghèo”.

Trung tá Cao Tấn Vân (thứ 2 từ phải sang)-Phó Đội trưởng Phòng An ninh đối ngoại (Công an tỉnh Gia Lai) chụp ảnh cùng đồng đội. Ảnh: NVCC

Cống hiến thầm lặng vì sứ mệnh cao cả

(GLO)- Hành trình "gieo hạt" hòa bình bắt đầu từ những con người bình dị. Những cống hiến thầm lặng của họ vì sứ mệnh cao cả, góp phần tích cực đưa hình ảnh đất nước và con người Việt Nam yêu chuộng hòa bình đến bạn bè quốc tế.

Giới trẻ hào hứng tham gia các khóa học làm đèn lồng Trung thu thủ công

Hồi sinh Trung thu xưa

Giữa phố phường rực rỡ ánh đèn led, đèn ông sao và mặt nạ giấy bồi bất ngờ “tái xuất”, gợi lại ký ức những mùa trăng rằm xưa. Sự trở về của Trung thu truyền thống đã manh nha trong những năm gần đây, được nhiều người trẻ hào hứng đón nhận.

Gặp người lính Thành cổ năm xưa

Gặp người lính Thành cổ năm xưa

(GLO)- Trở về từ cuộc chiến khốc liệt ở Thành cổ Quảng Trị, cựu chiến binh Hồ Anh Hòa ít khi nhắc lại kỷ niệm chiến đấu với gia đình, con cháu. Bởi ông cho rằng, việc cầm súng lao vào cuộc chiến thời điểm ấy là trách nhiệm của một người con yêu Tổ quốc, “không nên công thần”.

Các cổ vật gốm sứ chén, bát, đĩa... được ngư dân nhặt được.

Làng cổ vật

Nép mình bên eo biển Vũng Tàu, thôn Châu Thuận Biển (xã Đông Sơn, huyện Bình Sơn, Quảng Ngãi) không chỉ nổi tiếng là “làng lặn Hoàng Sa” với truyền thống bám biển, giữ chủ quyền, mà còn được ví như “kho báu” lưu giữ hàng loạt cổ vật từ những con tàu đắm hàng thế kỷ dưới đáy đại dương.

'Phu sâm' ở núi Ngọc Linh

'Phu sâm' ở núi Ngọc Linh

Nhiều doanh nghiệp và người dân lên ngọn núi Ngọc Linh hùng vĩ ở TP.Đà Nẵng thuê môi trường rừng để trồng sâm, mở ra một nghề mới để đồng bào Xê Đăng bản địa mưu sinh suốt nhiều năm qua: 'phu sâm', tức nghề cõng hàng thuê.

Những cây đa trăm tuổi giữa đại ngàn Kon Ka Kinh

Những cây đa trăm tuổi giữa đại ngàn Kon Ka Kinh

(GLO)- Hàng trăm năm qua, những gốc đa lặng lẽ vươn mình trong rừng già Kon Ka Kinh, thấm đủ chuyện nhân sinh để hóa thành "chứng nhân" của đại ngàn. Quần thể đa cổ thụ không chỉ tạo nên cảnh quan kỳ vĩ, mà còn trở thành di sản tinh thần gắn bó với bao thế hệ cư dân sống dựa vào rừng.

Vào mùa xoay chín

Vào mùa xoay chín

(GLO)- Sau hơn 4 năm chắt chiu nhựa sống, hấp thụ tinh hoa đất trời, những cây xoay ở cánh rừng Kbang, Sơn Lang, Đak Rong đã bung hoa kết trái. Vào mùa xoay chín, người dân cũng đón “lộc rừng”, mang về nguồn thu nhập đáng kể.

null